Thái Cổ Thần Vương

Tiếng Xấu Của Phủ Thống Lĩnh

Đế Thiên nói chuyện dõng dạc, kể lễ uất ức có phần thổi phồng. Lúc Hạ Hầu đi Đế các tuy hơi cao ngạo kêu Đế Thiên làm phó thống lĩnh, nhưng không đến mức bắt y đóng cửa Đế các ngay, sau này chỉ được luyện khí cho phủ thống lĩnh, cho cung chủ. Hơn nữa Đế Thiên nói Hạ Hầu nhận mệnh lệnh từ cung chủ, kéo luôn Ly Hỏa cung chủ vào việc này.
Đế Thiên không cảm thấy có gì không đúng, Hạ Hầu vốn giả truyền mệnh lệnh, nói dối là gã tiến cử với cung chủ. Sau đó phủ thống lĩnh muốn dồn Đế các vào chỗ chết, Đế Thiên không cần suy nghĩ nhiều cũng biết Hạ Hầu truyền lời về Ly Hỏa Cung hoàn toàn khác với lời gã đã nói, sợ là y phải gánh tội bất kính cung chủ. Nếu thế thì Đế Thiên phải kéo Ly Hỏa cung chủ vào, dù sao mục đích y đến nơi này là muốn qua miệng Tiêu Mỹ Nhân truyền đến Ly Hỏa Cung, ngoài mục đích này ra y tới phủ thống lĩnh của nàng làm chi?
Nếu Ly Hỏa cung chủ chỉ biết Hạ Hầu muốn đối phó Đế Thiên, bằng vào việc y không đồng ý tham gia phủ thống lĩnh e rằng cung chủ sẽ mắt nhắm mắt mở chuyện này, lười quan tâm Đế các. Nhưng nếu Ly Hỏa cung chủ biết mình bị Hạ Hầu vu vạ, Hạ Hầu luôn bằng mặt không bằng lòng, còn giả truyền mệnh lệnh làm việc thì Ly Hỏa cung chủ sẽ không vui.
Còn về Ly Hỏa cung chủ có tin hay không? Dù Ly Hỏa cung chủ không tin hoàn toàn cũng sẽ nghi ngờ, dù sao nghe ngóng chút là biết Đế các xảy ra chuyện gì.
Tiêu Mỹ Nhân cười tủm tỉm nhìn Đế Thiên, hỏi:
- Sau đó thì sao?
Đế Thiên nhìn yêu tinh quyến rũ chết người, khẽ thở dài:
- Nếu đúng vậy thì Đế mỗ đành rời đi, du lịch đến chủ thành của chín Giới Cung khác.
Tiêu Mỹ Nhân mỉm cười nhìn Đế Thiên, nàng đoán được ngay ý đồ của y:
- Đại sư Đế Thiên muốn ta truyền lời thay?
Đế Thiên đúng là cố ý cho Tiêu Mỹ Nhân nhìn thấu, y lấy ra một trữ vật giới chỉ đưa cho nàng:
- Mỹ Nhân, đây là đế thạch lần trước nàng đấu giá đế binh của ta, ta không dám nhận nó, xin Mỹ Nhân hãy lấy lại.
Tiêu Mỹ Nhân không nhận, nếu nàng nhận nghĩa là phải làm việc giúp Đế Thiên.
Tiêu Mỹ Nhân vẫn mỉm cười chết người:
- Ta chỉ muốn xem mặt của ngươi.
Đế Thiên lắc đầu nói:
- Vì một số lý do đặc biệt ta không tiện lấy mặt thật gặp người.
Tiêu Mỹ Nhân cười tủm tỉm:
- Số đế thạch này không thể làm ngươi tháo mặt nạ xuống sao?
Tiêu Mỹ Nhân ngày càng tò mò. Tiên Đế sơ giai, đại sư trận pháp, đại sư luyện khí đỉnh cấp, mở Đế các, giờ chuẩn bị đấu với Hạ Hầu. Tiêu Mỹ Nhân rất muốn xem dưới lớp mặt nạ ẩn giấu khuôn mặt thế nào.
Đế Thiên vẫn lắc đầu, nhìn Tiêu Mỹ Nhân.
Đế Thiên càng như vậy càng gợi lên lòng tò mò của Tiêu Mỹ Nhân, nàng mỉm cười nói:
- Nếu thế thì mời đại sư Đế Thiên trở về đi.
Đế Thiên cười cười gật đầu:
- Quấy rầy Tiêu thống lĩnh, hôm nay từ biệt sợ là sau này khó có ngày gặp lại, hẹn gặp lần sau.
Đế Thiên chuẩn bị đứng lên.
Tiêu Mỹ Nhân hỏi:
- Ngươi thà bỏ lại Đế các phát triển tốt như vậy cũng không muốn cho ta thấy mặt? Ngươi rốt cuộc là ai?
Đế Thiên lạnh nhạt nói:
- Dù làm lại từ đầu, với năng lực trận pháp và luyện khí của ta ở chín Giới Cung khác không khó nổi lên. Hiện giờ tu vi của ta hơi yếu, khi ta phá cảnh vào Tiên Đế trung giai thì sức chiến đấu hay năng lực luyện khí sẽ mạnh hơn vài phần, khi đó dù gặp thống lĩnh như Hạ Hầu cũng không cần để bụng.
Khiêm tốn, khách sáo bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại sự kiêu ngạo và khinh cuồng của đại sư trận pháp, luyện khí.
Có lẽ Đế Thiên như vậy mới là y thật sự.
Mắt Tiêu Mỹ Nhân sáng lấp lánh nhìn Đế Thiên, y như vậy càng hấp dẫn, nàng thích.
Tiêu Mỹ Nhân đứng dậy, gót sen bước đến bên cạnh Đế Thiên, ngồi xuống. Tiêu Mỹ Nhân chỉ mặc váy hai dây mỏng manh, thân thể kiều diễm gợi cảm mềm mại nằm xuống trên chân Đế Thiên. Thân hình hấp dẫn gần trong gang tấc, tim Đế Thiên giật thót, sắc mặt liên tục thay đổi. Nữ yêu tinh này!
Chỉ cần Đế Thiên muốn, vươn tay là có thể chạm vào chỗ không nên đụng.
Thấy ánh mắt Đế Thiên thay đổi, Tiêu Mỹ Nhân cười khúc khích, kiều diễm ra mọng nước mặc quân hái.
Giọng Tiêu Mỹ Nhân quyến rũ vang lên:
- Hay ngươi thu ta đi, vậy thì ta là người của ngươi, chắc chắn sẽ truyền lời cho ngươi.
Mắt Đế Thiên lóe ý cười, hắn vươn tay chạm vào làn da mềm mại búng ra sữa, hai tay sờ vuốt.
Đế Thiên mỉm cười nói:
- Mỹ Nhân, nàng là thống lĩnh, ta không dám bất kính với nàng. Nhưng nàng dụ dỗ ta như vậy, ta là người bình thường sẽ không kiềm được muốn ăn nàng. Nhưng ta nói trước, ta có gia đình rồi, dù ăn nàng cũng sẽ không chịu trách nhiệm, khi đó đừng giết ta.
Mắt Tiêu Mỹ Nhân lóe tia sáng, cười nói:
- Cũng được, nếu ngươi tuấn tú thì ta không chịu thiệt, cho ta xem mặt của ngươi đi, nếu đẹp thì ta theo ngươi.
Tay Đế Thiên vẫn sờ soạng, da thịt mềm mại không xương xúc cảm rất tuyệt vời. Tay Đế Thiên vuốt chỗ không nên sờ, Tiêu Mỹ Nhân cười khúc khích, tay y đến dưới gò núi, khi tay Đế Thiên mon men tới gần hơn thì tay nàng chặn lại xâm nhập.
Tiêu Mỹ Nhân vươn tay khác muốn tháo mặt nạ xuống:
- Ngươi còn chưa cho ta xem.
Nhưng khi tay Tiêu Mỹ Nhân sắp chạm vào mặt nạ thì Đế Thiên bắt lấy tay ngọc, lắc đầu cười nói:
- Cái này không thể được, ta đã không kiềm được nữa, làm việc trước đi.
Bàn tay dưới gò núi tiếp tục bò lên trên, Tiêu Mỹ Nhân phát ra tiếng rên rỉ, mặt ửng hồng nõn nà. Tiêu Mỹ Nhân bắt chặt tay Đế Thiên, người như rắn nước trượt ra khỏi vòng tay y, thân hình gợi cảm ngồi lại chỗ của mình.
Tiêu Mỹ Nhân nhìn thẳng Đế Thiên, nói:
- Ngươi rất to gan, không cho ta xem mặt đã muốn người của ta?
Đế Thiên bình tĩnh cười nói:
- Thống lĩnh nên biết sức hấp dẫn của mình mãnh liệt cỡ nào, nếu không phải Đế mỗ tâm cảnh bất phàm đã sớm không nhịn nổi. Ta để lại số đế thạch này, thống lĩnh có muốn giúp hay không đế binh đó xem như tặng cho nàng, coi như trả lại mới rồi ăn bớt. Sau khi ta trở lại sẽ tạm thời đóng Đế các, nếu sau ba tháng sự việc không giải quyết ta đành rời khỏi Ly Hỏa thành, cáo từ.
Đế Thiên nói xong đứng dậy đi ra ngoài.
Tiêu Mỹ Nhân nhìn bóng lưng Đế Thiên đi xa, nàng đứng lên đến bờ hồ, nhìn mặt hồ phản chiếu thân hình quyến rũ tận xương, hai tay vuốt lọn tóc dài.
Tiêu Mỹ Nhân thì thầm:
- Thân thể của ta không có sức hấp dẫn đến vậy sao? Không thể tháo xuống mặt nạ!
Tiêu Mỹ Nhân biết lúc trước Đế Thiên làm vậy là tiến một bước lùi hai bước, cố ý xâm nhập thăm dò điểm giới hạn của nàng. Tiêu Mỹ Nhân ngẫm lại nếu mới rồi nàng không ngăn cản thì Đế Thiên có dám muốn nàng không?
Hai tay đặt trên dây đeo trên vai kéo xuống, váy hai dây mỏng manh trượt xuống lộ ra thân thể ma quỷ khiến người chảy máu mũi, nàng nhấc chân chậm rãi đi vào hồ nước, hình ảnh quá đẹp.
Như Đế Thiên nói với Tiêu Mỹ Nhân, sau khi y trở về Đế các tạm đóng cửa, còn dán bố cáo cho Ly Hỏa thành biết.
Ngày gần đây Đế các bị ám toán, có thế lực cường đại cố ý nhằm vào Đế các, phủ thống lĩnh không điều tra được tin tức gì. Bảo vệ ích lợi người đến Đế các đấu giá Đế các quyết định tạm đóng cửa ba tháng. Nếu trong vòng ba tháng phủ thống lĩnh không điều tra ra bàn tay đen sau màn thì Đế các sẽ đóng cửa mãi mãi, dọn khỏi đây. Nếu phủ thống lĩnh tóm ra hung thủ thì ba tháng sau Đế các sẽ mở lại, ngày đó tổ chức hội đấu giá lớn, đại sư Đế Thiên sẽ đấu giá ba món đế binh.
Sau cùng Đế các tuyên bố tuy họ được định nghĩa là thế lực nhất đẳng nhưng thực lực hơi yếu ớt, hy vọng phủ thống lĩnh nghĩ tình họ nộp cống phú nhất đẳng mà cố gắng bắt lấy bàn tay đen sau màn.
Bố cáo nhìn như trần thuật bình thường nhưng nhiều người thầm giật mình, than thở Đế các đập nồi dìm thuyền, trong bố cáo ẩn giấu nhiều tin tức.
Trong bố cáo không có câu nào chỉ trích phủ thống lĩnh nhưng chĩa mũi nhọn vào phủ thống lĩnh. Ví dụ bọn họ bị định nghĩa là thế lực nhất đẳng, nộp thuế nhất đẳng. Xảy ra chuyện lớn vài lần nhưng phủ thống lĩnh không điều tra ra tin tức gì, hy vọng phủ thống lĩnh cố gắng hết sức.
Cố tình Đế các thông báo khéo léo, không có một câu đắc tội, chỉ trích, phủ thống lĩnh không thể nói gì được.
Hiện giờ người Ly Hỏa thành đã nhìn ra phủ thống lĩnh cũng tham gia vào chuyện này, xuống tay với thế lực trong khu vực của mình, buộc Đế các rời đi. Quá vô sỉ, thu thuế nhất đẳng mà làm ra chuyện như vậy.
Trong Ly Hỏa thành nổi lên nhiều tiếng mắng phủ thống lĩnh trong trung ương thành. Đặc biệt những thế lực có ấn tượng tốt với Đế các, thế lực hợp tác đôi chút với Đế Thiên càng cố ý thả tin ra. Mặc gia vận dụng chút lực lượng âm thầm trợ giúp gây lớn việc này.
Một bố cáo không nhằm vào phủ thống lĩnh nhưng thoáng chốc truyền khắp Ly Hỏa thành, thành tiếng xấu về tấm màn đen phủ thống lĩnh.
Sóng gió mở rộng, nhiều người thầm khen thủ đoạn của Đế các lợi hại, lấy lùi làm tiến. Nếu Đế các không tạm ngừng kinh doanh sẽ chỉ làm lòng người hoảng sợ hơn, bị xói mòn khách hàng cho đến khi không kinh doanh được nữa.
Bây giờ vì bố cáo này vô số người chú ý chuyện Đế các, nếu không vượt qua được Đế các sẽ đi, phủ thống lĩnh dính tiếng xấu. Nếu vượt qua được, nhờ sự kiện này gây chú ý, ngày Đế các khai trương có lẽ sẽ hút khách hàng trở lại như thời kỳ đỉnh cao.
Trong phủ thống lĩnh. Hạ Hầu giận điên, người toát ra sát ý, gã chỉ muốn sai người san bằng Đế các ngay. Nhưng Đế các từ đầu đến cuối không mắng phủ thống lĩnh một câu, dù Hạ Hầu muốn chụp mũ tội danh cho Đế các cũng không được. Hơn nữa Hạ Hầu đúng là thu thuế nhất đẳng của Đế các, gã chỉ có thể ngậm bồ hòn.
- Đế Thiên, ngươi dám từ chối cung chủ còn muốn đánh trả, ta chờ ngươi ba tháng sau biến đi!
Đây là cơn giận đến từ Hạ Hầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận