Thái Cổ Thần Vương

Gia nhập

Thiên Quạt, từng tòa từng tòa cung điện treo sừng sững trên bầu trời cao, tắm mình trong vô tận ánh tinh quang, khí thế rầm rộ hào hùng.
Lúc này, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ đi tới bên ngoài một tòa cung điện lơ lửng trên trời, tòa cung điện này đứng ở vị trí trung tâm, chính là nơi Tần Vấn Thiên ở, có cường giả bảo vệ bên ngoài cung điện, hiện nay trong Thiên Quật đã có rất nhiều người, tòa cung điện lơ lửng này không phải nơi có thể dễ dàng quấy rầy tới, người ở trong đó là Tần Vấn Thiên, và cả gia đình, người thân của hắn, cả những bằng hữu tốt nhất của hắn nữa.
Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn hai thân ảnh đang canh giữu tòa cung điện, trên người một người là những ma uy uốn lượn, tựa như ma thần, trên người một người khác lại mơ hồ có những chiến ý cường đại bao quanh, sự tồn tại của bọn họ khiến cho Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ không kiềm được phải hơi run lên chấn động, trái tim đập mạnh.
Chỉ bởi vì, hai người đang bảo vệ cho tòa cung điện này, không ngờ đều là Thiên Thần.
Thiên Thần giữ cửa, Thái Cổ to lớn này còn có ai được như thế?
Bọn họ thân là Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ Cung chủ, tự cho rằng mình kiến thức rộng lớn uyên thâm không có chuyện gì có thể làm bọn họ kinh ngạc chấn động, nhưng lần này khi tới Thiên Quật, còn chưa gặp Tần Vấn Thiên mà đã bị làm cho chấn động mạnh tới thế rồi.
Thiên Thần bảo vệ cửa, có nghĩa là gì căn bản không cần nói nhiều nữa.
Có nghĩa là Thiên Quật ngày nay, cường giả Thiên Thần sợ là đã…
Nghĩ tới đây, trái tim bọn họ lại một lần nữa cảm thấy co rút, nhưng vấn ra sức cố gắng kiềm chế, giữ lại trái tim đang đập thình thịch hoảng loạn, từng bước từng bước bước chân vào trong tòa cung điện trên không.
Trên đường đi, bọn họ gặp một số người, cũng giống như bọn họ đã nghĩ, những người mà bọn họ gặp có rất nhiều người đều là Thiên Thần Cảnh giới, như thể ở nơi đây, Thiên Thần chẳng qua chỉ như người thường, không có gì khác biệt.
Cuối cùng bọn họ đã tới nơi, Tần Vấn Thiên xuất hiện trước mặt cười nói:
- Giáo Chủ và Tiên tử tới không kịp tiếp đón, xin hai vị đừng trách móc.
Hai người thầm đánh giá Tần Vấn Thiên, phong thái của hắn lúc này đã càng hơn xưa rất nhiều, cái nhìn đầu tiên cho người ta cảm giác sâu sắc khó mà lường được, đệ nhất thiên kiêu của Thái Cổ, kẻ năm đó đã có thể nghiền nát Tộc trưởng Lôi tộc tới nay tu vi của hắn đã cường đại thêm đến thế nào, điều đó thật sự khó có thể tưởng tượng được, nhưng không có gì phải nghi ngờ cả, để đối phó với hai người bọn họ thì dư sức, riêng điều này, bọn họ vẫn có thể chấp nhận được.
Càn Khôn giáo chủ cười gượng gạo, vừa rồi hắn còn vì chuyện Tần Vấn Thiên ở trong Thiên Quật trực tiếp triệu kiến bọn họ, không ra ngoài nghênh đón mà cảm thấy có chút khó chịu, cảm giác như thể Tần Vấn Thiên có chút không tôn trọng, nhưng sau khi tới đây, ý nghĩ này đã biến mất, hắn thật sự nhận thức được rằng, hiện nay, địa vị của Tần Vấn Thiên đã không còn ở trong cũng tầng bậc với hắn nữa rồi, có thể ra gặp hắn đã là đủ tôn trọng rồi, nếu không với việc năm đó hắn bội phản lại đồng minh, không gặp thì có làm sao, Tần Vấn Thiên căn bản không cần thiết phải khách khí với bọn họ.
- Ngồi đi.
Tần Vấn Thiên chỉ tay ra nói, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống phía trước Tần Vấn Thiên, bên cạnh, có một nữ tử xinh đẹp đi tới rót trà, nữ tử này đẹp đẽ thanh xuân, tựa như người trong tranh, trẻ tuổi lại xinh đẹp, nhưng mà điều khiến Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ chấn động kinh ngạc vẫn lại là tu vi cảnh giới của nàng ấy, Thiên Thần.
Bọn họ cảm giác như ở trong tòa cung điện lơ lửng trên trời này của Tần Vấn Thiên, phần lớn mọi người đều là Thiên Thần.
- Tần Tông Chủ, vị cô nương có dung nhan xuất chúng này không biết là…?
Càn Khôn giáo chủ thử thăm dò hỏi, muốn biết thân phận của nữ tử châm trà này.
Ta là nha hoàn bên cạnh Tông Chủ, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của Tông Chủ.
Nữ tử xinh đẹp mỹ miều chớp chớp đôi mắt, có chút tinh quái, Càn Khôn giáo chủ đổ mồ hôi hột, thị nữ là Thiên Thần… hắn cảm thấy trái tim của mình đập nhanh hơn rất nhiều so với trước kia.
- Giáo Chủ đừng nghe nha đầu này nói bậy bạ, nàng ấy là Nam Hoàng Sênh Ca, là bằng hữu tốt của ta, đã quen biết nhau khi ở trong Thanh Huyền.
Tần Vấn Thiên trừng mắt liếc Nam Hoàng Sênh Ca, Nam Hoàng Sênh Ca không quan tâm, mỉm cười kiều diễm.
Hóa ra là vậy, Càn Khôn giáo chủ khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại cảm thán thở dài, đây mới thật sự là một người làm quan cả họ được nhờ, bằng hữu thuộc hạ mà hắn đem tới từ Thanh Huyền giờ đây đã là Thiên Thần cả rồi.
Thiên Quật, thật sự thần kỳ tới vậy sao?
Hắn đang nghĩ, nếu như năm đó, hắn không phản bội lại đồng minh, thì tới nay Càn Không Giáo của hắn có phải cũng đã có thể có cả một quân đoàn Thiên Thần không?
- Tần Tông Chủ, tốc độ dòng chảy thời gian trong tòa cung điện trên không này có lẽ không giống với thế giới bên ngoài phải không, ta không cách nào cảm nhận được tốc độ dòng chảy thời gian đã thay đổi bao nhiêu?
Cửu Thiên Huyền Nữ tò mò hỏi, nàng nào có phải không kinh ngạo đâu, đến một nữ tử của Thanh Huyền giờ cung đã là Thiên Thần rồi, ngoài vùng đất thánh địa tu hành Thiên Quật này ra, sợ rằng thời gian, cũng là một thứ không thể thiếu.
- Tốc độ thời gian của nơi này hiện nay đã gần gấp ngàn lần rồi.
Tần Vấn Thiên cười nói, Cửu Thiên Huyền Nữ gật đầu, chẳng trách, Thiên Quật có ưu thế tu hành độc nhất vô nhị, có thể ngộ đạo ở trên những tinh tú vũ mệnh, thêm vào đó là sự thay đổi của tốc độ dòng chảy thời gian, trong này đã không biết bao nhiêu năm trôi qua rồi, bọn họ đến nay đã có thể xác định chắc chắn một điều, ở trong Thiên Quật này, Thiên Thần không phải là hiếm hoi ít thấy, sợ là đâu đâu cũng có thể gặp.
Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ tới đây, vốn dĩ là muốn thỏa thuận điều kiện, nhưng hiện nay, lại chẳng có chút tự tin khí thế gì cả, Thiên Quật của hôm nay, dường như nếu thêm một Càn Khôn Giáo và kể cả Cửu Thiên Huyền Nữ Cung thì cũng không có mấy tác dụng.
- Vấn Thiên, một số sự việc năm đó, chúng ta cũng là bất đắc dĩ mà thôi, sự cường đại của thế giới Tây Phương, chắc là ngươi cũng biết đôi chút, vị Thần Vương đó cứ mãi không xuất hiện, vốn dĩ hắn là một sự uy hiếp cường đại đáng sợ rồi, năm đó bọn họ kêu chúng ta rút khỏi Thiên Quật, chúng ta cũng bất đắc dĩ…
Càn Khôn giáo chủ chậm rãi nói, Tần Vấn Thiên khoát khoát tay, ngăn không cho hắn tiếp tục nói, cười bảo:
- Giáo Chủ không cần phải giải thích chuyện này, nói chung về những điều đó ta đều rõ cả và cũng đều hiểu cả, hơn nữa năm đó ta và Giáo Chủ với Tiên tử từng sát cánh chiến đấu, nên một sự việc nhỏ như vậy, ta sẽ không để trong lòng.
Người không vì mình trời tru dất diệt, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ đã có sự lựa chọn của bản thân, không hề sai, bọn họ vì bản thân bọn họ, ai cũng không muốn đối mặt trực diện với thế giới Tây Phương.
- Nếu là như vậy thì ta cũng yên tâm rồi.
Càn Khôn giáo chủ khẽ gật đầu, Tần Vấn Thiên bưng ly trà lên, khẽ nhấp một ngụm, không nói gì, hắn tin rằng, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ cũng nhau tới đây chắc chắn không chỉ là vì tới để xin lỗi, nếu chỉ là xin lỗi thì đã tới từ sớm rồi, làm gì mà đợi tới ngày hôm nay.
Lúc này, Tần Vấn Thiên đang đợi Càn Khôn giáo chủ lên tiếng.
Quả nhiên, trầm ngâm một lát, Càn Khôn giáo chủ tiếp tục nói:
- Tần Tông Chủ, lần này tới đây, ngoài việc xin lỗi cho những sự việc xảy ra năm đó, chúng ta cũng hi vọng rằng có thể một lần nữa kết đồng minh với Thiên Quật.
- Kết đồng minh?
Quân Mộng Trần đứng bên cạnh cau màu nói:
- Ngươi cho rằng, với sức mạnh hiện tại của Thiên Quật chúng ta, còn cần kết đồng minh với Càn Khôn Giáo các ngươi sao? Huống hồ chi, một khi gặp nguy hiểm là ngươi có thể rời bỏ đồng minh đi bất cứ lúc nào, thế còn cần để làm gì?
- Điều này…
Sắc mặt Càn Khôn giáo chủ có hơi xấu hổ, nhưng cũng không phản bác lại lời nói của Quân Mộng Trần, tuy rằng hắn nói không được dễ nghe, nhưng lời của hắn lại có vẻ là sự thực, trước đây bọn họ còn tự tin cho rằng Thiên Quật cần sức mạnh của mình, nhưng sau khi vào đây, sự tự tin này của bọn họ đã biến mất hoàn toàn.
Nhưng cũng chính vì nhìn thấy sự cường đại của Thiên Quật, bọn họ càng quyết tâm kiên định muốn kết làm đồng minh.
Hiện nay, ba thế lực chân vạc của Thái Cổ đã ra đời, địa vị của Càn Khôn Giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ Cung của bọn họ ở thế rất khó xử, hoặc là bọn họ không cần thiết phải đứng về phe nào, thì cũng có thể sẽ bình yên vượt qua được cái ngày mà ba thế lực này phân thắng bại, nhưng sau ngày hôm đó thì sao chứ? Càn Khôn Giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ sẽ phải tự xử thế nào đây?
Tiểu Tây Thiên giáo hóa thế gian tu hành phật đạo, một khi Tiểu Tây Thiên xưng Vương ở Thái Cổ, thế gian đều tu phật, sợ là sẽ không có chỗ cho bọn họ nữa rồi.
Nguyệt Trường Không nếu thắng, lại càng đáng sợ hơn, Thần Vương Cô năm đó quái gở tà ác, nếu hắn xưng Vương, Càn Khôn Giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ Cung về cơ bản không có kết cục tốt đẹp.
Chỉ duy nhất với nhân phẩm của Tần Vấn Thiên là bọn họ vẫn tin tưởng dược, bọn họ hy vọng Tần Vấn Thiên chiến thắng, hơn nữa sau khi tới Thiên Quật, bọn họ cảm giác rằng khả năng Thiên Quật xưng Vương là rất lớn.
Nếu đã ủng hộ Tần Vấn Thiên, vậy thì gia nhập trước khi phân thắng bại đương nhiên sẽ tốt hơn nhiều so với gia nhập sau khi đó, bởi khi ấy, không phải là đồng mình, mà phải là thần phục, địa vị khác nhau hoàn toàn.
Thấy thái độ của Quân Mộng Trần thì biết, một khi Thiên Quật xưng Vương, người bên cạnh Tần Vấn Thiên sợ là sẽ không coi bọn họ ra gì, nếu bây giờ gia nhập còn có thể sát vai chiến đấu.
Lần này, Tần Vấn Thiên không ngăn Quân Mộng Trần nói, tuy rằng Tần Vấn Thiên không hề hận bọn họ đã phản bội lại đồng minh, nhưng nếu bảo một lần nữa bình thản tiếp nhận bọn họ, sợ là cũng không dễ dàng.
- Chuyện xảy ra năm đó, thật sự là bọn ta không đúng, sau này, chắc chắn sẽ không xảy ra việc tương tự như vậy, hiện nay thế cục ở Thái Cổ đã rõ ràng, nếu chúng ta đã gia nhập vào thế lực Thiên Quật, thì hoàn toàn đã buộc chung vào với Thiên Quật rồi.
Càn Khôn giáo chủ lên tiếng giải thích.
- Nói thì đơn giản, nhưng nếu tới lúc đó Thiên Quật và hai thế lực còn lại xảy ra tranh chấp mà Thiên Quật rơi vào thế yếu, đối phương lại dụ dỗ mê hoặc các ngươi phản ngược lại đối phó với Thiên Quật bọn ta thì sao? Vết xe đổ trước đó, sư huynh không thể không đề phòng.
Quân Mộng Trần nói.
- Ngươi quá đáng rồi đó.
Đôi mắt đẹp của Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn chằm chằm vào Quân Mộng Trần nói:
- Bọn ta há lại là loại người đó sao.
- Có phải hay không, không chỉ nói miệng là được.
Quân Mộng Trần thản nhiên nói, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn Nam Hoàng Sênh Ca đang đứng bên cạnh, hỏi:
- Sênh Ca, muội thấy sao?
Nam Hoàng Sênh Ca cười dịu dàng nói:
- Sênh Ca rất tin tưởng vào thành ý và nhân phẩm của Giáo Chủ và Tiên tử, tuy nhiên dù gì, trước đó cũng đã có chuyện không vui xảy ra, nếu như nói Thiên Quật phải giống như trước đây hoàn toàn thu nhận mọi người mà không tồn tại bất kỳ vướng mắc nào trong lòng thì sợ là rất khó, Giáo Chủ và Tiên tử nếu như có thành ý, có thể dẫn mọi người gia nhập vào Tần Thiên Thần Tông, gia nhập vào thế lực Thần Tông chúng ta, trở thành một mạch trong đó, sau này xem thể hiện cảu Giáo Chủ và Tiên tử thế nào, rồi mới quyết định xem có thể cho cường giả của Càn Khôn Giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ Cung vào Thiên Quật tu hành hay không, nếu không, chẳng may nếu như thế lực của Giáo Chủ và Tiên tử mạnh rồi, một khi lại có chuyện gì không vui thì việc này đối với Thiên Quật mà nói cũng là một tai họa.
- Điều này…
Thần sắc của Càn Khôn giáo chủ thì không được vui vẻ như nàng.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Giáo Chủ, Tiên tử, tạm thời chúng ta không đề cập tới những việc không vui đó nữa, bất luận thế nào, chúng ta cũng từng kề vai sát cánh cùng nhau chiến đấu, cho dù có một ngày Thiên Quật xưng Vương ở Thái Cổ, cũng tuyệt đối không làm khó cho hai vị.
Lòng Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ thầm thở dài, Tần Vấn Thiên như vậy đã âm thầm thừa nhận lời của Nam Hoàng Sênh Ca, dù gì bọn họ cũng đã phản bội trước, nếu Tần Vấn Thiên tiếp nhận bọn họ như trước kia thì e là cũng khó mà được mọi người phục.
Thiên Quật, sớm đã không còn là Thiên Quật năm đó nữa rồi, mà là một trong ba bá chủ của Thái Cổ.
Nói chuyện một lúc, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ đứng dậy cáo từ rời đi, khi bọn họ rời khỏi nơi đây họ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trên cao, trong lòng Càn Khôn giáo chủ một cảm giác anh hùng ở lúc xế chiều, thời đại thay đổi rồi, thiên hạ hiện giờ, đã không còn là thiên hạ của bọn họ.
Vài ngày sau, một tin tức lan truyền khắp Thái Cổ, Càn Khôn Giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ Cung đã đưa cả tộc di chuyển vào Thiên Quật.
Lần này, không phải là liên minh, mà là, gia nhập!
Bạn cần đăng nhập để bình luận