Thái Cổ Thần Vương

Lần giảng đạo cuối cùng

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn trời, hắn vẫn ngồi trên cột đá thông thiên nhưng lại có cảm giác như thân thể đang chuyển động.
Cả tòa Thông Thiên giới đều đang chuyển động, đi về phía tinh không vô tận kia. Đồ án của Thông Thiên giới giống như một thần trận siêu cường.
- Tinh không!
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, dường như có một ngôi sao vũ mệnh vô cùng khổng lồ, mặc dù cách xa nhau một khoảng cách vô tận nhưng vẫn có thể cảm giác được sự khổng lồ cùng khí tức mạnh mẽ của nó.
- Đây là đang xuyên qua tinh không hay sao?
Rất nhiều người đều sinh ra một ý nghĩ. Một chùm sáng mạnh hạ xuống, thần hoa chói mắt khiến cho bọn họ không có cách nào mở ra, ánh sáng trước mặt còn chói mắt hơn ánh nắng mặt trời vô số lần. Giờ phút này, đôi mắt của bọn họ không thể chịu nổi ánh sáng loại này, tiên niệm của bọn họ cũng đều không chống lại được tia sáng này chiếu xuống, tất cả mọi người đều mất đi tri giác.
- Ầm.
Một trận rung chuyển mãnh liệt, tiên niệm của Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng có thể tràn ngập mà ra. Lúc hắn mở mắt, hắn thấy mình vẫn ngồi trên cột đá thông thiên, chỉ có điều Thanh Nhi, Khuynh Thành cùng đám người bên cạnh lại biến mất.
Ở phía trước hắn là một bóng người đang trôi lơ lửng.
Người này Tần Vấn Thiên chưa từng thấy qua, người kia lẳng lặng đứng đó, như thể vẫn ở chỗ này chờ đợi hắn. Người đó khoác trên mình một bộ quần áo vô cùng đơn giản, tu vi không cao, cảnh giới Tiên Thai lục trọng tương đương với hắn. Người đó chỉ tùy ý đứng ở đó nhưng lại hoàn toàn tự nhiên, như thể dung nhập với mảnh thiên địa này. Loại mỹ cảm hoàn toàn phù hợp này khiến Tần Vấn Thiên có chút xúc động, hắn tự biết mình không làm được như vậy.
- Giữa chúng ta, chỉ có một người có thể sống mà rời khỏi nơi này.
Người thanh niên kia nhàn nhạt mở miệng. Tần Vấn Thiên nhíu mày, lần giảng đạo cuối cùng của Thiên Đạo Thánh Viện lại là một lần sinh tử thí luyện sao? Nhưng người này là ai?
Trong chớp mắt khi hắn xoay người, Tần Vấn Thiên cảm nhận được khí thế của đối phương đột nhiên thay đổi. Trong phút chốc, thần hoa chói mắt từ trên thân hình đối phương phóng ra, thân thể của hắn như là thần ma thể, hào quang trên người bao phủ khắp không gian mênh mông. Một tích tắc này, Tần Vấn Thiên cảm nhận được một up áp không ai bì nổi, cả đất trời này dường như đều do hắn khống chế.
Tần Vấn Thiên tự đánh giá trong Thiên Đạo Thánh Viện chẳng tìm được người thứ hai có Tiên Thai lục trọng mà lại có thể so bì được với mình, ấy vậy mà người này lại thật sự khiến cho Tần Vấn Thiên cảm nhận được một sự uy hiếp vô cùng mãnh liệt. Hiển nhiên, hắn không thuộc về võ tu trong Thiên Đạo Thánh Viện.
Khí thế trên người Tần Vấn Thiên phóng ra, trong tròng mắt có vẻ ngưng trọng. Đây là một đối thủ lớn.
- Ầm!
Thân thể đối phương đột nhiên di động, trong phút chốc liền có vô tận sấm sét từ trên trời đánh xuống, bao phủ khu vực Tần Vấn Thiên đang đứng. Thân thể đối phương hóa thành sấm sét, trong phút chốc đáp xuống trước mặt Tần Vấn Thiên, sấm sét chiến xa xuất hiện, quét ngang một đường nghiền nát tất cả, bao gồm cả Tần Vấn Thiên.
Thần sắc Tần Vấn Thiên trở nên khiếp sợ. Trong tích tắc khi đối phương ra tay, hắn mới biết được đối phương càng đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
Thần thủ hóa thành chưởng ấn khủng khiếp trực tiếp hung bạo đánh ra, trên thân hình hắn là ảo ảnh thần quy đáng sợ bao phủ, chữ cổ bồng bềnh.
- Ầm, ầm, ầm...
Dưới sấm sét chiến xa, tất cả đều bị nghiền đến nát bấy, chưởng ấn bị nghiền nát, chữ cổ bị hủy diệt, ảo ảnh thần quy nổ tung. Thân thể Tần Vấn Thiên bị hung hăng đánh bay ra ngoài, kêu lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, chấn động nhìn bóng người phía trước. Trên thân thể đối phương là lôi quang hủy diệt rực rỡ vô tận lưu động, chói mắt đến vô song. Trong thiên địa không ngừng có lôi uy từ trên trời hạ xuống, đánh vào xung quanh Tần Vấn Thiên, từng sấm sét chiến xa đáng sợ xuất hiện, dường như có thể nghiền nát tất cả mọi thứ trên thế gian.
- Quy tắc thân thể, Tiên Vương uy năng.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào đối phương, hắn tự đánh giá vô luận phương diện nào của bản thân cũng đều là cực kỳ xuất chúng, vậy mà hắn lại bị đánh bị thương chỉ với một đòn. Đối thủ trước mắt vậy mà còn đáng sợ hơn Hoàng Sát Thiên.
- Ngươi ở Thiên Đạo Thánh Viện học được không ít, bằng không với một đòn kia ngươi đã chết từ lâu. Đáng tiếc, học còn chưa đủ nhiều, cho nên chỉ có nước chết.
Thần sắc đối phương hờ hững, như thể chỉ là đang nói một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể tới. Trong con mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một tia sáng cực kỳ tàn nhẫn, trực tiếp vận dụng lực lượng huyết mạch, từ trên người hắn bạp phát ra một khí thế kinh người.
Ánh mắt của đối phương lóe lên, thoáng lộ ra một vẻ thú vị. Chỉ có điều, ngay lập tức, từ trong thân thể đối phương đồng dạng phóng ra một cỗ lôi uy siêu cường. Khoảnh khắc này, tóc hắn tung bay, tiếng sấm gầm khắp vòm trời, toàn thế giới đều hóa thành một mảnh thế giới quy tắc sấm sét.
- Lực lượng huyết mạch sao!
Đối phương cười nhạt, cỗ khí tức bạo phát trong cơ thể này cũng là lực lượng huyết mạch kinh người.
- Giết.
Chỉ thấy một ngón tay hắn chỉ về phía trước, trong phút chốc sấm sét chiến xa nổ lớn, nháy mắt bạo phát đáp xuống phía trước Tần Vấn Thiên. Mỗi một chiếc chiến xa đều chất chứa uy năng sấm sét hủy diệt kinh người, có thể phá hủy tất cả. Thân thể Tần Vấn Thiên không ngừng bị đánh lui về phía sau, công kích của đối phương như thể vô cùng vô tận. Thần thông như vậy chính là lực lượng thuộc đẳng cấp tuyệt học.
Tiên Thai của Tần Vấn Thiên phóng ra vô tận huyết sắc yêu mang, từng vị đại yêu điên cuồng bạo phát, nhưng chẳng thể diệt được chiến xa cuồn cuộn nghiền nát thiên địa này.
- Có thể kiên trì lâu như vậy.
Đáy mắt người thanh niên ánh lên một tia kinh sợ, một tiếng sấm sét nổ tung, thân thể hắn trực tiếp biến mất, xuất hiện ở khoảng không phía trên Tần Vấn Thiên. Hắn điều khiển chín chiếc sấm sét chiến xa, trước sấm sét chiến xa là Lôi Thần trường mâu, còn có hủy diệt hắc ám khí. Một tiếng sét đánh vang lên, chiến xa từ trên trời hạ xuống, trực tiếp đánh vào thân thể Tần Vấn Thiên
Giờ phút này, dù là công kích cường đại tới đâu, tất cả đều sẽ bị phá hủy.
Tần Vấn Thiên rống to hơn, đánh ra một đòn mạnh nhất, lấy chân thần thân thể kích phát thần thủ công phạt, yêu uy cắn nuốt thiên địa, trong phút chốc đã nuốt chửng chiến xa, cuốn vào bên trong.
Đối phương nhíu mày, sau đó lại trực tiếp khống chế sấm sét chiến xa xông vào vòng xoáy khủng khiếp đó. Tiếp sau đó, bên trong vòng xoáy hủy diệt như thể ngày tận thế ấy phát ra tiếng nổ vang kinh người, một trận gió bão khủng khiếp như muốn hủy thiên diệt địa. Tiếng nổ tung truyền ra, bóng dáng của đối phương lại hiện ra trong vòng xoáy hủy diệt, sấm sét chiến xa đều bị phá hủy, người thanh niên kia dường như có chút chật vật, nhưng vẫn chưa bị thương.
- Cái viện mục nát này trong bốn mươi năm không ngờ lại bồi dưỡng được một người như ngươi, thực sự hiếm thấy.
Trong mắt người thanh niên lóe lên một vẻ cao ngạo, lạnh nhạt nói:
- Nhưng ngươi vẫn là phải chết.
Nói rồi, chiến xa lại hiện ra. Trong tích tắc này, mười tám sấm sét chiến xa xuất hiện, hắn khống chế Tiên Vương uy năng, vậy mà lại mạnh hơn Hoàng Sát Thiên rất nhiều, cộng với mức độ tăng cường của huyết mạch, quả thực có thể nói là vô địch Tiên Thai.
Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ tuyệt vọng, hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ gặp phải đối thủ đáng sợ như thế. Khi mười tám cỗ sấm sét chiến xa nghiền ép tới, tất cả thiên địa đều bị hủy diệt, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp bị xuyên thủng, lực lượng hủy diệt xuyên qua thân thể hắn, lúc này đây trong lòng hắn dấy lên một tia không cam lòng mãnh liệt.
Bốn mươi năm tại thánh viện, tu hành nâng cao đến thế, vậy mà đành chịu chết sao?
Sau khi hắn chết, Thanh Nhi phải làm sao? Khuynh Thành phải làm sao? Nếu như các nàng cũng gặp phải tình huống như vậy, có thể sống được sao?
Sau khi hắn chết, thù hận của cha mẹ lại như thế nào?
Ý thức hắn dần dần tan rã, linh hồn hắn như đang tản đi trôi nổi trong thiên địa. Hắn còn có rất nhiều điều không cam lòng.
Trong chớp nhoáng này, trong đầu hắn nhớ lại vô số hình ảnh, những hình ảnh ấy giống như một thước phim, từ khi hắn còn bé tại Thiên Ung thành ở Sở quốc, đến lúc gặp gỡ luyến ái với Khuynh Thành. Trong lòng của hắn quyến luyến thật sâu.
- Cầu võ vì sao?
Một giọng nói chui vào trong đầu hắn.
Cả đời này của hắn, cầu võ vì sao?
Vì Khuynh Thành mà chém Đan Vương điện, vì Thanh Nhi bước vào Trường Thanh Tiên Quốc, lại vì những tàn nhận mà phụ thân từng trải qua. Cầu võ là để thiên địa này không thể che đi bản tâm của hắn.
- Ầm.
Trong đầu kịch liệt rung động, ý thức dường như đã trở về bản thể, Tần Vấn Thiên trong giây lát mở mắt, chỉ cảm thấy toàn thân đều ướt đẫm. Hắn nhìn ra xung quanh, thấy Thanh Nhi, thấy Khuynh Thành, trong con ngươi của hắn lộ ra một tia vui mừng sâu sắc. Hắn phát hiện Thanh Nhi và Khuynh Thành đều đang nhìn hắn, thậm chí khóe mắt các nàng còn ngân ngấn lệ.
Một tích tắc này Tần Vấn Thiên đột nhiên hiểu ra. Nói vậy, trong một tích tắc kia, các nàng cũng từng trải qua biến cố giống như mình.
Đây là chân thật hay là huyễn cảnh hư ảo?
Tần Vấn Thiên nhìn Thông Thiên giới, có chút không dám xác định. Đó là giả sao? Vì sao lại chân thật đến vậy, ngay cả thần thông cũng chân thật như vậy, như thể chính mình đã cảm nhận được cường đại của đối phương, lực lượng của đối phương vậy.
Đó là thật sao? Vì sao lại là võ tu cường đại đáng sợ như vậy.
Hắn thậm chí còn gọi Thiên Đạo Thánh Viện là một viện rách nát!
Thánh địa tu hành mà Tiên Vực võ tu theo đuổi, nơi bồi dưỡng cổ đại đế, lại chỉ là một viện rách nát?
- Một khắc vừa rồi, các ngươi hẳn là đã có một tia cảm nhận, mình vì sao cầu võ. Các ngươi chắc hẳn đã hiểu rõ chấp niệm tu hành của mình là cái gì. Đây là ngườn động lực cuồn cuộn không dứt của các người, có thể hắn không tầm thường chút nào, nhưng trên thực tế, chấp niệm của các ngươi sâu đậm đến đâu sẽ quyết định các ngươi sau này có thể đi xa đến đâu.
Âm thanh mờ ảo truyền đến, trên thông thiên tiên thạch tại Thông Thiên giới xuất hiện một ảo ảnh mơ hồ, cả tòa Thông Thiên giới dường như đang bồng bềnh trồi trong tinh không. Chủ nhân của Thông Thiên giới đến tột cùng là tồn tại như thế nào? Người giảng đạo là người đứng đầu thánh viện sao?
Lời của đối phương khiến Tần Vấn Thiên suy nghĩ sâu xa. Chấp niệm của một người đối với tu hành sẽ quyết định quyết tâm của hắn mạnh tới đâu. Nếu không phải từng bước bị hoàn cảnh bên ngoài ép buộc vội vàng, mang theo chấp niệm siêu cường thì có lẽ hắn vẫn có thể tu hành tới cảnh giới hôm nay, nhưng sẽ không nhanh như vậy.
- Ta một đời này đã nhìn thấy rất nhiều người, có vài người quá lâu không có cách nào phá vỡ vách ngăn Tiên Thai mà chìm đắm trong trụy lạc, có vài người bị nhốt ở cảnh giới Tiên Vương quá lâu mà sinh sôi tâm ma, mất đi bản ngã. Khi đó, niềm tin không đủ để chống đỡ, bọn họ có khả năng cả đời cũng chỉ có thể đứng nguyên tại vị trí cũ. Các ngươi cũng vậy, không chỉ một người mà là tất cả mọi người, cuối cùng cũng sẽ dừng lại ở một cảnh giới.
Giọng điệu của đối phương như thể có ma lực thần bí, bọn họ dường như cảm giác được đến một lúc nào đó khi mình không có cách nào vượt qua một cảnh giới. Loại giãy dụa này e rằng thật sự có thể hành hạ một người đến điên cuồng, khiến hắn dần dần mất đi kiên trì, mất đi bản ngã.
Tu hành thật sự quá khó khăn, thiên phú của bọn họ đột phá Tiên Thai không thành vấn đề, nhưng còn Tiên Vương, tiên đế thì sao? Mười vạn năm sau, trăm vạn năm sau, khi bọn họ dừng lại ở một cảnh giới thì sẽ như thế nào? Quả thực không có cách nào hình dung được. Những nhân vật lớn trong Tiên Vực đều đã trải qua giãy dụa và rèn luyện thế nào mới có thể có được tâm cảnh bình thản? E rằng đều là do nghị lực và niềm tin to lớn chống đỡ bọn họ.
Lần giảng đạo cuối cùng của Thiên Đạo Thánh Viện không giống như đạo lý tu hành lúc trước, mà bắt đầu từ cánh cửa tử vong, bắt đầu từ tâm cảnh, dần dần làm người say mê, khiến cho bọn họ chìm đắm trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận