Thái Cổ Thần Vương

Xuất hiện.

Vô Ưu Thành, phủ thành chủ, cờ xí tung bay, cường giả khắp nơi bày trận.
Trên bình đài to lớn của phủ thành chủ, cường giả nhiều như mây, tất cả các phe phái đều tụ tập trong phủ thành chủ, bày trận để nghênh đón.
Phía sau các cường giả có rất nhiều nữ tử xinh đẹp đứng chỉnh tề thẳng hàng, những nữ tử này đều thuộc loại ngàn dặm chọn một, chính là mỹ nữ hiếm có trong Vô Ưu Thành, bị phủ thành chủ triệu tập đến đây.
Hôm nay, chính là ngày cường giả Khương thị nhất mạch đến.
Khương thị nhất mạch do một vị thiếu gia tên là Khương Cuồng dẫn đội, có rất nhiều cường giả đi theo hai bên, thậm chí không thiếu cường giả cảnh giới Tiên Thai.
Một thành nhỏ như Vô Ưu thành, nếu đối phương mất hứng vung tay một cũng có thể tiêu diệt tại chỗ, sao người phủ thành chủ Vô Ưu Thành dám bất kính cho được.
Bên ngoài phủ thành chủ, cường giả thế lực Tiên cấp Vô Ưu Thành cũng đều ở chỗ này, ví dụ như tông chủ và Đại trưởng lão Kim Giáp Tông, ví dụ như cường giả Vẫn Sát Tông, còn có cường giả phủ thống lĩnh, tất cả đều đến đây để nghênh đón Khương thị nhất mạch.
Thống lĩnh Hàn Lạc đứng trong đám người, ánh mắt của hắn nhìn vào hai hàng mỹ nữ kia, nhìn các mỹ nhân tụ tập, trong lòng hắn khó tránh khỏi cảm giác động tâm, mắt của hắn nhanh chóng khóa chặt một người, hắn hơi kinh ngạc, mỹ nữ này chính là Triệu Ngữ Yên thiên tài của Kim Giáp Tông.
Triệu Ngữ Yên lại đến đây làm  nữ nhân hầu hạ sao, với địa vị của nàng, chắc chắn là tự nguyện đến đây, hơn nữa hôm nay nàng còn mặc một thân quần áo gợi cảm, nhìn vô cùng mê người, trong đôi mắt xinh đẹp đó còn mang theo kiên định, giống như chấp niệm của nàng rất sâu.
- Nữ nhân này đúng là điên rồi, nàng ta muốn dùng sắc đẹp của mình trèo lên đại thụ Khương thị nhất mạch sao?
Hàn Lạc nói thầm.
Nhưng những nữ tử nơi đây có nhiều người mang tâm tư giống Triệu Ngữ Yên, các nàng ở  Vô Ưu Thành được xem như là nhân vật một phương, được rất nhiều người theo đuổi, nhưng họ lại tình nguyện đến đây hầu hạ người kia, chỉ vì muốn một cơ hội.
Nhưng Tần Thanh không có suy nghĩ này, lúc này nàng đứng trong đám người, thân thể mảnh mai lộ ra vẻ quyến rũ mê người, cặp mắt mang theo ủy khuất, nàng chỉ có thể cầu mong ngày hôm nay trôi qua nhanh một chút, đừng có ai chọn trúng nàng, nàng còn phải rời khỏi đây đi về Tần gia xem gia gia và Tần Phong thế nào.
Gió nhẹ thổi qua phủ thành chủ, nơi này thật an tĩnh, tĩnh mịch không có một chút thanh âm nào, ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phương xa, ở dưới phủ thành chủ có vô số người, ánh mắt của họ đang nhìn đám người phủ thành chủ.
Đẳng cấp sâm nghiêm tỏa ra một cách vô hình.
Cuối cùng, trong rất nhiều ánh mắt mong chờ của mọi người, có một nhóm người xuất hiện, bọn họ ngồi phi thuyền đến đây, những phi thuyền này được luyện chế vô cùng tinh mỹ, không giống nhau.
Chính giữa có một phi thuyền vô cùng xa hoa, một thanh niên ngồi ở phía trên, ánh mắt nhìn về phương xa, tốc độ từ từ chậm lại, phi thuyền hai bên cũng bay chậm lại, đồng thời quay xung quanh phi thuyền của thanh niên kia, tất cả bay về phía trước, chỉ trong một giây sau, bọn họ đã xuất hiện trên không phủ thành chủ, ánh mắt đảo qua mọi người phía dưới, thấy bọn họ bày trận chào đón, còn có rất nhiều mỹ nhân, cũng không cảm thấy kỳ lạ, giống như điều này là chuyện đương nhiên.
Nói cho cùng, với thân phận và địa vị của bọn họ, dù là thành chủ Vô Ưu thành làm ra chuyện gì đó để lấy lòng bọn họ thì cũng bình thường.
-  Bộ Yên Vũ thành chủ Vô Ưu thành bái kiến cao thủ Khương thị nhất mạch đến.
Nữ thành chủ Bộ Yên Vũ cung kính mở miệng, tất cả mọi người đều khom người bái chào, cúi người chào cường giả Khương thị nhất mạch trong hư không, tỏ vẻ tôn trọng.
Thanh niên Khương Cuồng kia dùng bộ mặt không chút quan tâm nhìn xuống, ánh mắt nhìn mọi người, sau đó nhìn rất nhiều mỹ nhân phía sau, sắc mặt không có chút rung động nào.
Ở phía dưới không ai nói chuyện, không gian yên tĩnh, sau mấy hơi thở, Khương Cuồng mới chậm rãi mở miệng, nói.
- Khổ cực Bộ thành chủ rồi.
- Là việc nằm trong phận sự của ta, sao dám nói khổ cực, phủ thành chủ đã chuẩn bị tiệc rượu, cung nghênh các vị ngồi vào vị trí.
Bộ Yên Vũ cũng là mỹ phụ hiếm có, một cái nhăn mày, một tiếng cười đều mang theo phong tình, nàng làm ra vẻ khách khí hữu lễ lại không mất đi mị lực.
- Ừ.
Khương Cuồng khẽ gật đầu, lập tức điều khiển phi thuyền hạ xuống dưới, các cường giả khác cũng lần lượt đi xuống, hạ xuống mặt đất phủ thành chủ, mấy người Bộ Yên Vũ đi lên chào đón nhưng vẫn giữ lại một khoảng cách.
- Mời các vị.
Bộ Yên Vũ khách khí nói ra, mấy người Khương Cuồng đi về phía trước, đi vào trong phủ thành chủ.
Khương Cuồng đi đến chỗ hai hàng mĩ nữ xếp hàng chỉnh tề, tự nhiên hiểu rõ ý của Bộ Yên Vũ, tròng mắt của hắn quét mắt qua một cái, không ít mỹ nữ thay đổi ánh mắt, bọn họ liếc đưa tình, nhưng Khương Cuồng không thèm để ý chút nào, chỉ đảo mắt và lướt qua đám người
Cho đến khi nhìn thấy Triệu Ngữ Yên, Khương Cuồng thấy ánh mắt của đối phương khác với những người khác, ánh mắt kia mười phần cứng cởi, lộ ra một tia cuồng nhiệt, hơn nữa khí chất của nàng cũng có chút bất phàm.
- Ngươi tên là gì?
Giọng nói của Khương Cuồng vang lên và truyền vào trong tai Triệu Ngữ Yên, làm cho thân thể Triệu Ngữ Yên hơi run một chút, ánh mắt nàng nóng rực nhìn chằm chằm Khương Cuồng, trả lời :
- Triệu Ngữ Yên, ta cũng am hiểu luyện chế Thần binh, bây giờ có khả năng luyện chế Thần binh ngũ giai.
- Nga?
Trong đôi mắt của Khương Cuồng hiện ra một tia ánh sáng lạ, xem ra là một thiên tài luyện khí, khó trách thấy hắn thì cuồng nhiệt như vậy, những người am hiểu luyện khí trên Vân Châu, quá nhiều người đều mong mỏi được gia nhập Thánh Địa Khương thị nhất mạch.
- Ta nhớ kỹ.
Khương Cuồng lên tiếng, hắn lập tức tiếp tục đi đến phía trước, mỹ nữ hai bên như mây, bọn họ cảm thấy hoa mắt.
Nhưng trong đó có một người khác thường đến chói mắt, cô gái này ăn mặc thanh nhã, lại không ngẩng đầu nhìn hắn, mà chỉ cúi đầu, hai tay kéo góc áo, hình như rất khẩn trương.
- Ngẩng đầu lên.
Khương Cuồng nói một tiếng, thân thể Tần Thanh run lên, giống như như cảm thấy có rất nhiều ánh mắt rơi vào trên người nàng, trái tim đập mạnh, nàng ngẩng đầu lên nhìn Khương Cuồng, trong ánh mắt lộ ra sự sợ hãi nhè nhẹ.
Trong mắt Khương Cuồng đã có một tia thần thái, lập tức hỏi.
- Ngươi tên là gì?
Cả người Tần Thanh run rẩy, hai tay nắm chặt tay áo, đôi môi đóng chặt.
- Đang hỏi ngươi đó.
Bên cạnh, Tà Vũ lạnh lùng mở miệng, một tia sáng lạnh lẽo rơi vào trên người Tần Thanh, làm cho Tần Thanh run rẩy nói:
- Ta gọi là Tần Thanh.
- Ừ.
Khương Cuồng trả lời một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.
- Đi theo đi.
Tà Sư xoay người nhìn mọi người mở miệng nói, các nữ tử nhao nhao đuổi kịp bước chân của cường giả Khương thị nhất mạch, đi về yến hội đã chuẩn bị tốt, không bao lâu, mọi người ngồi xuống, Khương thị nhất mạch ngồi ở vị trí tôn quý nhất, phía dưới là phủ thành chủ và các đại thế lực trong Vô Ưu Thành.
Đến mức rất nhiều mỹ nữ còn lại đứng sau lưng người Khương thị nhất mạch, Khương Cuồng mở miệng nói :
- Triệu Ngữ Yên, Tần Thanh, hai người các ngươi đến bên cạnh ta.
Trong con ngươi Triệu Ngữ Yên bắn ra tia sáng kinh người, lập tức bước ra và đi về phía Khương Cuồng, sư tôn của nàng cũng ở đây, thấy cảnh này thì biến sắc, hắn không ngờ rằng Triệu Ngữ Yên lại tới đây làm hầu gái, xem ra đệ tử này đã bất mãn với hắn.
Đôi mắt đẹp của Tần Thanh chỉ còn lại sợ hãi, nàng đứng ở đó không nhúc nhíc.
- Còn chưa đi.
Tà Vũ quay đầu lại nhìn Tần Thanh, mở miệng nói.
- Ta không muốn đi.
Tần Thanh lấy hết can đảm, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, lời của nàng vừa dứt, lập tức có nhiều ánh mắt lạnh lẽo đặt trên người nàng, làm cho nàng có cảm giác như rơi vào hầm băng, hai chân phát run.
Trầm mặc một lúc, Khương Cuồng mở miệng lần nữa, nói.
- Ngươi qua đây.
Lúc này Tần Thanh có cảm giác muốn khóc, hai chân khẽ run, nhìn thấy ánh mắt của Khương Cuồng, cuối cùng nàng cũng bước chân đi về phía Khương Cuồng.
- Hả?
Đúng lúc này, một cường giả Khương thị nhất mạch đứng bên cạnh Khương Cuồng ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt nhìn về phương xa, rất nhanh, Bộ Yên Vũ, Tà Sư và các cường giả Tiên Thai cảnh nhìn về  phía phương xa, có khí tức Tiên khí đang lao nhanh về bên này.
Trong một giây, một tia sáng rực rỡ sáng lóng lánh bay đến, chỉ thấy một thanh niên áo trắng, chân đạp phi toa và bay nhanh như tia chớp tới nơi này.
- Tiên binh.
Đám người Khương Cuồng lập tức nhìn thoáng qua phi toa, bọn họ kinh ngạc.
- Càn rở.
Tà Sư nổi giận gầm lên một tiếng, hư không chấn động rất mạnh, bước chân của thanh niên kia  dừng lại, hắn vẫn đứng trên không như trước, ánh mắt nhìn qua đoàn người, ánh mắt sắc bén lộ ra ý chí không ai bì nổi.
- Là ngươi.
Sắc mặt Tà Vũ băng lãnh, ánh mắt của Triệu Ngữ Yên rét lạnh, người vừa đến đây chính là Tần Vấn Thiên.
- Tần đại ca.
Cả người Tần Thanh run rẩy mãnh liệt, không thể tin được nhìn Tần Vấn Thiên.
Chỉ thấy lúc này Tần Vấn Thiên tay cầm Tiên kiếm, chân đạp Tiên toa, đôi mắt yêu dị đảo qua mọi người, băng lãnh nói.
- Ai đưa muội muội Tần mỗ đến đây, muốn chết sao?
Mắt của hắn phá lệ sắc bén, trực tiếp rơi vào trên người Tà Vũ, một màn này, làm cho cho mọi người run rẩy, ngay cả những cường giả Tiên Thai đó đều lộ ra sắc mặt khác thường, người này thật cuồng, cảnh giới Thiên Tượng nhị trọng lại dám càn rở ở chỗ này như vậy, có lẽ thân phận bất phàm.
- Người này khí chất phi phàm, tay cầm Tiên binh, có lẽ là người của đại thế lực khác.
Trong lòng mọi người đang phỏng đoán, chỉ thấy lúc này, ánh mắt của Tần Vấn Thiên tiếp tục quét qua, nhìn Bộ Yên Vũ và Tà Sư, lời nói lạnh như băng.
- Người của phủ thành chủ các ngươi đều chán sống hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận