Thái Cổ Thần Vương

Đại phong bạo

Gió lốc điên cuồng gào thét mà qua, Quân Mộng Trần đạp không mà tới, hạ xuống trước mặt Hư Không Thú Vương kia.
- Sao Quân Mộng Trần lại tới đây? Hay là hắn thích Trường Thanh Thanh Nhi?
Có người nghi hoặc hỏi.
- Vị hôn phu của Trường Thanh Thanh Nhi chính là Tần Vấn Thiên, mà Tần Vấn Thiên lại là sư huynh của Quân Mộng Trần, quan hệ giữa hai người vô cùng tốt.
Có cường giả hiểu khá rõ Tiên Vực Đông Bộ mở miệng nói, khiến cho không ít người nghi hoặc sáng tỏ.
- Các ngươi lũ chuột xấu xí này, dám đả thương đại tẩu của ta.
Quân Mộng Trần chợt quát một tiếng, con ngươi lạnh lẽo đảo qua những Hư Không thú kia, ánh mắt nhìn về phía Hư Không Thú Vương lộ ra nồng đậm sát ý.
- Xì xì…
Cường giả Hư Không thú nhất loạt ngẩng đầu nhìn về phía Quân Mộng Trần, lộ ra răng nanh vô cùng sắc bén, Hư Không Thú Vương cầm đầu lại càng nhìn về phía Quân Mộng Trần gào thét mang theo sát ý:
- Ngươi dám nhục nhã tộc Hư Không thú bọn ta?
- Vậy thì đã sao?
Quân Mộng Trần chỉ một ngón tay về phía đối phương, lạnh như băng nói:
- Cũng không soi gương một chút xem bản thân xấu xí ra sao, còn dám ra tay hại người, nhục nhã các ngươi sao? Dám làm đại tẩu của ta bị thương, ta còn muốn mạng của đám nghiệt súc các ngươi nữa kìa.
- Rống…
Hư Không Thú Vương sao có thể nhịn nổi, trực tiếp ra tay, lợi trảo của hắn xẹt qua, lợi trảo vậy mà liền hóa thành một thanh kiếm sắc màu vàng, chém đứt hư không, chém ngang thiên địa, chém về phía thân thể Quân Mộng Trần, vô cùng đáng sợ, nếu như bị chém trúng, thân thể sợ là sẽ bị xẻ thành hai mảnh.
Trên thân thể Quân Mộng Trần phóng ra khí thế đế vương vô cùng điên cuồng, vô số tia sáng tán loạn bay xuống, bao phủ khắp thân thể hắn, hắn gầm lên một tiếng, thiên địa biến ảo, đấm ra một quyền giống như chất chứa vô tận lực lượng, đánh công kích đáng sợ đang tiến tới kia vỡ nát rơi xuống, khiến cho công kích của Hư Không Thú Vương bị nổ tung.
- Phốc thử…
Hư Không Thú Vương trực tiếp đi lại bên trong hư không, xuyên qua, trong tích tắc thế mà lại xuất hiện trước mặt Quân Mộng Trần, quá nhanh, danh xưng hư không hành giả của Yêu Vương tộc Hư Không thú quả nhiên đáng sợ, xem thường khoảng cách, lợi trảo đâm tới mắt của Quân Mộng Trần, phải dùng thủ đoạn đơn giản và thô bạo nhất này để giết chết người dám nhục nhã tộc Hư Không thú.
- Thật đáng sợ.
Rất nhiều người đều đổ mồ hôi giùm Quân Mộng Trần, đi xuyên hư không, thuấn sát công kích, tựa hồ không thể tránh được, mắt thấy Quân Mộng Trần hẳn chết không thể nghi ngờ, nhưng lúc này lại thấy Quân Mộng Trần như tuyệt đại đế vương, cả người được quấn quanh bởi vô số tia sáng, từng vòng ánh sáng vây lấy cơ thể hắn, bao phủ toàn diện, có sức mạnh vô cùng to lớn, công kích cực mạnh của Hư Không Thú Vương rơi xuống lại không thể đánh tan được màn sáng phòng ngự này.
Hai mắt Hư Không Thú Vương lóe lên, lợi trảo tiếp tục chém giết về phía trước, bất kỳ không gian nào cũng không đỡ nổi công kích của Hư Không thú bọn hắn.
- Ngươi muốn phá sao?
Quân Mộng Trần rống to một tiếng, ánh sáng đế vương càng thêm chói mắt, một cỗ lực lượng tịch diệt mạnh mẽ phát ra, muốn bao lấy đối phương, nhưng phản ứng của Hư Không Thú Vương cũng cực kỳ nhanh, trực tiếp xuyên qua hư không lùi lại, không gian trước mặt đều bị lực lượng hủy diệt của Quân Mộng Trần chôn vùi, thấy cảnh này nội tâm những người vây xem cũng run sợ một trận, chẳng qua Hư Không Thú Vương đã đứng xa xa rồi.
- Đây chính là lực lượng Thế Giới của Quân Mộng Trần sao?
Đám người nhìn chăm chú màn sáng bao bọc xung quanh cơ thể Quân Mộng Trần, bên trong dường như tự tạo thành một mảnh thế giới, có được tất thảy lực lượng thế giới, thể chất của Quân Mộng Trần hiện tại đã không phải là một bí mật gì, thể thế giới cực kì hiếm thấy, dựa vào tu vi Tiên Vương trung giai đỉnh phong mà xông xáo tạo nên một phen thanh danh tại thành Cổ Đế, có thể chống lại yêu nghiệt cấp bậc Tiên Vương đỉnh cấp.
- Vù, vù…
Nơi xa, không ngừng có cường giả hạ xuống giữa nơi này, không ít cường giả yêu tộc Man Hoang xuất hiện, hơi hăng hái quan sát trận chiến đấu này.
- Chuột xấu xí, sao vậy, bị con người vũ nhục hử?
Chỉ thấy một con yêu thú trong đó mở miệng nói, thân thể hắn cũng thấp bé, tướng mạo xấu xí, cũng hóa thành hình người ngang ngửa Hư Không thú, lại còn gọi Hư Không thú là chuột xấu xí, có chút thú vị.
Con ngươi Hư Không Thú Vương lạnh lùng đảo qua, nhìn về phía đối phương, nói:
- Có thể xấu bằng Cử Thiên tộc các ngươi sao?
- Chậc chậc, sao vậy, bị con người nhục nhã, chẳng nhẽ còn muốn tìm Cử Thiên tộc bọn ta trút giận hay sao, nếu là Cử Thiên tộc bọn ta ra tay, những người này sao có thể còn sống đến bây giờ được.
Cường giả Cử Thiên Tộc kia nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía bọn người Thanh nhí, ánh mắt hơi lóe lên:
- Những mỹ nữ nhân loại này cũng không tệ, giết cũng đáng tiếc, không bằng hảo hảo hưởng thụ một phen tư vị của những mỹ nữ nhân loại này, chiến đấu ở thành Cổ Đế này đã nhiều năm, lâu rồi vẫn chưa nếm thử tư vị của mỹ nhân nhân loại a, thật là hoài niệm thời gian xâm lấn Tiên Vực, mỹ nữ như mây mà.
Lời vừa nói ra, rất nhiều nhân loại lộ vẻ phẫn nộ, từng đạo ánh mắt lạnh lùng đảo qua, nhìn về phía cường giả Cử Thiên tộc.
- Nhìn cái gì, các ngươi không phục? Muốn chiến đấu hay sao?
Những yêu thú Cử Thiên tộc này mặc dù xấu xí nhưng lại vô cùng tự tin, đảo mắt qua đám người chung quanh, ngạo nghễ nói.
- Dáng vẻ đã đủ buồn nôn, lời nói ra lại càng buồn nôn hơn, trời đất sao lại sinh ra cái bọn súc sinh dở dở ương ương như bọn các ngươi chứ, nói ngắn gọn chỉ làm bẩn con mắt người ta.
Quân Mộng Trần nhìn về phía những cường giả Cử Thiên tộc này lạnh nhạt nói.
- Quân Mộng Trần, ngươi đúng là có chút thanh danh ở thành Cổ Đế nhưng mà sỉ nhục đến Cử Thiên tộc bọn ta, quả là muốn chết, chuột xấu xí, mau rat ay đi, để lại vài mỹ nữ nhân loại lại cho chúng ta là được, phải sống, nhất là cái công chúa gì gì kia, bổn tọa muốn nàng.
Cường giả Cử Thiên tộc chỉ về phía Thanh Nhi nói.
- Súc sinh chính là súc sinh, còn chưa khai hóa, hóa thành hình người cũng chỉ là một sự vũ nhục đối với nhân loại, không diệt sạch các ngươi ta không gọi là Quân Mộng Trần.
Quân Mộng Trần lạnh lùng nói, giữa đất trời nổi lên gió lốc đáng sợ, lực lượng khủng khiếp chỉnh tề bộc phát, một quyển họa đồ Thế Giới đáng sợ bay ra sau lưng Quân Mộng Trần bay ra, không ngừng mở rộng, che khuất cả bầu trời.
- Ngươi đang nhục nhã yêu thú Man Hoang ta, hửm?
Một đạo thanh âm rét lạnh thấu xương truyền đến, thanh âm này đến từ cường giả U Minh tộc, cũng đang hóa thành hình người quan sát trận chiến, nghe được lời nói của Quân Mộng Trần, không nhịn được mở miệng nói.
- Những tên yêu thú hoành hành ngang ngược tại Tiên Vực kia đều là súc sinh, ta đều muốn diệt sạch.
Quân Mộng Trần ngẩng đầu nhìn về phía người của U Minh tộc, lạnh lùng trả lời, năm đó Yêu Thần Sơn hiện thế, đại yêu Man Hoang xâm lấn, trong đó có rất nhiều tộc yêu thú tàn sát bừa bãi tại Tiên Vực, đủ loại hung hăng càn quấy, hắn đã sớm không vừa mắt, đến khi hắn tu hành đến mạnh nhất, sẽ khiến cho yêu tộc Man Hoang phải tháo chạy về Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn.
- Chư vị thấy thế nào?
Hư Không Thú Vương lạnh lùng nói, chỉ thấy một tiếng gào thét trầm thấp truyền tới, có không ít yêu thú từ bốn phương tám hướng đi ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Quân Mộng Trần, có yêu thú nhếch miệng cười nói:
- Tiên Vực quả thật là một địa phương tốt, hiện tại không rảnh ở tại thành Đế Vương, bằng không ta nhất định sẽ hảo hảo hưởng thụ tư vị đế vương nhân loại ở nhân thế một phen.
- Nhân loại chiếm cứ Tiên Vực nhiều năm, cũng tự nhận là chủ nhân, chẳng qua nhân giới quả thật xuất hiện không ít địa phương tốt, chẳng hạn như Dao Đài Tiên cung, có thể sánh với tộc Cửu Vĩ Hồ Yêu của chúng ta làm cho người ta thèm nhỏ dãi, còn có Nam Hoàng thị, những nữ tử trước mắt này, đều là mỹ nữ vương giả, nếu có thể bắt tới toàn bộ, tất nhiên muốn sung sướng hưởng thụ một phen.
Những yêu thú này không kiêng kị chút nào nói, trên thực tế những năm bọn hắn hoành hành ngang ngược ở Tiên Vực kia, Tiên Vực quả thật có rất nhiều nơi náo loạn, rất nhiều bị hạ độc thủ.
- Các ngươi cũng không có ý nghĩ gì sao?
Quân Mộng Trần chợt quát một tiếng, nhìn về phía các võ giả nhân loại nhưng lại phát hiện vẫn có rất nhiều người không có ý tham chiến, vẫn tỏ thái độ không quan tâm như trước.
- Nhân loại các ngươi, mới là chủng tộc ti tiện thấp hèn, vô cùng tự tư tự lợi.
Có yêu thú không khách khí vũ nhục nói.
- Láo xược.
Chỉ thấy một vị Tiên Vương không nhịn được nữa, dậm chân bay đến, tiếp đó, lần lượt vài vị Tiên Vương cường đại cũng đi ra, trên thân tràn ngập lãnh ý, rất nhanh, khí tức của mảnh thiên địa này trở nên vô cùng cuồng bạo, yêu khí cùng khí tức Tiên Vương nhân loại bùng nổ, rất nhanh, phong vân trên mảnh thiên địa này biến ảo, hình thành một cỗ uy áp vô thượng, hóa thành gió lốc vô cùng đáng sợ, cho dù ở nơi rất xa cũng đều có thể nhìn thấy tình hình bên này.
- Đâu là xảy ra chuyện gì? Khí tức hình thành này thật đáng sợ.
Ở nơi xa có người ngẩng đầu nhìn về phía bên này, trong lòng chấn động, lập tức thân hình bọn hắn chợt lóe lên, bay về phía vị trí đó.
- Ừm?
Có một nhóm cường giả toàn thân sáng chói, giống như được đúc thành từ vàng ròng, bọn hắn nhìn thấy tình hình phía bên kia, đều lộ ra vẻ mặt có hứng thú, nhao nhao phá không mà đi, cưỡi chiến xa hoàng kim.
Thế là, uy thế trên không của chỗ kia càng tụ càng mạnh, gió lốc ngày càng trầm trọng, cũng không lâu lắm, vị trí của nhóm người Thanh Nhi vậy mà trở thành căn cứ của cường giả nhân loại, chung quanh có không biết bao nhiêu cường giả nhân loại hạ xuống, đứng trên hư không.
- Sắp xảy ra chuyện lớn.
Có người sợ hãi thán phục, trên thực tế, mười năm này, tranh phong ở thành Cổ Đế đã không còn kịch liệt như trước, bố cục đã thành, không ai có thể lay chuyển vị trí của các nhân vật đỉnh cấp, các cường giả bận rộn tu hành, tranh phong ít đi rất nhiều so với trước đó, nhưng hiện tại, nơi này vậy mà lại hội tụ một cỗ gió lốc đáng sợ như vậy, sắp xảy ra bạo loạn rồi.
Cho dù là đệ tử Cơ Đế Môn hay cường giả Hư Không thú cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy, người Hư Không thú chỉ muốn giết chết Thanh Nhi, người lĩnh ngộ truyền thừa Đạo Thống Không Gian, lại không nghĩ tới sẽ dẫn đến một trận phong ba bão táp lớn như vậy.
Ánh mắt lạnh như băng của Thanh Nhi nhìn về phía xung quanh, ở đây hội tụ trùng trùng điệp điệp cường giả, bất luận là yêu thú Man Hoang hay nhân loại Tiên Vực đều tụ tập rất nhiều, thậm chí có rất nhiều ma tu Vạn Ma Đảo hội tụ ở đây, rất yên tĩnh nhưng đều là những nhân vật hết sức nguy hiểm.
- Có người nói yêu tộc Man Hoang chúng ta hoành hành ngang ngược ở Tiên Vực, lại còn nói yêu tộc chúng ta chưa khai hóa, muốn diệt sạch chúng ta, chư vị nhịn được sao?
Cường giả Cử Thiên tộc lạnh lùng mở miệng.
- Ai nói, Cử Thiên tộc ta liền giết hắn, ai dám ngăn cản, giết không tha.
Một đạo thanh âm lạnh lẽo truyền đến, phát ra từ Vương tộc Man Hoang.
- Còn những nữ nhân này, để cho ta và những con chuột kia, chư vị không có ý kiến gì chứ?
Cường giả Cử Thiên tộc chỉ vào đệ tử Cơ Đế Môn, nói.
- Chỉ cần các ngươi có thể bắt được thì chính là của các ngươi.
Lại có một tên yêu thú mở miệng, ánh mắt bọn hắn lạnh lùng nhìn lướt qua nhân loại xung quanh, phảng phất chỉ cần có người dám ra tay giúp đỡ, bọn hắn liền tiêu diệt.
PS: Hôm nay là lễ Tình Nhân, chúc mọi người vui vẻ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận