Thái Cổ Thần Vương

Đến

Ty Thần thiên thần nhìn thấy biểu hiện quái lạ của Tần Vấn Thiên liền cười nói:
- Sau khi thể nghiệm nhiều Thiên Tâm ý thức như vậy, ngưới có thấy được gợi ý gì hay không, nghĩ ra mình có thể lĩnh ngộ Thiên Tâm ý thức như thế nào chưa?
- Thuận theo tự nhiên, pháp nguyên hoàn mỹ dung hợp với nhau thì sẽ diễn hóa thành Thiên Tâm ý thức, ta đã có thêm một tầng lý giải, hy vọng có thể thuận lợi hoàn thành dung hợp pháp nguyên.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
Ty Thần thiên thần nghe Tần Vấn Thiên nói xong, thần sắc liền ngưng trọng, trong con ngươi hư huyễn mịt mù tựa như có giấu một tia thất vọng. Hắn phi thường coi trọng thiên phú của Tần Vấn Thiên, thế mà Tần Vấn Thiên lại muốn giống như đại đa số cường giả, định để cho pháp nguyên dung hợp với nhau rồi từ đó sinh ra Thiên Tâm ý thức, thành tựu giới tâm, bước vào cảnh giới Giới Chủ hay sao?
Sở dĩ hắn hỏi câu này, kì thực là hi vọng Tần Vấn Thiên sẽ trả lời rằng hắn sẽ suy nghĩ thật kỹ, sẽ đi tìm lực lượng giới tâm thích hợp nhất với bản thân, sau khi sinh ra lĩnh vực của tâm thì sẽ đẩy ngược lại Thiên Tâm ý thức.
Phải biết rằng, giới tâm của Giới Chủ chỉ có thể có một viên, còn Thiên Tâm ý thức lại có thể có bao nhiêu loại cũng được. Giới tâm là rễ, Thiên Tâm ý thức là cành lá, là lực lượng hình thức, kỳ vọng của Ty Thần thiên thần đối với Tần Vấn Thiên là rất cao, hắn đương nhiên hi vọng Tần Vấn Thiên có được thành tựu bất đồng, tự thân thể ngộ ra một loại giới tâm siêu nhiên.
Vì lẽ đó, sau khi nghe xong Tần Vấn Thiên nói, hắn có vài phần thất vọng.
Đương nhiên, hắn sẽ không nói thêm cái gì, cũng sẽ không can thiệp vào chuyện tu hanh của Tần Vấn Thiên. Bọn hắn chỉ phụ trách giảng đạo dẫn dắt, để cho Tần Vấn Thiên tiến vào cánh cửa dẫn đến cảnh giới Giới Chủ, còn sau đó phải đi như thế nào thì chỉ có thể dựa vào chính Tần Vấn Thiên, có như vậy thì cảm ngộ mới sâu sắc nhất, cảnh giới cũng mới vững chắc được.
Thu hồi loại thất vọng này, Ty Thần thiên thần lại ôm ấp một tia hi vọng. Có thể, dựa vào Tinh Hồn mạnh mẽ của Tần Vấn Thiên, cho dù pháp nguyên có trực tiếp giao hòa thì không chừng cũng có thể đản sinh ra Thiên Tâm ý thức cực mạnh.
- Vùng đất này không thiếu bí cảnh tu hành chưa bị hủy diệt, là nơi thần tàng. Ta sẽ đưa ngươi đi mỗi nơi một chút.
Ty Thần thiên thần mở miệng, sau đó bọn họ liền rời khỏi Vạn Pháp giới.
. . . . . . . . . . . .
Năm tháng trôi qua, đặc biệt là trong lúc tu hành, người ta sẽ thấy thời gian trôi qua cực nhanh, bất giác đã mấy năm liền trôi qua. Trong mấy năm ấy, các cường giả mà Tần Vấn Thiên đưa đến từ Thanh Huyền đều đã có những tiến bộ vô cùng đáng sợ. Nếu như người ngoại giới biết được loại tiến bộ ấy thì chắc chắn sẽ dấy lên một trận bão táp.
Trừ vài người ở cảnh giới thấp ra, có rất nhiều nhân vật Tiên Đế đều lần lượt bước chân vào cảnh giới Siêu Phàm. Còn những nhân vật Tiên Đế có cảnh giới hơi thấp thì cũng đã thành tựu cảnh giới Tiên Đế đỉnh cấp, bất quá chỉ còn cách cảnh giới Siêu Phàm có một bước chân mà thôi.
Chuyện này quả thật là một hồi lột xác, thực lực của mỗi người đều được thăng hoa, nghe còn có vẻ hơi khuếch đại ấy chứ.
Nhưng người giáo dục bọn họ là thiên thần đó, sinh linh vô tận khắp thiên hạ, liệu có mấy ai có thể được thiên thần tự mình chỉ giáo?
Mặc dù người của thiên thần tộc ít ỏi, thế nhưng một thiên thần tộc thì lớn tới cỡ nào cơ chứ, chẳng lẽ hết thảy tộc nhân đều được thiên thần tự mình bồi dưỡng hay sao? Điều này hiển nhiên là không thể, chỉ có những người kiệt xuất nhất hoặc có trực hệ dòng dõi với thiên thần thì mới có khả năng được thiên thần trực tiếp giáo dục bồi dưỡng.
Đám người Thanh Huyền chính là nhận được đãi ngộ như vậy. Không chỉ có vậy, bọn họ còn được tiến vào các loại bí cảnh thần tàng nhằm nâng cao lột xác bản thân, mỗi người đều đã biến hóa, thoát thai hoán cốt.
Chân chính mà nói, người tiến bộ ít nhất ngược lại lại là Tần Vấn Thiên. Mấy năm qua, hắn đã tiến vào không ít bí cảnh thần tàng, cảm ngộ đối với cảnh giới Giới Chủ cực sâu, hơn nữa càng ngày càng sâu sắc. Đáng tiếc thay, hắn vẫn không có cách nào bước vào cảnh giới này, không thể sinh ra Thiên Tâm ý thức.
Nguyên do đương nhiên cũng rất đơn giản. Khi Tiên Đế nhập Siêu Phàm, thuộc tính lực lượng sẽ hóa thành pháp nguyên, quy tắc viên mãn là có thể làm được, thế nhưng từ Siêu Phàm bước vào Giới Chủ thì còn cần phải trải nghiệm một hồi lột xác, độ khó cao hơn nhiều lắm.
Khi một vài người có hệ pháp nguyên đều viên mãn cũng lục tục bước chân vào bên trong Vạn Pháp giới để cảm ngộ, sau khi ra ngoài, bọn họ đều cảm thán Vạn Pháp giới quá đáng sợ. Thế nhưng vẫn lại giống như Tần Vấn Thiên, có vẻ như vẫn chỉ có thể ngóng nhìn mà thèm muốn cảnh giới Giới Chủ, khó có thể chạm tới.
Sau này Tần Vấn Thiên lại vào Vạn Pháp giới thêm vài lần. Tuy rằng tiến vào bên trong rất thống khổ, thế nhưng hắn vẫn có thái độ chẳng từ nan, nhất định phải khắc phục loại đau khổ này. Hơn nữa, sau vài lần, hắn đã đi được xa hơn một chút, cũng gặp được nhiều Thiên Tâm ý thức hơn.
Hôm đó, tại Thiên Không Chi Thành, trước bức tượng vị Chủ thần tuyệt đại phong hoa bất diệt thiên, Tần Vấn Thiên, Thanh nhi, Bắc Minh U Hoàng, Nam Hoàng Nữ Đế cùng không ít người đều đã có mặt.
Thanh nhi, Bắc Minh U Hoàng cùng Nam Hoàng Nữ Đế đều đã nhập cảnh giới Siêu Phàm, khí chất đã biến đổi, có vẻ càng thêm xuất chúng. Vốn dĩ các nàng đã vô cùng xinh đẹp, nay lại càng toát lên phong thái tuyệt sắc, đứng chung một chỗ cũng có thể khiến cho thiên địa hóa ảm đạm.
- Thấy các ngươi nhập Siêu Phàm nhanh như vậy, ta cũng thấy có chút ghen rồi đây.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Hiện tại đại khái cũng chỉ có ta là cứ dừng chân tại chỗ nhỉ.
- Ngươi bây giờ đã theo đuổi cảnh giới Giới Chủ, đương nhiên là khó. Giờ ta đang cảm ngộ lực lượng Giới Chủ, còn chưa có nhập được môn, cho dù có thiên thần tiền bối chỉ giáo thì vẫn cảm thấy khó có thể dự đoan được.
Nữ Đế Nam Hoàng Yêu Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu nói. Bây giờ, ở trước mặt Tần Vấn Thiên, nàng đương nhiên sẽ không toát ra cái loại uy nghiêm của Nữ Đế như lúc trước nữa, chỉ là tâm thai đoan trang cao quý thì vẫn lơ đãng còn lại mà thôi. Đó là khí chất đã khắc vào trong cốt tủy. Còn những năm này nàng đã dần dần thích ứng, hoàn toàn đối xử với Tần Vấn Thiên như bằng hữu rồi.
Đương nhiên, đối với vị thanh niên thiên tư tuyệt luân đã tự mình đi tới được con đường bây giờ, ngoại trừ tình hữu nghị, nàng còn có lòng cảm kích. Có ai từng nghĩ đến, Nam Hoàng thị cùng hắn kết tình hữu nghị năm đó lại sẽ có ngày hôm nay. Nàng đã bước vào cảnh giới truyền thuyết mà bản thân tha thiết ước mơ, nếu so với năm xưa tại Thanh Huyền thì đây chính là cấp bậc Cổ Đại đế rồi.
- Muốn vào cảnh giởi Giới Chủ đung là không dễ dàng gì.
Bắc Minh U Hoàng cũng nhẹ giọng nói.
- Thuận theo tự nhiên đi, chuyện tu hành có gấp cũng vô dụng, trái lại còn làm rối loạn tâm ý.
Tần Vấn Thiên không thèm để ý mà nở nụ cười. Hắn cảm thấy bản thân mỗi ngày đều đang tiến bộ, sớm muộn gì cũng sẽ đạt được cảnh giới Giới Chủ thôi, không cần nhất thời vội vã làm gì.
- Bọn họ tới đâu rồi?
Tần Vấn Thiên hỏi Bắc Minh U Hoàng. Sở dĩ bọn họ xuất hiện và tập tủng tại đây là bởi vì Bắc Minh U Hoàng truyền tin cho Tần Vấn Thiên, nói cho hắn hay cường giả của thiên thần tộc đã cách Thiên Không Chi Thành không xa, sắp sửa tìm tới toà Thiên Không Chi Thành này.
Hơn nữa, mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, chính là nhắm thẳng đến nơi đây, hiển nhiên là có người chỉ đạo.
Tần Vấn Thiên suy đoán, bọn họ có khả năng đã tìm ra được sự tồn tại chút ý chí còn lưu lại của cường giả Thái Cổ thiên thần tại vùng thế giới này. Nếu Cổ Thanh Huyền có thể lưu giữ lại không ít ý chí bất diệt của thiên thần thì các Thiên thần Thái Cổ năm đó chinh phạt Hạ giới tất cũng sẽ giống vậy, sẽ có một vài ý chí của thiên thần một mực chờ đợi.
Bọn họ còn chưa tới mà Bắc Minh U Hoàng cũng đã biết rồi, bởi vì bây giờ Bắc Minh U Hoàng đã khống chế rất nhiều Hoạt Tử Nhân, những này Hoạt Tử Nhân đều là con mắt của nàng.
- Đã vào thành.
Bắc Minh U Hoàng nói.
- Xem ra chỉ cần một lúc nữa là tới đây rồi.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:
- U Hoàng, ngươi cứ ở đây khống chế trong bóng tối nhé, đừng xuất đầu lộ diện, nếu có tin tức gì cứ trực tiếp truyền tin là được. Thanh nhi, Yêu Nguyệt các ngươi cũng ẩn nấp đi thôi, cứ làm chuyện của chính mình, tu hanh cho thật tốt. Ta sẽ trà trộn vào trong đám người, chuyện bên này tạm thời cứ để ta xử lý, nếu như ta không xử lý được thì sẽ đi tìm các ngươi.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Thanh nhi có chút không yên lòng nói, dù sao thì những người sắp đến là một đoàn cường giả đó, hơn nữa, kẻ cầm đầu đều đến từ Thái Cổ thiên thần tộc, nàng khó tránh khỏi có chút lo lắng.
- Yên tâm đi, mấy năm qua tuy rằng ta vẫn chưa đột phá, thế nhưng cũng có tiến bộ cũng không nhỏ. Huống chi ngươi đừng quên, còn có ý chí của Ty Thần thiên thần tiền bối ở đây mà.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười với Thanh nhi, cũng nhìn về phía Bắc Minh U Hoàng:
- U Hoàng cũng sẽ ở trong bóng tối quan sát, nếu ta thật sự gặp phải nguy hiểm gì, U Hoàng tất sẽ giải vây cho ta.
- Ân.
Thanh nhi nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền rời đi. Chuyện rất nhiều cường giả của Thanh Huyền được thiên thần truyền thừa tuyệt đối không được bại lộ, nếu không thì trong tương lai, Thanh Huyền phía ngoài kia sẽ phải đối diện với tận thế, như vậy thì quá nghiêm trọng, so với việc bọn họ giết sạch cường giả của Thiên Thần tộc còn nghiêm trọng hơn.
Thiên thần tộc to lớn biết bao, tộc nhân vô số, cho dù mấy người bỏ minh, chỉ cần không phải là nhân vật phi thường cốt yếu thì nhiều nhất cũng chỉ khiến cho một vài nhân vật Giới Chủ của thiên thần tộc chú ý mà thồi. Thế nhưng, nếu như đám người Thanh Huyền được Cổ Thanh Huyền truyền thừa, vậy thì ánh mắt của cao tầng của Thiên Thần tộc tuyệt đối sẽ tập trung vào bọn họ.
Lúc này, tại Thiên Không Chi Thành, một dòng cường giả cuồn cuộn tràn tới, chia làm rất nhiều phe phái khác nhau, cũng có người chỉ là thuần túy đi theo, không có trận doanh. Khi nhìn thấy toà Cổ Thành hùng vĩ chưa bị hủy diệt này, trong lòng mọi người ai ai cũng đều có mong chờ mãnh liệt. Theo như những người của thiên thần tộc kia nói, tòa thành này là trung tâm của Cổ Thanh Huyền, là tín ngưỡng của Cổ Thanh Huyền, là nơi Thiên Chủ Bất Diệt trưởng thành.
Tòa thành này cũng từng là nơi cư trú của một vài thiên thần.
Có thể tưởng tượng được, thần tàng khai quật từ một toà thành như vậy thì sẽ đáng sợ tới mức nào.
- Vương Nghị, Vũ Phi Phàm đã chiếm được ý chí của thiên thần, liệu hắn đã có thể tới chỗ này chưa nhỉ?
Có người nhìn về phía cường giả của thiên thần tộc tên Vương Nghị hỏi.
- Không biết, năm đó, sau khi thiên thần của Dực Thần tộc mượn thân thể của Vũ Phi Phàm để chiến đấu với một kẻ đến từ Thanh Huyền thì liền biến mất, cũng không biết là đã đi tới phương nào. Cho dù hắn có đến nơi này thì có làm sao, một người há lại có thể chiếm bí cảnh thần tàng làm của riêng.
Vương Nghị lãnh đạm mở miệng.
- Một người đến từ Thanh Huyền? Sao các ngươi không trực tiếp xóa sổ hắn.
Có người lạnh nhạt nói. Con ngươi của Vương Nghị lóe lên, lúc trước xác thực nên trực tiếp chêm chết Tần Vấn Thiên, không nghĩ tới lại để cho thứ tép riu như hắn có được cơ duyên, lại còn dám xưng là Thanh Huyền Thiên Đế, không biết tới nay đã bị Vũ Phi Phàm giết chết hay chưa.
Bọn họ một đường thẳng tiến về phía Thiên Không Chi Thành, dọc đường lại phát hiện nơi bọn họ đi qua vậy mà lại không có Hoạt Tử Nhân đến quấy rầy, dường như có hơi khác thường.
- Các ngươi có phát hiện ra hay không, một đường chúng ta đi lại không thấy bóng dáng Hoạt Tử Nhân.
Có người đưa ra nghi hoặc.
- Lẽ nào bởi vì năm đó tòa thành này là Thánh thành, hết thảy Hoạt Tử Nhân đều kính nể?
Có người lộ ra biểu cảm quái lạ. Quả thật là có chút kỳ quái.
- Không quản nhiều như vậy làm gì. Trong tòa thành này, nhất định sẽ có ý chí của thiên thần tồn tại.
Lúc này có một vị cường giả của thiên thần tộc mở miệng, ngữ khí khẳng định, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm túc thêm vài phần. Thành trung tâm của Cổ Thanh Huyền, ý chí mà các thiên thần lưu lại hẳn là đang lưu luyến nơi này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận