Thái Cổ Thần Vương

Dạ Đế nữ

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Dạ Thiên Vũ bên cạnh nói:
- Cung chủ ta không rõ.
Hắn đích xác không rõ, Tiên Đế cũng không được hưởng thụ đãi ngộ, Dạ Thiên Vũ dựa vào cái gì ưu đãi hắn như vậy, chỉ là bởi vì xem qua bảy đại tinh hồn của hắn.
- Sau này ngươi có thể tự do ra vào tẩm cung của ta, tòa tu luyện đài này, thuộc về ngươi tất cả, ngươi có thể đi cảm nhận chút
Dạ Thiên Vũ cười yếu ớt nói.
- Vãn bối nhận có thẹn. Tần Vấn Thiên nói.
- Tu luyện đài đã đúc được, cái giá phải trả cũng đã trả, ngươi có cần hay không, là chuyện của ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ không mượn chuyện này ép buộc ngươi theo ta đi làm cường đạo, ngươi nếu như không muốn đi thì không cần phải đi.
Dạ Thiên Vũ nhàn nhạt nói, lập tức đi về phía trước, từng bước một theo bậc thang đi về phía bãi đất xa, ngồi ở nơi đỉnh phong, có thể trực tiếp nhìn thấy được phong cảnh Ỷ Thiên Thành.
- Nàng cô độc, là thật sao?
Tần Vấn Thiên không ngờ cảm nhận được bóng lưng cô độc của đối phương, hắn thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về tu luyện đài phía trước, hít một hơi thật sâu, hắn đi vào trong đó, bắt đầu tu hành.
Bảy màu ánh sáng xung quanh, vô cùng quy tắc từ trên trời hạ xuống, nồng đậm đến mức tận cùng quy tắc gầm thét, vạn trượng ánh sáng rực rỡ phóng ra trên tu luyện đài, dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, tinh hồn hắn phóng ra, điên cuồng hút vào lực lượng quy tắc, đồng thời cảm ngộ quy tắc, mảnh địa vực này đều bao phủ ở trong đại trận trong suốt, ở đây có thể nhìn thấy tình cảnh Ỷ Thiên Thành ở phương xa, nhưng từ bên ngoài, là không nhìn thấy được phương diện này, tiên niệm cũng đừng nghĩ rót vào.
Tu hành trong đại trận tu luyện đài, Tần Vấn Thiên mới chính thức biết tài nguyên của Thái Cổ Tiên Vực thật đáng sợ, đây mới chỉ là một góc băng sơn mà thôi, thử hỏi, những thế lực siêu phàm cấp bậc Giới Chủ, hậu nhân của bọn họ sẽ có tài nguyên tu hành đáng sợ tới mức nào, lại sẽ tạo nên nhân vật yêu nghiệt thế nào?
Xem ra, cho dù là hắn hiện tại có tinh hồn nghịch thiên, cũng không thể coi thường thiên hạ anh kiệt, thế giới này so với Thanh Huyền Tiên Vực đặc sắc quá nhiều.
Có điều kiện vậy tu hành như vậy, Tần Vấn Thiên tự nhiên an tâm tu hành, chuẩn bị tăng cảnh giới lên tới đỉnh cấp Tiên Vương, khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh năm đó,như vậy đi ở Thái Cổ Tiên Vực cường đại, có thể thêm mấy phần bảo đảm.
Dạ Thiên Vũ có lúc sẽ tới bên này tu hành, có lúc sẽ ngồi ở bãi đất ngắm nhìn mặt trời mọc mặt trời lặn, hoặc một mình uống rượu, thậm chí, ở bên kia tắm rửa, may mà Tần Vấn Thiên tĩnh tâm tu hành không rảnh chú ý tới nàng, nếu không tuyệt đối sẽ mất hồn mất vía.
Sau một thời gian ngắn, Man Đế không nhịn được lại đi tới tẩm cung của Dạ Thiên Vũ gặp mặt nàng.
- Cung chủ, sao người có thể như vậy, không ngờ đúc tu luyện đài đúc ở bên trong tẩm cung nghỉ ngơi của mình
Hai tròng mắt Man Đế nhìn chằm chằm vào bóng người phong hoa tuyệt đại phía trước, trong ánh mắt tất cả đều không cam lòng.
- Có gì không thể sao?
Dạ Thiên Vũ nhàn nhạt hỏi:
- Hiện tại, ngươi thích can thiệp chuyện của ta như vậy à?
- Mấy ngày qua hắn vẫn luôn ở bên trong?
Man Đế chỉ vào bên trong tẩm cung, cả giận nói.
- Làm càn!
Dạ Thiên Vũ sắc mặt rét lạnh xuống.
- Thiên Vũ, mặc dù là làm càn, ta cũng muốn làm càn một lần, vì sao? Ta chỗ nào không bằng hắn?
Man Đế quát, bên cạnh xuất hiện một con sư tử, yên tĩnh nhìn Man Đế và Dạ Thiên Vũ, khẽ lắc đầu một cái.
Thân là thú cưỡi của Dạ Đế, Tà Đế đương nhiên biết Dạ Đế đệ tử này thích tiểu thư, chỉ là, hắn quả thật không xứng với tiểu thư, hơn nữa còn kém rất xa.
Con ngươi lạnh như băng của Dạ Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào Man Đế, khiến cho lòng phẫn nộ của Man Đế dần dần dẹp loạn, lại cúi đầu, không dám nhìn thẳng đôi mắt sắc bén này
- A Man, đi đi, sau này ngươi sẽ hiểu rõ ta.
Dạ Thiên Vũ than khẽ một tiếng, Man Đế mang theo không cam lòng xoay người rời đi.
Nhìn Man Đế rời đi, Dạ Thiên Vũ xoay người về phía sau tẩm cung, đi tới trước mặt Tần Vấn Thiên nàng ngưng bước chân, nhìn bóng người dưới tia sáng chói lòa kia, trên mặt lại cong lên một tia yêu mị, người này, rất thú vị.
Xoay người, nàng lại về phía bãi đất, Tần Vấn Thiên mở mắt liếc nhìn bên kia, không biết vì sao, hắn luôn cảm giác tấm lưng kia rất cô độc.
Chỉ có điều lập tức hắn lại nhắm mắt lại tu hành, thời gian vô tình trôi qua, trong nháy mắt lại qua đi hơn hai năm, Tần Vấn Thiên mở mắt, một đạo quang hoa rực rỡ từ trong con ngươi bắn ra, trên người hắn quy tắc ánh sáng vô cùng chói mắt lập lòe, điên cuồng không vào trong cơ thể, tinh hồn biến mất, hắn chậm rãi đứng dậy, đi ra khỏi tu luyện đài.
Liếc mắt thoáng nhìn hướng đài cao, Dạ Thiên Vũ quả nhiên ở nơi đó, một người yên tĩnh nằm nghiêng trên tấm lót mềm, đờ ra ngắm nhìn Ỷ Thiên Thành.
Không biết vì sao, Tần Vấn Thiên mỗi lần mở mắt, dường như đều có thể đủ cảm nhận được nàng cô độc.
-Bế quan kết thúc?
Dạ Thiên Vũ mềm mại đáng yêu cười, khí chất đột nhiên thay đổi? Dường như ở trong khoảnh khắc đổi thành một người khác, khí chất cô độc trước đó trong phút chốc không còn sót lại chút gì, thời khắc này nàng thiên kiều bá mị, quyến rũ đến cực điểm.
- Đúng, cảm ơn cung chủ. Tần Vấn Thiên nói.
- Ngồi đi
Dạ Thiên Vũ lạnh nhạt cười, Tần Vấn Thiên ngồi đối diện Dạ Thiên Vũ, sau một khoảng thời gian ở chung , hắn phát hiện vưu vật này cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng, nhất là đối với hắn, có thể nói là vô cùng tốt, đến mức Tần Vấn Thiên không biết phải làm sao.
- Tốc độ tu hành của ngươi thật sự khá nhanh, đỉnh cấp Tiên Vương ngươi đối phó cấp thấp Tiên Đế sẽ không có áp lực?
Đôi mắt đẹp của Dạ Thiên Vũ không nháy một cái nhìn Tần Vấn Thiên, tốc độ tu hành này thực sự đáng sợ, hơn nữa, Tần Vấn Thiên đã đột phá rất lâu trước đó, chỉ là vẫn không có xuất quan mà thôi.
- Có lẽ không vấn đề gì. Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu.
-Chỉ là ta không rõ, vì sao Cung Chủ đối đãi với ta như thế?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Không rõ cũng không cần đi hiểu rõ.
Dạ Thiên Vũ không để ý nói.
- Nhưng mà Tần Vấn Thiên lại quả thật không biết nên báo đáp ân huệ của Cung Chủ như thế nào Tần Vấn Thiên thở dài nói.
-Nếu không, ngươi lấy thân báo đáp đi
Dạ Thiên Vũ mị nhãn như tơ, ánh mắt có thể câu lạc hồn phách, Tần Vấn Thiên nhìn thấy vưu vật phong tình vạn chủng này cười gượng nói:
- Cung chủ người quyến rũ ta như vậy, ta thật sự sẽ không khống chế được.
- Thật không, vậy thì cũng không cần khống chế.
Dạ Thiên Vũ cười khanh khách
- Bản cung thân thể vẫn còn là hoàn bích đấy.
- Ăc…
Tần Vấn Thiên vẻ mặt xám ngoét, hắn không khỏi nhớ tới đã từng gặp ma nữ ở Vạn Ma Đảo, ma nữ này cũng lợi hại, khiến cho hắn không thể chống đỡ được, nhưng vưu vật tuyệt sắc trước mắt này so với ma nữ chỉ có hơn chứ không kém, bất luận là dung nhan, khí chất, gợi cảm, yêu mị hay thực lực, đều trên ma nữ
- Ta không dám.
Tần Vấn Thiên cười gượng nói.
- Không dám? Nói như vậy, ngươi là muốn, chỉ là không dám mà thôi?
Dạ Thiên Vũ vẫn không có ý bỏ qua cho Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên muốn chạy trốn.
- Là bởi vì sư tỷ của ngươi?
Dạ Thiên Vũ đột nhiên hỏi.
Tần Vấn Thiên lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía xa bên dưới, liếc nhìn lại, tại nơi hùng thành vắt ngang, trong đầu hắn lại không tự chủ được nhớ tới Thanh Nhi và Khuynh Thành.
Thanh Nhi đầu đầy tóc bạc như tuyết, Khuynh Thành con ngươi không sức sống, các nàng còn đang ở Thanh Huyền Tiên Vực chờ hắn.
Trong lòng có nhung nhớ, Tần Vấn Thiên đối mặt với sắc dục trước mắt vẫn có thể tâm phẳng lặng như mặt nước, cảm nhận được thay đổi trên người Tần Vấn Thiên, đôi mắt đẹp của Dạ Thiên Vũ hiện lên một tia ánh sáng kỳ lạ, xem ra, trong lòng hắn cũng có chuyện cũ a.
- Uống hai chén?
Dạ Thiên Vũ nói.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, chỉ thấy Dạ Thiên Vũ phất tay, nhất thời mùi rượu tràn ngập, Dạ Thiên Vũ lấy ra một bầu rượu, hai cái chén, lập tức nhấc tới bầu rượu rót đầy hai chén, ôn nhu nói:
- Đây là lần đầu ta rót rượu cho đàn ông
- Đa tạ Cung Chủ
Tần Vấn Thiên tiếp nhận chén rượu, hai người nâng chén, uống một hơi cạn sạch.
Rượu rất mạnh, thiêu thân nóng ruột, Tần Vấn Thiên không nghĩ tới Dạ Thiên Vũ uống rượu mạnh như vậy.
- Ta họ Dạ, Dạ trong chữ đêm tối, rất ít người biết họ tên ta.
Vài chén rượu lót bụng, Dạ Thiên Vũ trên mặt ửng đỏ, càng lộ vẻ thiên kiều bá mị, nàng quay sang Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi cũng biết Dạ Đế?
- Không biết.
Tần Vấn Thiên lắc đầu.
- Ngươi không phải người ở khu vực Hạ Lan Đế Quân quản hạt.
Dạ Thiên Vũ dường như nhìn thấu Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Dạ Đế, truyền kỳ đạo tặc, đã từng là cường giả tung hoành Ly Hỏa cung, càn quét các khoáng mạch lớn, ngang ngược không chút e ngại, Ly Hỏa Cung Cung Chủ đều không có cách nào, sau lại kinh động Trường Sinh Giới Giới Chủ, hai đại Cung Chủ liên thủ bày thiên la địa võng, một lưới bắt hết người của Dạ Đế, bao gồm thê tử con gái của người, tất cả tiêu diệt hết
Tần Vấn Thiên trong lòng hơi run rẩy, hình như đoán được điều gì.
- Ta Dạ Thiên Vũ, đứa con mồ côi của Dạ Đế
Quả nhiên, Dạ Thiên Vũ nói, xác nhận suy đoán của Tần Vấn Thiên, trong lòng hắn run sợ, Dạ Thiên Vũ nói cho hắn biết những chuyện này, chỉ cần hắn đi mật báo, Dạ Thiên Vũ chết không chỗ chôn.
- Tiên Vực to lớn, những thế lực siêu nhiên quản hạt này chia cắt thiên hạ, tất cả tài nguyên, tất cả đều là của bọn họ, người không phục tùng mệnh lệnh sẽ là tán tu, không có cách nào hưởng dụng tài nguyên, người cướp đoạt tài nguyên người, lại là cường đạo, tới mức nào bá đạo, người trong thiên hạ, chỉ có tiến vào thể hệ của bọn họ mới có khả năng chia sẻ tài nguyên.
Dạ Thiên Vũ lạnh lùng nói, Tần Vấn Thiên rót rượu cho nàng, nàng uống cạn từng chén
- Đương nhiên, thế giới võ đạo vốn như vậy, cường giả bá đạo, chí cao vô thượng, lời của bọn họ, đó là mệnh lệnh, nếu có một ngày ngươi du ngoạn sơn thuỷ tuyệt đỉnh, ngươi cũng, khống chế thiên hạ, khi đó, tự nhiên là thuận người xướng.
Dạ Thiên Vũ giống như là tự giễu, cười nói:
- Năm đó, phụ thân ta phát hiện ra một khoáng mạch, tìm người đào móc, sau lại bị một vị Cung Chủ trực tiếp lấy làm của riêng, hiến tặng cho giới chủ, đây chẳng lẽ không phải cướp đoạt, không phải cường đạo trong mắt bọn họ?
Tần Vấn Thiên trong lòng thầm cảm thán, quả thật, không có gì khác nhau, đều là cướp đoạt, chỉ có điều thực lực đối phương mạnh mẽ, cho nên danh chính ngôn thuận, thực lực yếu, chính là cường đạo.
- Sau đó phụ thân ta cường đại, trở thành một cường đạo, hiện tại, ta lại thừa kế việc làm của phụ thân.
Dạ Thiên Vũ vừa nói vừa nằm ở trên mặt đất, thân thể gợi cảm thiên kiều bá mị lại nằm như vậy, nàng chính mình cũng không biết có bao nhiêu mê người.
- Ngươi có cho rằng ta đang quyến rũ ngươi, muốn giữ ngươi lại bên mình, sau đó trở nên cường đại thay ta báo thù?
Dạ Thiên Vũ bỗng nhiên nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói, nàng uống rượu mị nhãn như tơ, mị hoặc vô cùng.
- Không dám.
Tần Vấn Thiên nói:
- Lấy tư chất tuyệt sắc của cung chủ muốn quyến rũ loại người như nào chẳng được, chỉ sợ là Cửu Giới Cung Cung Chủ cũng khó cưỡng lại được mị lực của người. Ta dù nhận là thiên phú không tệ, nhưng cũng không dám cho là mình hiện tại lại có tư cách đánh đồng với những Cung Chủ đó
- Ha ha ha
Dạ Thiên Vũ cười nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi nói sai rồi, ta chính là đang quyến rũ ngươi, nếu như ngươi muốn làm gì, có lẽ, ta thật sự sẽ không phản kháng.
Tần Vấn Thiên nghe được giọng nói ôn nhu này, vừa liếc nhìn thân thể mềm mại này nằm ở đây bỗng có chút tan vỡ, nữ tử này yêu tinh, quá độc ác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận