Thái Cổ Thần Vương

Thủ Đoạn Của cung chủ

Tà Đế đã bị bắt, bọn họ hẹn Hạ Lan Đế Quân trao đổi con tin cứu Dạ Thiên Vũ ra nhưng đã thất bại. Ly Hỏa Cung phái cường giả âm thầm xen vào bắt trọn ổ đám người Tà Đế.
Tà Đế trầm thấp gầm gừ:
- Grào!
Hơi thở trên người Tà Đế uể oải, con ngươi yêu dị chảy máu, hiển nhiên bị đánh thương.
Thấy Tần Vấn Thiên, Tà Đế nhỏ giọng truyền âm:
- Đi mau, đi!
Tần Vấn Thiên vừa nghe Tà Đế cảnh báo đã thấy mấy Tiên Đế đỉnh cấp phe địch tản ra bao vây hắn lại.
Hạ Lan Đế Quân tiến lên trước, lạnh lùng nói:
- Thả nàng ra.
Hạ Lan Đế Quân đang nói Mạc Lan Tiên Đế bị Tần Vấn Thiên bắt. Mạc Lan Tiên Đế rất thảm, nàng hấp hối tùy thời sẽ chết, người tràn ngập tử khí. Trong chiến đấu vừa rồi Mạc Lan Tiên Đế không phải mục tiêu Ô Tiên Đế công kích nhưng cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nhìn một người đứng sau lưng Hạ Lan Đế Quân, đó là Man Đế, y không bị bắt nhốt, mắt y lạnh băng nhìn Tần Vấn Thiên như có thù không đội trời chung.
Tần Vấn Thiên nhìn thẳng Man Đế, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi bán đứng Thiên Vũ cung?
Một Tiên Đế trung niên bên cạnh Hạ Lan Đế Quân mở miệng nói:
- Tần Vấn Thiên, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Man Đế lập công chuộc tội tất nhiên ta bảo đảm với cung chủ tha mạng cho hắn.
Người này tu vi rất cao, là Tiên Đế đỉnh cấp, không giận mà uy, dường như là thủ lĩnh hành động lần này.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng liếc Tiên Đế đỉnh cấp:
- Một tên phản đồ bán đứng chủ tử các ngươi cũng dám nhận?
Man Đế lạnh lùng nói:
- Tần Vấn Thiên, ta không bán đứng Dạ Thiên Vũ. Ta đối xử với nàng như vậy, đi theo nàng cùng nhau chinh chiến, thậm chí sa đọa làm cường đạo, không ngờ ở trong lòng nàng ta không bằng một nửa ngươi, thật nực cười. Ta quen nàng nhiều năm nhưng nàng liên tiếp quát mắng ta vì ngươi, giờ rơi vào kết cục như vậy. Tần Vấn Thiên, tất cả đều tại ngươi!
Tần Vấn Thiên cười nhạo:
- Ngươi chinh chiến vì nàng? Sa đọa làm cường đạo tại vì nàng? Tuy ta không biết trước kia các ngươi trải qua chuyện gì nhưng không có phụ thân của Dạ Thiên Vũ thì loại người như ngươi không có tu vi như ngày nay, sẽ không có địa vị trong Thiên Vũ cung. Giờ thành ngươi bị uất ức? Man Đế, đi chết đi!
Dứt lời đôi mắt Tần Vấn Thiên trở nên vô cùng yêu dị, con ngươi đáng sợ xuất hiện. Man Đế cảm giác rơi vào không gian đồng thuật của Tần Vấn Thiên, y hét to lùi ra sau.
Tiên Đế đỉnh cấp quát mắng:
- Càn rỡ!
Tiên Đế đỉnh cấp giơ tay đánh một kích, từng đợt đế quang đáng sợ liên tục xuất hiện. Nhưng không thể ảnh hưởng đến Tần Vấn Thiên, ánh mắt nhìn qua, trong không gian đồng thuật Man Đế bị quang minh rực rỡ vô tận bao phủ phát ra tiếng hét thảm sợ hãi tột cùng.
Giọng Tần Vấn Thiên chui vào tai Man Đế:
- Ngươi không xứng sống.
Đó là thanh âm cuối cùng Man Đế nghe thấy, sau đó y hóa thành hư vô dưới quang minh.
Tần Vấn Thiên bị lực lượng oanh sát đánh trúng, thân thể rách nát. nhưng có thuộc tính bất tử, quy tắc sinh mệnh bao phủ thân thể, rất nhanh cơ thể Tần Vấn Thiên lành lại như ban đầu. Tiên Đế theo dõi hắn bị giật mình.
Bọn họ không để bụng cái chết của Man Đế, chỉ là một kẻ phản đồ, mới chỉ là Tiên Đế sơ giai, chết thì chết, Tần Vấn Thiên giết y cũng tốt.
Tiên Đế đỉnh cấp lạnh lùng hỏi:
- Tần Vấn Thiên, ngươi thật sự muốn chết vậy sao?
Tần Vấn Thiên lạnh băng đáp trả:
- Muốn giết ta? Ra tay đi.
Bắc Minh U Hoàng ở bên cạnh lại cất bước đứng che trước mặt Tần Vấn Thiên.
Tiên Đế đỉnh cấp nhìn Bắc Minh U Hoàng:
- Bắc Minh.
Mặt Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng, nàng không nói chuyện chỉ dùng hành động biểu minh.
Hạ Lan Đế Quân tràn ngập sát ý:
- Bắc Minh U Hoàng dám can đảm chống đối cung chủ, tru sát luôn đi!
Nhưng Mạc Lan Tiên Đế còn trong tay Tần Vấn Thiên, Hạ Lan Đế Quân không dám lỗ mãng tấn công. Hơn nữa chuyện xảy ra trước đó làm lòng Hạ Lan Đế Quân rất đau đớn, những con tin bị Tà Đế bắt đều chết, bị tru sát.
Bởi vì người cung chủ phái đi không thèm đàm phán, họ trực tiếp ra tay, hoàn toàn mặc kệ sự chết sống của hậu nhân Hạ Lan Đế Quân, bọn họ chỉ cần kết cục.
Theo lời họ nói thì bắt giữ cường đạo là ưu tiên hàng đầu.
Bên Đế Cung thê thảm như vậy, có thể tưởng tượng tâm tình của Hạ Lan Đế Quân thế nào. Nếu Hạ Lan Đế Quân có đủ thực lực e rằng y đã lao ngay đến Ly Hỏa Cung.
Cung chủ nhờ tay cường đạo và Tần Vấn Thiên lấy nửa cái mạng Hạ Lan Đế Quân, tuy chỉ làm việc thuận nước giong thuyền nhưng cung chủ vẫn rất quá đáng. Hạ Lan Đế Quân biết ngồi vào vị trí cung chủ tất nhiên là nhân vật thủ đoạn đầy mình và tàn nhẫn, nhưng y không ngờ đến hôm nay, không ngờ khi cung chủ tàn nhẫn sẽ vô tình đến thế.
Tiên Đế đỉnh cấp đứng bên cạnh lạnh lùng nói:
- Càn rỡ!
Hạ Lan Đế Quân nghe đối phương quát mắng, y híp mắt bắn ra tia sáng lạnh. Y dù gì là một trong chín Đế Quân, đối phương dù có là người bên cạnh cung chủ cũng không nên nạt vào mặt y không chút nể nang.
Quả nhiên cung chủ muốn xử y, nếu sớm biết trước thì ngày xưa y không nên tranh giành vị trí này, thế thì đã không rơi vào cục diện hiện giờ.
Tiên Đế đỉnh cấp bình tĩnh nói:
- Bắc Minh thiên phú xuất sắc, cung chủ luôn hơi xem trọng nàng. Tần Vấn Thiên, tuy ngươi là cường đạo nhưng cung chủ tích tài có lẽ sẽ cho ngươi một con đường, để ngươi sau này hiệu lực cho cung chủ, lập công chuộc tội, ngươi thấy sao?
Người Hạ Lan Đế Quân khẽ run, cực kỳ tức giận.
Hạ Lan Đế Quân trầm giọng hỏi:
- Hộ pháp làm vậy là có ý gì?
Người đứng cạnh Hạ Lan Đế Quân là hộ pháp của Ly Hỏa Cung, thân tín theo bên cung chủ, lời hộ pháp nói một mặt nào đó đại biểu cho thái độ của cung chủ Ly Hỏa Cung. Chiêu an cường đạo là việc lớn, nếu không có ý của cung chủ thì hộ pháp Tiên Đế đỉnh cấp tuyệt đối không dám nói ra khỏi miệng.
Tần Vấn Thiên là một thành viên trong cường đạo, hắn gây ra sóng gió đáng sợ như vậy, thậm chí giết vào Đế Cung của một trong chín Đế Quân, giết người thân của y, nhưng cung chủ muốn thu Tần Vấn Thiên về dưới trướng?
Chuyện này buồn cười biết mấy. Hạ Lan Đế Quân cảm giác toàn thân lạnh lẽo, cung chủ Ly Hỏa Cung càng độc, càng ác hơn y tưởng tượng.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sắc bén ngạc nhiên nhìn đối phương, hắn không ngờ Tiên Đế đỉnh cấp sẽ nói ra câu như vậy. Bắc Minh U Hoàng đứng cạnh Tần Vấn Thiên cũng sững sờ nhìn. Bụng dạ cung chủ quả nhiên thâm sâu trường kiếm sợ hãi, tính ép điên Hạ Lan Đế Quân sao?
Với tính cách của Tần Vấn Thiên làm sao chịu đồng ý?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi:
- Các ngươi có thể tha cho Dạ Thiên Vũ không?
Mắt Bắc Minh U Hoàng dao động nhẹ sau đó bình thường trở lại, lựa chọn như vậy càng phù hợp tính cách của Tần Vấn Thiên, nếu vì Dạ Thiên Vũ rất có thể hắn sẽ thỏa hiệp.
Nhưng hộ pháp lắc đầu nói:
- Ta làm việc giữ nguyên tắc, Dạ Thiên Vũ là thủ lĩnh của cường đạo, nàng phải chịu trách nhiệm chuyện này, nếu không thì đưa đến trước mặt Giới Chủ sẽ làm cung chủ khó xử. Nhưng các ngươi dù sao bị thủ lĩnh cường đạo dụ dỗ, miễn các ngươi chịu thay đổi làm lại cuộc đời thì cung chủ rất có thể sẽ cho cơ hội.
Ý là không chỉ mình Tần Vấn Thiên, bao gồm nhóm Tà Đế. Mọi người trong lao tù mắt lóe tia sáng kỳ lạ.
Đám người có ý gì?
Tiên Đế nhìn Bắc Minh U Hoàng, nói:
- Bắc Minh, ngươi quen Tần Vấn Thiên, hay là khuyên nhủ hắn đi, bỏ lỡ cơ hội như vậy chỉ có đường chết, sự lựa chọn rất đơn giản.
Bắc Minh U Hoàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, đôi mắt lạnh băng lộ tia dịu dàng:
- Tần Vấn Thiên.
Bắc Minh U Hoàng không nói gì nhưng ánh mắt đã biểu đạt lời muốn nói, nàng không mong Tần Vấn Thiên chết.
Bắc Minh U Hoàng truyền âm:
- Ngươi muốn báo thù thì chờ sau này mạnh rồi tính, bây giờ thỏa hiệp đi.
Khí thế trên người Tần Vấn Thiên vẫn lạnh lẽo, hắn không nói chuyện. Hạ Lan Đế Quân đứng gần đó suýt điên. Người Ly Hỏa Cung gần như tát mặt y ngay trước mắt y, không ngừng tát. Thù không đội trời chung vậy mà đối phương nói một câu muốn xóa bỏ hết, khuyên Tần Vấn Thiên làm việc cho Ly Hỏa Cung?
Gân trên mặt Hạ Lan Đế Quân co giật, y cố nén xúc động nổi khùng nhưng thật khó khăn.
Bắc Minh U Hoàng đến gần Tần Vấn Thiên, đôi mắt đẹp nhìn hắn chăm chú, truyền âm khuyên nhủ:
- Tần Vấn Thiên, ngươi đã một lần xúc động vì ta đưa đến kết cục như vậy còn chưa đủ sao? Lại xúc động lần nữa ngươi sẽ chết, những người Thiên Vũ cung cũng chết. Còn ta nữa, chẳng lẽ ta sẽ khoanh tay đứng nhìn? Ngươi muốn tất cả chôn cùng sao?
Tim Tần Vấn Thiên rung lên.
Phải thỏa hiệp sao?
Tần Vấn Thiên siết chặt hai nắm đấm nhìn đối phương, hỏi:
- Dạ Thiên Vũ thì sao? Các ngươi định xử trí nàng thế nào?
Hộ pháp Ly Hỏa Cung nói:
- Ta không có quyền lợi xử trí nàng, phải xem ý của cung chủ. Nhưng nếu ngươi đồng ý hiệu mệnh cho cung chủ thì có thể cầu tình giùm nàng, cung chủ nhân từ có lẽ sẽ cho một con đường sống, nhưng tuyệt đối sẽ không thả nàng đi. Nàng ở lại đây gây sóng to gió lớn, nàng còn là nữ nhi của Đại Đạo Dạ Đế năm xưa.
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng:
- Nữ nhi, thuộc hạ của Dạ Đế làm sao cung chủ Ly Hỏa Cung dám dùng? Rốt cuộc cung chủ muốn làm gì?
Nếu có thể bảo vệ mạng sống Dạ Thiên Vũ thì sau này có hy vọng.
Bắc Minh U Hoàng truyền âm:
- Ta ở Ly Hỏa Cung một thời gian, biết cung chủ cực kỳ lợi hại, có lẽ giữ Dạ Thiên Vũ lại để kiềm chế các ngươi. Cung chủ muốn dùng các ngươi không chỉ vì xem trọng thiên phú, theo ta được biết rất có thể là lợi dụng mâu thuẫn giữa các ngươi và Hạ Lan Đế Quân để đối phó những người sau lưng Hạ Lan Đế Quân, trở thành quân cờ của cung chủ.
Vì khuyên nhủ Tần Vấn Thiên mà Bắc Minh U Hoàng nói nhiều hơn.
Tần Vấn Thiên cũng đoán được ý đồ của đối phương:
- Ly Hỏa cung chủ!
Người này không hề lo bị họ ghi hận trong lòng, tâm cơ sâu và rất tự tin.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Ta đồng ý.
Cuối cùng thì Tần Vấn Thiên cúi đầu, hắn không thể không học thỏa hiệp.
Nơi này là Thái Cổ Tiên Vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận