Thái Cổ Thần Vương

Thiên quật

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đông Hoàng thiên chính là hạ giới thiên mà Tử Vi Thần đình thống trị. Nhưng mà, một thế giới phát sinh chuyện lớn như thế là không thể giấu được. Dù sao Đông Hoàng thiên không bị đóng cửa như giống như Thanh Huyền, người của thượng giới thiên cũng tới hạ giới du lịch.
Tin tức đầu tiên được truyền ra ở thái cổ Tiên Vực, đầu tiên là Huyền Vực, sau đó thì khuếch tán, trong nháy mắt đã dấy lên sóng to ngập trời.
Nguyệt Trường Không phệ sư.
Hơn nữa, là sư tôn của hắn, thiên thần của Tử Vi Thần đình thèm khát tà pháp của hắn, muốn cướp đoạt linh hồn của cướp đoạt nên mới bị Nguyệt Trường Không phản phệ. Điều này đối với Tử Vi Thần đình mà nói tuyệt đối là sỉ nhục. Tử Vi Thần đình thậm chí muốn áp chế tin tức này, nhưng vẫn không thể ngăn cản được tốc độ truyền bá có nó.
Nhưng mà rất nhiều người tò mò, Nguyệt Trường Không tại sao lại làm được vậy, hắn sao có thể thí sát thiên thần?
Sau đó, tất cả hành vi của Nguyệt Trường Không ở Đông Hoàng thiên đã bị bại lộ. Đông Hoàng thiên sớm đã sinh linh đồ thán, sau khi hắn từ thế giới luân hồi đi ra, dựa vào thủ đoạn lĩnh ngộ tà ác của bản thân, luyện hóa vô số sinh linh của Đông Hoàng thiên, thiên thần của Tử Vi Thần đình vốn không thể chết ở trong tay của Nguyệt Trường Không, nhưng hắn tham lam, muốn cướp lấy tất cả của Nguyệt Trường Không, để cho Nguyệt Trường Không tiến vào trong linh hồn của hắn, sau đóthì gặp phải hàng tỉ linh hồn mà Nguyệt Trường Không luyện hóa phản phệ, thân thể của thiên thần bị chiếm đoạt, loại tà pháp này là một loại đoạt xá.
Sau đó, Nguyệt Trường Không tới Tử Vi Thần đình. Nghe nói trong Tử Vi Thần đình bạo phát thần chiến, sau trận chiến này, Nguyệt Trường Không chính thức thay thế sư tôn của hắn, trở thành nhân vật thiên thần của Tử Vi Thần đình, là một trong những người thống trị, lại một lần dẫn tới sóng to gió lớn. Không ai biết tin tức cụ thể khi Nguyệt Trường Không đặt chân tới Tử Vi Thần đình, nhưng Tử Vi Thần đình không ngờ tiếp nhận Nguyệt Trường Không, lại bị thế nhân phỉ nhổ là không biết xấu hổ. Tất cả những gì Nguyệt Trường Không gây ra ở Đông Hoàng thiên là tội nghiệp lớn, tuy rằng rất nhiều thiên thần đều không được sạch sẽ như ngoài mặt, có quá khứ xấu xa, nhưng ngoài mặt vẫn có chút kiêng kỵ không phạn tội nghiệt quá lớn.
Đại Ma Thần cung sau khi biết được việc này thì sỉ nhục Tử Vi Thần đình không xứng được đứng chân ở Huyền Vực, tề danh với Đại Ma Thần cung. Hai bên vốn đã bạo phát không ít va chạm. Vào thời kì này Đại Ma Thần cung đưa ra loại ngôn luận này cũng là rất bình thường, nhưng sau đó, phàm là người truyền ra những bất tri bất giác đều chết một cách mạc danh kỳ diệu. Đại Ma Thần cung thậm chí có mấy vị nhân vật giới chủ bất tri bất giác bị giết, việc này đã triệt để chọc giận Đại Ma Thần cung, tranh đấu với Tử Vi Thần đình càng thêm kịch liệt, thường xuyên xuất hiện thương vong.
Huyền Vực giống như cũng sắp loạn rồi.
Nhưng bất kể thế nhân thóa mạ như thế nào, nhưng ý kiến của bọn họ đối với Nguyệt Trường Không lại vô cùng phức tạp, không thể không nói, hạng người lừa đời lấy tiếng từng bị thế nhân nhạo báng, hắn đang đi trên một con đường của Tà Thần, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói. Nguyệt Trường Không hiện giờ đã có được thành tựu mà hắn muốn, hắn đã bước vào thần vị, cảnh giới mà vô tận sinh linh hướng tới, cho dù thế nhân phỉ nhổ, nhưng nếu khi Nguyệt Trường Không thật sự xuất hiện ở trước mắt bọn họ, ai dám có nửa điểm bất kính với hắn?
Tin tức Truyền khắp thái cổ, Lạc Thần Lệ ở Lạc Thần Lệ tất nhiên cũng biết. Sau đó nàng ta truyền âm nói với Tần Vấn Thiên việc này.
Tần Vấn Thiên cũng không ngờ Nguyệt Trường Không lại phệ thần, thay thế vào đó, dùng thủ đoạn tà ác để bước vào thần vị.
Hắn cảm thán trong lòng về sự đáng sợ của thế giới luân hồi, hắn cũng từng tu hành tà pháp. Hắn biết, tà pháp ở thế giới luân hồi mặc dù không thể trực tiếp dùng ở ngoại giới, nhưng mà lại vẫn có chỗ để tham khảo lĩnh ngộ. Huống chi, tu hành tà pháp trong thế giới luân hồi, cái nhìn thấy là bản tâm, Nguyệt Trường Không hoàn toàn đã thả ra một mặt tà ác trong bản tâm của hắn, dùng lời nói của giới tu hành mà nói thì Nguyệt Trường Không có đạo tâm vô cùng cứng cỏi vững chắc, vượt xa vô số người. Hắn cho dù luyện hóa hàng tỉ sinh linh cũng không cảm thấy tội lỗi, đã triệt để mất đi nhân tính. Nói vậy thì hắn tuyệt đối rất đáng sợ.
Tần Vấn Thiên lại nghĩ tới thanh niên áo trắng thần bí mà mình nhìn thấy ở nơi truyền thuyết, rốt cuộc là tồn tại như thế nào mới có thể sáng tạo ra thế giới luân hồi giống như biết thiên mệnh như vậy.
Nguyệt Trường Không chỉ là một điển hình trong các chư thiên bước vào thế giới luân hồi, trên thực tế trước hắn, Thất Giới đại sư đã thành đạo, trở thành thiên thần, trong những người còn lại, e là còn có thể xuất hiện mấy nhân vật đáng sợ nữa.
Năm đó, Tần Đãng Thiên vì nơi truyền thuyết mà cường thế bước vào thánh viện, tam đại thiên thần cũng không muốn để hắn bước vào nơi truyền thuyết, chắc cũng là có lo lắng như vậy. Với thiên tư tuyệt thế của Tần Đãng Thiên, lại có tu vi thiên thần, nếu như bước vào thế giới luân hồi, không biết sẽ xuất hiện hậu quả như thế nào. Có điều về sau tự Tần Đãng Thiên lại lựa chọn bỏ cuộc, đơn giản là hắn không cho phép bất kỳ lực lượng đạo nào diệt hắn, hắn không thể tha thứ cho chuyện đó.
- Ca, ngươi phải cẩn thận tên Nguyệt Trường Không này đấy, hắn đã triệt để phát điên rồi. Ta nghe nói Đông Hoàng Anh mấy năm nay luôn phải sống trong khuất nhục. Hắn sau khi về Tử Vi Thần đình, sư thúc cùng với mấy vị sư huynh của hắn cũng rất thảm, mà người Nguyệt Trường Không hận nhất chỉ sợ là chính là ca ca ngươi.
Lạc Thần Lệ đang truyền âm trao đổi với Tần Vấn Thiên lên tiếng nhắc nhở.
Ca ca của nàng ta giống như là khắc tinh của Nguyệt Trường Không. Năm đó ở đại hội vạn giới cũng vậy, Nguyệt Trường Không thua ở trong tay ca ca, mà ở trong thế giới luân hồi cũng vậy.
- Ta biết, nếu không có ta thì e là cũng sẽ không tạo ra Nguyệt Trường Không của ngày hôm nay.
Tần Vấn Thiên thở dài. Đây là nhân quả trong thế gian à, nếu như không phải là hắn, Nguyệt Trường Không hiện giờ sẽ là đệ tử thiên kiêu của Tử Vi Thần đình, phong quang vô hạn, chứ sẽ không đi theo con đường cực đoan tà ác.
- Nhân tính đã như vậy rồi thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, không có ca ca ngươi cũng vậy thôi.
Lạc Thần Lệ nói:
- Đương nhiên Nguyệt Trường Không dựa vào thủ đoạn hèn hạ để nuốt thần, ca ca ngươi cũng giết từng giết thần, tin rằng sau này vẫn sẽ là khắc tinh của hắn. Ca ca ngươi chừng nào thì cũng bước vào Thần cảnh thế?
- Ta làm sao mà biết được, luôn cảm thấy vẫn thiếu gì đó.
Tần Vấn Thiên cười cười đáp lại. Thần cảnh không phải là có thể dễ dàng bước vào, lĩnh ngộ đối với đạo pháp của hắn hiện giờ đã đến một mức mạnh vô cùng. Thậm chí một số thủ đoạn của thiên thần hắn cũng đã ngộ ra rồi, nhưng mà vẫn cảm thấy còn thiếu một tia hỏa hậu, có thể là cơ duyên chưa tới.
- Vậy à...
Lạc Thần Lệ tựa hồ đang lẩm bẩm, có chút muốn nói lại thôi. Tuy rằng cách nhau rất xa, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn như cảm thấy được gì đó, liền nói:
- Lệ nhi, ngươi có phải có gì muốn nói với ta không?
- Ta nghĩ đã.
Lạc Thần Lệ cười khanh khách nói.
- Lệ nhi, có chuyện gì thế, đừng giấu ta.
Tần Vấn Thiên lại nói:
- Chẳng lẽ bên Hoang vực đã xảy ra chuyện gì à?
- Không.
Lạc Thần Lệ nói:
- Chỉ là, hiện giờ bên Thiên Vực đã xảy ra một sự kiện, ta đang do dự xem có nên nói với ca ca không.
- Chuyện gì thế?
Tần Vấn Thiên hỏi.
Lạc Thần Lệ trầm mặc một lát rồi sau đó vẫn nói ra:
- Thiên quật đã mở rồi.
- Thiên quật.
Tần Vấn Thiên trong lòng rúng động, Đây là tên của một bí ở thái cổ Tiên Vực, một bí trong truyền thuyết. Hắn chỉ nhìn thấy, một lần là ở trong thiên đạo thư các của Thiên Đạo Thánh viện.
Nhưng mà lại có ấn tượng rất sâu sắc về nó.
Bởi vì, bí cảnh tên thiên quật chính là nơi mà hai vị thiên thần, phu phụ Tần Thiên Cương vẫn lạc.
Mà phu phụ Tần Thiên Cương và gia gia và nãi nãi của hắn. Chính bởi vì gia gia và nãi nãi của hắn vẫn lạc mới dẫn tới phụ thân của hắn trở thành cô nhi, dẫn tới địa vị của phụ thân ở gia tộc không bằng Tần Chính, dẫn tới tòa Tần tộc thần điện từng cực thịnh một thời trở nên hoang vắng cô tịch. Tần Vấn Thiên đương nhiên minh bạch, hai vị thiên thần vẫn lạc sẽ tạo thành trùng kích như thế nào đối với địa vị của mạch đó, thế giới võ đạo là thế giới cực kỳ thực tế.
Như nếu không phải phu phụ Tần Thiên Cương vẫn lạc, lịch sử của hậu đại Tần tộc có thể sẽ khác rồi.
Hiện giờ, thiên quật nơi gia gia và nãi nãi của hắn vẫn lạc đã mở. Cũng chính là nói cửa vào của thiên quật đã xuất hiện.
Chẳng trách Lạc Thần Lệ có chút do dự. Hiển nhiên nàng ta biết một số chuyện, lo lắng là với tính cách của Tần Vấn Thiên sẽ tới thiên quật xem thử.
- Ca, nghe gia gia của ta nói, gia giavà nãi nãi của ngươi chính là xông vào thiên quật mà vẫn lạc.
Lạc Thần Lệ nhẹ giọng nói.
- Ừ, Lệ nhi, ngươi trước đó hỏi ta lúc nào thì bước vào thần cảnh là đang thử ta à?
Tần Vấn Thiên thở dài:
- Ngươi có phải không muốn nói cho ta biết hay không?
- Vốn không muốn nói với ca ca ngươi đâu. Ta sợ sau khi ngươi biết rồi thì sẽ đến đó. Dù sao thiên quật chỉ cần sơ ý một chút thôi là thiên thần cũng sẽ phải vẫn lạc trong đó. Nhưng ta không nói thì tương lai ngươi biết được lại trách ta.
Lạc Thần Lệ cảm thấy có chút ủy khuất, từ trên tình cảm mà nói thì nàng ta vẫn muốn giấu Tần Vấn Thiên.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Đã gọi là thiên quật có nguy hiểm lại không có cơ duyên. Huống chi, ta ở Thiên Đạo Thánh viện đã đọc sách cổ viết về thiên quật. Mỗi một lần thiên quật mở ra đều sẽ có rất nhiều cường giả đi vào, tuy có thiên thần sẽ vẫn lạc, nhưng xác suất vẫn rất nhỏ, gia gia và nãi nãi của của ta sở dĩ vẫn lạc ở đó có lẽ là do đi vào quá sâu, tiến vào nơi không nên vào.
- Ca, ngươi sẽ không thật sự muốn tới đó chứ?
Lạc Thần Lệ nghe thấy ngữ khí của Tần Vấn Thiên thì cảm thấy có chút không ổn. Quả nhiên ca ca sau khi biết tin tức lập tức có ý muốn tới đó rồi. Sớm biêt vậy thì đã không nói ra cho rồi.
- Ta giờ xuất phát đây, chuẩn bị tới Thiên Vực.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
Lạc Thần Lệ nghẹ lời, hô:
- Ca...
- Lệ nhi, vậy nhé, ta chuẩn bị khởi hành đây, trước nay đều muốn tới Thiên Vực xem thử rồi. Hơn nữa trong tương lai ta chung quy rồi cũng phải đặt chân tới mảnh đất đó. Vừa hay nhận cơ hội tới xem.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, thái cổ bát vực, Thiên Địa Huyền Hoàng, vũ trụ hồng hoang, thiên vực, trong đó, cường tộc như mây, được xưng là vực có nhiều cường tộc nhất.
Tần tộc Cường đại ở tại Thiên Vực.
Đúng như lời hắn nói, mảnh đất đó, tương lai hắn nhất định phải bước vào. Hiện giờ phải tới rồi.
- Vấn Thiên.
Ngay khi Tần Vấn Thiên đang muốn thu hồi thủy tinh truyền tin thì có một thanh âm non nớt truyền ra, Tần Vấn Thiên sững sờ, nói:
- Tiểu Hỗn Đản, sao lại rảnh nghĩ tới ta vạy. Sống ở Yêu Thần sơn có phải rất vư không.
- Ừ, ta là Thôn Thiên Yêu Vương độc nhất vô nhị, ta nghe Lệ nhi nói ngươi muốn tới Thiên Vực hả. Vừa hay Yêu Thần sơn cũng sẽ tới đấy, ta chuẩn bị đi cùng đây.
Tiểu Hỗn Đản nói.
- Ngươi á?
Tần Vấn Thiên khinh bỉ nói:
- Ngươi hay là ở bên cạnh Yêu Chủ tu hành thêm một đoạn thời gian đi.
- Đáng ghét. Ngươi dám khinh bỉ ta, Vấn Thiên, ta hiện tại rất mạnh, đừng đến lúc đó ngươi đánh không lại ta đấy nhé.
Tiểu Hỗn Đản tinh vi.
- Được, chỉ cần Yêu Chủ không có ý kiến thì tùy ngươi thôi. Ta cũng muốn xem ngươi hiện tại mạnh thế nào.
Tần Vấn Thiên cười bảo, quả thật đã rất nhiều năm rồi không gặp thằng ôn đó. Tu hành bên cạnh Thôn Thiên Yêu Chủ là thích hợp nhất đối với hắn, chắc cũng đã lột xác rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận