Thái Cổ Thần Vương

Gặp lại

Thiên Ung thành, Tinh Hà công hội, Tinh Hà công hội này lại xây dựng một lần nữa, mặc dù không to lớn bằng phân hội của Đại Hạ hoàng triều, nhưng vẫn là một trong những tòa thành trì có kiến trúc huy hoàng nhất.
Trong một tòa đại điện ở Tinh Hà công hội, một bóng người đứng ở đó, phía sau hắn có rất nhiều cường giả. Bọn họ không dám thở mạnh, ai cũng cung kính, dù là điện chủ của phân hội cũng cúi đầu rất thấp.
Bóng dáng kia khoác trường bào của Tinh Hà công hội, nhưng màu sắc đậm hơn những người khác một chút, lộ ra khí phái uy nghiêm. Lúc này, chỉ thấy hắn mở mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người, nói:
- Một lũ phế vật, người ở ngay trước mắt các ngươi vậy mà hắn chạy trốn lúc nào cũng không biết.
- Đại nhân.
Phân điện chủ của Tinh Hà công hội quỳ một chân trên mặt đất, nói:
- Mong đại nhân chỉ bảo.
- Nếu ta đoán không sai, Dược Hoàng và Mạc Khuynh Thành đều đang ở Tần phủ. Mau đi bắt người, mang bọn họ về đây.
Người kia lạnh lùng nói.
- Tần phủ?
Ánh mắt của điện chủ này lóe lên, bọn họ theo dõi Tần phủ cực kì nghiêm ngặt, không ngờ lại không hề phát hiện.
- Bọn họ đều dịch dung. Dược Hoàng hóa thành người hầu còn Mạc Khuynh Thành chắc chắn dịch dung thành nha hoàn. Thảo nào lâu như vậy vẫn không tìm được người, cũng dám trốn ở Thiên Ung thành, coi như thông minh. Các ngươi mau đi đi. Hiện tại chỉ có mỗi Diệp Thanh Vân, Dược Hoàng đã thành phế nhân, không cần ta phải ra tay. Trong một canh giờ, dẫn người đến trước mặt ta.
Cường giả cao ngạo này lạnh lùng nói.
- Rõ thưa đại nhân.
Mọi người đều gật đầu, lập tức xoay người ra ngoài. Bọn họ lập tức triệu tập nhân thủ đi tới Tần phủ, đám người bọn họ trùng trùng điệp điệp bay trong không trung. Nhìn thấy nhóm cường giả đi về phía trước, mọi người đều hiểu rõ, đây là Tinh Hà công hội muốn ra tay với Tần phủ.
Một ít thế lực bất ngờ gia nhập đội ngũ của Tinh Hà công hội, chuẩn bị bỏ đá xuống giếng. Tần phủ ở Thiên Ung thành là nhà lớn nghiệp lớn, Tinh Hà công hội chướng mắt Tần phủ đã lâu, luôn để ý Tần phủ. Một khi tra xét Tần phủ, Tinh Hà công hội chủ yếu sẽ mang người đi, tất cả những thứ khác sẽ thuộc về bọn họ.
Rất nhiều gia tộc thế lực nhỏ của Thiên Ung thành, đều có tính toán như vậy.
Người thanh niên bước ra từ Tần phủ cũng không rời Tần phủ quá xa. Hắn ở trên đường gặp phải người của Tinh Hà công hội, hắn nhìn một người đứng bên cạnh Tinh Hà công hội điện chủ trong không trung, hỏi:
- Lão sư, xảy ra chuyện gì vậy?
- Chúng ta đi Tần phủ bắt người. Dược Hoàng và Mạc Khuynh Thành đều ở Tần phủ.
Sư tôn hắn mở miệng nói.
- Năm đó, Mạc Khuynh Thành chính là đệ nhất mỹ nữ của Sở quốc.
Trong mắt người thanh niên hiện lên ánh sáng khác thường, trong lòng mơ hồ có chút chờ mong, Mạc Khuynh Thành rốt cuộc đẹp đến mức nào? Sở quốc chính là lan truyền thông tin về nàng vô cùng kì diệu, là nhân vật giống như tiên tử.
Người Tần phủ rất nhanh nhận được tin tức, lực lượng của Tần phủ lập tức tập trung lại, đám người Tần Xuyên cũng xuất hiện. Ở bên cạnh hắn, một bóng người lộ ra vẻ uy nghiêm tự nhiên, trên người mang khí thế mãnh liệt, bên cạnh hắn còn có một lão nhân, nhìn như tuổi đã già, thân thể vô cùng suy yếu, mấy vị thị nữ đang chăm sóc hắn, thị nữ của Tần Dao cũng ở bên cạnh hắn.
- Diệp Thanh Vân, ngươi dẫn Tần gia chủ và Khuynh Thành rời đi đi, có lẽ còn có cơ hội.
Lão nhân tuổi cao nhìn cường giả uy nghiêm bên cạnh, nói. Người này bất ngờ chính là Nhân Hoàng của Diệp quốc, Diệp Thanh Vân.
- Dược Hoàng tiền bối, nếu Tinh Hà công hội đã phát hiện, e rằng lần này không dễ dàng rời đi như vậy. Trận chiến cuối cùng thì sao, chỉ tiếc cho Khuynh Thành, ta cũng có lỗi với Vấn Thiên.
Diệp Thanh Vân ngẩng đầu nhìn về phía không trung, cất tiếng thở dài.
- Ngươi đã làm hết sức mình. Nếu không có ngươi, chúng ta cũng không trốn được đến hôm nay, nhưng chúng ta vẫn liên lụy đến Tần gia.
Dược Hoàng than thở.
- Dược Hoàng tiền bối đừng nói vậy. Vấn Thiên giống như nhi tử của ta, chuyện của hắn cũng là chuyện của ta. Khuynh Thành là thê tử của Vấn Thiên, cũng chính là người của Tần phủ ta. Có nàng thì có Tần phủ.
Tần Xuyên ngẩng đầu nói chắc chắn như đinh đóng cột.
- Tần gia chủ quả nhiên mang khí khái nam nhi, lão hủ bội phục.
Dược Hoàng nói:
- Đã như vậy, chúng ta sẽ cùng chiến trận cuối cùng.
- Ầm!
Lực lượng cuồng bạo trực tiếp đánh xuống, kiến trúc phía trước không ngừng sụp xuống, nhóm cưỡi ngựa bị trúng tên, tiếng nổ không ngừng vang lên, phá hủy tất cả. Rất nhanh, phía trước hóa thành một mảnh phế tích, liếc mắt có thể thấy được rất nhiều bóng người đến từ phía xa, Tinh Hà công hội dẫn theo đám người mênh mông cuồn cuộn hạ xuống, dừng lại ở chỗ đối diện bọn họ.
Bên cạnh và phía sau cũng không ngừng truyền đến tiếng nổ tung vang lên, thiết kỵ phá hủy tất cả, toàn bộ Tần phủ bị san thành bình địa, chỉ có đám người Tần Xuyên tập trung lại một chỗ, còn lại toàn bộ Tần phủ đã trở thành một mảnh trống không.
Bên ngoài, cường giả khắp nơi của Thiên Ung thành đều chạy tới, vây xem xung quanh. Mấy chục năm trước, Tần phủ từng gặp phải một tai ương ngập đầu, nhưng cuối cùng bởi sự xuất hiện huy hoàng của Tần Vấn Thiên mà tránh thoát. Nhưng lần này, kẻ địch của bọn họ còn đáng sợ hơn.
- Oong!
Vào lúc này, cuồng phong đột nhiên gào thét trong hư không, phía xa hình như có một gió lốc bá đạo khủng khiếp cuốn tới, khiến đám người phía dưới có cảm giác đứng không vững.
Bọn họ lập tức nhìn thấy ánh sáng màu vàng chói lọi trên bầu trời, một Kim Sí Đại Bằng Điểu vô cùng chói mắt xuất hiện trong tầm nhìn.
- Là Kim Sí Đại Bằng.
- Không ngờ thần điểu Đại Bằng trong truyền thuyết lại xuất hiện.
Trong lòng mọi người chấn động. Kim Sí Đại Bằng này nhanh chóng bay tới, xoay quanh trên không trung của Tần phủ, hình như nó đang vô cùng hưng phấn. Đồng thời, trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên vẫn đang trên đường hiện lên ánh sáng loá mắt. Cuối cùng cũng có tin tức của Khuynh Thành. Hắn dẫn Nhược Hoan gia tăng tốc độ, lao thẳng đến phía Thiên Ung thành, đẩy tốc độ của tiên binh tăng tới cực hạn.
- Là Kim Sí Đại Bằng!
Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu, nàng nhìn chim đại bàng trong không trung, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc khác thường. Lúc này, dung nhan của nàng biến đổi trở về hình dáng ban đầu, lộ ra một khuôn mặt khuynh nước khuynh thành, vô cùng xinh đẹp.
- Khuynh Thành, cục cưng đã trở về.
Kim Sí Đại Bằng xoay quanh không trung đột nhiên thốt ra một giọng nói trẻ con non nớt, khiến mắt của tất cả mọi người lập tức hơi sửng sốt, cái này chẳng lẽ là con trai của Kim Sí Đại Bằng?
Trên mặt Mạc Khuynh Thành thoáng lộ ra nụ cười sáng lạng, đôi mắt đẹp của nàng hình như có chút ướt át, nàng sao có thể không nghe ra giọng nói của tiểu tử này. Tên khốn kiếp này hiện tại càng lúc càng uy phong, hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng, giống như thần điểu đến trái đất.
Tiểu Hỗn Đản đã trở về, hắn đang ở gần đây?
Nghĩ vậy, tim của Mạc Khuynh Thành nhảy thình thịch. Hắn cuối cùng cũng trở lại rồi sao, vừa nãy, nàng còn tưởng cuộc đời này sẽ không có cách nào gặp lại hắn.
- Hắn đâu?
Giọng nói thanh thúy của Mạc Khuynh Thành vang lên, mở miệng hỏi.
- Chúng ta phân công nhau hành động. Đầu óc hắn tương đối ngu ngốc, sao có thể thông minh như ta lập tức đoán được ngươi sẽ ở nơi này. Nhưng cục cưng cũng đã nói cho hắn biết, hắn chắc chắn rất nhanh sẽ tới đây.
Tiểu tử vô liêm sỉ nói. Mạc Khuynh Thành nặng nề gật đầu, ánh mắt của nàng ngập nước, trong lòng lại có chút khẩn trương vô hình. Đã nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn có thể gặp lại hắn sao.
- Lão sư, ngươi nghe thấy không, hắn đã trở về.
Trong lòng Mạc Khuynh Thành kích động, nhìn Dược Hoàng.
- Ta có nghe được, nghe được rồi.
Dược Hoàng cũng cười, gật đầu. Không ngờ ở thời điểm mấu chốt như vậy, Tần Vấn Thiên rốt cuộc đã trở về.
- Tần Dao, cục cưng đã trở về rồi, ngươi cũng không bày tỏ một chút cảm xúc gì sao.
Tiểu Hỗn Đản lại nhìn Tần Dao, nói. Tần Dao lập tức đảo mắt, nói:
- Tiểu Hỗn Đản ngươi lăn xuống đây cho ta.
- Ai, ta đúng là mạng khổ.
Thân thể của Tiểu Hỗn Đản rơi xuống phía dưới, hóa thành một ánh sáng màu trắng, trực tiếp rơi vào trong lòng Tần Dao, đầu nó cọ loạn lên người nàng.
- Xem ra có chuyện gì xảy ra rồi.
Tần Dao ôm tiểu tử nói. Người ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng như vậy có chút mở rộng tầm mắt, chảy mồ hôi, đây là tiểu yêu gì vậy, còn có thể hóa thành chim đại bàng?
- Đúng vậy.
Tiểu tử thò đầu ra, nhìn Mạc Khuynh Thành bên cạnh, nói:
- Khuynh Thành, cục cưng cũng hơi nhớ ngươi.
- Tiểu Hỗn Đản.
Mạc Khuynh Thành nín khóc mỉm cười, tiểu tử này thật là đáng yêu.
Đám người Diệp Thanh Vân và Tần Xuyên ở bên cạnh cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười, bọn họ nhìn thấy Tiểu Hỗn Đản liền biết Tần Vấn Thiên cũng sắp đến.
Nhưng ngay lúc này, trong không trung đột ngột có tiên uy hạ xuống, cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội xuất hiện ở mọi nơi. Mắt bọn họ nhìn chằm chằm Tiểu Hỗn Đản trong lòng Tần Dao. Tiểu yêu này chính là một vị yêu tiên.
- Tiên nhân.
Sắc mặt đám người Dược Hoàng nhìn thấy số cường giả trong không trung liền trở nên khó coi.
- Ta đi thu thập người này trước. Ta sẽ trở lại nói chuyện phiếm với các ngươi sau.
Giọng nói non nớt của Tiểu Hỗn Đản vang lên. Nó lập tức xông thẳng lên trời, hình thể trở nên khổng lồ, toàn thân được rèn bằng vàng. Một tiếng rống to truyền ra, lần này nó hóa thành một con Yêu Long khủng khiếp. Yêu Long có chín đầu, hung ác vô cùng, một đôi lợi trảo này tràn ngập lực lượng, khiến người ta cảm thấy kinh hãi run sợ.
Từ tiểu yêu dễ thương lập tức hóa thân thành tiểu yêu hung dữ vô cùng đáng sợ.
- Tạo hình này rất tuấn tú.
Yêu Long lẩm bẩm, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, lợi trảo đồng thời chém giết, giống như muốn chém nứt bầu trời.
Cường giả Tiên Đài này phóng ra tiên uy Tiên Đài trong cơ thể, cuốn khắp thiên địa, tức giận quát một tiếng:
- Mau bắt lấy bọn họ.
- Rõ.
Các cường giả phía dưới tuân mệnh, xông về phía các cường giả của Tần phủ, Diệp Thanh Vân bước ra một bước, xông ra đầu tiên. Hắn phóng ra Tinh Thần Thiên Tượng mang uy thế đáng sợ, nhưng từ trong Tinh Hà công hội cũng có một vị cường giả Thiên Tượng đỉnh cấp bước ra, trực tiếp đánh vỡ chưởng này của hắn.
- Giết.
Hai bên cường giả lập tức xông vào chém giết nhau, kinh thiên động địa. Chỉ thấy mắt của người thanh niên vừa sỉ nhục Tần Dao ở Tần phủ đang nhìn chằm chằm Mạc Khuynh Thành. Thật đẹp, giống như tiên tử vậy, nếu có thể khiến nàng trở thành nữ nhân của hắn... Nghĩ vậy tim hắn nhảy thình thịch, nhưng nữ nhân như vậy, hắn không có tư cách nhúng chàm.
Nhưng hắn không muốn nhúng chàm, không có nghĩa là người khác cũng không muốn, chỉ thấy một vị cường giả Thiên Tượng trẻ tuổi của Tinh Hà công hội lao thẳng về phía Mạc Khuynh Thành, trên bàn tay lập tức xuất hiện một chưởng ấn lớn màu vàng kim.
Bàn tay của Mạc Khuynh Thành đánh ra, từng hỏa diễm màu xanh lục đáng sợ bay về phía người thanh niên kia. Thân thể của hai người đều bay lên trời.
- Có thể đánh một trận cùng mỹ nhân như vậy, ngược lại cũng là một chuyện may mắn.
Người thanh niên kia cười nói:
- Nếu ngươi theo ta, có lẽ sư tôn của ta có thể thả một đường sống cho ngươi.
Sắc mặt của Mạc Khuynh Thành chợt ớn lạnh, Tinh Thần Thiên Tượng lập lòe. Người thanh niên kia cười lớn đi ra phía trước, nhưng đúng lúc này, có một ánh sáng hủy diệt từ phía xa xuyên qua hư không lao đến, phụt một tiếng, chỗ mi tâm của hắn xuất hiện một lỗ đỏ như máu. Thân thể hắn run rẩy, chật vật quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một bóng người vô cùng tuấn dật đang chậm rãi bước đến. Bóng dáng ấy mang khí chất không tầm thường, bàn tay vung về phía hắn, thi thể của hắn trực tiếp bị quét sang bên cạnh, đến cả lúc chết cũng không biết mình chết thế nào.
Mạc Khuynh Thành nhìn bóng người đang hạ xuống, đôi mắt đẹp lại đỏ lên, dường như ngấn lệ, không có cách nào ngừng lại.
Chỉ thấy người tới nhảy một bước đến bên cạnh nàng, vươn tay ôm chặt nàng. Hai người chăm chú thâm tình nhìn nhau, dường như trong thiên địa chỉ còn lại hai người bọn họ đang uyển chuyển bay lượn giữa không trung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận