Thái Cổ Thần Vương

Thủ tọa tiên vị

Nhưng mà, cho dù là phá cảnh, Tần Vấn Thiên lại vẫn không hề tỉnh lại, tựa như là hắn trong lúc vô tình phá kính, ở trong trạng thái đốn ngộ không tự chủ mà đột phá cảnh giới. Lại có một người di chuyển vị trí, đi tới sau lưng Tần Vấn Thiên, mà chư cường phía sau người nọ, thì đồng loạt dời về phía trước một vị trí.
Lúc này, Tần Vấn Thiên tựa như đang dạo chơi giữa vô vàn ngôi sao, nghe âm thanh đại đạo, như trống chiều chuông sớm, cảm ngộ sức mạnh chư thiên, quy tắc trong ngôi sao võ mạng. Hắn có thể cảm nhận được trong những ngôi sao võ mạng kia ẩn chứa vô số sức mạnh thuộc tính, đương nhiên, trong đó cũng có rất nhiều ngôi sao có thuộc tính tương tự nhau.
Cảnh giới Tiên Đài là tu Tiên Đài, tu hành sức mạnh quy tắc, khi tiên lực của Tiên Đài viên mãn, tu hành sức mạnh quy tắc đến mức tận cùng, chính là đánh vào cảnh giới Tiên Vương. Mà Tiên Vương chính là cái gọi là quy tắc tiên thể, thành thục quy tắc, hóa thân làm quy tắc, bản thân sự tồn tại của cường giả Tiên Vương, chính là đại diện cho quy tắc, là một phần của sức mạnh quy tắc trong thiên địa, tích chứa uy năng mạnh hơn, bọn họ là chúa tể có thể tùy tiện quyết định sự tồn vong của một thế giới Lạc Tử.
Lúc thiên địa sơ khai, quy tắc mới ra đời, khi đó, chư cường mỗi người thăm dò, tìm kiếm con đường của mình, thành tựu vô thượng. Nhưng mà thế giới thiên địa tồn tại bao nhiêu kỳ nguyên, đã sớm không còn ai biết, vô số ngôi sao đúc ra quy tắc thiên địa, sức mạnh tu hành võ đạo đã sớm bị tiền nhân diễn hóa đến trình độ cao nhât. Đại đa số mọi người đều là đi theo con đường tiền nhân để lại, cực ít người có thể đi một con đường khác, không người chỉ dẫn, không đường tồn tại, không quy tắc thuộc tính tồn tại, đi như thế nào? Quá khó khăn.
Tần Vấn Thiên nghe chí lý đại đạo, thậm chí suy ngẫm xem thiên địa này lúc mới sinh diễn hóa như thế nào, vô số những ngôi sao này, lại sinh ra như thế nào?
Nếu có một ngày, có thể đúc ra quy tắc, có phải là cảnh giới Đại Đế cổ hay không? Khi đó, hắn chế tạo ra quy tắc của tiền nhân, hay là mở ra quy tắc của chính mình.
Tinh không vô tận, Tần Vấn Thiên cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé, ánh sáng ngôi sao võ mạng chiếu xuống người, trên thân thể hắn tích chứa thần quang. Tần Vấn Thiên cảm giác, hắn tu luyện thể tiên ma, lại đạt được huyết mạch, lấy được Thần Thủ, hiện giờ lại tu bí pháp chân ngã. Hắn cứ vậy tu hành tiếp, thân thể của hắn cũng có thể trở thành quy tắc thân thể, thân xác của hắn, chính là quy tắc.
Đương nhiên, những thứ này cũng chỉ là đạo lý. Hiểu được đạo lý, thì vẫn phải dựa vào tu hành tích lũy mới có thể đi tới một bước kia. Lĩnh ngộ đối với đạo lý càng sâu, làm càng tốt, con đường ngươi tu hành càng thêm thuận lợi, đi càng nhanh.
- Đường tu hành, bắt đầu từ khi cảm ngộ tinh thần lực, từng chút xíu đi lên, cho đến khi đặt chân tới Tiên cảnh, lĩnh ngộ quy tắc, mới được tính là bước lên con đường tu hành đại đạo. Tiên Đài, lúc đầu là tu hành, cảm ngộ, khống chế, hóa thân, đúc, từng bước một đi về phía trước, quy tắc thành đạo. Thân xác ta tích chứa thân thể dung hợp, giống như có thể tạo thành con đường tu hành của mình, thân xác có thể thành đạo.
Tần Vấn Thiên âm thầm nghĩ, lâm vào trầm tư. Đốn ngộ nhiều ngày, trên tiên vị thánh viện, vị trí của Tần Vấn Thiên đã xếp vào hàng thứ ba, cuối cùng chỉ có năm người còn đang tu hành, những chư cường còn lại, đều đã tỉnh lại từ trong đốn ngộ.
Giờ khắc này, vị trí của cường giả Long tộc kia đã di chuyển đổi với Tần Vấn Thiên, hai mắt hắn mở ra, thấy còn bốn người đang tu hành.
Trong bốn người này, có hai người là sau này mới đi lên, theo thứ tự là Tần Vấn Thiên và một vị cường giả của Thú Thần Giáo. Trên thân cường giả Thú Thần Giáo kia lộ ra khí tức thần bí, tu vi mạnh mẽ. Ngoại trừ hai người bọn họ, thì còn Kim Sí Đại Bàng - Già Nam Thiên và yêu thú dị chủng Ma Sư kia.
Lại qua mấy ngày, cường giả Thú Thần Giáo và Ma Sư lần lượt tỉnh lại, Tần Vấn Thiên đã ngồi ở trên tiên vị ở hàng thứ hai, xếp ngang hàng với Kim Sí Đại Bàng - Già Nam Thiên.
Rất nhiều cường giả của Thiên Bằng tộc, Bạch Hổ tộc, Thiên Lam Tiên Quốc đều đưa mắt nhìn bóng lưng của Tần Vấn Thiên. Người này lại tu hành đốn ngộ tới tận bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, hiển nhiên Tần Vấn Thiên vẫn còn tiếp tục tiêu hóa những lời nói đại đạo tinh giản của cường giả kia, đang không ngừng cảm ngộ mới có thể tiếp tục tu hành tới giờ.
Lúc ánh mắt Già Nam Thiên mở ra, tất cả tiên vị một lần nữa xếp lại, tất cả chư cường đều tiến về trước một vị, Tần Vấn Thiên, ngồi ở thủ tọa của ba ngàn tiên vị. Cho dù lúc trước không ai có thể bước lên vị trí thủ tọa, nhưng giảng đạo kết thúc, thì vẫn phải xem một chút đạo quả, vị trí thủ tọa, nhất định phải có người.
Già Nam Thiên và Ma Sư kia vẫn đứng hàng thứ hai, ánh mắt sáng lóa của bọn họ nhìn chằm chằm bóng dáng Tần Vấn Thiên, trong con ngươi yêu dị lóe lên tia sáng rực rỡ, nhưng mà Tần Vấn Thiên vẫn chưa tỉnh lại. Cho tới tận mấy tháng sau, khí tức trên người Tần Vấn Thiên rốt cuộc dần dần bình tĩnh lại, lúc hắn mở ánh mắt ra thì sửng sốt chốc lát. Chỉ thấy phía trước không còn tiên vị, chỉ có pho tượng đứng ở đó.
Tần Vấn Thiên cảm thấy từng ánh mắt nóng bỏng chiếu vào người mình, như gai ở lưng. Sau khi biết chuyện gì xảy ra thì Tần Vấn Thiên không tiếng động mà cười. Hắn vốn không có ý muốn tranh vị trí tiên vị phía trước, vì hắn cho là không quan trọng, lại không ngờ rằng, sau khi tu hành tỉnh dậy, hắn đã ngồi ở vị trí thủ tọa của ba ngàn tiên vị, rước lấy vô số ánh mắt.
Hơn ngàn cường giả, vẫn chưa rời đi. Lần giảng đạo này, bọn họ chân chính cảm nhận được sự đáng sợ của cường giả thần bí kia, cảm giác sâu sắc chỗ thần bí của thánh viện, tình nguyện tu hành ở chỗ này, không muốn bỏ qua bất kỳ một câu một chữ nào.
- Hiện giờ đã qua hơn ba năm, đến đợt mười hai năm nữa, thánh viện sẽ lại mở, khi đó sẽ tự kêu gọi các ngươi, đến lúc đó lại tới, đi đi.
Âm thanh mờ mịt vang lên, mọi người lại có chút không nỡ rời đi. Lần giảng đạo này tuy không thể khiến cho mọi người lột xác trong nháy mắt, nhưng lại đủ để ảnh hưởng đến tương lai tu hành của bọn họ, thậm chí còn ảnh hưởng đến thành tựu cuối cùng mà bọn họ có thể đạt tới.
Thời khắc giảng đạo như vậy, trăm nghe không chán, cho dù bảo bọn họ ở chỗ này nghe cả tám năm mười năm nữa, cũng tuyệt không có dị nghị.
Lần lượt có người đứng lên từ tiên vị, xoay người đi. Tần Vấn Thiên đứng lên hoạt động thân thể, mới vừa xoay người đã thấy tiểu hỗn đản nhảy tới trên người, vẫn lười biếng giống như sủng vật, hoàn toàn không giống như một Yêu tiên.
- Không tồi, đệ nhất tiên vị, thời gian đốn ngộ hơn ba năm, tu vi bước vào Tiên Đài tầng bốn, lần này thu hoạch lớn đó.
Nam Hoàng Vân Hi nhìn Tần Vấn Thiên đi tới ôn hòa nói.
- Ừ, cũng may cảnh giới ta thấp, cho nên phá cảnh tương đối dễ dàng hơn.
Tần Vấn Thiên nhún nhún vai cười nói.
- Ngươi không nên khiêm nhường, lúc trước ngươi vào Nam Hoàng thị vẫn còn là Tiên Đài tầng một, tốc độ tu hành giống như Tần công chúa, thật khiến cho người ta hâm mộ.
Nam Hoàng Sanh Ca nhẹ nhàng cười một tiếng. Tần Vấn Thiên nhìn nàng nói:
- Không phải ngươi cũng phá cảnh sao, hơn nữa, lần này người phá cảnh hình như không ít, thánh viện giảng đạo, thời gian đốn ngộ mấy năm, lại hơn xa nhiều năm tu hành.
Người của Nam Hoàng thị và Đấu Chiến Thánh Tộc cũng đi tới bên này, Luyện Ngục cũng an tĩnh đi theo sau lưng Tần Vấn Thiên, tiến về phía trước, từ thang trời giữa cổ đỉnh kia, mọi người từng bước một đi xuống. Lúc đi, có không ít ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hiển nhiên là vì Tần Vấn Thiên cuối cùng đi tới vị trí thủ tọa tiên vị, mà đưa tới chú ý không nhỏ.
Hơn ngàn cường giả đồng thời đi xuống theo nấc thang, không ít đoàn thể tụ chung một chỗ trò chuyện. Cường gia Thiên Bằng tộc hình như nói cái gì đó với Già Nam Thiên, nên Già Nam Thiên đang đi ở phía trước lại đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên. Thân là Kim Sí Đại Bàng, ánh mắt của Già Nam Thiên có tính xâm lược cực mạnh, một ánh mắt cũng khiến cho người bị nhìn cảm giác rất không thoải mái. Tần Vấn Thiên chuyển mắt nhìn qua, thì thấy một Kim Sí Đại Bàng kiêu ngạo, tựa như muốn chém thiên đạo, bay lượn trong tinh không, chí của Già Nam Thiên sanh với trời cao.
- Đáng tiếc, cảnh giới quá yếu, nếu không có thể so tài một phen.
Già Nam Thiên lẩm bẩm một cai, sau đó dời ánh mắt nhìn về phía trước, nhìn một bóng người cách đó không xa nói:
- Ngươi là phản đồ của Thiên Bằng tộc, hậu duệ của Thiên Ma Bằng.
Ánh mắt của Ma Sư đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn lại Già Nam Thiên. Hắn quả thực là hậu nhân của Thiên Ma Bằng, lạnh lùng nói:
- Thiên Ma Bằng tự thành một tộc, có quan hệ gì với Thiên Bằng tộc của ngươi đâu.
- Tất cả Bằng tộc đều là một, thuộc về Thiên Bằng tộc ta, tôn phụng Kim Sí Đại Bàng làm vương. Xưa đã có tin đồn, tổ tiên Thiên Ma Bằng muốn tranh đoạt ngôi vua với Kim Sí Đại Bàng, bị bại nên phản bội Thiên Bằng tộc.
Già Nam Thiên bình tình nói, nghe ra tính xâm lược cực mạnh.
- Là Kim Sí Đại Bàng tộc ngươi bịa ra mà thôi.
Ma Sư lãnh ngạo nói.
- Kim Sí Đại Bàng ta được gọi là tốc độ vô song, có thể qua lại không gian. Thiên Ma Bằng là bàng tộc duy nhất có địa vị trong Thiên Bằng tộc có thể khiêu chiến Kim Sí Đại Bàng. Ngươi có một nửa huyết mạch của Thiên Ma Bằng, là dị chủng, so một chút tốc độ với ta thì sao?
Già Nam Thiên tiếp tục nói.
- Oanh!!!!
Ma Sư không nói gì, một đôi cánh đen nhánh lấp lánh mở ra trong thiên địa, dùng hành động để biểu đạt ý của hắn.
Sau lưng Già Nam Thien cũng xuất hiện một đôi cánh, giống như đúc từ vàng ròng, ánh sáng chói mắt. Một đen một vàng, đều vô cùng sáng chói.
Ong!!!!
Một cơn lốc cuồng bạo thổi đánh lên thân mọi người ở đây, thậm chí có người cảnh giới thấp còn bị thổi tới nghiêng ngả. Hai bóng người kia lập tức biến mất không thấy, thật sự là vượt qua cả tưởng tượng.
- Thiên Ma Bằng không hổ là bằng tộc có thể tranh vương với Kim Sí Đại Bàng.
Có người thán phục. Thiên Ma Bằng kiêu ngạo bất tuân, không phục quản thúc, tuyệt không thờ phụng người khác làm vương, quả thực là một ma cầm đáng sợ.
- Hai vị yêu thú đó đều là bất phàm, bọn họ mới thực có tư cách ngồi ở vị trí đứng đầu tiên vị. Không giống một vài tên nhân loại hèn mọn, chỉ là cố ý đắm chìm trong tu hành không chịu tỉnh mà thôi.
Có một cường giả Bạch Hổ tộc lạnh lùng nói. Yêu thú trước giờ vẫn luôn sùng kính cường giả, một số người trong Bạch Hổ tộc quả thực cũng bội phục hai đại yêu kia. Nhưng đối với nhân loại đã từng xảy ra mâu thuẫn với bọn họ - Tần Vấn Thiên, thì vẫn mang thái độ khinh thường. Nhân loại hèn mọn.
- Một vài chủng tộc đê tiện, chỉ số thông minh vẫn còn đang tiến hóa.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói, làm cho không ít người lộ ra biểu tình thú vị.
Bạch Mâu - vương tộc Bạch Hổ tộc nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, lãnh đạm nói:
- Nếu thánh viện có thể giết người, ngươi không sống tới hôm nay.
- Thịt Bạch Hổ vương tộc, không biết có ngon hơn không nhỉ. Tiểu tử, hôm khác ngươi có muốn nếm thử một chút hay không.
Tần Vấn Thiên hỏi tiểu hỗn đản.
Tiểu hỗn đản lộ ra vẻ mặt chảy nước miếng, mắt sáng lên:
- Thịt bạch hổ, nướng ăn.
Một cỗ sát khí đáng sợ đột ngột bao phủ thang trời, khiến cho bước chân mọi người chậm lại, cường giả Bạch Hổ tộc đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sát khí ngút trời. Mà cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc và Nam Hoàng thị cũng quay đầu nhìn lại. Hai thế lực lớn tranh phong gay gắt, tựa như chạm một cái là bùng nổ.
- Nam Hoàng thị cũng muốn xen vào việc của người khác?
Bạch Mâu lãnh ngạo nói.
- Lúc trước Bạch Hổ tộc ngươi muốn làm nhục Nam Hoàng thị ta, còn chưa tính sổ đâu. Muốn đánh, Nam Hoàng thị phụng bồi.
Nam Hoàng Vân Hi cũng kiêu ngạo trả lời.
- Đủ cứng, thánh viện không thể giết, không biết bắt thánh nữ Nam Hoàng thị đi sinh mấy nhóc bạch hổ cho Bạch Hổ tộc ta thì như thế nào nhỉ.
Lại có một cường giả vương tộc của Bạch Hổ tộc cuồng ngạo nói. Khí tức của mấy vị cường giả của Nam Hoàng thị trở nên cuồng bạo, đám người còn lại vội vàng tránh ra cho hai thế lực lớn tranh phong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận