Thái Cổ Thần Vương

Tôn chủ bóng đêm.

Ba vị Thiên Tượng của Âu Dương thế gia ngã xuống, Âu Dương Cuồng Sinh tự mình khống chế đại quyền. Cả gia tộc không có ai phản đối nữa. Đại hôn của Âu Dương Cuồng Sinh và Khương Đình đương nhiên sẽ cử hành thuận lợi. Nhưng xảy ra chuyện như vậy, dù sao cũng không còn bầu không khí vui vẻ gì. Nnhưng đối với Âu Dương Cuồng Sinh và Khương Đình mà nói đã xem như không còn nối tiếc gì rồi.
Nếu không phải hôm nay Tần Vấn Tiên dẫn cường giả đến thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Năm đó, lúc Âu Dương Cuồng Sinh kết giao với Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy Tần Vấn Thiên rất thú vị, hơn nữa thiên phú xuất chúng, cũng sẽ không nghĩ tới kết quả của ngày hôm nay. Hắn không có nói hai chữ cảm ơn, tình cảm huynh đệ giữa nam nhi, không cần dùng chữ cảm ơn để biểu đạt, chỉ có Khương Đình nói vài tiếng cảm ơn với Tần Vấn Thiên.
Sau tiệc rượu, người của các thế lực liền nhao nhao rời đi, đem những chuyện xảy ra ở nơi này thông báo cho gia tộc hoặc tông môn, rất nhanh tin tức này đã truyền khắp Thương Châu thành.
Về phần Tần Vấn Thiên sau khi nói lời từ biệt với Âu Dương Cuồng Sinh ở tiệc rượu, hắn liền dẫn đầu đoàn người chính thức đi tới Thương Vương cung.
Thế lực cấp bá chủ Thương Vương cung của Thương Châu thành, cung chủ tự mình dẫn người đón tiếp từ trăm dặm, bày tỏ bằng lòng kết liên minh. Thương Vương cung thống nhất. Chủ động như vậy khiến cho người ta thầm nghĩ Thương Vương cung rất quyết đoán.
Dựa vào tiếng tăm Tần Vấn Thiên thể hiện ở Âu Dương thế gia đã quyết định kết cục của Thương Vương cung. Bọn họ hạ tông môn đón tiếp có thể lấy được danh tiếng chủ động kết liên minh. Nếu như đợi Tần Vấn Thiên đạp đến cửa Thương Vương cung, vậy thì chính là lấy thực lực trấn áp bọn họ quy thuận thuần phục rồi.
Đương nhiên vẫn còn có một loại lựa chọn khác, người của Thương Vương cung từ bỏ tất cả cơ nghiệp, từ bỏ tông môn mà đi. Trực tiếp tặng cho Tần Vấn Thiên bọn họ. Vậy thì nhất mạch Thương Vương cung kia của bọn họ từ đây về sau sẽ trở thành trò cười. Thương Vương cung mà Đại Hạ công nhận vẫn thuộc về Thương Vương cung của Tần Vấn Thiên.
Đối với bọn họ mà nói, chủ động quy thuận là kết cục tốt nhất. Nhưng cung chủ Thương Vương cung có thể làm đến bước này, tâm tính của hắn người thường khó có thể theo kịp, chấn chỉnh lại Thương Vương cung đã là chuyện tất nhiên.
Khi Tần Vấn Thiên đạp từng bước lên bậc thang, du sơn ngoạn thủy ở Thương Vương cung, những người đã từng làm khó hắn ở Đế Tinh học viện nơm nớp lo sợ. Nhưng Tần Vấn Thiên lại chưa từng nhìn đến họ. Trong lòng bọn họ không khỏi châm biếm chính mình, hiện tại trong mắt người thanh niên đã trưởng thành, sự tồn tại của bọn căn bản là nhỏ bé không đáng kể.
Trong đại điện Thương Vương cung, Tần Vấn Thiên ngồi trên bảo tọa của cung chủ, hai đại Thiên Tượng Thanh Mị tiên tử, Hình lão đứng phân ra bên trái bên phải. Mặc dù bọn họ là tiền bối của Tần Vấn Thiên nhưng hiện tại, Tần Vấn Thiên là cung chủ Thiên Vương cung. Trong trường hợp chính thức như vậy, đương nhiên lấy Tần Vấn Thiên vi tôn, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện làm nền.
Điện chủ Huyền âm điện và lão bà áo đen ngồi ở vị trí dành cho khách, tông gia Tông Nghĩa, tông chủ Băng Linh tông Băng Ngọc Thiền, đám người tộc trưởng của Bạch Lộc Thư Viện chia ra ở phía dưới. Người trong đại điện đều là nhân vật quan trọng của Thương Vương cung.
Mà lúc này cung chủ Thương Vương cung chính thức, đứng ở dưới, nhìn người thanh niên trước mắt, trong lòng thở dài một hơi, một đời người mới thắng người cũ. Thời đại thay đổi quá nhanh, những tuyệt đại yêu nghiệt chưa đủ ba mươi tuổi, lấy cảnh giới Thiên Cương tru sát Âu Dương Mộc Thiên. Đôi tròng mắt thâm thúy mà sắc bén của đối phương khiến cho người khác không cách nào nhìn thấu. Đối diện với rất nhiều cường giả Thiên Tượng cùng với nhân vật cung chủ này của hắn, Tần Vấn Thiên lại có thể thản nhiên như vậy, giống như trường hợp như vậy đối với y mà nói là không đáng nhắc đến.
Tiểu tử này, lòng có mãnh hổ, chí cao tận trời xanh, chỉ một Thương Vương cung, thậm chí cả hoàng triều Đại Hạ có lẽ chỉ là một đoạn đắc sắc trong cuộc đời của hắn.
- Ta nghe nói Thương Vương cung vẫn còn một vị thái thượng trưởng lão, người đâu?
Tần Vấn Thiên nhìn cung chủ Thương Vương cung, lạnh lùng mở miệng nói. Thương Vương cung truyền thừa bao nhiêu năm, trong tông môn thậm chí có bóng dáng nhất mạch Đế Thương năm đó, nhưng trên thực tế nhất mạch này từ lâu chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.
Cung chủ Thương Vương cung sửng sốt, lại không biết trả lời như thế nào, im lặng hồi lâu mới nói:
- Trưởng lão ông ta thích thanh tĩnh, vẫn mong đừng trách.
- Cũng tốt, nếu đã thích thanh tĩnh thì đi vào núi sâu thanh tu là tốt nhất. Nếu để cho bọn họ để ý tới thế tục ngược lại có chút tàn nhẫn. Từ bây giờ chức vụ thái thượng trưởng lão của Thương Vương cung sẽ do Thanh Mị tiên tử tiếp nhận, chịu trách nhiệm giám sát, quản lý Thương Vương cung.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, vẻ mặt của cung chủ cũ sửng sốt, trong lòng khẽ run lên, thầm nói tiểu tử này đủ quyết đoán ngoan tuyệt.
- Sau này, ngươi sẽ đảm đương chức vụ phó cung chủ Thương Vương cung, như thế nào?
Tần Vấn Thiên nhìn cung chủ cũ Thương Vương cung Sở Lan Giang nói.
Trong lòng Sở Lan Giang run lên, sau đó liền gật đầu, nói:
- Được.
Mặc dù biết giờ phút này khó tránh, nhưng vẫn nhịn không được than thở trong lòng. Thân là cường giả Thiên Tượng, không ngờ lại nhận mệnh làm phó cung chủ. Thế lực cấp bá chủ của toàn bộ hoàng triều Đại Hạ, hắn cũng là người duy nhất? Những thế lực cường giả Thiên Tượng khác hoặc là nhân vật lão tổ, hoặc là gia chủ nắm giữ quyền lực tông môn, hoặc là được tôn là thái thượng trưởng lão, địa vị vô cùng cao cả.
Đương nhiên Sở Lan Giang cũng có thể dứt áo ra đi. Nhưng nếu bỏ đi, hắn lại không yên lòng từ bỏ tông môn mình nhiều năm nắm giữ. Đây là cơ nghiệp tâm huyết của hắn, hơn nữa trong lòng hắn mơ hồ vẫn còn một tia hy vọng xa vời. Mặc dù nói không có nắm quyền tông môn, nhưng cũng có lẽ Tần Vấn Thiên có thể dẫn dắt Thương Vương Cung đi đến một độ cao khác.
- Hình lão vẫn nắm quyền hình phạt đường, Tông Nghĩa, Băng Ngọc Thiền, tộc trưởng Bạch Lộc các ngươi giúp đỡ thái thượng trưởng lão Thanh Mị tiên tử cùng với Hình lão chỉnh đốn Thương Vương cung.
Tần Vấn Thiên gạt Sở Lan Giang sang một bên. Sở Lan Giang đương nhiên hiểu ý của Tần Vấn Thiên, chỉnh đốn là chuyện tất nhiên.
- Vấn Thiên, Huyền Âm điện ta cũng cùng sáp nhập Thương Vương cung.
Lúc này, điện chủ Huyền Âm điện mở miệng nói với Tần Vấn Thiên, khiến cho những người có mặt ở đây đều rùng mình. Mặc dù nói Huyền Âm điện vẫn luôn cùng Tần Vấn Thiên kề vai chiến đấu, nhưng dù sao cũng là một thế lực cấp bá chủ riêng thuộc về Đại Hạ, sát nhập Thương Vương cung chuyện này quả thật không thể xem thường.
Đối với chuyện này điện chủ Huyền Âm điện cùng lão bà áo đen đã có thương lượng, suy nghĩ rất lâu mới có quyết định này. Bọn họ biết Tần Vấn Thiên chí ở việc thống nhất hoàng triều Đại Hạ. Hơn nữa, lấy tính cách của Tần Vấn Thiên cũng sẽ không bạc đãi bọn họ. Nếu Đại Hạ đã thống nhất, tất cả các thế lực khác đều quy thuận Thương Vương cung, vậy thì Huyền Âm điện của bọn họ phải tự xử như thế nào? Sát nhập Thương Vương cung là một lựa chọn không tệ.
- Được.
Tần Vấn Thiên rất sảng khoái gật đầu đáp ứng.
- Hai vị tiền bối điện chủ cũng đảm nhiệm chức vụ phó cung chủ Thương Vương cung, nắm giữ Thương Vương cung Huyền âm điện.
Điện chủ Huyền Âm điện sửng sốt, nhìn nụ cười của Tần Vấn Thiên cười khổ nói:
- Xem ra trong lòng ngươi sớm đã có ý nghĩ này rồi.
Thương Vương cung Huyền Âm điện, vẫn do bọn họ nắm giữ. Chuyện này quả thật là cục diện tốt nhất.
Tần Vấn Thiên cười, nhìn mọi người nói:
- Được rồi, những ngày tiếp theo lại cực khổ cho các vị rồi.
- Ngươi lại chuẩn bị trộm lười.
Nhược Hoan ở trong đám người phía dưới cười khanh khách nhìn Tần Vấn Thiên. Nhìn thấy Tần Vấn Thiên ngồi trên bảo tọa, trong lòng nàng cũng có chút không bình tĩnh. Thiếu niên năm đó mình từng cứu, rốt cuộc cũng có thành tựu của ngày hôm nay, nếu không phải thật sự xảy ra, nàng cũng có chút không dám tin.
- Nhược Hoan tỷ, tỷ phải giúp ta khống chế tài nguyên.
Tần Vấn Thiên cười nói. Hiện giờ Nhược Hoan có thể cũng là đang nắm đại quyền. Hắn là nghe nói Thương Vương Cung có chút của cải, khống chế một con phố bán đấu giá, còn có rất nhiều giao dịch các, phường thị, tửu lâu.
Thương Vương cung bắt đầu chỉnh đốn lớn. Toàn bộ cường giả của Thương Vương cung cũ đều được phân chia lại. Các thế lực Tông gia nhất mạch, Băng Linh tông nhất mạch, Bạch Lộc Thư Viện, Đế Thị nhất mạch đều mở rộng lực lượng trong tay. Hình phạt đường do Hình lão nắm quyền đương nhiên cũng như vậy. Chẳng qua lấy nhất mạch tình báo Tiên Trì cung của Thanh Mị tiên tử dẫn đầu. Ngược lại nhất mạch tình báo không có thêm người, chỉ là trực tiếp nắm quyền tình báo của Thương Vương cung cũ. Lực lượng ban đầu của toàn bộ Thương Vương cung bị phân tán.
Quá nhiều công việc vô cùng phức tạp, nhưng Tần Vấn Thiên lại làm chưởng quỹ phủi tay, những chuyện vụn vặt ở nơi này giao hết cho bọn họ, chính mình vui vẻ đến nhàn nhã.
Về bên ngoài, sóng gió đã nổi lên từ lâu.
Tần Vấn Thiên trở về, diệt tam đại Thiên Tượng của Âu Dương thế gia, kết liên minh với Khương gia, cường thế đạp lên Thương Vương Cung, một mình nắm giữ đại quyền. Trong nháy mắt tin tức này đã truyền khắp Đại Hạ. Dù sao thì ngày đó Âu Dương thế gia và Khương gia liên hôn, các thế lực ở Đại Hạ đều có người đến. Bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất truyền đi đến chín thành của Đại Hạ.
Trong nhất thời, Đại Hạ sôi sục, thảo luận sự trở về của nhân vật truyền kỳ kia.
Trong trận phong ba này, Đan Vương điện đứng mũi chịu sào. Đan Vương điện không phải là Thương Vương cung. Năm đó Tần Vần Thiên đã để lại lời nói sẽ san bằng Đan Vương điện. Hôm nay hắn trở về, một khi Tần Vấn Thiên dẫn người vào Đan Vương điện, chính là giết chóc và quét sạch. Các cường giả Đan Vương điện lòng người bàng hoàng. Đầu tiên bọn họ phái cường giả đi gia tộc Hoa thị, đi Trích Tinh phủ, đi Vương gia ở Binh Châu Thành, thậm chí đi Thạch gia ở Khâm Châu thành, đi Yến Châu, một nửa thế lực cấp bá chủ của chín thành đều có cường giả của Đan Vương điện viếng thăm. Mọi người giống như ngửi thấy một trận phong ba mênh mông cuồn cuộn.
Những thế lực này, có thế lực có thù với Tần Vấn Thiên, có thế lực có liên quan đến cái chết của Thương Đế năm đó. Mắt thấy một nhân vật so với Đế Thương năm đó còn cường thế hơn nổi dậy, bọn họ phải làm một số chuyện gì đó.
Lấy phong thái cường thế hiện tại của Tần Vấn Thiên, chém chết tam đại Thiên Tượng của Âu Dương thế gia, đạp lên Thương Vương Cung, có thể nói là thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết nếu tiếp tục như vậy, bọn họ lo lắng cả Đại Hạ chỉ còn lại một tiếng nói của Tần Vấn Thiên.
Cùng lúc, ở Khâm Châu thành, có một thế lực ngầm rất đáng sợ. Thế lực này không phải là thế lực cấp bá chủ, nhưng bất cứ thế lực cấp bá chủ nào ở Đại Hạ cũng không dám khinh thường bọn họ. Thậm chí, mơ hồ còn có chút kính sợ.
Hôm nay, Đan Vương điện chủ của Đan Vương điện tự mình đến đây.
- Đan Vương giá lâm, có chuyện gì sao?
Trong gian lầu các tối tăm, Đan Vương được dẫn vào đây, đón tiếp hắn là một người mặc áo xám, đứng đưa lưng về phía Đan Vương, cả người giống như u linh trong bóng đêm.
- Tôn chủ bóng đêm đã lâu không gặp.
Đan Vương điện nhìn bóng dáng đang đưa lưng về phía hắn, hờ hững nói.
Một tiếng cười yếu ớt truyền ra, bóng dáng kia xoay người lại, ánh mắt nhìn Đan Vương, áo bào xám khoác lên trên thân thể, thậm chí che lên mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt ra bên ngoài, đó là một đôi mắt huyết sắc, vô cùng khủng khiếp.
- Đan Vương vừa bỏ ra một cái giá lớn để đổi lấy thần binh ngũ giới, giờ lại đến tìm ta. Thật là mạnh tay.
Người mặc áo bào xám cười âm trầm:
- Nói đi, muốn giết người nào?
- Tần Vấn Thiên.
Đan Vương mở miệng nói. Có thể ép Đan Vương mời người ám sát Tần Vấn Thiên, có thể tưởng tượng được Tần Vấn Thiên đã đem đến cho Đan Vương áp lực lớn biết bao nhiêu.
- Có thể, nhưng thù lao, ta sợ là Đan Vương điện trả không nổi.
Người mặc áo báo xám cười nói.
- Một vị cường giả Thiên Cương đỉnh, cho dù có được lực chiến đấu cảnh giới Thiên Tượng, lẽ nào còn có thể khó hơn so với các thế lực năm đó mời được tôn chủ giết Đế Thương? Đan Vương lạnh lùng nói
- Đế Thương? Giá của hắn làm sao có thể so sánh với Tần Vấn Thiên? Tần Vấn Thiên thật sự ở Hoàng Cực Thánh Tông tru sát đệ tử của Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn toàn thân trở ra. Cái giá muốn giết hắn, cao gấp trăm lần so với Đế Thương, người suy nghĩ cho rõ ràng.
Đôi mắt huyết sắc nhìn chằm chằm Đan Vương, khiến cho trong lòng Đan Vương chợt run lên, giống như lúc này mới ý thức được người thanh niên kia ở bên ngoài đáng sợ đến mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận