Thái Cổ Thần Vương

Mạch khoáng

Địa phận Hạ Lan Đế Quân quản lý có không ít mạch khoáng, do Hạ Lan Đế Quân thủ hộ, cũng là mạch khoáng đào ra tài nguyên tu hành.
Lúc này đây, trong một khu mạch khoáng, bên ngoài mạch khoáng thiên thạch có một quân đoàn đang đóng quân, đang vây chặt mạch khoáng lại chật như nêm cối.
Trong một thông đạo, ngoài Tần Vấn Thiên đến nơi này ra thì còn có hai Tiên Vương dẫn theo hắn, cùng với một nữ tử Tiên Đài cảnh.
- Tần Vấn Thiên, phía trước chính là cửa vào khu vực mạch khoáng, tài nguyên tu hành trên người ngươi thiếu thốn, đúng lúc mượn cơ hội này kiếm lấy tài nguyên tu hành, tiểu thư cho ngươi cơ hội, cố mà quý trọng.
Tiên Vương dẫn Tần Vấn Thiên phía trước mỉm cười nói, trong mắt lại xuất hiện ý tứ hàm súc sâu xa.
- Vậy thì hãy thay ta đa tạ tiểu thư.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, sâu trong con ngươi thoáng qua một tia lãnh mang, hắn sao không biết đối phương vốn không có lòng tốt gì, trên đường đi, hắn thậm chí có thể đào tẩu, nhưng hắn không làm vậy, bởi vì hắn thật sự muốn nhìn mạch khoáng thiên thạch trong miệng đối phương.
- Hai người các ngươi có thể đi vào.
Cách đó không xa có một Tiên Vương khác nói chuyện với thủ vệ, quát với Tần Vấn Thiên một tiếng, Tần Vấn Thiên cùng vị nữ tử Tiên Đài cảnh kia liền đi tới, có mấy tên thị vệ dẫn vào, đi tới một dãy núi.
Tiên niệm của Tần Vấn Thiên ngập tràn, nhìn thấy thủ vệ bên này liền thấy kinh hãi, cường giả Tiên Vương có rất nhiều, có thể thấy được tầm quan trọng của mạch khoáng này.
- Mạch khoáng mới mở năm ngoái, bởi vậy các ngươi sau khi tiến vào, chín năm sau mới có thể mở lại, đến lúc đó nếu các ngươi còn sống sẽ hộ tống người ở bên trong ra.
Thị vệ phân phó một tiếng với Tần Vấn Thiên và nàng kia, dẫn bọn họ vào trong dãy núi trong động, sau đó đi tới trước mặt một cổng không gian.
- Vào đi.
Thị vệ mở miệng nói, Tần Vấn Thiên và nữ tử Tiên Đài cảnh này cùng bước vào bên trong, chỉ chớp mắt, một hồi lực lượng không gian mãnh liệt cuốn hai người đi, đi qua hư không, khi bọn họ xuất hiện lần nữa cũng là cùng đi ra từ cửa không gian, ánh mắt Tần Vấn Thiên trong nháy mắt ngưng thần, rung động nhìn cảnh tượng trước mặt.
- Đây là mạch khoáng sao?
Tần Vấn Thiên nhìn xuống dưới, nơi này giống như đã đi tới một khoảng đại lục khác, địa vực bao la rộng lớn, núi non chập chùng, vô cùng vô tận, hơn nữa còn lộ ra khí tức mê hoặc.
Nữ tử bên cạnh tên là Dương Doãn Nhi, tu vi Tiên Đài bát trọng, nàng nhìn vẻ mặt của Tần Vấn Thiên bên cạnh không khỏi mở miệng nói:
- Ngươi ngốc sao, thật sự không biết Hạ Lan Minh Nguyệt để ngươi đi chết sao?
Nàng không cách nào tưởng tượng được vì sao Tần Vấn Thiên lại hưng phấn như vậy, hơn nữa suốt dọc đường đi, Tần Vấn Thiên này nói chuyện rất cổ quái với đám người Tiên Vương áp giải, cũng rất khách khí.
Nhưng Tần Vấn Thiên bất luận là tướng mạo hay khí chất đều bất phàm, vì sao lại cảm thấy ngu vậy nhỉ?
- Doãn Nhi, ta xác thực hoàn toàn không biết gì chuyện của thế giới bên ngoài, vậy mạch khoáng thiên thạch này là sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
Dương Doãn Nhi trợn mắt há hốc mồm, nhìn về phía trước nói:
- Ta cũng là lần đầu tiên tới mạch khoáng thiên thạch, nhưng sớm đã nghe nói trong Tiên Vực Thái Cổ mênh mông này có rất nhiều địa phương kỳ lạ xuất hiện, có thể khai quật tài nguyên tu hành, nhưng tài nguyên tu hành trên đất bằng của Tiên Vực Thái Cổ có hạn, bởi vậy những nhân vật siêu phàm khét tiếng kia đào móc từ không gian của các Tiên Vực xung quanh. Xung quanh Tiên Vực chúng ta ngoại trừ Thế giới Nhân vô tận còn có thể sinh ra mấy cái kỳ quái, ví dụ như có thể ra ngôi sao có tiên thạch thuộc tính thổ, trên những ngôi sao đó hình thành địa hình núi kỳ lạ, từ đó sinh ra các loại thiên thạch.
- Nói như vậy thì đây là ở bên ngoài Tiên Vực Thái Cổ rồi sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Chúng ta đi qua cánh cửa không gian, nơi này có lẽ là bên ngoài Tiên Vực Thái Cổ. Những nhân vật lớn siêu cấp kia mở thế lực bên trong Tiên Vực thống ngự một phương, nắm trong tay quân đoàn vô cùng cường đại, bọn họ là vì cái gì? Không phải vì những tài nguyên tu luyện này sao. Phát hiện, chinh phạt, chiếm đoạt, khống chế, đào móc... Tòa mạch khoáng thiên thạch này khai quật ra hẳn là tiên thạch thuộc tính kỳ ảo, đương nhiên cũng có thể có tiên thạch Vương cấp, Đế cấp, còn những vật trân quý hơn thì phải xem vận khí thôi.
- Nếu những nhân vật cường đại kia phát hiện ra thì vì sao không trực tiếp mang trọn toàn bộ mạch khoáng này đi?
Tần Vấn Thiên không hiểu nói. Tiên Đế mặc dù không có loại năng lực này, nhưng hắn tin tưởng Tiên Vực Thái Cổ cự phách sẽ có loại năng lực này.
- Mạch khoáng đều mượn thiên địa mà sinh ra, hơn nữa còn liên tục không ngừng sinh ra tài nguyên tu hành, thời gian càng lâu cũng càng có thể khai quật ra vật trân quý, nếu trực tiếp phá hư mang đi thì chỉ mang tính chất một lần thôi.
- Nó sẽ tự sinh ra tiên thạch?
Trong mắt Tần Vấn Thiên xuất hiện sự sắc bén, khó trách Đế thành mà Hạ Lan Đế Quân ở, toàn bộ đều đúc từ tài nguyên quý giá. Người Tiên Vực Thái Cổ cường đại, cho nên bọn họ có năng lực phát hiện nơi đào tài nguyên tu hành, còn người Tiên Vực Thanh Huyền căn bản không dám tưởng tượng. Cổng không gian kéo dài vô tận này cũng không phải một Tiên Đế có thể bố trí được.
- Còn không mau xuống đi?
Bỗng nhiên một giọng quát lạnh như băng truyền tới. Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn lại liền thấy một thị vệ phi hành mặc khôi giáp, trường thương trong tay chỉ về phía bọn họ, trước đó hắn không để ý tới trên không mạch khoáng này thậm chí còn có cường giả gác.
- Chúng ta đi thôi.
Dương Doãn Nhi lôi kéo tay Tần Vấn Thiên đi về phía trước hướng tới mạch khoáng.
- Trước khi cổng không gian mở ra, rời khỏi mạch khoáng, giết không tha.
Trong hư không truyền tới âm thanh lạnh như băng. Dương Doãn Nhi truyền âm nói với Tần Vấn Thiên:
- Hiện giờ ngươi đã hiểu là đi chết chưa. Trong mạch khoáng có rất nhiều người, có tội phạm phạm tội trong địa phận Hạ Lan Đế Quân quản lý, có nô lệ của các đại gia tộc, môn phái, còn có người cực độ thiếu khuyết tài nguyên tu hành mới tới nơi này mạo hiểm. Những người này đều là dân chúng liều mạng, vì tiên thạch, bọn họ có thể giết chóc chiếm đoạt của nhau, như vậy ngoại trừ nộp lên chín thành ra thì bọn họ mới tìm được nhiều tài nguyên hơn. Ngoại trừ những thứ cực kỳ nguy hiểm này ra, bản thân mạch khoáng cũng có thể giết người, Tiên Đài cảnh chúng ta căn bản tới chính là con đường chết.
- Ngươi đắc tội Hạ Lan Minh Nguyệt sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ta là nữ nhi của chủ thành Phong Lôi thành tiền nhiệm, vì phụ thân ta bất mãn với Hạ Lan Minh Nguyệt vừa bước vào Tiên Vương cảnh, chống đối nàng ta một câu, cả nhà lần lượt bị sắp xếp đưa vào mạch khoáng.
Giọng điệu Dương Doãn Nhi lạnh lùng tới cực điểm. Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Dương Doãn Nhi.
Ngay sau đó hắn cười khổ lắc đầu, Hạ Lan Minh Nguyệt này cũng đối xử với hắn như tội nhân rồi đây.
- Hi vọng có thể còn sống ra ngoài.
Dương Doãn Nhi thở dài.
- Để ta bảo vệ ngươi đi.
Tần Vấn Thiên cười, điều này khiến Dương Doãn Nhi sửng sốt nhìn Tần Vấn Thiên:
- Ngươi... bảo vệ ta?
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu, Dương Doãn Nhi lại cười tiến lên phía trước:
- Được, vậy ta chờ ngươi sau này cường đại rồi bảo vệ ta.
- Á...
Tần Vấn Thiên cười khổ lắc đầu, đi theo. Không bao lâu sau, bọn họ đã thấy được phía trước có một cường giả đang đào quáng, vận dụng lực lượng quy tắc chi lực không ngừng phá núi. Địa chất mạch khoáng này cực kỳ kiên cố, cho dù là người Tiên Đài cảnh thì tốc độ khai sơn cũng không nhanh được.
Đúng lúc này, một đôi mắt nhìn hướng này, trong cặp mắt kia ngập tràn tia hung ác, giống như dao găm, ngay sau đó nở một nụ cười lạnh như băng.
- Chúng ta đi.
Dương Doãn Nhi truyền âm nói với Tần Vấn Thiên.
- Đứng lại.
Kẻ nọ lạnh lùng quát lên. Bước chân của Dương Doãn Nhi cứng đờ, ngay lập tức đã thấy kẻ với ánh mắt hung quang kia nói:
- Hai người các ngươi, lại đây cùng đào.
- Cảnh giới của hắn cao hơn ta, khi nãy đã tận lực che dấu, là kẻ tàn nhẫn, có thể là Tiên Vương cảnh.
Dương Doãn Nhi truyền âm một tiếng nói với Tần Vấn Thiên.
- Không sao.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng, thật sự tiến lên đào quáng, ma quyền không ngừng đánh ra, không ngừng mở rộng mạch khoáng bên trong, không bao lâu sau đã thấy được tiên thạch huyền ảo trong suốt.
Tần Vấn Thiên thu lại tay, tiếp tục đào quáng. Dương Doãn Nhi bất lực, cũng tham dự theo. Một lần đào này chính là mấy tháng sau, chiếm được không ít tiên thạch. Lúc này, một cỗ sương mù ảo ảnh sinh ra một cách tự nhiên, bao phủ mọi người trong làn sương mù, thậm chí thỉnh thoảng sẽ thấy ảo giác.
- Có tiên thạch Vương phẩm được khai quật rồi.
Kẻ ánh mắt hung ác vẫn luôn ngồi bên cạnh nhắm mắt tu hành bỗng nhiên mở mắt ra, tiên niệm khuếch tán, cho dù là trong tiên niệm cũng sẽ xuất hiện nhiều ảo giác, mê hoặc bọn họ.
Nhưng ảo giác đó nhanh chóng bỗng nhiên biến mất, sương mù cũng dần tản đi. Mọi người lộ ra tia sáng khác thường, nhìn những người đào quáng xung quanh.
- Ai cầm rồi?
Tiên Vương hung ác đứng dậy, lạnh lùng hỏi.
Mọi người cùng nhìn nhau, tầm mắt của Tiên Vương hung ác đảo qua đám người, lại nói:
- Lấy toàn bộ Trữ Vật Giới Chỉ ra.
- Tiền bối, có thể để cho chúng ta lại một chút không, nếu tài nguyên đào không đủ sẽ phải tiếp tục đào mười năm nữa.
Có người mở miệng nói, khí tức khủng bố trên người Tiên Vương này lộ ra, quy tắc linh vực hóa thành đao khiến người ta sợ hãi, trực tiếp chém người vừa lên tiếng kia.
Sắc mặt đám người trong nháy mắt tái nhợt, ánh mắt Tiên Vương kia như đao hướng Dương Doãn Nhi, nói:
- Tiểu mỹ nhân, đi lấy Trữ Vật Giới Chỉ của hắn lại đây.
Thân thể Dương Doãn Nhi run rẩy, Tiên Vương này đã thấy biểu hiện sợ hãi của nàng, cười to nói:
- Yên tâm đi mỹ nhân, người ta không cam lòng giết nhất là ngươi, đương nhiên ngươi phải hầu hạ ta cho tốt vào.
Dương Doãn Nhi cắn môi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Lúc này Tần Vấn Thiên khẽ nói:
- Đồ ngươi muốn ở chỗ của ta.
- Hả?
Hai mắt Tiên Vương trong nháy mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lộ ra nụ cười dữ tợn, đã thay hai con ngươi Tần Vấn Thiên bỗng nhiên thay đổi, chớp mắt đã chuyển từ đen láy sang sáng lấp lánh, giống như có hai đạo tia chớp hư vô nở rộ, chỉ trong giây lát Tiên Vương này rống to, ngay sau đó phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.
- Diệt.
Cỗ khí tức khủng bố vô hình trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập khiến mọi người đều cảm thấy sợ hãi đến tận linh hồn. Một tiếng phù vang lên, thân thể Tiên Vương kia ngã xuống, trên người thậm chí không có vết thương nào.
Mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, đều lộ vẻ kinh hãi. Khi tầm mắt bọn họ còn đang nhìn soi mói thì Tần Vấn Thiên đã tiến lên phía trước, gỡ Trữ Vật Giới Chỉ xuống, liếc mắt nhìn vật bên trong, ngược lại có không ít tiên thạch, chẳng qua đối với hắn mà nói vẫn còn kém xa.
- Doãn Nhi, ta có thể phải bế quan một thời gian ngắn, khi thời gian sắp hết mới tìm kiếm tiên thạch, ngươi có muốn đi cùng ta hay không?
Tần Vấn Thiên nhìn Doãn Nhi còn đang ngẩn người nói, tuy hiện giờ dựa vào lực lượng linh hồn vẫn có thể giết được Tiên Vương, nhưng vẫn cực kỳ khó chịu. Hắn chuẩn bị khôi phục lại cảnh giới Tiên Vương trước, về sau khi đi ra ngoài nếu gặp phải rắc rối cũng có thể ứng phó được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận