Thái Cổ Thần Vương

Phật đạo giao tranh

Tần Vấn Thiên đứng sừng sững ở đó, giống như một Thần Minh thật sự, những yêu thú kia quả nhiên tỉnh táo lại một chút, kinh ngạc nhìn bóng dáng phong hoa tuyệt đại kia.
- Giết võ tu nhân loại? Hai đại yêu đẳng cấp liên thủ đối phó Tần Vấn Thiên, chẳng lẽ không cho phép võ tu Tiên Vực ta tham chiến?
Có người lạnh lùng nói, chiến ý sắc bén, đám yêu thú vẫn phát ra tiếng hô trầm thấp như cũ, tập thể cường giả nhất độc U Minh xông ra ngoài, muốn cứu đại yêu nhất đẳng quỷ U Minh này.
Cường giả Thú Thần giáo cũng bắt đầu giẫm chân tại chỗ, bọn họ giống như ẩn giấu trong sương mù, xiềng xích trong hắc ám vô tận gào thét, bao phủ tám hướng thiên địa, phong tỏa cả khoảng đất trời hư không này.
Tần Vấn Thiên không can thiệp tới trận đấu bên kia, mặc dù thủ đoạn của nhân vật Thú Thần giáo đẳng cấp này có chút âm hiểm, thừa cơ xông vào, nhưng quỷ U Minh không phải loại đại yêu không có sự tàn nhẫn, nhìn mấy cái đầu lâu kia là biết hắn đã tàn sát rất nhiều võ tu nhân loại. Tần Vấn Thiên sẽ không có nửa điểm đồng tình với loại đại yêu này, để bọn họ tàn sát lẫn nhau là được, đến thế giới bên ngoài, hai đại thế lực đấu nhau, cũng khiến Tiên Vực loạn hơn một chút, không cần hắn phải theo dõi toàn bộ quá trình.
Ánh mắt của Tôn Tử Huyết Yêu Long kia nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, lại nhìn cường giả đỉnh cấp Thú Thần giáo và U Minh đang chiến đấu, trong lòng cảm khái một tiếng, xem ra sau khi Yêu Thần Sơn hiện thế, yêu tộc Man Hoang Thập Vạn đại sơn sẽ đón tiếp màn lột xác, lần này xem như dạy dỗ những thiên kiêu của Man Hoang từng khinh thường nhân loại Tiên Vực. Hắn cảm thấy hắn khó có thể chiến thắng Tần Vấn Thiên trước mắt này, về phần nhân vật đẳng cấp Thú Thần giáo kia, cũng khiến hắn cảm giác siêu phàm.
Võ tu nhân loại không biểu lộ vẻ cuồng bạo ra như đại yêu Man Hoang bọn họ, có một số người che dấu vô cùng sâu.
- Grào....
Một tiếng long ngâm truyền ra kinh thiên động địa, thân hình Tử Huyết Yêu Long bay vút lên không trung, trực tiếp phá không rời đi, mặc dù trận chiến đấu này hắn còn chưa dốc hết sức, nhưng hắn biết thật ra bản thân đã thất bại, vị trí tồn tại đỉnh phong của Cổ Đế Chi Thành kia không phải hắn, ở lại nữa cũng không không có bất kỳ ý nghĩa gì. Long tộc, đương nhiên phải có kiêu ngạo của Long tộc, hắn sẽ không ở lại có thể xem trận đấu bộc phát giữa đại yêu Man Hoang và nhân loại đâu, như vậy sẽ chẳng có bất cứ ý nghĩa nào.
Từng tiếng thét thê thảm truyền tới, quỷ U Minh kia đã vùng vẫy sắp chết, sắp bị cường giả Thú Thần giáo luyện giết, thủ đoạn âm lãnh đáng sợ, khiến người ta cũng cảm giác được sự đáng sợ, Thú Thần giáo thần bí chắc chắn không thể coi thường được.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn những cường giả vẫn chưa tham chiến ở xung quanh gồm sứ đồ hành giả Ma sơn, Tế ti Tài Quyết, cùng với Khương Tử Hoa của Tiên Vực, cao tăng Vấn Tâm tự, những cường giả khác đều đã tham chiến cả rồi.
- Chư vị còn có gì chỉ giáo?
Tần Vấn Thiên nhìn họ nói.
- Khương thị nhất tộc ta từ trước tới nay không có ác ý với Tần huynh, năm đó xá đệ Khương Tử Dục từng mời Tần huynh gia nhập nhất mạch Khương thị ta, tất tôn làm Thượng Tân, hiện giờ vẫn hi vọng có cơ hội mời Tần huynh tới Khương thị nhất tộc ta làm khách.
Khương Tử Hoa cười một tiếng nói, năm đó Tần Vấn Thiên đã cảm thấy Khương Tử Dục có lòng dạ không tốt, huống chi thực lực của hắn khi đó còn rất yếu, đương nhiên sẽ không đi, hiện giờ hắn cũng vẫn sẽ không đi, Khương thị nhất tộc này thần bí khó lường, còn tu hành Phật Môn Chi Thuật, mặc dù Khương Tử Hoa nở nụ cười ấm áp, nhưng vẫn khiến cho người ta có một loại cảm giác khó dò.
Thậm chí trước mắt mình còn không nhìn thấu ý nghĩ của hắn là thiện ý hay ác ý.
- Nếu có cơ hội sẽ tới bái phỏng.
Tần Vấn Thiên tùy ý nói, giọng điệu hơi có vẻ tùy tiện, rất dễ dàng nghe hiểu ý. Khương Tử Hoa vẫn cười như cũ, gật đầu nói:
- Vậy thì mỏi mắt chờ mong rồi.
Dứt lời, ánh mắt hắn chuyển qua nhìn về phía cao tăng Phật môn Vấn Tâm tự, nói:
- Đại sư, ta và ngươi đều được Phật môn truyền thừa đạo, vẫn muốn tìm cơ hội so tài với đại sư một phen, hiện giờ đúng lúc có cơ hội này, không biết ý đại sư thế nào?
- Đang có ý đó.
Cao tăng Vấn Tâm tự bình tĩnh đáp lại.
- Vậy thì đa tạ đại sư đã chỉ giáo rồi.
Bước chân của Khương Tử Hoa đạp hướng hư không, Phật quang trên người hừng hực, ánh sáng vàng óng tỏa ra khắp không gian, dáng vẻ tuấn tú lại tỏa ra ánh sáng hoa Phật môn.
- Đại sư, mời.
Khương Tử Hoa cực kỳ khách khí, không có dáng vẻ gì như đang chiến đấu cả, mà giống như đàm luận đạo pháp Phật môn vậy.
Cao tăng Vấn Tâm tự đứng nguyên tại chỗ, Phật quang bao phủ trên người, đỉnh đầu giống như xuất hiện thêm một bóng đèn chói sáng chiếu sáng pháp thân của hắn, bảo tướng trang nghiêm giống như đã đắc đạo.
Ánh mắt Không Giới có chút lo lắng nhìn về phía tình hình bên này, mặc dù hắn hiện giờ đã tu hành trong Ma sơn Vạn Ma đảo, tu luyện Ma Công Ma điện vạn cổ, nhưng kì thực trái tim vẫn hướng về Vấn Tâm tự như cũ.
- Rõ ràng đang đại chiến lại khách sáo như vậy, giả dối như vậy, không phải đều cách biệt, đều là đại gian đại ác, theo ta thấy hơn phân nửa là vế sau.
Không Giới hờ hững mở miệng, ma tu bên cạnh nhìn hắn một cái, một vị ma tu cười nói:
- Ta lại cảm thấy Khương Tử Hoa này rất có phong độ, có vẻ bất phàm.
- Ngươi tu hành công pháp ma môn, ánh mắt có thể giống kẻ kiêm tu phật ma như ta sao. Đều được truyền thừa đạo Phật, hai người tất có một kẻ bị hạ, thậm chí còn phải trả một cái giá lớn là chết. Kết quả đối địch như vậy ngươi sẽ còn khách khí với đối thủ của mình thế ư?
Không Giới cười nói.
- Đương nhiên sẽ không, nếu là ta thì trực tiếp khai chiến, tru sát đối phương.
Vị ma tu kia lạnh lùng đáp lại.
- Vậy thì đúng rồi, chuyện xảy ra khác thường sẽ có chỗ gian trá, đối thủ sinh tử là mặt trái mặt phải, quá khách sáo thì không phải đại gian đại ác thì là gì.
Giọng điệu Không Giới không tốt, giống như Khương Tử Hoa đã đắc tội hắn vậy. Vị ma tu bên cạnh mỉm cười, không tranh cãi thêm nữa, hắn đương nhiên có thể nhìn ra được Không Giới có chút thái độ với Khương Tử Hoa, giống như hắn đang cực kỳ khó chịu, có lẽ bởi vì đối thủ của Khương Tử Hoa là cao tăng của Vấn Tâm tự đi, mà hắn từng là đệ tử của Vấn Tâm tự.
Khi bọn họ nói chuyện, Khương Tử Hoa và cao tăng Vấn Tâm tự đã lao vào chiến đấu. Cả hai đều tu lực lượng Phật môn, đều lĩnh ngộ đạo Phật môn, công kích Phật pháp của Khương Tử Hoa vô song, uy lực kinh người, ngoài Phật pháp còn có thủ đoạn công kích khác, nhưng cao tăng Vấn Tâm tự lại là công kích Phật pháp thuần chính, hai người va chạm trong không trung, lập tức xuất hiện một pho tượng pháp thân Phật môn vô cùng nguy hiểm, bộc phát chấn động kinh thiên.
Tần Vấn Thiên cũng đang xem cuộc chiến này, lúc này Khương Tử Hoa lại hóa thân ra ngàn vạn Thân Ngoại Hóa Thân, mỗi một đạo hóa thân đều chứa lực lượng kinh người, đồng thời phát ra công kích, mà điều đáng sợ hơn nữa là bất cứ công kích của hóa thân nào cũng đều không giống nhau, giống như ngàn vạn pháp thuật đồng thời công kích tới bao phủ mọi thứ trong không gian vậy.
Cao tăng Vấn Tâm tự hợp hai tay lại, quanh thân nổi lơ lửng quy tắc phật đạo vô ngần, phù văn cổ xưa óng ánh lấp lánh trong hư không, dựa theo từng đạo phật âm mà quanh quẩn, một Phật môn Đại Thủ Ấn vàng óng cực đại được sinh ra bao trùm thiên địa, đánh về phía trước. Mỗi nơi Đại Thủ Ấn của Phật môn mạnh mẽ đi qua đều nghiền nát mọi thứ.
Chưởng ấn chí cường Phật môn phá hủy mọi thứ, nhưng lập tức thấy chân Khương Tử Hoa đạp mạnh một cái, bóng dáng hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, một khắc sau khi xuất hiện trực tiếp ở trên không trung nơi cao tăng Vấn Tâm tự đang đứng, Phật quang sáng bừng, một pho tượng Phật có một không hai trấn áp giáng xuống một vùng trời, bay thẳng tới ép xuống cao tăng Vấn Tâm tự, cho dù là người đang xem cuộc chiến thì trong lòng cũng phải run rẩy mãnh liệt.
Cao tăng Vấn Tâm tự cao giọng tụng kinh Phật, cả người hoàn toàn bất động, hai tay hắn bộc phát quang hoa chói mắt, những viên Phật châu đeo giữa hai tay vỡ vụn, một cỗ phật quang kinh khủng bao phủ thân thể của hắn, một tiếng động lớn vang lên, thiên địa thét gào, thân hình hai người đồng thời di chuyển xuống dưới, giẫm đạp lên mặt đất. Chỉ trong tích tắc, mặt đất điên cuồng nứt vỡ thành hình như mạng nhện lan ra bốn phương tám hướng.
- Ầm, ầm....
Từng hạt Phật châu vỡ nát rơi xuống lập tức tạo thành phật quang chói mắt, dưới chân hắn xuất hiện Phật Đạo Kim Liên dần bay lên, Tru Tà Chi Kiếm nở rộ, phóng tới giết Khương Tử Hoa đang đứng trên đầu hắn, thân người nhanh chóng phóng về phía trên.
Nhưng Khương Tử Hoa lại giống như gắn liền với bóng, cứ giẫm lên đầu hắn, trong miệng hô vang:
- Đại sư, hãy cẩn thận nha.
Lời thoại vừa dứt, tiếng gầm rú cực đại truyền tới, một pho tượng đại Phật vô thượng xuất hiện từ tám mặt đang không ngừng trấn áp, phong tỏa người trong đó. Trong miệng những đại Phật kia phun ra phật âm, công kích mạnh mẽ đánh giết về phía cao tăng Vấn Tâm tự.
Nhìn mấy tôn đại phật cùng đánh tới, trên đầu bế kín, cao tăng Vấn Tâm tự kia lại một lần nữa tụng phật âm. Hắn chắp tay trước ngực, Phật châu trong tay không ngừng bóp nát, những tia sáng lưu ly phật không ngừng xuất hiện trên người, toàn thân rực sáng giống như thể bảo khố trong phật đạo, pháp thân bất diệt, công kích vô cùng tùy ý đánh tới thân thể bất động sừng sững của hắn, như chỉ nguyện tụng Phật mãi mãi.
- Đại sư, vãn sinh đắc tội.
Khương Tử Hoa lạnh lùng mở miệng, chỉ trong khoảnh khắc, thiên địa giống như có huyễn pháp xuất hiện, bóng dáng nữ tử quyến rũ vô sóng xuất hiện nhẹ nhàng nhảy múa, khắc sâu trong óc cao tăng Vấn Tâm tự. Những nữ tử kia giống như sinh ra từ huyễn cảnh, càng như thật hơn, đám các nàng còn không ngừng cởi y phục, làn da thịt trắng mịn như tuyết, vô cùng yêu mị.
Dù là những người đang nhìn cuộc chiến đều có thể thấy được màn biến ảo xuân sắc này. Ảo thuật này giống như sự tồn tại chân thật, mê hoặc tâm hồn tâm can con người.
- Đây mà cũng là Phật pháp?
Không Giới hét lớn, thần sắc lạnh như băng.
- Vạn pháp đều tương thông, phấn hồng như đầu lâu.
Khương Tử Hoa lạnh lùng mở miệng, cao tăng Vấn Tâm tự vẫn tụng Phật âm như cũ, nói:
- Nói rất hay, hồng phấn như đầu lâu, trái tim Phật bất động.
Tuy là nói như vậy, nhưng những nữ tử yêu mị đang nhảy múa kia vô cùng diễm lệ, có thể khiến người khác phải rơi vào tay giặc đang không ngừng tới gần vị cao tăng kia, rất nhiều kẻ đang vây xem cuộc chiến nhìn thấy màn vũ đạo này liền cảm thấy có chút không thể khống chế, đều biết đây là Mi Hoặc Chi Vũ vô cùng lợi hại muốn phá tâm của cao tăng kia.
- Hèn hạ.
Không Giới rống lên, Tần Vấn Thiên liếc nhìn Không Giới, xem ra tên này vẫn có tình cảm với Vấn Tâm tự như cũ.
Rốt cục, một tiếng vang trong trẻo truyền tới, Phật thể bất diệt của cao tăng Vấn Tâm tự xuất hiện vết nứt, thân hình cao tăng kia phảng phất như rạn nứt, chảy máu tươi, nhưng hắn vẫn bất động như núi như cũ, phật âm trong miệng vẫn không ngừng lại.
- Ngưng chiến.
Không Giới giận giữ hét lên, bước tới phía trước, ma tu bên cạnh hắn lập tức sửng sốt, nhưng cũng cất bước đi theo hắn, dù sao hiện giờ tên Không Giới này có địa vị cao nhất Vạn Cổ Ma điện.
- Các người muốn làm gì?
Cường giả Khương thị nhất mạch thấy vậy liền chặn phía trước, Khương Tử Dục bất ngờ cũng ở trong đó, thản nhiên nói:
- Đây là cuộc chiến của những nhân vật đẳng cấp, cao tay Vấn Tâm tự cũng không nhúng tay vào, đám ma đạo các người có ý gì đây?
- Giết.
Không Giới đâu để ý nhiều như vậy, trực tiếp phất tay nói. Hắn vừa dứt lời liền chủ động đánh ra một quyền trực tiếp tới hướng Khương Tử Dục. Không Giới hắn tu cả ma lẫn phật, làm việc đâu ra nhiều quy tắc như vậy, nên đánh thì sẽ đánh.
- Không Giới, không được nhúng tay vào.
Cao tăng kia mở miệng, hiển nhiên quen biết Không Giới nhưng vết nứt trên người hắn lại xuất hiện, thương thế càng tăng thêm.
- Sư tôn.
Không Giới hô liên khiến lòng đám người của Vạn Cổ Ma điện run lên, rốt cuộc hiểu rõ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên cũng run lên, thì ra đại sư này chính là sư tôn của Không Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận