Thái Cổ Thần Vương

Chuông vỡ

Thân hình Tần Vấn Thiên không ngừng lưu chuyển, lao thẳng đến bên ngoài Thông Thiên giới, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn khắc lên vẻ lạnh như băng, con mắt sâu thẩm càng tỏa ra sát niệm nhàn nhạt, đương nhiên, đôi mắt còn mang theo lo lắng.
Cửu Hoàng Tiên Quốc, Thiên Lam Tiên Quốc, Tử Đế môn, Chí Tôn kiếm phái, Bạch Hổ tộc, Lôi Thần điện... Nhiều thế lực như vậy truy sát Thanh Nhi, Tần Vấn Thiên hắn sao có thể không lo lắng được.
Những thế lực này hắn nhớ rõ trong lòng, ân oán trước kia cuối cùng cũng phải bộc phát ra, lại được sự cho phép của thánh viện, đã muốn giết, vậy thì giết đi.
Cuồng phong quét qua, trên người Tần Vấn Thiên như hiện ra cánh chim đại bàng, thiên địa chấn động rất mạnh, giống như tia chớp sấm sét từ vòm trời xẹt qua.
Không được bao lâu, tại một trong những lối ra của Thông Thiên giới, Tần Vấn Thiên bước ra, hắn nhìn Thiên Đạo Thánh Viện, có chút mờ mịt, Thanh Nhi đang chạy trốn, hắn không biết bọn họ ở phương nào, đã trải qua truy sát tàn khốc như thế nào, hắn chỉ có thể đi tìm trong từng thánh viện, cố gắng hết sức tập trung các bằng hữu ở khắp nơi lại.
- Ông.
Ánh sáng lập lòe, thân hình Tần Vấn Thiên trực tiếp biến mất, sau khi hắn đi không lâu, trong Thông Thiên giới có mấy bóng người sải bước đi ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã biến mất, chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng hắn đã ra đây, tiếp theo chính là tiến hành săn giết.
Các thế lực lớn liên minh, người muốn giết nhất không nghi ngờ gì chính là Tần Vấn Thiên.
Không bao lâu, bóng người Tần Vấn Thiên đứng ở trên không một tòa cổ điện của thánh viện, trên đỉnh cổ điện màu vàng, hiện lên hình thái bén nhọn, thân thể hắn lại lơ lửng ở đó, ánh mắt ngắm nhìn phía xa.
Mỗi một tòa thánh viện tính ra đều có bằng hữu của hắn ở đó, người của Đấu Chiến Thánh tộc, Thiên Phù giới, Thiên Biên tiên môn, người của Nam Hoàng thị, bọn họ phân tán ở trong bốn thánh viện, hiện tại nhìn quanh, biển người mênh mông không quen biết người nào.
Thân hình hắn lóe lên, bay về phía một nơi nào đó ở phía dưới, ở nơi đó, hội tụ rất nhiều cường giả, nơi đó, ngẫu nhiên lại vang lên tiếng chuông, ở đây, chính là phương hướng đặt Thạch Chung Bích.
Tần Vấn Thiên nhìn Thạch Chuông Bích, trực tiếp đi ra ngoài.
Bước thứ nhất, bước thứ hai, bước thứ ba!
Bước thứ hai mươi bảy, bước thứ ba mươi sáu, bốn mươi lăm bước, năm mươi bốn bước, sáu mươi ba bước!
Trước Thạch Chuông Bích, bóng dáng người thanh niên trường bào bị gió mạnh thổi bay phất phới, lực lượng vô hạn đập vào trên người, đánh vào cơ thể Tần Vấn Thiên! Trong cơ thể, giống như hàng vạn hàng nghìn tiếng chuông đánh vào Tiên Thai, đánh vào gân cốt và máu thịt.
Đã từng, trong một ngày Tần Vấn Thiên bước ra tám mươi mốt bước ở Thạch Chung Bích, hôm nay hắn trở lại nơi đây, từng bước một đi về phía trước, một hơi thở, đi ra bảy mươi hai bước, lúc này mới dừng lại.
Bảy mươi hai bước, một hơi mà thành, đây là nơi rất nhiều nhân vật thiên kiêu phí hết tâm tư vẫn không có cách nào đi tới được, nhưng hắn không dừng lại chút nào, chỉ dùng một hơi thở đã đi tới đây.
Mọi người xung quanh nhìn bóng dáng của thanh niên, cảm nhận được tài hoa của hắn, hắn đang mượn Thạch Chung Bích tuyên bố sự trở về của mình sao?
Bảy mươi ba bước, tiếng chuông chấn động, huyết mạch trong cơ thể hằn gào thét, xương cốt chấn động, Tiên Thai phóng ra, tiên quang hoàn mỹ không tỳ vết lập lòe trong thiên địa.
Bảy mươi bốn bước, lực lượng dồi dào như sóng to gió lớn, nhưng làn sóng này không ngăn cản được bước chân của hắn.
Bảy mươi lăm bước, bảy mươi sáu bước, bảy mươi bảy bước, bước chân hắn hạ xuống, kinh thiên động địa, dưới chấn động của tiếng chuông, địa vực mênh mông vô tận đều đang chấn động, khu vựa trung tâm tòa thánh viện này rung động giống như động đất, mặt đất phát ra những tiếng vang ông ông.
- Khí thế thật mạnh, một hơi mà thành, là ai đang đạp Thạch Chung Bích.
Rất nhiều người tu hành chấn động, lập tức chạy về phía Thạch Chung Bích.
Rất nhanh, bọn họ đã đến nơi này, nhìn thấy Tần Vấn Thiên, là người trên Thông Thiên tiên bảng, thiên kiêu đã từng bước ra Thạch Chung Bích tám mươi mốt bước, hắn lại đi tới nơi đây.
Bảy mươi tám bước, luồng khí thế tụ tập lại quá mức uy mãnh cuồng bạo, mặt đất xung quanh như đang nứt ra, chúng phát ra âm thanh làm người ta sợ hãi.
Bảy mươi chín bước hạ xuống, Thạch Chung Bích phóng ra ánh sáng vạn trượng rực rỡ, ở đây như hình thành một cơn mưa to gió lớn, đó là tiếng chuông cuồng bạo tập trung vào một chỗ, không có cách nào phát tiết, chi cần giải phóng một chút sẽ bộc phát kinh thiên động địa.
Giờ phút này, ngay cả những thiên kiêu đạp Thạch Chung Bích ở xung quanh Tần Vấn Thiên cũng lộ ra sắc mặt khó coi, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, là người khốn nạn này, hắn tới đạp Thạch Chung Bích là ép những người khác tránh lui sao?
Hắn ở đây, những người khác căn bản không có cách nào đạp lên Thạch Chung Bích được nữa.
Chỉ thấy rất nhiều người trực tiếp bỏ cuộc, rời khỏi con đường này, đều nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
Bước thứ tám mươi hạ xuống, thiên địa run rẩy, tiếng chuông cuồng bạo vô biên, thân thể hắn giống như muốn nổ tung, trường bào của Tần Vấn Thiên cuồn cuộn, tóc đen tung bay, Tiên Thai của hắn chịu đựng lực lượng vô hạn công kích, giống như muốn nghiền nát.
Mặt đất như nứt ra, những người còn lại đạp Thạch Chung Bích, có người sinh ra chấn thương, sắc mặt tái nhợt.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, con đường Tần Vấn Thiên phải đi làm cho người khác không đi được.
Không trung, có mấy vị cường giả theo dõi Tần Vấn, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng cường thế đạp Thạch Chung Bích của hắn, hắn tuyên bố mình trở về sao?
Như vậy sẽ nhanh chóng hại chết hắn.
Tần Vấn Thiên giống như không cảm giác được luồng lực lượng vô thượng vậy, gió bão tích góp trong cơ thể hắn và đập mạnh tới cực điểm, nhưng bước cuối cùng, hắn không hề do dự bước ra, bước này hạ xuống, tiếng chuông trên người của hắn điên cuồng phát tiết ra ngoài, một tích tắc này, thân thể hắn cộng hưởng với tiếng chuông trong thiên địa.
- Ta đã trở về.
Một giọng nói vang xuống, giống như âm thanh nhớ nhung của năm đó, cũng vang khắp thánh viện, truyền đạt đến mỗi một phương hướng, trong thiên địa sinh ra phong vân gào thét, cũng có thể là tiếng chuông gào thét, mỗi một tiếng chuông hóa thành một cơn gió thổi vào trong màng nhĩ của mỗi người, tuyên cáo hắn trở về.
- Ta đã trở về, ta đã trở về...
Tiếng chuông không ngừng, âm thanh không dứt, Tần Vấn Thiên, hắn đã trở về.
Luồng lực lượng cuồng bạo bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên, mơ hồ như muốn trực tiếp phá hủy tiêu diệt hắn, vết nứt trên mặt đất càng lúc càng đáng sợ, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn hư không, giống như là muốn bỏ qua sức mạnh của Thạch Chung Bích, Tiên Thai hoàn mỹ của hắn vỡ rồi lại hợp, dường như vĩnh viễn không thể phá vỡ.
Luồng lực lượng từ tiếng chuông đó mặc dù đang điên cuồng phát tiết, nhưng lần này hắn là một lần hoàn thành tám mươi mốt bước, lực lượng tích góp quá mức bá đạo cường đại, hắn muốn tuyên chiến với lực lượng của Thạch Chung Bích.
Xuy, xuy...
Trường bào xé rách, thân thể Tần Vấn Thiên như bị đâm thủng, hắn sắp nổ tung chết ngay lập tức, mọi người chấn động kinh ngạc nhìn hắn, người này điên thật rồi sao.
- Đâm đầu vào chỗ chết.
Trong đám người theo dõi hắn một người lạnh như băng nói, nhưng mà hắn vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng chuông cuồng bạo đột ngột xông vào trong cơ thể hắn, hắn rên rỉ, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi, tiếp theo là một tiếng động cực lớn vang lên, chỉ thấy thân thể hắn trực tiếp nổ tung, máu mưa bay khắp hư không này, mọi người xung quanh đều tránh ra, bọn họ vô cùng chấn động.
- Ta gia nhập cuộc chiến đấu kia, quy tắc thánh viện không che chở.
Tần Vấn Thiên tuyên bố tham gia vào cuộc chiến, lại một tiếng chuông vang lên, một cường giả khác theo dõi hắn lại hoảng sợ, hắn muốn chạy trốn, nhưng không kịp, lại là một tiếng nổ tung vang lên, hắn hóa thành mưa máu, trực tiếp thịt nát xương tan.
- Thật bá đạo.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, người này quá mức bá đạo, một hơi thở bước ra tám mươi mốt bước, dùng lực lượng tiếng chuông tích góp trực tiếp giết thiên kiêu, một đòn tất sát, không chút lưu tình.
Mặt đất phát ra những tiếng nổ ầm ầm ầm, thân thể Tần Vấn Thiên mơ hồ sắp nghiền nát, nhưng vẫn vững vàng đứng sừng sững ở đó, Thạch Chung Bích không thể phá hủy niềm tin, phá hủy thân thể máu thịt của hắn.
Sau tám mươi mốt bước, hắn lại một lần nữa bước ra bước chân, một tích tắc này, lực lượng kia hoàn toàn phát tiết ra, tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất nổ tung, từng tòa cổ điện bị bổ ra, tất cả như hóa thành tro bụi trước tiếng chuông kia.
- Mau lui lại.
Đoàn người đều lui về phía sau, từng tòa kiến trúc không ngừng vỡ nát nổ tung, vết nứt trên mặt đất dưới chân càng ngày càng sâu, cuối cùng, một tiếng nổ lớn ngập trời vang lên, hàng vạn hàng nghìn tiếng chuông vang vọng trong thánh viện, từ nay trở về sau, Thiên Đạo Thánh Viện không còn Thạch Chung Bích nữa.
Giờ phút này, Thạch Chung Bích vỡ nát.
Thân thể Tần Vấn Thiên vẫn chưa vỡ.
- Ai muốn giết ta, ta nhất định giết lại.
Tần Vấn Thiên đứng giữa tro bụi vô tận, hắn đứng chắp tay sau lưng giống như bá chủ kiêu ngạo nhìn thiên hạ, mặc dù cảnh giới vẫn không mạnh, nhưng hắn đã có phong thái của cường giả bá chủ.
Thạch Chung Bích muốn giết hắn, Thạch Chuông Bích vỡ nát.
Ai muốn giết hắn, hắn giết người đó.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên bay lên trời, lao thẳng về phương xa, hắn muốn cho bằng hữu của hắn biết, hắn đã trở về.
Trong thánh viện, các Thạch Chuông Bích cực kỳ xa xôi, Quân Mộng Trần và một số cường giả đứng ở giữa sơn mạch, đột nhiên có giọng nói mang theo tiếng chuông vang lên, hắn ngẩng đầu nhìn hư không, trên mặt lộ ra nụ cười, Tần sư huynh, hắn đã trở về, hắn đang dung tiếng chuông của Thạch Chung Bích tuyên bố sự trở về của huynh ấy.
Tại một khu vực sông suối, có mấy nữ tử của Nam Hoàng thị đang đi lại thận trọng, giờ phút này, các nàng ngẩng đầu, trong lòng mơ hồ sinh ra một chút hy vọng, hắn, đã trở về.
Nhưng đối mặt khí thế hung hăng của Hoàng Sát Thiên, đối mặt các thế lực lớn của thiên kiêu, sự trở về của hắn có tác dụng sao!
Trong thánh viện, các cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc đang chạy trốn ở khắp nơi đều nghe được tiếng nói này, ngẩng đầu nhìn về phương hướng Thạch Chung Bích của thánh viện, thánh chủ, đã trở về.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên không ngừng, nhưng hắn vẫn ở khu vực Thạch Chung Bích, nơi này đang có một đội ngũ hợp lại, bọn họ nghe được tiếng chuông, biết là tuyên ngôn của Tần Vấn Thiên, thần sắc bọn họ lạnh giá, trong mắt ẩn chứa sát cơ mãnh liệt.
Hắn đã trở về, thì như thế nào?
Nếu tuyên chiến, như vậy hắn sẽ trở thành một thi thể.
Cuộc chiến tranh này đã diễn ra tại Thông Thiên giới, không ai có thể thay đổi được kết cục, chỉ là một Tần Vấn Thiên mà thôi, cho dù làm vỡ Thạch Chung Bích thì hắn có thể thay đổi cái gì?
Hắn chỉ có thể phẫn nộ, hắn không thể thay đổi gì hết.
Một nhóm cường giả đi tới truy sát Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên một đường xông lên, hắn không ngừng lại chút nào, bọn họ một đường truy sát với niềm tinh tất sát.
Ai muốn giết hắn, hắn nhất định sẽ giết lại?
Lời nói ngông cuồng ai không biết nói, không có thực lực thuyệt đối mà dám cuồng vọng như vậy, hôm nay chính là ngày tận thế của Tần Vấn Thiên.
Nơi hoang dã, cát vàng cuồn cuộn, Tần Vấn Thiên ở phía trước, người truy sát hắn ở phía sau, hai bên như đã biết sự tồn tại của đối phương, trong lòng hai bên đều ẩn chứa sát cơ mãnh liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận