Thái Cổ Thần Vương

Ăn thịt bạch hổ

Bạch Mâu hóa thành hổ vương, cắn nuốt, Tần Vấn Thiên và thánh nữ Nam Hoàng thị đều có thể cảm nhận rõ ràng cỗ sát khí siêu cường kia.
- Ta tới.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Sau đó thân thể hắn lại khuếch trương lần nữa, trở nên to lớn hơn, thân thể chân ngã tản ra ánh sáng rực rỡ vô tận, bao phủ lấy bản thể của Tần Vấn Thiên. Hủy diệt, trấn áp, kiếm, yêu, đủ các loại uy năng đáng sợ từ chân thân tràn ngập ra, lan truyền khắp bát phương, uy năng Thần Thủ của hắn bùng nổ tới mức tận cùng, toàn thân lưu chuyển thần quang.
Chân thân của Tần Vấn Thiên phun ra từng câu chân ngôn, đánh về phía cái miệng to kia. Hắn vươn tay ra, thần thủ tích chứa uy năng đáng sợ, nắm lấy cái miệng to của bạch hổ, như muốn xé rách nó.
- Graooo!!!
Bạch hổ lại trở nên khổng lồ hơn, muốn nuốt trọn Tần Vấn Thiên, nhưng thân thể Tần Vấn Thiên cũng trở nên khổng lồ hơn, thần thủ đánh tới trong cơ thể Bạch Mâu. Tiếng "ùng ùng" đáng sợ truyền ra, thân thể vô cùng to lớn của Bạch Mâu bị đẩy lui, biến trở về kích cỡ vốn có, sát khí hung ác trên người thật sự có thể hủy diệt mọi thứ.
Tiếng gào trầm thấp không ngừng vang lên, nhìn thân thể vô cùng to lớn kia lại dùng hai tay va chạm với hắn.
- Nghiệt súc, ngươi thân là vương tộc của Bạch Hổ tộc, cao hơn ta hai cảnh giới lớn, mà cũng chỉ có chút thực lực này thôi sao?
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, làm cho Bạch Mâu giận tới mức sát khí quanh thân bạo động. Thân thể cao lớn quanh quẩn trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, từng luồng sát khí đánh xuống, dấu ấn chữ Vương ở mi tâm tản ra ánh sáng rực rỡ, giống như có một luồng sức mạnh cổ xưa bộc phát ra từ thân thể của hắn.
Sát khí càng thêm siêu phàm đáng sợ ép xuống, hóa thành một bóng hổ vương sát khí ngập trời, lao nhanh tới phía Tần Vấn Thiên, sát khí từ bốn phương tám hướng tụ tập lại. Miệng Tần Vấn Thiên không ngừng nói ra chân ngôn, những chữ cổ trấn, diệt không ngừng đánh ra, hủy diệt luồng sát khí kia của bạch hổ.
Chỉ thấy trong hư không này, sát khí đáng sợ toàn bộ hội tụ lên trên người Bạch Mâu, khiến cho hắn trở thành một sát thần hổ vương. Những sát khí đó có thể trực tiếp xuyên thấu, chém giết thân thể người, uy lực vô cùng.
- Ong!!!!
Thân thể Bạch Mâu động, giống như gió, nhanh tới không tưởng tượng nổi.
Mây theo rồng, gió theo hổ, bạch hổ động, hóa thành tàn ảnh, thần thông sát phạt tràn ngập sát khí của bạch hổ đánh xuống thân thể Tần Vấn Thiên. Lúc này, Tần Vấn Thiên đã hoàn toàn mở ra trạng thái chiến đấu mạnh nhất, vượt qua hai cảnh giới lớn, chiến đấu với vương tộc của Bạch Hổ tộc, hắn không thể không toàn lực ứng phó.
Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ, thân thể thần ma, thân thể chân ngã, bí pháp chân ngôn, thần thủ, thuật thần thông sát phạt... Mọi thủ đoạn có thể dùng hắn đều bộc phát ra trong cuộc chiến này. Trong lúc nhất thời, tiếng nổ rung trời, mọi người chỉ có thể thấy bạch hổ hóa thành tàn ảnh, lần lượt công phạt tới, Tần Vấn Thiên toàn lực phòng ngự, thừa nhận một lần lại một lần công kích cuồng bạo. Bạch Mâu bùng nổ, sát khí hóa thành đại thuật sát sinh, điên cuồng công kích, chốc lát không thể ngừng.
Thân thể chân ngã của Tần Vấn Thiên lại có hư ảnh thần quy vờn quanh, lúc giơ tay cũng là uy năng thần thủ nở rộ thần thông thuật của đại yêu, uy lực vô cùng. Đại Bàng chém giết hết thảy, thần tượng chấn vỡ vạn vật, tiếng hống nuốt trọn thiên địa. Các loại thần thông toàn bộ bùng nổ, một người một yêu chiến tới kinh thiên động địa, Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ của Tần Vấn Thiên đang tiêu hao với một tốc độ đáng sợ.
- Thật là mạnh.
Trên bầu trời thánh viện, rất nhiều cường giả chưa hề rời đi, đứng nhìn cuộc chiến này. Đại chiến giữa Tần Vấn Thiên và Bạch Mâu khiến không ít cường giả nhìn qua. Tần Vấn Thiên mới đột phá cảnh giới lên Tiên Đài tầng bốn lúc thánh viện giảng đạo, mà lại có thể trực tiếp đại chiến với Bạch Mâu là vương tộc Bạch Hổ tộc. Chiến lực như vậy thật là kinh người.
Hắn có Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ, tu hành sức mạnh tuyệt học, hình như còn có pháp thuật phật môn cường đại, giúp cho chân ngôn hắn nói ra cũng có uy lực mạnh mẽ, có thể chiến với Bạch Mâu mà không bại.
Giờ phút này, thánh nữ Nam Hoàng thị liên thủ với Tần Vấn Thiên cũng sửng sốt, rung động nhìn chiến đấu giữa hai người. Tần Vấn Thiên và Bạch Mâu là loại đại chiến cuồng bạo, kinh tâm động phách, chỉ hơi lơ là thì có thể khiến một bên bị thương nặng, lực công kích quá mạnh mẽ. Sức mạnh trên người nàng tăng lên, chuẩn bị trợ giúp Tần Vấn Thiên chiến đấu. Đây vốn là cuộc chiến sinh tử, không cần phải nói tới quy tắc nào cả, huống chi Bạch Mâu kia còn cao hơn Tần Vấn Thiên hai cảnh giới, nên không cần khách khí.
Toàn thân nàng bao phủ bởi ngọn lửa phượng hoàng, đôi cánh phượng hoàng vỗ lên, trong phút chốc lao tới chiến trường của Tần Vấn Thiên. Tay ngọc vươn ra, bàn tay chỉ một cái hỏa phượng gầm thét lao tới. Bạch Mâu quay đầu nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng gào cũng trực tiếp hóa thành sát thần bạch hổ đánh nát công kích của nàng. Nàng giống như không quan tâm, lại lao về phía trước, một hư ảnh phượng hoàng tiếp tục sát phạt lao tới.
Bạch Mâu gầm thét, thân thể hóa thành một trận gió xông lên hư không, con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm hai người dưới khoảng không, dừng lại thế công cuồng bạo của hắn. Tần Vấn Thiên không thể đánh nhanh thắng nhanh, hơn nữa phản kích lại cực mạnh, thánh nữ Nam Hoàng thị phía sau hắn không quan tâm, nhưng lại luôn quấy rầy ảnh hưởng tới đại chiến giữa hắn và Tần Vấn Thiên, một khi bị Tần Vấn Thiên cắn trả thì chính là tai họa.
Tiếng gào thấp vang lên liên tục, ánh mắt Bạch Mâu trở nên vô cùng phẫn nộ. Hắn không ngờ bản thân là vương tộc Bạch Hổ tộc lại không giết được Tần Vấn Thiên.
- Đây chính là vương tộc Bạch Hổ tộc?
Tần Vấn Thiên cũng không khách khí, châm chọc nói. Bạch Mâu nhìn lướt qua các chiến trường khác, hai bên đều có tổ thương, có một cường giả Bạch Hổ tộc bị thương nặng, còn có một bạch hổ đang đẫm máu chiến đấu. Bên phe Tần Vấn Thiên thì có một cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc bị thương, một thánh nữ Nam Hoàng thị bị thương nặng, chiến trường vô cùng kịch liệt, thậm chí confc ó thể dùng từ thảm thiết để hình dung.
- Ở thánh viện thành, cường giả yêu tộc tụ hội nhiều nhất, mà người của ta và Nam Hoàng thị lại không tập trung ở nơi này. Nếu các đại thánh viện tập trung một chỗ, thì sẽ là ngày tàn của Bạch Hổ tộc ngươi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, khiến cho ánh mắt Bạch Mâu run lên. Bạch Hổ tộc cường đại của hắn lại bị nhân loại đê tiện uy hiếp, hay cho một tên nhân loại Tiên Đài tầng bốn.
Hai bên đại chiến mơ hồ có bộ dáng kéo dãn chiến trường, mỗi người lui về một phía. Loại đại chiến cuồng bạo này tiêu hao rất lớn, hơi lơ là thì chính là nguy hiểm tới tính mạng, đều có chỗ cố kỵ. Sự kiêu căng của Bạch Hổ tộc trải qua cuộc chiến đấu này tựa như gặp phải đả kích, không còn tự tin tự đại giống như trước đây. Bọn họ đang gặp phải một trở ngại cường đại.
- Graooo!!!
Ngay tại lúc này, rất nhiều bạch hổ khổng lồ lao tới phía Tần Vấn Thiên. Thánh nữ Nam Hoàng thị và Tần Vấn Thiên đồng loạt lui về phía sau, cường giả còn lại của Đấu Chiến Thánh Tộc và Nam Hoàng thị cũng lao tới ngăn cản đối phương. Cường giả hai phe rốt cuộc tách ra, cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc ngăn Tần Vấn Thiên ở phía sau, ai cũng biết cường giả Bạch Hổ tộc hận không thể chém Tần Vấn Thiên thành tám khối.
- Sao rồi?
Một thánh nữ Nam Hoàng thị hỏi thánh nữ bị thương được bảo hộ phía sau. Chỉ thấy toàn thân thánh nữ kia bị ngọn lửa bao trùm, có hư ảnh phượng hoàng bao phủ thân thể. Nàng bị thương rất nặng, gần như là bị tru diệt tại chỗ, giờ phút này đang vận dụng lực niết bàn tự cứu, nhưng có lẽ vẫn bị tổn thương nguyên khí nặng nề.
Thánh nữ kia chữa thương không nói gì được, khiến cho sắc mặt các thánh nữ Nam Hoàng thị càng thêm giá rét nhìn chằm chằm cường giả Bạch Hổ tộc. Đám nghiệt súc này không có chuyện gì đi tìm ngược, dùng ngôn ngữ làm nhục thánh nữ Nam Hoàng thị các nàng, còn cuồng ngôn muốn bắt các nàng đi sinh hổ con, để cho người của Bạch Hổ tộc đùa bỡn nô dịch các nàng, thật là không thể nhịn. May là thế lực của Tần Vấn Thiên không kém, bản thân cũng mạnh mẽ, giết chết hai bạch hổ.
- Graooo!11
Tiếng gào trầm thấp không ngừng vang lên, cường giả Bạch Hổ tộc chậm rãi di chuyển, dường như còn muốn phát động công kích trí mạng. Chỉ là cường giả Nam Hoàng thị và Đấu Chiến Thánh Tộc đứng yên bất động, toàn thân mọi người đều tản ra sức mạnh đáng sợ, hoàn toàn không để cho đối phương có thể thừa cơ lợi dụng.
- Các ngươi nhất định sẽ phải trả giá thê thảm nhất.
Một cường giả vương tộc của Bạch Hổ tộc nhìn chằm chằm nhóm người bên phía Tần Vấn Thiên nói.
- Nam nhân thì hành hạ rồi tru diệt, mỹ nữ Nam Hoàng thị thì để cho người Bạch Hổ tộc chúng ta đùa bỡn tới chết.
Cường giả Bạch Hổ tộc vẫn cuồng ngạo tự đại, hiện giờ lại càng thêm tức giận mà nói. Hai bạch hổ bỏ mạng, một thi thể bạch hổ vẫn còn đang nằm bên phía Tần Vấn Thiên.
- Thịt bạch hổ này lập tức nướng ăn đi.
Tần Vấn Thiên kéo thi thể bạch hổ kia tới gần, thánh nữ đứng cạnh hắn lập tức quơ tay, ngọn lửa nóng bỏng đáng sợ bùng lên thiêu đốt thân thể bạch hổ, thật sự nướng thịt bạch hổ ngay tại chiến đàu.
- Grao, grao, grao....
Cường giả Bạch Hổ tộc thấy một màn này thì tức giận rống to, sát khí cuồng bạo tới trình độ cao nhất.
- Không phải ngươi muốn hành hạ tru diệt, đùa bỡn chết chúng ta sao. Vậy ta cũng nói cho các ngươi biết, đám nghiệt súc bạch hổ các ngươi, đừng rơi vào tay ta, nếu không ta giết chết rồi nướng thịt bạch hổ ăn đó.
Tần Vấn Thiên lạnh như băng nói. Lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng.
Cường giả Bạch Hổ tộc không chút kiêng kỵ như thế, thì hắn còn gì mà phải sợ nữa. Nếu Bạch Hổ tộc muốn chơi, vậy thì hắn chiều.
Ngọn lửa của cường giả Nam Hoàng thị bá đạo cỡ nào, rất nhanh đã nướng thi thể bạch hổ kia tới đỏ bừng, mơ hồ còn muốn đốt trụi luôn. Cũng may thánh nữ kia cố ý khống chế độ lửa, một mùi thịt nướng đập vào mặt. Đây là bạch hổ - vương tộc của yêu giới, vật bổ trời sinh, mùi thơm khi nướng chín cứ thế đập thẳng vào mặt.
Bàn tay Tần Vấn Thiên hóa thành lợi kiếm lập tức chém xuống một miếng thịt bạch hổ, sau đó dùng tiên lực ngưng tụ trường thương xuyên qua, đưa vào trong miệng, vô cùng ngon. Hắn bình phẩm thịt bạch hổ, bộ dạng như nước miếng chảy ròng, vô cùng hưởng thụ nói:
- Không hổ là bạch hổ, thịt thật tươi, vật đại bổ.
- Grao...
Tiếng gào kinh khiên động địa vang lên, như muốn xé nát cả chiến đài này, những cường giả Bạch Hổ tộc kia đồng loạt nổ tung, công phạt lại đập tới lần nữa. Ánh mắt Tần Vấn Thiên vô cùng băng hàn, hắn chính là muốn chọc giận đám nghiệt súc này, những thứ nghiệt súc này khinh thị nhân loại, còn muốn nô dịch, đùa bỡn nữ tử Nam Hoàng thị. Nếu Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca rơi vào tay đối phương, thật không dám tưởng tượng hai nàng sẽ có kết cục thê thảm tới cỡ nào. Nếu như vậy, hắn phải cho người của Bạch Hổ tộc nhớ kỹ hôm nay, làm cho bọn họ phải trả một cái giá thảm trọng nhất cho sự kiêu ngạo tự đại của chính bản thân họ.
Đứng trước mặt bạch hổ, ăn thịt bạch hổ, có lẽ những nghiệt súc này vĩnh viễn không bao giờ quên loại dạy dỗ này đâu. Lúc trước chỉ có Bạch Hổ tộc bọn họ giết người, đùa bỡn nữ tử nhân loại, chứ chưa từng có nhân loại nào điên cuồng như vậy.
Cho dù là cường giả đứng bên ngoài chiến đài cũng cảm thấy kinh hãi run sợ. Một vài đại yêu cũng thầm nhủ không nên tùy tiện trêu chọc Tần Vấn Thiên. Tên khốn này thật sự là chuyện gì cũng dám làm, trước mặt cường giả Bạch Hổ tộc, còn dám ăn thịt bạch hổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận