Thái Cổ Thần Vương

Ai cũng có ý xấu riêng

Gia Cát Hùng đại thống lĩnh đi tới Đế các ở khu tây thành, cũng là nơi Đế Thiên bắt Doãn Thu lại.
Đế Thiên trông thấy Gia Cát Hùng đi tới liền chắp tay nói:
- Sao Đại thống lĩnh lại tới nơi này?
"Đế Thiên thống lĩnh, ta đến đây là vì chuyện của Doãn Thu thống lĩnh. Doãn Thu đắc tội với Đế Thiên thống lĩnh như thế nào mà ngươi muốn đối phó hắn. Nếu như có chỗ nào không đúng, ta nói hắn xin lỗi ngươi chuộc tội.
Gia Cát Hùng nói.
"Doãn Thu thống lĩnh không hề đắc tội với ta. Không phải ta đã nói qua đó sao, hắn không tuân thủ quy tắc của Ly Hỏa cung, lấy quyền mưu tư lén chế định cấp bậc thế lực lung tung. Đây là bất kính đối với cung chủ, cũng là phản bội đối với giới chủ, dĩ nhiên ta phải bắt lấy hắn chứ không phải là vì hắn đắc tội cùng ta. Có phải là đại thống lĩnh đang hiểu lầm chuyện gì hay không?
Đế Thiên nghiêm trang nói.
"Đế Thiên thống lĩnh, năm đó cung chủ biết được ân oán giữa ngươi và Hạ Hầu, vì thế mới tùy ý để cho ngươi xử trí chuyện Hạ Hầu, cung chủ không nói gì nhiều. Bậy giờ tuy Doãn Thu phạm vào điểm sai, nhưng kì thực cũng là chuyện thường tình của con người, Trường Sinh giới có không biết bao nhiêu thống lĩnh, không ai là không có một chút chuyện nhỏ, vì thế mong Đế Thiên thống lĩnh đứng ở góc độ cung chủ mà cân nhắc cho hợp tình.
Gia Cát Hùng nghiêm túc nói, lời này đã ám hiệu hết sức rõ ràng rồi.
"Ý của Gia Cát thống lĩnh là sao, chiếu theo như ngươi nói là cung chủ đang dung túng cho các đại thống lĩnh không tuân quy củ đó sao?
Đế Thiên đáp lời.
Gia Cát Hùng cau chân mày lại, Đế Thiên vẫn còn giả ngu, tựa hồ có mười phần cố chấp rồi.
"Đế Thiên huynh, cung chủ đối đãi với ngươi như thế nào trong lòng ngươi hiểu rõ nhất. Những năm gần đây chưa bao giờ can thiệp vào sự phát triển lớn mạnh của Đế các. Thậm chí, mặc dù ngươi và Hạ Lan thị - kẻ thù của cung chủ - qua lại rất gần, cung chủ cũng không có nói hơn một câu nào. Những việc này ngươi không thấy được sao?
Gia Cát Hùng nói.
"Ý của cung chủ dĩ nhiên Đế Thiên hiểu rõ. Nhưng ta chỉ hành sử chức trách giám sát thống lĩnh, không rõ Gia Cát thống lĩnh nói những chuyện này là có ý gì?
Âm thanh của Đế Thiên có mấy phần lạnh nhạt, kì thực lúc này hắn cũng vô cùng khó chịu đối với Gia Cát Hùng, thậm chí người này đã đoán ra được Thân Ngoại Hóa Thân rồi, hắn là một nhân vật nguy hiểm. Hơn nữa Gia Cát Hùng phán đoán ra thì thôi, hắn lại tranh công bẩm báo rõ tới Ly Hỏa cung chủ, đây là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Nếu tình huống bản tôn không biết chuyện năm đó mà quay trở lại, có thể nói là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, rất có thể có đến mà không có về.
"Đế Thiên thống lĩnh là thật không rõ hay là giả bộ không rõ?
Âm thanh của Gia Cát Hùng lớn thêm vài phần.
- Thỉnh đại thống lĩnh chỉ giáo.
Đế Thiên điềm đạm lên tiếng.
- Cung chủ bảo Đế Thiên thống lĩnh thả người, ta muốn dẫn Doãn Thu đi.
Gia Cát Hùng không cần nhiều lời nữa, mở miệng nói một cách gọn gàng dứt khoát. Hắn muốn xem Đế Thiên này ứng đối ra sao, như vậy cũng có thể dọ thám biết được lằn ranh của Đế Thiên ở nơi nào.
- Được.
Trước sự bất ngờ của Gia Cát Hùng, Đế Thiên vô cùng đau khổ gật gật đầu, cất cao giọng nói:
- Dẫn người đến.
Nghe được mấy lời này, Gia Cát Hùng lộ ra nụ cười, nội tâm nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Đế Thiên huynh, đều là đồng liêu đối với nhau, tội gì ồn ào không vui như thế.
Đế Thiên sững sờ, nhìn Gia Cát Hùng với ánh mắt hơi cổ quái. Trông thấy ánh mắt của Đế Thiên, Gia Cát Hùng không rõ lắm, tuy nhiên đến thời điểm có người dẫn Doãn Thu tới, Gia Cát Hùng lập tức hiểu rõ, sắc mặt của hắn trở nên xanh mét trong nháy mắt, cực kỳ khó coi, nhìn thân thể yếu đuối không có cách nào đứng thẳng của Doãn Thu, hắn lạnh như băng nói:
- Đế Thiên thống lĩnh, ngươi đã làm gì với Doãn Thu thống lĩnh?
"Ta hành sử quyền giám sát thống lĩnh, Doãn Thu thống lĩnh chống cự không phối hợp, còn làm tổn thương thuộc hạ của ta, ta rơi vào đường cùng, không làm gì khác hơn là xuất thủ, phế bỏ hắn, để tránh hắn gây thương thế cho người. Thống lĩnh đại nhân, cung chủ sẽ không trách mắng ta hạ thủ nặng chứ a?
Đế Thiên biết mà còn hỏi, sắc mặt hiện giờ của Gia Cát Hùng càng khó coi hơn biết bao nhiêu.
Xem ra, trước đó hắn đã uổng phí lời lẽ rồi? Doãn Thu đã bị phế tu vi, vừa rồi hắn còn nghĩ đến thỏa hiệp cùng Đế Thiên, quả thật không ngờ ngay từ đầu Đế Thiên đã không nghĩ đến chuyện thỏa hiệp gì cả, mà đã trực tiếp xuống tay một cách độc ác, bẻ gãy đường lui, phế bỏ đi Doãn Thu.
"Đế Thiên, ngươi làm càn quá rồi."
Trên mặt Gia Cát Hùng hiện đầy phẫn nộ, chuyện này Đế Thiên làm quá tuyệt tình, còn không thông tri tới cung chủ, phế bỏ Doãn Thu trước. Đây là có ý gì?
- Gia Cát Đại thống lĩnh, ta kính ngươi là đại thống lĩnh cho nên mới một mực khách khí với ngươi. Ta vâng mệnh ý chí của giới chủ hành sử quyền giám sát, không ngờ ngươi lại cứ bảo vệ cho một thống lĩnh lấy quyền mưu tư, rốt cuộc đây là ý tứ của cung chủ hay là chủ trương ngươi tự làm? Đế mỗ tin tưởng cung chủ thống lĩnh Ly Hỏa cung ta, tự nhiên hiểu rõ dụng tâm của ta, nếu ngươi tiếp tục mượn nhờ danh tiếng của cung chủ tới dọa ta, đừng trách bổn tọa không khách khí.
Đế Thiên lạnh lùng quát một tiếng, bỗng nhiên trở nên cực kỳ cường thế.
Gia Cát Hùng ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đế Thiên không nhúc nhích. Một tiếng răng rắc, hắn nắm chắc song quyền, với sự nhẫn nại của hắn, thời khắc này vẫn hận không thể một quyền diệt sát Đế Thiên. Nhưng hắn biết rằng điều đó là không thể, bởi vì hắn không phải là đối thủ của Đế Thiên.
Nếu như hắn thật sự ra tay ở nơi này, nói không chừng Đế Thiên dám đối phó với Doãn Thu, cũng dám phế bỏ đại thống lĩnh là hắn cùng chung số phận a.
Rõ ràng là Đế Thiên muốn khiêu khích quyền uy vô thượng của cung chủ, Gia Cát Hùng hắn là nhân vật bực nào, sao có thể nhìn không thấu ý đồ của Đế Thiên chứ?!
Doãn Thu chẳng qua là một cái cớ mà thôi, là một tên xui xẻo.
- Ngươi tự lo lấy thân đi.
Gia Cát Hùng phẫn nộ nói, sau đó mang Doãn Thu đi.
- Nghe lời của đại thống lĩnh nói, mới biết chư vị thống lĩnh của Ly Hỏa cung đã mục nát đến mức độ ấy ư. Xem ra ta không làm tròn chức trách giám sát thống lĩnh rồi.
Gia Cát Hùng mới vừa bay lên trời, nghe được mấy cây của Đế Thiên truyền đến từ phía sau, thân thể có chút lắc lư không ổn, tức giận thiếu chút nữa hộc ra một ngụm máu già. Nghe ý tứ của Đế Thiên, có vẻ như hắn chuẩn bị tra xét đến các thống lĩnh khác rồi sao?
"Đế Thiên và Hạ Lan thị liên thủ rồi sao?"
Trong đầu Gia Cát Hùng nháy mắt xuất hiện một âm thanh. Sau đó hắn gần như kết luận suy đoán của mình. Ngoài ra, quả thực hắn không nghĩ ra được nguyên nhân gì mà Đế Thiên làm như thế. Những năm gần đây tuy rằng Đế các lớn mạnh rất nhanh, nhưng dù sao vẫn chưa xuất hiện nhân vật nhân vật cung chủ, chính Đế Thiên cũng không đạt được, lúc này có quyền uy khiêu khích Ly Hỏa cung chủ, chỉ có một khả năng, đó là liên thủ cùng Hạ Lan thị.
Tuy nhiên Gia Cát Hùng có chút không rõ chính là Đế Thiên đã có tiền trình rất tốt như vậy, vì sao hắn phải mạo hiểm liên thủ cùng Hạ Lan thị? Hắn không nghĩ ra...
Ly Hỏa cung chủ có được bẩm báo của Gia Cát Hùng và nhìn thấy Doãn Thu bị phế, quỳ xuống đất khóc cầu xin hắn báo thù, lúc này sắc mặt của hắn âm trầm đến cực điểm.
- Đế Thiên và Hạ Lan Thu Nguyệt có loại quan hệ đó hay không?
Ly Hỏa cung chủ hỏi Gia Cát Hùng, ngay lập tức hắn cũng nghĩ tới Đế Thiên và Hạ Lan thị liên thủ rồi, nếu không, không nhất định phải làm như vậy.
- Không rõ lắm, nhưng theo ta được biết Hạ Lan Thu Nguyệt từ trước đến nay vẫn duy trì quan hệ mập mờ cùng Đế Thiên, thậm chí thật sự thích Đế Thiên. Hạ Lan thị cũng hy vọng có thể trở thành phu nhân chính hiệu của Đế Thiên. Vì thế chỉ cần Đế Thiên hắn gật đầu, vô luận là mỹ nhân hay là quyền thế hữu nghị của Hạ Lan thị, hắn đều có dễ như trở bàn tay.
Gia Cát Hùng phân tích nói, Ly Hỏa cung chủ nghe xong thì trầm mặt.
Năm đó, tại Trường Sinh giới thịnh yến, Trường Sinh giới chủ tự mình mở ra một cánh cửa cho Đế Thiên, chú định không người nào tại Ly Hỏa thành dám động vào Đế Thiên, chỉ cần hắn không trái với quy củ của Ly Hỏa thành, cho nên chỉ cần Đế Thiên cẩn thận một chút, lại liên thủ cùng Hạ Lan thị thì hắn sẽ cực kỳ phiền phức.
Cho nên mới có chuyện như ngày hôm nay, Đế Thiên muốn động thống lĩnh của Ly Hỏa cung là cứ động, cho dù cung chủ có tức giận cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi, bởi vì đích xác là Doãn Thu có vấn đề, hơn nữa bị Đế Thiên điều tra ra được.
Giờ này, trừ phi hắn cho toàn bộ thống lĩnh đương nhiệm rút lui, vậy Đế Thiên mới không có chỗ để tra xét. Nếu không, hắn tra tới một người nào thì các nhân vật thống lĩnh thuộc hạ của hắn cũng phải gặp xui xẻo.
Chuyện Tần Vấn Thiên còn chưa giải quyết xong, giờ này lại xuất hiện Đế Thiên, những năm này tâm tình của Ly Hỏa cung chủ rất khó chịu.
- Chuyện Đế Thiên ngươi cho rằng nên giải quyết như thế nào?
Ly Hỏa cung chủ hỏi ý Gia Cát Hùng.
- Rất phiền toái, Doãn Thu nói hiện tại Đế Thiên đột phá đến cảnh giới Tiên đế đỉnh cấp rồi, trừ phi cung chủ tự mình xuất thủ, nếu không thì không ai có năng lực đối phó được hắn.
Gia Cát Hùng đáp, Ly Hỏa cung chủ cũng cảm thấy khó giải quyết, không ngờ ngày hôm nay bị một nhân vật cảnh giới Tiên đế uy hiếp, quả thật rất khó giải.
- Kế hoạch hiện giờ là đành tạm thời không động tới hắn. Hơn nữa hạ lệnh cho các đại thống lĩnh tự tra, có tội nhận tội, cung chủ ngài tự mình phát lạc xử trí, khiến cho Đế Thiên không có chỗ để hạ thủ nữa.
Gia Cát Hùng lại nói, Ly Hỏa cung chủ sáng mắt lên:
- Hiện giờ chỉ có thể tạm thời như thế, chuyện này ngươi đi làm đi. Nếu Đế Thiên muốn đi đường này vậy ta sẽ cho hắn toại nguyện.
- Được.
Gia Cát Hùng cáo lui.
Bên kia, Đế Thiên về tới tổng bộ Đế các trung ương thành khu, tin tức hắn hạ thủ với Doãn Thu thống lĩnh đã nhanh chóng lan truyền khắp Ly Hỏa thành.
Hiện tại có thể nói Đế Thiên là nhân vật phong vân tiêu điểm ở Ly Hỏa thành, chuyện hắn phế bỏ Doãn Thu lớn như vậy, làm sao không chấn động Ly Hỏa thành. Doãn Thu đã là vị thống lĩnh thứ hai rơi vào tay Đế Thiên đại sư rồi, người tham gia tiệc rượu năm đó đến nay còn nhớ rõ thời điểm Doãn Thu phản đối đề nghị của Đế Thiên đối phó với Hạ Hầu, không nghĩ giờ này Đế Thiên đại sư lại xuống tay với Doãn Thu. Vị đại sư này có thể nói càng ngày càng lộ rõ tài năng rồi a.
Hạ Lan Thu Nguyệt tới Đế các tìm Đế Thiên, Đế Thiên biết Hạ Lan thị có người tới, cũng đoán được có thể là Hạ Lan Thu Nguyệt.
- Ngươi muốn làm gì?
Hạ Lan Thu Nguyệt thấy Đế Thiên lập tức lên tiếng hỏi, Đế Thiên cười cười nói:
- Ý ngươi chỉ cái gì?
Hạ Lan Thu Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, nói:
- Còn có thể có cái gì, ngươi đối phó với Doãn Thu nhất định là chọc giận tới Ly Hỏa cung chủ, đã nhiều năm nay ngươi một mực không biểu hiện cái gì, chẳng lẽ không phải để tránh cho Ly Hỏa cung chủ trở mặt hay sao. Giờ này ngươi làm như thế rốt cuộc là vì cái gì?
"Àh. . .
Đế Thiên xấu hổ một trận, nữ nhân này cho rằng hắn không cưới nàng bởi vì Ly Hỏa cung chủ hay sao?
- Ngươi thật là tự luyến a.
Đế Thiên nhìn Hạ Lan Thu Nguyệt nói.
- Hừ, chẳng lẽ không đúng sao?
Trong con ngươi xinh đẹp của Hạ Lan Thu Nguyệt lóe lên một chút ánh sáng tự tin, ngồi đối diện với Đế Thiên, nhợt nhạt nhoẻn miệng cười:
- Ngươi vẫn chưa trả lời ta, có phải là ngươi cuối cùng suy nghĩ và hiểu rõ rồi a? Vậy ta chờ ngươi lên tiếng đây này.
- Khục khục. . .
Đế Thiên nhìn vào đôi mắt sáng cười như câu hồn kia, cảm thấy chịu không nổi, nữ nhân này thật đúng là lá gan càng ngày càng lớn a, đùa giỡn hắn một cách rõ ràng trắng trợn như vậy.
- Chẳng qua là ta cảm thấy vị trí Ly Hỏa cung chủ nên nhúc nhích một chút.
Đế Thiên nhìn Hạ Lan Thu Nguyệt, chậm rãi mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận