Thái Cổ Thần Vương

Xuất Chiến

Đông Hoàng Anh trở lại nhóm người Đông Hoàng thị, biểu tình cực kỳ khó xem. Đông Hoàng Anh tự nhận đã đối xử lễ độ với Tần Vấn Thiên nhưng không ngờ hắn có hành vi tiểu nhân đến vậy, phỉ báng ô miệt Nguyệt Trường Không. Nhớ lại hôm đó Tần Vấn Thiên nhắc nhở, nói nhân phẩm của Nguyệt Trường Không có vấn đề, xem ra đúng là ghen tỵ gã cướp mất ánh sáng của hắn.
Nếu không tại sao Nguyệt Trường Không mời chiến mà Tần Vấn Thiên không dám ứng chiến?
Đông Hoàng Anh bực tức nói:
- Là ta trông nhầm.
Tiêu Vũ đứng bên cạnh nói:
- Tiểu công chúa, ta cho rằng Tần huynh nói có lý. Tiểu công chúa không phát hiện Nguyệt Trường Không cố ý làm sao? Nếu không tại sao đánh bị thương nữ nhân Lạc Thần thị? Còn dùng ngôn ngữ hạ thấp người ta?
Đông Hoàng Anh liếc qua Tiêu Vũ, mặt lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng ghen tỵ Nguyệt Trường Không vẫn đứng ở đó còn ngươi thì bị người đánh xuống dưới sao?
Sắc mặt Tiêu Vũ tái nhợt không dám tin nhìn nữ nhân xinh đẹp quen biết nhiều năm. Gã tự hỏi tình cảm của họ rất tốt, dù tiểu công chúa thích người khác thì tình bạn còn đó, không ngờ nàng buông lời nhục nhã gã.
Giờ phút này Tiêu Vũ nản lòng thất vọng.
Lão nhân Đông Hoàng thị đứng bên cạnh nói:
- Tiêu Vũ đừng để bụng, Tiểu công chúa tức giận lỡ lời. Nguyệt Trường Không thiên tư phi phàm lại được truyền thừa của Thần Vương, lòng có ngạo khí luôn nhẫn nhịn, mãi khi đánh bại cường giả Lạc Thần thị mới lộ ra. Hơi khinh cuồng chút không có gì sai, nhân vật thiên tài ai không cuồng?
Tiêu Vũ nhẹ gật đầu không nói nhiều:
- Ừm!
Trong lòng Tiêu Vũ vô cùng thất vọng, xem ra trưởng bối Đông Hoàng thị đều ủng hộ Nguyệt Trường Không, ai kêu người ta được truyền thừa của Thần Vương. Thì Quang Thần Vương còn để lại câu nói tương lai chờ ngươi, nhân vật như vậy dù là nhân vật đại năng Giới Chủ cũng sẽ nể mặt ba phần, huống chi Nguyệt Trường Không biểu hiện ra thái độ với Đông Hoàng Anh. Chắc Đông Hoàng thị hết sức ủng hộ hai người bên nhau, còn gã là cái thá gì?
Thập Lý Xuân Phong cười nói:
- Xem thái độ đã nhìn ra chưa? Lúc trước ta đã hỏi nếu Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không đấu với nhau, nàng ta trả lời rất giả tạo.
Thập Lý Xuân Phong không quá thất vọng, gã nhìn người luôn chính xác, đã gặp nhiều loại người như Đông Hoàng Anh nên chuyện này không ảnh hưởng tâm tình của gã.
Tào Thiên không quan tâm nhiều, chửi lại người bênh vực Nguyệt Trường Không:
- Mới đến tu vi Giới Chủ, chưa trở thành Kiếm Quân Lai, các vị không cần sốt ruột bắt tay đánh tốt quan hệ như vậy. Dù gì là nhân vật nổi tiếng lâu năm của Huyền Vực, chừa chút mặt mũi cho mình đi!
Lòng Tần Vấn Thiên ấm áp. Giờ nhiều đại nhân vật Đại Hội Vạn Giới đều ủng hộ Nguyệt Trường Không, thái độ của Đông Hoàng Anh đã rõ. Chỉ có mấy bằng hữu cùng nhau đánh cướp Thiên Tiên Lâu là đứng bên Tần Vấn Thiên, đôi khi vui cười giận mắng cũng là chân tình, tình cảm không cần cố ý ra vẻ, vào phút then chốt sẽ biểu hiện ra.
Lúc trước Tần Vấn Thiên nói về truyền thừa của Thì Quang Chi Chủ bị người bỏ qua.
Người ta không nghĩ nhiều, cho rằng Tần Vấn Thiên buột miệng cố ý hạ thấp Nguyệt Trường Không, nhưng không ai biết một câu tức giận vô tình thốt ra mới là sự thật.
Có người nghi ngờ là đại năng Giới Chủ của Thiên Đạo Thánh Viện. Lão luôn chú ý Tần Vấn Thiên, lúc hắn câu thông võ mệnh tinh thần thứ tám thì lão tự mình tới xem, hỏi hắn là thuộc tính gì. Tần Vấn Thiên trả lời là thuộc tính thời gian, vì nghe truyền thuyết Thì Quang Thần Vương mới câu thông võ mệnh tinh thần thuộc tính này.
Nhưng thuộc tính thời gian, còn là loại năng lượng thuộc tính phi thường, loại võ mệnh tinh thần này có thể tùy ý câu thông sao? Chẳng qua một thoáng nổi hứng thế là thật sự đi câu thông?
Tần Vấn Thiên không tham gia trận chiến này phải chăng cố ý che giấu cái gì?
Mới rồi Tần Vấn Thiên vô tình buột miệng có thể vạch trần điều gì không?
Lão nhân Thiên Đạo Thánh Viện truyền âm vào tai Tần Vấn Thiên:
- Thực lực mới là thủ đoạn chứng minh tất cả, nếu không dù ngươi nói có lý cũng không có quyền lên tiếng. Tại sao ngươi không tham gia trận chiến tinh tú? Ta không cho rằng ngươi sợ đánh thua mất mặt, Tử Vi Thần Đình làm thế lực đỉnh Huyền Vực có chỗ phi phàm, ngươi e ngại điều gì sao?
Tần Vấn Thiên nghe vậy sửng sốt nhìn hướng cường giả Thiên Đạo Thánh Viện, truyền âm đáp lại:
- Tiền bối, vãn bối quen tự do không thích bị gò bó, nếu thành đệ tử của thế lực lớn sẽ phải nghe theo mệnh lệnh.
Cường giả hỏi:
- Ý của ngươi là không muốn vào thế lực đỉnh cấp Huyền Vực nên cố ý tránh tiếp xúc với Tử Vi Thần Đình?
Cường giả thầm thấy lạ, tiểu tử này rất thú vị.
Tần Vấn Thiên không giấu diếm:
- Có thể nói là vậy.
Tần Vấn Thiên hơi hảo cảm với Thiên Đạo Thánh Viện nên mới nói thẳng, lời hắn nói lỡ bị lộ ra ngoài cũng không có gì ghê gớm.
Lão nhân cười truyền âm:
- Không sao, nếu ngươi biểu hiện xuất sắc hấp dẫn Tử Vi Thần Đình chú ý có thể nói là đi Thiên Đạo Thánh Viện tu hành, người Tử Vi Thần Đình sẽ không bắt buộc. Đương nhiên Thiên Đạo Thánh Viện sẽ không trói buộc ngươi, thích đi đâu cứ đi, không muốn đi Thiên Đạo Thánh Viện cũng không sao.
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng, với thân phận địa vị của lão nhân sẽ không cố ý nói vậy lừa hắn, chắc có nắm chắc Tử Vi Thần Đình sẽ không nhúng tay vào việc của Thiên Đạo Thánh Viện.
Hai người truyền âm giao lưu trong chớp mắt.
Nguyệt Trường Không luôn ở vị trí chủ tinh tú trên cao nhìn tất cả, biểu tình hờ hững thản nhiên toát ra khí độ bất phàm.
Vô số Giới Chủ tham gia Đại Hội Vạn Giới nhìn sự việc diễn ra, thầm nghĩ Tần Vấn Thiên tuy là nhân vật tuyệt đại nhưng so sánh với người được truyền thừa của Thì Quang Chi Chủ thì hơi yếu thế. Người các thế lực đương nhiên biết nên ủng hộ ai.
Nguyệt Trường Không lạnh nhạt nói:
- Những gì Tần huynh nói ta không muốn giải thích, Tần huynh đã vũ nhục phỉ báng ta, mặc kệ vì lý do gì ta chỉ xin đánh một trận.
Một câu tùy ý đã chất chứa thái độ cứng rắn, mặc kệ ngươi nói gì ta không phản bác, đấu một trận giải quyết, thực lực cao hơn tất cả.
Nhiều người hào hứng nhìn Tần Vấn Thiên, chờ xem trò cười. Sẽ lại từ chối chiến sao? Nếu vậy những gì hắn đã nói là tự chuốc nhục, không còn mặt mũi ở trong Thì Quang Giới.
Tần Vấn Thiên bước hướng biển tinh tú ở hư không:
- Ta thành toàn ngươi.
Ánh sáng tinh tú bao phủ người Tần Vấn Thiên, áo trắng bay, tóc dài bay cùng với khuôn mặt tuấn tú. Dù là những người gai mắt Tần Vấn Thiên cũng phải công nhận tiểu tử này phong thái phi phàm. Đừng quên Tần Vấn Thiên từng bày ra mười ba loại Thiên Tâm Ý Thức, giây giết thiên kiêu Long Uyên Hạo Vũ của Long Uyên Phủ.
Nhưng đối thủ trước mặt hắn mạnh hơn Long Uyên Hạo Vũ gấp vô số lần, là thiên kiêu Giới Chủ đỉnh cấp thật sự, Nguyệt Trường Không.
Nguyệt Trường Không đã trải qua nhiều lần chiến đấu, Nguyệt Chi Quang Huy Giới Tâm của gã có lực lượng giam cầm siêu mạnh khiến nguyên không gian đông lại, yên lặng. Công kích của Thiên Tâm Ý Thức siêu bá đạo, tốc độ mau kinh người, uy lực cực mạnh.
Nguyệt Trường Không mỉm cười nói:
- Tần huynh ra tay đi, nếu không chờ ta phát ra Giới Tâm thì Tần huynh không có cơ hội ra tay.
Tần Vấn Thiên nhìn Nguyệt Trường Không, nói:
- Đây mới là ngươi, đừng che giấu sự cuồng vọng của mình. Trải qua nhiều trận, mỗi trận chiến kết thúc biểu hiện ra khiêm tốn rộng lượng không thấy mệt sao?
Nguyệt Trường Không cười to bảo:
- Ha ha ha! Nếu Tần huynh đã nói vậy thì ta đành cuồng vọng một phen.
Dứt lời Nguyệt Trường Không cùng phát ra Giới Tâm, Thiên Tâm Ý Thức bản mệnh. Ánh sáng thê lương giáng xuống người Tần Vấn Thiên, không gian bị giam cầm, hắn cảm giác cơ thể yên lặng.
Lực lượng Thiên Tâm Ý Thức loại này có hòa vào lực lượng pháp nguyên thời gian không? Có lẽ.
Thiên Mệnh Giới Tâm phát ra, lực lượng Thiên Tâm Ý Thức bao phủ hư không mênh mông, khí thế của Tần Vấn Thiên bỗng thay đổi, dù bị giam cầm thì hắn vẫn như thần minh, là chúa tể của thiên địa này. Đây là Thiên Mệnh Giới Tâm, ý của hắn như thiên mệnh, không thể làm trái.
Tần Vấn Thiên cảm nhận sát ý, sát ý đến từ Giới Tâm của đối phương, Nguyệt Trường Không muốn giết hắn.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng lạnh băng. Hắn và Nguyệt Trường Không không xem như có thù lớn, chỉ vì hắn nói đối phương vô sỉ nên muốn giết hắn sao? Những gì Nguyệt Trường Không đã làm chỉ là ngụy trang, bị chọc thủng nên trở mặt? Hay còn nguyên nhân nào khác mà hắn không biết?
Nguyên nhân thật sự là Nguyệt Trường Không nghi ngờ Tần Vấn Thiên là người Thì Quang Thần Vương muốn chờ, giết hắn thì bí mật này vĩnh viễn không có ai biết.
Từng đòn công kích nhanh mạnh hơn tia chớp như từ hư vô bắn ra mang theo lực lượng bá đạo vô cùng khủng bố muốn xuyên thấu người Tần Vấn Thiên.
Công kích hủy diệt mạnh mẽ sắp đâm xuyên người Tần Vấn Thiên nhưng hắn di chuyển lùi ra sau cực nhanh, công kích vô cùng bá đạo luôn ở trước mặt hắn lại không thể đánh trúng hắn.
Mọi người mắt lóe tia sáng:
- Hắn không nhúc nhích!
Thân thể của Tần Vấn Thiên không động đậy nhưng công kích kia mãi mãi không thể đến gần, không thể đánh trúng hắn, tựa như xa tận chân trời.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng lạnh đáng sợ, ánh sáng khủng bố bắn ra từ hư vô xuất hiện quanh người Nguyệt Trường Không, xuyên qua người gã, mau đến không thể ngăn cản. Nhưng ánh sáng trên người Nguyệt Trường Không chói lòa, lúc công kích sắp đánh trúng thân thể gã sẽ bị bắt ngừng lại, không cách nào tiến thêm một li, như bị yên lặng.
Khoảnh khắc hai người đánh nhau nhiều Giới Chủ mắt bắn ra tia sáng. Mạnh quá, thủ đoạn của hai người tương tự nhưng là lực lượng hoàn toàn khác nhau, Giới Tâm của họ và diễn hóa ra Thiên Tâm Ý Thức bản mệnh đều mạnh kinh người. Tần Vấn Thiên bị giam cầm, công kích của đối phương đừng mơ đụng vào hắn. Nguyệt Trường Không đứng tại chỗ, công kích đáng sợ bắn ra từ hư vô đến gần gã sẽ chững lại.
Hai người đều có Giới Tâm phi phàm, rốt cuộc ai mạnh hơn một bậc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận