Thái Cổ Thần Vương

Triều đại mới

Cách Đế Tinh Học Viện không xa, trên hư không, có một mảnh không gian ba động cường liệt, ở trong mảnh hư không này, có hai bóng người xuất hiện.
Một người trong đó, chính là một vị lão giả khoác hoa bào, ông ta nhắm mắt đứng đó, chẳng qua chỉ yên tĩnh đứng ở đó, giống như thờ ơ đối với tất cả mọi thứ, điều mà ông ta quan tâm, chỉ có cô gái đang đứng ở bên cạnh.
Cô nương này rất đẹp, nàng mặc một bộ thanh y đơn giản, yên lặng nhìn chăm chú vào tất cả mọi chuyện xảy ra ở Đế Tinh Học Viện, từ đầu đến cuối cũng chỉ yên tĩnh đứng, ngẫu nhiên khóe mắt sẽ hơi nhảy lên, cặp kia con ngươi lành lạnh xinh đẹp giống như lộ ra chút thương cảm nhàn nhạt.
- Đại Hạ đã nhất thống, chuyện công chúa muốn xem cũng đã xem xong,, phải chăng công chúa nên theo ta quay về gia tộc?
Lão giả bình tĩnh nói, cô gái này chính là Thanh Nhi.
Thanh Nhi giống như không nghe được lời ông ta nói, ánh mắt chậm rãi chuyển qua nhìn về phía lão giả, giọng nói của nàng vẫn là lạnh như băng.
- Từ nhỏ ta đã bị đưa đến nơi này, cần gì phải đưa ta quay về.
- Năm đó là thời gian Đại Đế đang tranh vị, lúc nào cũng có thể gặp phải nguy cơ sống chết, sao nhẫn tâm cuốn công chúa vào sóng gió, sự thực cũng chứng minh Đại Đế anh minh, lúc đoạt vị thì Đại Đế suýt nữa bỏ mạng, tranh đấu như vậy quá khốc liệt rồi, giằng co ròng rã hơn hai mươi năm, Đại Đế mới tranh được Đế vị, thống ngự Tiên quốc, bây giờ, sao nhẫn tâm để cho công chúa chịu khổ ở bên ngoài.
Lão giả cung kính nói, Thanh Nhi vẫn lạnh lùng nói.
- Ta không khổ.
- Công chúa, Hoàng Cực Thánh Vực chẳng qua là một vực địa xa xôi, ngày trước đưa người đến đây là để cho người ta không tìm được tung tích công chúa, tu vi của người nơi này quá yếu, nếu ở lâu sẽ gặp giới hạn cho việc tu hành.
Lão giả tiếp tục khuyên nhủ.
- Huống hồ ngày trước công chúa đã từng đồng ý với lão nô, Đại Đế vì công chúa mà dấy lên sóng gió ngập trời, bắt được kia Tiên pháp, bây giờ công chúa lại không muốn theo ta trở về, ngài nói lão nô làm sao khai báo với Đại Đế đây.
Thanh Nhi vẫn lạnh lùng như trước, quay đầu lại nhìn về phía Đế Tinh Học Viện, thấp giọng nói.
- Đợi mấy ngày nữa đi.
- Được rồi.
Lão giả cười khổ lắc đầu, mở con mắt ra quét nhìn hư không, trong lòng thầm than.
Nữ tử dễ dàng bị vây vào một chữ tình, đây là sự yếu thế trong tu hành giới của nữ nhân, chém không đứt, hình như công chúa đã có tình cảm với thanh niên này mất rồi, năm đó nàng muốn Đại Niết Tiên Pháp chính là vì người này, nhưng mặc dù người này có thiên tư phi phàm, nhưng chênh lệch địa vị quá lớn so với công chúa, nếu như công chúa có ý, Đại Đế sẽ ra chiếu lệnh, chọn rể cho công chúa, đủ đủ để oanh động khắp thiên hạ, khi đó thì dạng gì yêu nghiệt gì mà không có.
Lúc lão giả vừa mới quét mắt qua một cái, trong Đế Tinh Học Viện, phía trên lễ đài, chân mày Dược Hoàng cau lại, hắn lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía hư không? Nhưng cũng nhanh chóng thu hồi tầm mắt, tiếp tục cười tươi nhìn đôi nam nữ đang dắt tay nhau.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành lôi kéo tay nhau đi về phía các vị trưởng bối, mọi người cùng nhau đứng dậy.
- Nhìn thấy hai người các ngươi như vậy, đúng là muốn trẻ lại như xưa.
Dược Hoàng mỉm cười nói, Dược Hoàng đã quá già rồi, nghe nói hắn sống còn lâu hơn cả Thánh Hoàng Hoàng Cực Thánh Tông.
Diệp Thanh Vân cũng là nhân vật thành danh trong Hoàng Cực Thánh Vực, cổ quốc Nhân Hoàng, nhưng Dược Hoàng có thể trực tiếp gọi hắn là Tiểu Diệp, Diệp Thanh Vân vẫn không tức giận nổi, hết cách rồi, tuổi tác của Dược Hoàng đặt ở kia, dù trên phương diện luyện đan, hay là thực lực thì cũng hơn hẳn một bậc, rất nhiều năm trước đã bước ra khỏi Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, hình như lâu lắm rồi không ra tay, nghe đồn qua vài lần đại nạn buông xuống cũng không chết được, bây giờ không có ai biết được thực lực chân chính của Dược Hoàng mạnh bao nhiêu.
Hắc bá đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, một tay sửa sang lại quần áo cho Tần Vấn Thiên, vỗ vỗ bờ vai hắn, nói.
- Từ hôm nay trở đi, con đã là người có gia đình rồi, đã chân chính trưởng thành, cha mẹ con sẽ nhìn thấy con lớn lên thành một nam nhân chân chính, đầu đội trời, chân đạp đất, Hắc bá cũng vui mừng cho con.
- Con hiểu rồi.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn cầm lấy Hắc bá tay, sau đó vươn ra hai tay, sau đó thay Hắc bá sửa sang lại cổ áo, lập tức đi lên trước ôm lấy Hắc bá.
- Cảm ơn người, kỳ thực, Vấn Thiên luôn xem người là cha của con.
Bị Tần Vấn Thiên ôm thật chắc, cơ thể Hắc bá nhịn không được run rẩy, con mắt lập tức đỏ bừng, lại nhịn không được rơi xuống hai giọt nước mắt, nam nhi tốt cũng sẽ chảy nước mắt, hi vọng mấy chục năm, đều ký thác trên người Tần Vấn Thiên, sao ông không xem hắn như con trai mà chăm sóc chứ.
- Chủ nhân, phu nhân, Vấn Thiên nó lớn thật rồi, nó sẽ không để cho các ngươi thất vọng, hắn sẽ làm những người kia hối hận.
Hắc bá mắt đỏ lên, nhìn bầu trời, trong lòng nói nhỏ.
Con trai của Tần Viễn Phong, làm sao có thể yếu kém, cuối cùng sẽ có một ngày, hắn cũng sẽ làm cho Tiên Ma phải khóc than, để cho Thần tộc phải run rẩy.
Hai người tách ra, Tần Vấn Thiên lại đi đến trước mặt Tần Xuyên, cười nói.
- Nghĩa phụ.
Nói xong, hắn cũng và Tần Xuyên ôm nhau, Tần Xuyên vỗ bờ vai Tần Vấn Thiên, con mắt ửng đỏ, trong lòng cũng rất cảm động, tiếc nuối duy nhất của hắn chính là Tần Vấn Thiên không phải là con trai ruột, cảm tình của hắn đối với Tần Vấn Thiên, tuyệt đối không thua giữa hắn và Tần Dao, đều xem như con đẻ.
Sau này có thể Tần Dao sẽ tiếp tục làm bạn ở bên cạnh hắn, tìm một người đàn ông tốt gả cho, nhưng sẽ không cách hắn quá xa.
Nhưng là Vấn Thiên thì khác, điều hắn truy đuổi là bước chân cường giả, sẽ đi càng ngày càng xa, sau này cơ hội gặp mặt có lẽ sẽ càng ngày càng ít.
- Lão sư.
Tần Vấn Thiên đi về phía Mạc Thương, hai người cười một tiếng, sau đó ôm nhau, ân tình của Mạc Thương đối với Tần Vấn Thiên, cũng không có cách nào báo đáp, năm đó hắn mới bước chân vào con đường tu hành, chính là nhờ Mạc Thương dẫn người đi Thiên Ung Thành cứu hắn.
Ôm ấp xong người thân, sau đó Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đi xuống dưới lễ đài, bắt đầu tiệc rượu, Đế Tinh Học Viện cực kì náo nhiệt, nhưng bọn họ lại có chút cảm giác thất vọng mất mát, bởi vì bọn họ không nhìn thấy đôi tuyệt đại quyến lữ kia được, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành chỉ đứng ở phía trên, bọn họ đều tình nguyện chỉ đứng nhìn, đây là một truyền kỳ còn sống, hơn nữa còn là thanh niên trẻ tuổi như vậy.
Những trưởng bối kia của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, cũng có rất nhiều người đều là truyền kỳ, thậm chí là truyền kỳ mà bọn họ không bao giờ tiếp xúc đến.
Những bạn bè tuấn tú, mĩ lệ của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành kia, sau này cũng đều sẽ trở thành truyền kỳ của Đại Hạ, bất kỳ người nào, đều có thiên phú trác tuyệt như vậy.
Một ngày này, Sở Quốc Hoàng thành không thể bình tĩnh nổi, người trong toàn thành, tất cả đều bàn luận về cuộc hôn lễ này.
Một ngày này, tên của Tần Vấn Thiên, giống như trở thành một biểu tượng của Sở Quốc, hắn không đảm nhiệm chức gì vị ở Sở Quốc, nhưng một ý nghĩ của hắn có thể quyết định vận mệnh của Sở Quốc, thậm chí, là cả toàn bộ Đại Hạ Hoàng Triều, tất cả mọi người đều thần phục hắn, các thế lực cường đại trong Đại Hạ, ngay cả Cửu Huyền Cung từng thống ngự Sở Quốc cũng chỉ là một thế lực trong Đại Hạ mà thôi, nhưng bây giờ, tất cả đều do Tần Vấn Thiên quản hạt.
Hơn nữa, nghe đồn thế lực của Tần Vấn Thiên đã sớm không giới hạn trong Đại Hạ, thậm chí có một số nơi ở Hoàng Cực Thánh Vực, Tần Vấn Thiên đi đến nơi nào cũng đều có danh khí rất lớn, nhưng những cấp bậc này, người Sở Quốc không thể tiếp xúc đến được.
Khi tất cả đều kết thúc, Sở Quốc vẫn không thể bình tĩnh trở lại, một đoạn thời gian rất dài bọn họ đều chìm đắm trong chấn động do hôn lễ này mang lại, đối với người Sở Quốc mà nói, đây là một lần tẩy lễ, làm bọn họ có nhiều hiểu biết hơn về thế giới bên ngoài, rất nhiều thiếu niên thanh niên cũng bắt đầu muốn đi ra ngoài, đi xông xáo một bầu trời thuộc về chính mình, ánh mắt của bọn họ không bao giờ chỉ giới hạn ở một Sở Quốc nữa.
Những người này lại lấy học viên Đế Tinh Học Viện làm mục tiêu phấn đấu, bọn họ là người tận mắt nhìn thấy hôn lễ thế kỉ kia, là nhân chứng, bọn họ đều là những người ưu tú trong Sở Quốc, bọn họ đều có mộng tưởng một ngày kia có thể nổi danh khắp thiên hạ.
...
Ba ngày sau, tất cả đều kết thúc, trong ngày hôn lễ đó hôn lễ, hắn và Mạc Khuynh Thành đã tạm biệt rất nhiều thân nhân bằng hữu, đồng thời để cho mấy người Thanh Mị Tiên Tử quay về Đại Hạ.
Hai người Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, bọn họ mang theo tiểu hỗn đản đi khắp Đại Hạ, thả lỏng người, thậm chí không hề tu hành, chỉ là thuần túy hưởng thụ ba ngày rảnh rỗi, du sơn ngoạn thủy, dạo bước phía trên hồ nước, trượt đi trên sông băng mênh mông, tuy rằng chỉ có ba ngày ngắn ngủi, nhưng dấu chân của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đã trải rộng qua rất nhiều danh thắng cổ tích của Đại Hạ.
Khâm Châu Thành, Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, một ngày khắp nơi tràn đầy tươi vui.
Việc Tần Vấn Thiên nhất thống Đại Hạ, đã sớm truyền khắp Khâm Châu Thành, thậm chí còn nhanh chóng lan tràn khắp toàn bộ Đại Hạ.
Bây giờ này Cổ Hoàng triều đã trùng kiến xong, đây là Hoàng triều mới, Tần Vấn Thiên thậm chí có thể thay đổi tên triều đại, lấy dòng họ của hắn làm tên Hoàng triều, Khâm Châu Thành đã có lời đồn đại, Hoàng triều có khả năng bị Tần Vấn Thiên đổi thành Tần triều.
Một ngày này, Hoàng triều cổ điện phía dưới, một mảnh hạo hãn chi địa, Đại Hạ chư bá chủ suất người đến chầu nơi xa có vô số người yên lặng nhìn chăm chú vào, trong lòng phanh phanh nhảy lên.
Hôm nay, Đại Hạ, muốn thay đổi triều đại rồi sao, đây đúng là một thời đại hoàn toàn mới.
Sau khi Đại Hạ Cổ Hoàng Triều bị huỷ diệt, Đại Hạ, chưa bao giờ có thịnh cảnh như vậy rồi, cường giả Thiên Tượng tề tụ ở đây, dẫn dắt gia tộc, tông môn của bọn họ, đến đây triều bái.
Phía trước, ánh nắng vàng rực rỡ, trước bậc thang điêu long khắc phượng, có hai bóng người chậm rãi bước đến, sau đó dừng lại ở trước cổ điện, trên bậc thang, hai người này là người trẻ tuổi, nhưng phía dưới người tất cả đều khom người, không dám có chút bất kính, Tần Vấn Thiên thủ đoạn bọn hắn đã lĩnh giáo qua, bây giờ sở hữu người không dám tiếp tục làm ra bất kỳ bất kính việc rồi.
Trên bậc thang, cường giả Thanh Mị Tiên Tử, Hình lão, Diệp Thanh Vân đứng theo thứ tự.
Ở trong con ngươi Khương gia và cường giả Thiên Tuyệt Minh, ẩn chứa sự hưng phấn không thể giấu nổi, đây là triều đại mới, bọn họ, không hề làm sai.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn xung quanh đoàn người phía dưới, trong lòng chưa bao giờ bình tĩnh như vậy, Đại Hạ nhất thống, xem như hắn không phụ Hạ Hoàng, không phụ Thương Vương.
- Hôm nay, Hoàng triều mới, vẫn là Đại Hạ Hoàng Triều như trước, không thay đổi tên Hoàng triều.
Trong ánh mắt Tần Vấn Thiên hình như có thiên hạ, nhưng vẫn không thay đổi triều đại, hắn nhất thống Đại Hạ, một là vì hoàn thành tâm nguyện của tiền bối, hai là phục hưng Đại Hạ, không còn là Hoang Man trong mắt người khác.
Quyền lực sao? Tần Vấn Thiên sao có thể lưu luyến quyền lực trong Đại Hạ, hắn trong lòng hắn có bầu trời rộng lớn hơn.
- Từ giờ trở đi, Đại Hạ Hoàng Triều nhất thống, Thanh Mị Tiên Tử là Thái thượng trưởng lão Đại Hạ Hoàng Triều, chấp chưởng tất cả mọi việc trên Đại Hạ; Hình lão chưởng quản hình phạt; Khâm Thiên Các chưởng quản học phủ Đại Hạ; Huyền Âm Điện, Thương Vương Cung, Khương gia, Thiên Tuyệt Minh, chia ra bốn quyền, phụ trợ Thanh Mị Tiên Tử chấp chưởng Đại Hạ, còn những chuyện khác, đều do Thanh Mị Tiên Tử phân phó, tất cả các ngươi đều phải phối hợp với nàng, trọng chỉnh Đại Hạ Hoàng Triều.
Tần Vấn Thiên cao giọng mở miệng, hắn chỉ nói như vậy, tin rằng những chuyện khác, bọn Thanh Mị Tiên Tử sẽ xử lí tốt.
- Tuân lệnh bệ hạ.
Phía dưới, có một giọng nói truyền ra, sau đó có vô số người đồng thời khom người bái, nói.
- Tuân bệ hạ lệnh!
Tần Vấn Thiên nhìn các cường giả Đại Hạ, sau đó hắn lôi kéo tay Mạc Khuynh Thành, chậm rãi xoay người, đi về phía chỗ sâu trong Hoàng triều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận