Thái Cổ Thần Vương

Thanh Vân chí tôn

Hoàng cung cổ Đại Hạ với rất nhiều nơi đổ nát lại đột ngột từ mặt đất nhô lên, những người có tay nghề giỏi đều nghe theo mệnh lệnh của Vân Mộng Di xây dựng cung điện này, sau một khoảng thời gian không ngủ không ngừng, hoàng cung Đại Hạ lại một lần nữa hiện ra khí thế rộng lớn, mạnh mẽ của năm đó, hơn nữa có điểm khác với hoàng cung cổ ngày xưa chính là hoàng cung Đại Hạ hiện tại tràn ngập tinh thần phấn chấn, dường như đang chứng kiến hoàng triều mới quật khởi.
Đại Hạ đang diễn ra truyền kỳ mới.
Các thế lực cấp bá chủ của hoàng triều Đại Hạ không có đến đây gây sự, lúc Tần Vấn Thiên chuyển dời Cổ Hoàng cung đã đáp lại bọn họ, các thế lực cuối cùng lại im lặng một cách thần kỳ, sự trầm mặc này khiến người ta mơ hồ cảm giác phía sau nó cuối cùng sẽ có một ngày những bá chủ sẽ trở nên hung bạo gây khó dễ, khi đó, thế cục của Đại Hạ trong tương lai sẽ là truyền kỳ quật khởi hay lại giống như Đế Thương năm đó, lại không người nào có thể dự đoán được.
Mấy ngày qua, phía ngoài Đại Hạ hoàng triều thỉnh thoáng lại có một bóng người mặc áo bào màu xám xuất hiện, giống như là một lão nhân vô cùng bình thường, đi ngang qua hoàng cung uy nghiêm đột ngột từ mặt đất nhô lên này, nhưng qua rất nhiều ngày sau, bóng dáng ấy lại biến mất, không có tiếp tục xuất hiện nữa, về điểm ấy, Tần Vấn Thiên hắn cũng không hay biết.
Trong hoàng cung cổ Đại Hạ có lưu lại tai mắt của Tần Vấn Thiên, hắn lưu lại một chiến thú ngôi sao ở đây, trong hoàng cung Đại Hạ có chuyện gì xảy ra, hắn đều sẽ biết.
Nước Sở cũng giống như vậy.
Mấy ngày qua, nước Sở cực không yên tĩnh, nguyên nhân tất nhiên là bởi vì Tần Vấn Thiên trở về, cùng với hôn lễ đang càng ngày càng gần, càng có nhiều người di chuyển về phía hoàng thành của nước Sở, chuẩn bị tham gia hôn lễ long trọng của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành lần này, quân vương của nước Sở Sở Vô Vi từ lâu đã hạ lệnh toàn thành mở tiệc, có ai không muốn nhìn thấy người thanh niên đã dùng một đòn kia tiêu diệt chủ của Thanh Vân đế quốc, xem hắn rốt cuộc có gì phong thái chứ?
Trong khoảng thời gian này, Mạc Phong và Mạc Vũ đều đặc biệt uy phong, mỗi ngày đều có rất nhiều bằng hữu tốt tới tìm bọn họ, hỏi thăm chuyện liên quan tới Tần Vấn Thiên, chuyện ở tửu lâu ngày đó đã được truyền đi rất sôi nổi, sau khi câu nói của Tần Vấn Thiên “bảo người đứng đầu của đế quốc tới gặp ta được truyền ra, vô số người thanh niên đã xem Tần Vấn Thiên là thần tượng của mình.
Ngược lại, nha đầu Mạc Vũ cũng không cự tuyệt bất kỳ người nào tới, nàng ba hoa chích choè thồi phồng lên. Mạc Phong lại có chút không vui, hắn thích dẫn theo Linh Duyệt đi du ngoạn khắp nơi hơn.
Ngày này, Mạc Phong và Linh Duyệt nắm tay bước chậm ở bên trong hoàng thành, hai người đã chính thức xác định quan hệ, mỗi ngày đều dính liền một chỗ, ngược lại khiến Mạc Phong vui tới hỏng rồi.
- Mạc Phong, tương lai khi chàng cưới ta, có thể cũng cho ta uy phong giống như Khuynh Thành tỷ hay không?
Linh Duyệt khẽ cười, nói đùa với Mạc Phong.
Mạc Phong gãi đầu, có chút ủ rũ cúi đầu nói:
- Linh Duyệt, tuy rằng ta sẽ cố gắng hết sức cho nàng một hồi hôn lễ khiến nàng thoả mãn, nhưng muốn vượt quá tỷ phu, cho nàng uy phong giống như Khuynh Thành tỷ, sợ rằng sẽ khó, dù sao tỷ phu hắn cũng rất lợi hại.
- Hì hì.
Linh Duyệt kéo tay của Mạc Phong, bản thân đứng đối diện hắn, ôn nhu cười nói:
- Đùa với chàng thôi, chỉ cần chàng đối xử tốt với ta là đủ rồi, tỷ phu có thành tựu như ngày hôm nay khẳng định trải qua rất nhiều rèn luyện và nguy cơ, ta tuy rằng cũng hi vọng chàng cường đại, nhưng không muốn chàng gặp phải nhiều nguy hiểm như vậy, chàng có thể bỏ thêm chút thời gian ở cùng ta, ta đã vui vẻ rồi. Mạc Phong, ta có thể rất ích kỷ hay không? Ta vừa hi vọng chàng cường đại có thể phong quang cưới ta, lại vừa còn nói điều này.
- Sẽ không đâu, đây là bởi vì nàng thích ta thôi.
Mạc Phong ngây ngô cười, nhìn gương mặt Linh Duyệt. Nàng có chút ngượng ngùng, trừng mắt với Mạc Phong một cái nói:
- Ai thích chừng chứ?
Nói xong, nàng xoay người bước nhanh về phía trước, Mạc Phong vội vàng đuổi theo.
- Tiểu thư.
Đúng lúc này, chợt có một bóng người đột nhiên xuất hiện, ngăn cản lối đi của Linh Duyệt, Linh Duyệt nhìn bóng người lần lượt trước mắt, miệng há hốc, ánh mắt ảm đảm xuống.
- Phụ thân hắn cũng tới nước Sở sao?
Linh Duyệt hỏi.
- Lão gia muốn gặp tiểu thư.
Người phía trước gật đầu, Linh Duyệt ồ một tiếng, lập tức quay đầu lại nhìn Mạc Phong, khổ sở cười nói:
- Mạc Phong, chàng trở về đi.
- Linh Duyệt. . .
Mạc Phong có chút không muốn nói.
- Yên tâm đi, ta đi nói chuyện với phụ thân ta một chút thôi.
Linh Duyệt khẽ cười, nói.
- Lão gia bảo để cho Mạc Phong thiếu gia cũng đi cùng.
Bóng người phía trước mở miệng nói, khiến cho Linh Duyệt và Mạc Phong đều sửng sốt, bọn họ nhìn nhau, trong con mắt xinh đẹp của Linh Duyệt có chút khẩn trương, chỉ có điều Mạc Phong lại nói:
- Tốt lắma, Linh Duyệt, ta cùng nàng đi gặp bá phụ.
Linh Duyệt do dự một lát, sau đó khẽ gật đầu nói:
- Được.
- Đi thôi tiểu thư, lão gia ở Túy Tửu lâu.
Bóng người phía trước dẫn đường, khiến cho Linh Duyệt và Mạc Phong đều có chút kỳ quái, không ngờ là ở Túy Tửu lâu, nơi gây ra phong ba lần trước.
Hiện tại, Túy Tửu lâu càng náo nhiệt hơn so với trước đây, khách qua lại rất nhiều, nhưng hôm nay tầng thứ ba lại yên lặng khác thường chút, không có bất kỳ âm thanh nào.
Khi Mạc Phong và Linh Duyệt cùng đi lên có chút khẩn trương, khi bọn họ bước vào một chỗ nhã gian, đôi mắt đẹp của Linh Duyệt lập tức cứng đờ, nàng tất nhiên nhìn thấy được phụ thân của nàng, chỉ có điều ở đây cũng không chỉ có một mình phụ thân nàng, còn có gia gia nàng cũng đến, thậm chí gia gia của nàng cùng với phụ thân còn đứng ở đó, cùng đi bên cạnh một bóng người áo đen.
Bóng người áo đen này ngồi ngay ngắn ở đó, trên người tự mang theo một sự uy nghiêm, ánh mắt sắc bén, nắm giữ ánh sáng khiếp người dường như nhìn thấu được lòng người.
Linh Duyệt hình như có chút khẩn trương, nàng nhìn bóng người áo đen này, cúi người, kêu:
- Linh Duyệt bái kiến chí tôn.
Thân là người của Thanh Vân các, Linh Duyệt đương nhiên biết người trước mắt là ai, đó chính là Thanh Vân chí tôn quật khởi ở Thanh Vân các, ép Thanh Vân lão nhân phải rời đi. Thanh Vân chí tôn cũng không bình thản giống như Tần Vấn Thiên , chính là người vô cùng nghiêm khắc uy nghiêm , thuận ta thì sống, thủ đoạn vô cùng ác độc. Linh Duyệt có chút sợ hắn, nhưng bình thường nàng cũng không cơ hội nhìn thấy được Thanh Vân chí tôn, không nghĩ tới hôm nay hắn không ngờ lại tới nước Sở.
Thân thể Mạc Phong khẽ run rẩy. Chí tôn, đây là vị Thanh Vân chí tôn của Thanh Vân các kia sao?
- Ừ.
Thanh Vân chí tôn gật đầu, từ trước đến nay hắn vẫn luôn nghiêm khắc, lúc này lại lộ ra một nụ cười hiếm thấy, nhưng trong nụ cười vẫn kèm theo khí tức uy nghiêm, ánh mắt của Thanh Vân chí tôn rơi vào trên người của Mạc Phong, nói:
- Ngươi chính là Mạc Phong đệ đệ của Mạc Khuynh Thành?
- Vâng.
Mạc Phong gật đầu ứng tiếng, cũng có chút khẩn trương.
- Không tệ, ngược lại có chút tương xứng với Linh Duyệt.
Thanh Vân chí tôn cười nói, khiến cho Mạc Phong âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Cảm ơn chí tôn.
- Không sao, ta tới nước Sở là muốn gặp ngươi tỷ phu ngươi một lần, ngươi có thể giúp ta nhắn lại cho hắn không?
Thanh Vân chí tôn hỏi.
Mạc Phong sửng sốt, Tần Vấn Thiên vô cùng cường thế tiêu diệt chủ của Thanh Vân đế quốc, khiến cho những người khác trở lại bẩm báo với Thanh Vân chí tôn, sau đó Thanh Vân các cũng không có ai trả thù, chuyện này hình như không giải quyết được gì, nhưng hiện tại, Thanh Vân chí tôn không ngờ xuất hiện ở đây, chỉ có điều xem ra hình như cũng không phải là đến vì trả thù.
- Tỷ phu ta không ở nước Sở, ta cũng không có cách nào thông báo đến hắn được.
Mạc Phong mở miệng nói.
- Vậy được, ngươi về trước nói cho tỷ của ngươi một tiếng, nếu như ba ngày sau tỷ phu ngươi vẫn chưa về, ta đi thăm hỏi tỷ của ngươi một chút.
Thanh Vân chí tôn vẫn mỉm cười, khiến cho Mạc Phong có chút không rõ hắn rốt cuộc là có ý gì.
- Được, ta sẽ nói cho tỷ của ta biết.
Mạc Phong gật đầu.
- Ngươi đi đi, Linh Duyệt lại ở lại với phụ thân nàng.
Thanh Vân chí tôn tùy ý nói, Mạc Phong liếc mắt nhìn Linh Duyệt, thấy đối phương gật đầu, hắn mới rời khỏi tửu lâu.
Sau khi Mạc Phong trở về lại nói chuyện này cho Mạc Khuynh Thành, sau đó rời đi.
Trong viện của Mạc Khuynh Thành, trong con ngươi xinh đẹp của nàng hiện lên một sự nghi ngờ, nàng nhìn vào một vị Ngân Bằng bên cạnh, vị Ngân Bằng này là chiến thú do Tần Vấn Thiên triệu hoán ra, trước khi chiến thú triệu hoán ratiêu hao nguyên lực ngôi sao có thể vẫn tồn tại, thông qua vị chiến thú triệu hoán này , Tần Vấn Thiên có thể biết tất cả mọi thứ xảy ra ở nơi đây, bởi vậy hắn cũng biết Thanh Vân chí tôn sai Mạc Phong chuyển lời.
Điều này làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra nghi ngờ, có lẽ Thanh Vân chí tôn biết Mạc Khuynh Thành nhất định có biện pháp liên hệ với mình, bởi vậy mới để cho Mạc Phong tiện thể nhắn cho Mạc Khuynh Thành, nhưng không biết hắn đến đây có mục đích gì.
Lấy địa vị của Thanh Vân chí tôn, hoàng triều Đại Hạ xảy ra chuyện, hắn đương nhiên sẽ biết, chỉ là không biết Thanh Vân chí tôn này có tiếp xúc với đám người lão tổ Thạch gia, lão tổ Vương gia hay chưa.
Bất luận là thế nào, nếu Thanh Vân chí tôn hiện thân ở nước Sở, Tần Vấn Thiên tất nhiên phải trở về gặp vừa hắn, trừ hắn ra, nước Sở không có người nào khác có thể áp chế được Thanh Vân chí tôn.
Sau hai ngày, Tần Vấn Thiên trở lại nước Sở.
Mạc phủ tự nhiên lại náo nhiệt, nha đầu Mạc Vũ bắt đầu quấn quít lấy Tần Vấn Thiên, thật vất vả mới giải quyết được nha đầu kia.
Trong sân, chỉ còn lại có Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, còn có tiểu hỗn đản.
- Thanh Vân chí tôn hắn vẫn luôn chờ chàng, không biết là tâm tư gì?
Mạc Khuynh Thành mở miệng nói.
- Bất kể hắn có ý gì, đi thì biết.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Chàng cẩn thận một chút.
Mạc Khuynh Thành trước sau vẫn cảm thấy Thanh Vân chí tôn không có ý tốt.
- Không sao, cho dù Thanh Vân chí tôn lại mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng giữ ta lại.
Chút tự tin này Tần Vấn Thiên vẫn phải có, hơn nữa, Thanh Vân chí tôn cũng không thể mạnh mẽ mấy, dù có rất nhiên nhân vật bá chủ Đại Hạ ở đó, nhưng hắn chí ít có thể toàn thân trở ra, chỉ cần mình không chết, những nhân vật bá chủ của Đại Hạ hoàng triều cũng không dám làm loạn.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên liền trực tiếp ngự không rời đi, lúc còn cách Túy Tửu lâu rất xa, Tần Vấn Thiên với nhận biết mạnh mẽ lại bao phủ toàn bộ Túy Tửu lâu vào trong đó.
Thậm chí, tất cả mọi thứ đều ở trong phạm vi nhận biết Tần Vấn Thiên.
Túy Tửu lâu rất náo nhiệt, ở khu vực này đám người qua lại không dứt, tầng thứ ba của tửu lâu lại có vẻ rất yên tĩnh, Tần Vấn Thiên cảm giác được một vị nam tử áo đen tồn tại, nam tử áo đen này là người mạnh nhất ở đây, cảnh giới Thiên Tượng.
Ngoại trừ nam tử áo đen ra, bất kỳ người nào khác đều có tu vi khiến hắn có thể dễ dàng nhìn thấu.
- Chẳng lẽ, Thanh Vân chí tôn đến không phải là vì báo thù sao?
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, lúc này, ánh mắt của Thanh Vân chí tôn mở ra, phong quang chớp hiện, từ tầng thứ ba của tửu lâu, ánh mắt hắn trực tiếp xuyên qua hư không, nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên biết đối phương đã biết tới sự tồn tại của mình, bước chân hắn chợt nhảy qua, trong nháy mắt, bóng dáng của hắn rơi vào trong tầng thứ ba của Túy Tửu lâu, nhìn thấy đám người Thanh Vân chí tôn, cũng nhìn thấy được Linh Duyệt đứng ở phía sau đám người bọn họ.
- Tỷ phu.
Linh Duyệt kêu lên, Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lập tức nhìn về phía Thanh Vân chí tôn nói:
- Ngươi muốn gặp ta là vì chuyện gì?
- Thật ra, không phải ta muốn gặp ngươi.
Thanh Vân chí tôn vừa cười vừa nói, trong lúc hắn nói chuyện, một lão nhân quét rách bên ngoài tửu lâu chợt buông cái chổi ngẩng đầu, chiếc áo của hắn đặc biệt bình thường, toàn thân không có một chút khí tức nào, hoàn toàn giống như là một phàm nhân đã bước vào sáu bảy mươi tuổi, nhưng trong một tích tắc này, ánh mắt của hắn lại đáng sợ như vậy.
Trong phút chốc, trên bầu trời có tinh quang lập lòe, xuất hiện Thiên Tượng khủng khiếp, bao phủ cả tòa tửu lâu vào trong đó, tất cả những người qua đường đều ngẩng đầu, nhìn một cảnh tượng bất thình lình xuất hiện, trong lòng bọn họ chợt run rẩy.
Bọn họ nhìn vào Thiên Tượng này, dường như nhìn thấy được một gốc cổ thụ ngôi sao, có dây leo đặc biệt lớn bao phủ hư không này, dây leo cực lớn này giống như là vô số xúc tua, bay thẳng đến, cuốn quanh cả tòa tửu lâu, trong khoảnh khắc lại bao quanh tửu lâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận