Thái Cổ Thần Vương

Phạm Thiên Đại Đế

Năm người Tần Vấn Thiên đoạt được Tiêu Môn, được đến rất nhiều giới chỉ trữ vật, quét sạch hơn mười vị thiên kiêu nguyên Tiêu Môn, có thể nói chiến quả cực lớn.
Sau trận này, Tần Vấn Thiên lại một mình đi tới tu hành trong tu luyện trường biệt viện hắn từng ở khi xưa, hấp thu tinh thần chi lực, tiếp tục ngưng luyện lực lượng thần nguyên, đánh bại đám người Tham Lang chưa là gì, hiện nay sau kết minh Song Kiêu minh có được hai vị thiên kiêu xếp hạng thứ tư và thứ sáu trên Đăng Tiên bảng là Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt, lại thêm không ít cường giả có tên trên Đăng Tiên bảng, chí ít trước mắt lấy lực lượng của năm người bọn họ vẫn không khả năng đối kháng được với Song Kiêu minh.
Trên người Quân Mộng Trần tuy có thương thế, nhưng tịnh không nặng, nhân thời gian Tần Vấn Thiên đi tu hành, hắn đổi lại hai chữ Tiêu Môn ngoài cửa thành Tần Môn, khiến người bên ngoài nhìn mà không khỏi sững sờ, mới năm người đã gây dựng môn phái, còn tính đặt vị trí tông môn ngay ở chốn này?
Song Kiêu minh làm sao có thể bỏ qua, sợ rằng không quá lâu nữa, Song Kiêu minh được đến tin tức liền sẽ giết tới.
Bởi thế, người bên ngoài tịnh chưa rời đi, thậm chí lục tục có cường giả đuổi đến bên này, bọn họ biết khả năng còn sẽ có một trận xung đột xảy ra ở đây..
Đương sơ còn rất nhiều người trong Cổ Đế chi thành vô duyên chứng kiến trận chiến mà Tần Vấn Thiên đánh chết Huyền Tinh, bọn họ không được tận mắt nhìn thấy uy năng của Thần Chi Thủ, bây giờ nghe nói Tần Vấn Thiên lần nữa xuất hiện ở Cổ Đế chi thành, tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế Nghệ đế được trùng hiện, trán phóng phong thái tuyệt đại, nếu không đến xem một lần, há chẳng phải đáng tiếc.
Bên ngoài nguyên Tiêu Môn, hôm nay thành là Tần Môn, náo nhiệt phi phàm, thiên kiêu không ngừng tuôn hiện, thậm chí xuất hiện không ít cường giả trên Đăng Tiên bảng.
- Nàng là...
Ngay lúc này, ánh mắt rất nhiều thiên kiêu nhìn về phía đạo thân ảnh nữ tử lãnh ngạo đứng ở nơi xa, nữ tử này lặng lẽ đứng ở đó, phảng phất như toàn bộ thế giới đều lấy nàng làm trung tâm, đoạt đi quang mang của hết thảy mọi người.
- Là Nam Hoàng Vân Hi, thú vị rồi đây. Trận chiến đấu này vốn đã liên lụy tới cường giả thứ tư, thứ năm và thứ sáu trên Đăng Tiên bảng, bây giờ Nam Hoàng Vân Hi, người được xếp hạng thứ ba cũng đến. Nếu Tiêu Lãnh Nguyệt tới đây. Như vậy ba đại thiên kiêu mỹ nữ của Cổ Đế chi thành liền tề tựu hết cả.
Mọi người âm thầm tự nhủ.
Ngày trước lúc đám người Tần Vấn Thiên tiến vào đế cung, Nam Hoàng Vân Hi cũng từng tiến vào trong đế cung để nhìn lưu bia cổ đế và phù văn màu máu, nhưng phù văn kia khó mà lĩnh ngộ, giống như thiên thư, cuối cùng dần tiêu tán khỏi não hải nàng, nhưngđến sau nàng lại nghe nói có người tu thành Thần Chi Thủ. Trong lòng không khỏi có phần hiếu kỳ, lực lượng mà nàng không cách nào tham ngộ lại bị một người cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ bảy tên là Tần Vấn Thiên tu thành.
Lần này lại nghe Tần Vấn Thiên lần nữa xuất hiện trong Cổ Đế chi thành, nàng liền đi qua. Xem xem Thần Chi Thủ, tuyệt học thất truyền của Nghệ đế rốt cục cường đại đến mức nào.
- Thần Chi Thủ xuất hiện. Phong vân tứ khởi trong Cổ Đế chi thành, dẫn phát đại chiến giữa ba người top mười trên Đăng Tiên bảng, lại thêm sự quật khởi của người có được Thần Chi Thủ là Tần Vấn Thiên. Mà bây giờ, lại có một tin tức bắt đầu lan tràn trong Cổ Đế chi thành. Xem ra lần này lại sắp cuộn lên một trường cuồng phong loạn vũ.
Trong đám đông, có một vị thiên kiêu nhỏ giọng thì thào, khiến cho không ít người chung quanh đều quay sang nhìn hắn, hỏi:
- Ý ngươi là chỉ tin tức gì?
- Chư vị còn chưa nghe nói gì à?
Người đó nhìn một lượt chung quanh rồi hỏi.
- Chẳng lẽ tin tức mà ngươi nói có thể sánh với Thần Chi Thủ hiện thế?
Có người hỏi lại, ánh mắt sáng rực lên.
- Đã không ít người được đến tin tức này, hơn nữa chính đang lan tràn, tin tưởng rất nhanh sẽ truyền khắp Cổ Đế chi thành, thôi thì để ta nói cho chư vị nghe, có tin tức truyền ra, tuyệt địa Minh Sơn trong Cổ Đế chi thành ẩn tàng di tích của một vị Cổ Chi Đại Đế, rất có thể có truyền thừa của vị Cổ Chi Đại Đế này ở đó.
Người kia mở miệng nói.
Nghe được lời này, mọi người lập tức có phần thất vọng, chỉ nghe một người trong đó nói:
- Rất lâu trước kia đã có người suy đoán vậy rồi, có gì lạ đâu.
- Ngươi biết cái gì, lần này khác.
Người đó hừ lạnh một tiếng, phản bác nói:
- Lần này có tin tức cụ thể truyền ra, các ngươi biết là vị Cổ Chi Đại Đế nào không?
- Vị nào?
Vừa nghe vậy, thần sắc mọi người lập tức hơi lạnh, rất nhiều thiên kiêu dồn dập nhìn về phía người nói chuyện.
- Phạm Thiên Đại Đế.
Thiên kiêu đó mở miệng nói, tiếng nói vừa dứt, lập tức ánh mắt tất cả mọi người chợt đều ngưng cố ở kia, tựa hồ có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch, nhảy động không ngừng.
- Việc này là thật?
Hồi lâu, một người mở miệng hỏi nói, thanh âm có phần run run.
Phạm Thiên Đại Đế, cánh nhiên là Phạm Thiên Đại Đế.
Bọn họ đương nhiên nghe nói qua về tên tuổi của vị Cổ Chi Đại Đế này, Phạm Thiên Đại Đế, có người xưng hắn là Tiên đế, có người xưng là Ma Đế, cũng có người xưng là Yêu đế.
Truyền thuyết liên quan tới Phạm Thiên Đại Đế thì có rất nhiều, thậm chí có lời đồn nói bản thể của hắn là yêu thú, chẳng qua trong cổ tịch chưa từng có sử liệu xác nhận Phạm Thiên Đại Đế là Yêu đế, từ cổ chí kim đây vẫn luôn là điều bí ẩn.
Phạm Thiên Đại Đế tuy chưa nhất thống tiên vực, nhưng ở thời kỳ đỉnh phong hắn từng liên tục tru sát mấy vị Tiên đế siêu cường, đoạt lấy lực lượng của bọn họ, hơn nữa sử dụng ra còn mạnh hơn cả Tiên đế bị lấy đi lực lượng, vì thế trọn cả Tiên Vực đều khiếp hãi, đến sau bị Tiên Vực áp chế, toàn bộ Tiên Vực điên cuồng đuổi giết, cuối cùng Tiên Vực chặn đánh Phạm Thiên Đại Đế ở Bất Lão Phong, trận chiến ấy, tám vị Tiên đế đỉnh cấp liên thủ muốn tru diệt Phạm Thiên Đại Đế, hai bên chiến một trận kinh thiên địa khóc quỷ thần.
Kết cục, tám vị Tiên đế đều vẫn lạc, không một ai sống sót.
Phạm Thiên Đại Đế cũng im tiếng biệt tích từ đó, phảng phất như chưa từng xuất hiện trở lại trong Tiên Vực, không ai biết hắn đi phương nào, đến nay vẫn là một điều bí ẩn, nhân vật Đại Đế chấn thước cổ kim cứ vậy tan biến, mang theo kinh thế tuyệt học, Đại Phạm Thiên công.
Không ai biết bộ công pháp này rốt cục có bí ảo gì, chỉ biết sau khi Phạm Thiên Đại Đế tru sát mấy vị Tiên Vực Đại Đế, sử dụng qua lực lượng tuyệt học của bọn họ, hơn nữa còn phát huy tuyệt học càng mạnh, thực sự là kinh thiên động địa, mỗi cường giả tu hành một loại thuộc tính lực lượng bất đồng, thế mà hắn lại có thể tu hành tuyệt học đối phương đến một trình độ cực đáng sợ, công pháp Phạm Thiên Đại Đế tu hành thần bí mà giàu tính sáng tạo, phảng phất như là một bộ công pháp trước nay chưa từng có.
Nhưng tùy theo Phạm Thiên Đại Đế tan biến, kinh thế thần công Đại Phạm Thiên công mà hắn tu hành cũng tan biến, kinh thế tuyệt học ấy từ đó thất truyền.
Hiện nay ở Cổ Đế chi thành có người nói Minh Sơn chính là di tích của Phạm Thiên Đại Đế, sao có thể không khiến chư thiên kiêu kích động.
Trong tuyệt địa Minh Sơn có di tích của Phạm Thiên Đại Đế? Như vậy cho dù biết đó là tuyệt địa, sợ là cũng phải xông vào một lần.
- Đương nhiên là thật, tin tức này đã truyền ra, rất nhiều người đều biết, bởi thế ta mới không cần giấu diếm, nếu chỉ mình ta được đến tin tức, làm gì có chuyện nói cho các ngươi.
Thiên kiêu kia mở miệng đáp, thoại âm vừa dứt, chợt thấy một đạo thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện trước mắt hắn, khiến hắn không khỏi ngẩn ngơ, sững sờ nhìn đăm đăm khuôn mặt khiến người ngạt thở kia.
- Nam Hoàng Vân Hi.
Thiên kiêu đó nhỏ giọng hô lên, người xuất hiện trước mắt hắn chính là Nam Hoàng Vân Hi.
- Tin tức này truyền ra từ đâu, liệu đã chứng thực là di tích của Phạm Thiên Đại Đế?
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng hỏi, hiển nhiên đối với di tích của một vị Cổ Chi Đại Đế kinh thế như vậy, không ai là không động tâm.
Từ xưa đến nay, Tiên Vực trải qua vô số tuế nguyệt, trong chiều dài lịch sử vô tận đó, chỉ có số ít Cổ Chi Đại Đế được người ghi khắc mà thôi, mỗi người đều đủ khiên động nhân tâm, huống hồ bản thân Phạm Thiên Đại Đế đã tràn đầy sắc thái thần bí mà truyền kỳ.
- Chuyện này ta cũng không biết truyền ra từ đâu, tóm lại đã dần dần truyền ra, ta cảm thấy đây hình như là có người cố ý tản rải, về phần được chứng thực hay chưa thì càng không cách nào xác định, Minh Sơn chính là tuyệt địa, ta chưa từng đặt chân, càng không tận mắt thấy được di tích Phạm Thiên Đại Đế, có ai mà dám đứng ra chứng thực.
Người đó đáp nói, khiến Nam Hoàng Vân Hi nghe mà mắt đẹp lấp lánh lên.
Xem ra, việc này có chân thực hay không còn cần ấn chứng.
Thân hình chợt lóe, thân ảnh Nam Hoàng Vân Hi về lại chỗ cũ, thần tình thiên kiêu kia thoáng hiện vẻ thất lạc, mũi sụt sịt ngửi ngửi, dường như vẫn đang quyến luyến hương thơm nhàn nhạt lưu lại trong gió, tiếp xúc cự ly gần với tuyệt thế mỹ nữ Nam Hoàng Vân Hi như thế, đúng là trải nghiệm nhớ mãi không quên.
Rất nhanh tin tức về di tích Phạm Thiên Đại Đế đã truyền ra trong đám đông, thậm chí có một ít thiên kiêu tuyên bố muốn kết minh đi vào tuyệt địa Minh Sơn dò tìm, đã có lời đồn, bọn hắn tuyệt không thể lỡ qua.
Một đoạn thời gian sau, từ nơi xa có khí thế cường đại tràn ngập mà đến, ánh mắt mọi người trông về phương xa, chỉ thấy trên hư không, một quần cường giả ùn ùn kéo đến.
Hơn trăm vị thiên kiêu, trận dung tráng quan, hai người cầm đầu đều phong hoa tuyệt đại, chính là tuyệt đại song kiêu mới của Song Kiêu minh hiện nay, Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt, hai người đồng thời xuất hiện.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy ngoài Tiêu Môn, hai chữ Tiêu Môn đã đổi thành Tần Môn, mà trên mặt đất, có không ít nhân vật thiên kiêu nằm ở kia, có người hôn mê, cũng có người thương thế quá nặng không cách nào động đậy, chứng kiến cảnh này, sắc mặt Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt đều xanh đen cực khó coi, mở miệng nói:
- Trước mang bọn họ về dưỡng thương.
Đằng sau, lập tức có mấy vị thiên kiêu bước lên, nhấc đám người Tham Lang dậy, mang ra khỏi chỗ này, đệ tử Song Kiêu minh bị người trọng thương, nằm trên mặt đất không ai hỏi thăm, đúng là sỉ nhục.
- Lăn ra đây!!!
Chỉ nghe Huyền Dương hét lớn một tiếng, tiếng vang chấn đãng thiên địa, điên cuồng nhào vào trong Tiêu Môn, âm ba đáng sợ cuốn thốc trọn phiến hư không, mọi người đều có thể cảm thụ được sát khí trong người Huyền Dương.
- Tần Vấn Thiên.
Lúc này khuôn mặt mỹ lệ của Tiêu Lãnh Nguyệt hiện vẻ cực lạnh lẽo, lộ ra sát khí lạnh buốt, trận chiến ngày xưa nàng suýt nữa bỏ mạng, nhờ tiên niệm Tiêu đế xuất hiện mang nàng thoát ly chiến trường, mới giữ được một mạng, chuyện này vốn đã khiến nàng mất hết mặt mũi, bây giờ đám người Tần Vấn Thiên chỉ với khu khu năm người, cánh nhiên đánh tới trụ sở cũ của Tiêu Môn, đả thương cựu tướng Tiêu Môn, ném ra ngoài như gia súc, đúng là đại nhục.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh bay lên từ trong Tiêu Môn, trôi nổi giữa trời, hách nhiên chính là Tần Vấn Thiên, ở bên cạnh hắn, thân ảnh Thanh Nhi cũng xuất hiện, kinh diễm vô song, nhẹ nhàng như tuyết liên, thuần mỹ không chút tì vết.
Mọi người đánh giá Thanh Nhi, lại nhìn về phía Tiêu Lãnh Nguyệt và Nam Hoàng Vân Hi, hôm nay ba đại mỹ nữ của Cổ Đế chi thành đều tề tụ ở đây, thật khiến người mở rộng tầm mắt, bất cứ ai trong ba người đều mang theo khí chất mỹ lệ khác hẳn nhau.
Nam Hoàng Vân Hi cũng đang đánh giá Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, Tần Vấn Thiên này hình như có phần quen mắt, ngày đó lúc đi vào đế cung nàng từng nhìn qua một lần, có điều đương thời nàng không để ý, không ngờ hắn chính là người tu thành Thần Chi Thủ, lúc đó hắn tựa hồ còn đi theo Tiêu Lãnh Nguyệt. Ai biết chỉ một thời gian sau đã dẫn phát oanh động như thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận