Thái Cổ Thần Vương

Bàn Tay Âm Mưu

Ly Hỏa cung chủ tự mình dặn dò đương nhiên Hạ Hầu làm ngay.
Tuy Hạ Hầu rất khó chịu bị Đế Thiên từ chối, không muốn đi mời lần thứ hai. Dù là đại sư luyện khí thì sao, không ảnh hưởng đến quyền thế của gã, nếu không phải Ly Hỏa cung chủ lên tiếng thì gã chẳng thèm quan tâm Đế Thiên.
Lần này Hạ Hầu không tự mình đến mà sai phó thống lĩnh tới Đế các.
Mặc Phi biết Hạ Hầu phái người đến liền chạy đi tìm Đế Thiên.
Đế Thiên biết có chuyện gì, lòng thầm cười nhạt. Ly Hỏa cung chủ kêu Hạ Hầu đi mời y vậy mà gã chỉ phái phó thống lĩnh kêu y đến phủ thống lĩnh? Mới trước đó cắt y một đao mất máu, thế lực tam đẳng như họ lại bị xếp vào thế lực nhất đẳng thu thuế, giờ còn muốn y tới cửa bái phỏng?
Đế Thiên nói với Mặc Phi:
- Nói cho hắn là ta không rảnh.
Mặc Phi nhíu mày hỏi:
- Đế Thiên, có nên đi hòa hoãn quan hệ không? Dù sao khu vực trung ương Ly Hỏa thành này là địa bàn của Hạ Hầu.
Đế Thiên nói:
- Không cần, hắn muốn mời ta tham gia phủ thống lĩnh, ta không đồng ý, đã đắc tội rồi, tương lai vẫn sẽ đắc tội nên không cần nể mặt làm gì.
Miễn họ không làm gì trái quy định, không chủ động trêu chọc phủ thống lĩnh, dù Hạ Hầu làm thống lĩnh có thể làm gì được họ?
Mặc Phi trầm ngâm một chút rồi gật đầu nói:
- Được rồi.
Mặc Phi đi bẩm lại với phó thống lĩnh kia.
Lúc phó thống lĩnh rời đi biểu tình cực kỳ khó xem, đây đã là lần thứ hai bị từ chối. Lần trước Hạ Hầu thống lĩnh tự đến tìm Đế Thiên rồi bị từ chối thẳng, lần này sai phó thống lĩnh đến, gã thậm chí không thấy mặt Đế Thiên. Quả nhiên trở thành đại sư luyện khí liền khác, càng nổi tiếng càng không thèm nể mặt thống lĩnh, rất vênh váo.
Phó thống lĩnh về phủ thống lĩnh. Hạ Hầu biết đừng nói mời Đế Thiên đến phủ thống lĩnh, phó thống lĩnh thậm chí không thấy mặt người.
Hạ Hầu chấn vỡ bàn bên cạnh mình, đứng lên nói:
- Để ta xem hắn có mặt mũi bao lớn!
Nói rồi Hạ Hầu đi ra phủ thống lĩnh, một lần nữa đến Đế các.
Ly Hỏa cung chủ đã dặn dò, Hạ Hầu không muốn làm cũng phải làm, dù cuối cùng không hoàn thành nhưng ít ra gã đã cố gắng hết sức. Nếu Ly Hỏa cung chủ biết gã không để bụng chuyện này thì tiêu đời.
Hạ Hầu tự mình đến, Đế Thiên không muốn trở mặt với gã nên mời vào trong phủ ngồi.
Đế Thiên cười nói:
- Hạ Hầu thống lĩnh đến bái phỏng Đế các làm nhà sáng hẳn lên.
Hạ Hầu nói đầy ngụ ý:
- Hiện giờ đại sư Đế Thiên danh chấn Ly Hỏa thành đúng là bận rộn, muốn gặp đại sư một mặt thật khó.
Đế Thiên mỉm cười nói:
- Đúng là rất bận, chỗ của ta nhỏ mới khởi bước, thống lĩnh đại nhân quá xem trọng Đế các ta định vị thành thế lực nhất đẳng, nên ta không cố gắng không được.
Hai người đều nói lời ngầm.
Đế Thiên thầm cười nhạt, ngươi đến mời ta còn làm bộ dáng chí cao khí ngang, tưởng ai cũng phải nể mặt ngươi sao? Mới trước đó hút máu ta xong, muốn ta tấp cổ bé họng xin ngươi?
Quả nhiên nghe Đế Thiên nói làm Hạ Hầu nhướng chân mày, mắt lóe tia sáng khó chịu.
Hạ Hầu nói:
- Ai kêu đại sư Đế Thiên nổi tiếng như vậy, người người đều biết. Lần này ta đến là có tin tốt báo cho đại sư Đế Thiên.
Đế Thiên mỉm cười, biết còn cố hỏi:
- A? Mời thống lĩnh đại nhân chỉ giáo.
Hạ Hầu nhìn Đế Thiên, nói:
- Lần này đi Ly Hỏa Cung tiến cống ta tiến cử đại sư Đế Thiên với cung chủ. Cung chủ biết tài năng của đại sư Đế Thiên muốn đại sư Đế Thiên đến làm phó thủ cho ta, đại sư Đế Thiên tham gia vào phủ thống lĩnh, sau này ta bồi dưỡng đại sư Đế Thiên như thống lĩnh tương lai, cơ hội như vậy ngàn năm khó gặp.
Hạ Hầu làm biểu tình ta ban ơn cho ngươi, như muốn Đế Thiên ba quỳ chín lạy cảm tạ ơn đức lớn lao của gã.
Đế Thiên sửng sốt nhìn Hạ Hầu, thống lĩnh kiêu ngạo này cũng có lúc vô sỉ đến thế? Là gã tiến cử với cung chủ? Kêu y đi làm phó thủ cho gã? Phó thống lĩnh?
Những cái này không cái nào là đúng. Là Ly Hỏa cung chủ hỏi Đế Thiên, nói cho chức vị ngang ngửa thống lĩnh, từ khi nào biến thành phó thống lĩnh?
Đế Thiên thầm nghĩ:
- Hạ Hầu thật âm hiểm.
Đây mà là gã đưa ra lời mời thay mặt cung chủ? Nếu Đế Thiên không đồng ý, sau này Hạ Hầu bẩm báo Ly Hỏa cung chủ sẽ nói là gã tự mình đến cửa mời nhưng Đế Thiên không biết điều từ chối ý ốt của cung chủ.
Đế Thiên nhắm mắt cũng đoán được, ngoài mặt hắn không lộ vẻ gì, mỉm cười nói:
- Đế Thiên vô cùng cảm kích ý tốt của cung chủ, cũng đa tạ Hạ Hầu thống lĩnh tiến cử, nhưng ta đúng là thói quen tự do tự tại, chỉ muốn ở trong Đế các làm chút chuyện, mong thống lĩnh đại nhân đừng trách.
Hạ Hầu gật đầu nói:
- Ai có chí nấy, bản thống lĩnh sẽ không miễn cưỡng đại sư Đế Thiên, ta sẽ bẩm báo với cung chủ y như vậy. Thôi ta cáo từ.
Đế Thiên lười nói lời khách sáo, đứng lên tiễn khách:
- Hạ Hầu thống lĩnh đi từ từ.
Hạ Hầu cười ra ngoài, vừa ra Đế các gã liền sa sầm nét mặt, mắt lấp lóe tia sáng lạnh cực kỳ đáng sợ. Hạ Hầu cảm giác được Đế Thiên không thèm nể mặt gã.
Mấy người đi ngang qua Đế các chú ý biểu tình của Hạ Hầu. Mấy ngày nay Đế các rất náo nhiệt, người đến người đi, không ai quan tâm người qua đường, Hạ Hầu cũng vậy.
Hạ Hầu trở về phủ thống lĩnh, sai phó thống lĩnh đi bẩm lại cung chủ, đương nhiên là trải qua gã chỉnh sửa. Ví dụ gã đã biểu đạt rõ cung chủ ưu ái và chú trọng nhưng Đế Thiên hơi coi thường.
Mấy ngày sau, có vài người đến phủ thống lĩnh bái kiến Hạ Hầu thống lĩnh.
Vì người đến thân phận không tầm thường, Hạ Hầu thống lĩnh tự mình tiếp kiến.
Trong đại điện.
Hạ Hầu thống lĩnh ngồi ở ghế chủ, dưới tay là chỗ ngồi của phó thống lĩnh, bên dưới nữa có vài người, đều là cường giả tu vi cực mạnh, Tiên Đế đỉnh cấp. Hiển nhiên người đến đây bái phỏng thân phận không tầm thường.
Nhan Phong có mặt trong nhóm người, ngồi ở vị trí dưới tay một lão nhân, nghĩa là địa vị của Nhan Phong ở trong Nhan thị không bằng lão ta.
Đó là gia chủ của Nhan thị.
Người hai nhà khác thân phận địa vị không thua gì gia chủ Nhan thị. Bọn họ đến từ hai thế lực nhất đẳng trong trung ương thành Ly Hỏa thành, nhân vật lãnh tụ hai thế gia lớn, sau lưng họ có cùng thế lực phách mại hành, nơi giao dịch.
Hiện giờ Đế các dần dần uy hiếp đến địa vị của bọn họ.
Địa bàn trong trung ương thành là cố định, có bao nhiêu cường giả cũng sẽ không thay đổi gì lớn. Đế các mà vươn lên, trở nên phồn hoa thì bên họ sẽ giảm bớt nhiều người, bị Đế các chia đi. Sau này mọi người đấu giá đều đi Đế các sẽ tạo thành đả kích lớn cho họ, nên họ tới phủ thống lĩnh, mang theo Nhan thị. Dù sao ai chẳng biết Nhan thị và Đế các của Đế Thiên có thù.
Hai thế gia là Hàn gia và Ngụy gia, đều là thế gia lớn vô cùng xa xưa, phát triển trong Ly Hỏa thành nhiều năm, nếu không chẳng cách nào làm lớn phách mại hành. Trong tay họ khống chế tài nguyên siêu khổng lồ.
Trong đại điện, đoàn người tán dóc lòng vòng bên ngoài, mãi khi gia chủ Hàn gia, Ngụy gia liếc qua gia chủ Nhan thị.
Gia chủ Nhan thị mở miệng hỏi:
- Thống lĩnh đại nhân thấy Đế các như thế nào?
Hạ Hầu cười nhìn Nhan thị chủ, hỏi ngược lại:
- Nhan thị chủ đang nói đến cái gì?
Nhan thị chủ lạnh lùng nói:
- Đại sư Đế Thiên kiêu căng ngang ngược, năm xưa chưa thành danh đã vào Nhan thị ta, tru sát hai cường giả Nhan thị, coi trời bằng vung, không thèm để quy định của phủ thống lĩnh vào mắt. Bây giờ đã nổi danh rồi càng ngông cuồng kệch cỡm, không xem ai ra gì.
Nhan thị chủ nói đầy nghiêm nghị thẳng thắn, kéo phủ thống lĩnh vào. Lúc trước Đế Thiên và Nhan thị đánh nhau công bằng, liên quan gì phủ thống lĩnh?
Nhưng không ai vạch mặt Nhan thị chủ, người ngồi ở đây toàn là cáo già.
Đoàn người lục tục lên tiếng đầy căm phẫn, rốt cuộc cũng vào chủ đề chính:
- Đúng vậy! Thống lĩnh đại nhân, Đế các mở giao dịch các trong khu vực này, sau đó lại mở phách mại hành, chưa từng đánh tiếng trước, hoàn toàn không thèm để đám tiền bối chúng ta vào mắt!
- Tiền bối? Các ngươi không thấy Đế Thiên vũ nhục đại sư Huyền Minh thế nào sao? Giờ đại sư Huyền Minh không mặt mũi ra ngoài.
Hạ Hầu thống lĩnh cười nói:
- Đế Thiên này rất có thủ đoạn, thế lực phát triển dựa vào thủ đoạn của mình. Nào, uống rượu.
Người mấy gia tộc chửi thầm cáo già, nói như không nói.
Bọn họ đã thám thính rõ Hạ Hầu tự mình đi Đế các, khi đi ra mặt mày xanh mét.
Hiện giờ họ đến bái phỏng vì muốn Hạ Hầu cho lời hứa, nếu họ đối phó Đế các thì gã mắt nhắm mắt mở làm lơ. Bọn họ sẽ không nói thẳng mục đích, mọi người ngầm hiểu là được, mập mờ ám chỉ một câu là tất cả ngầm hiểu.
Nhưng Hạ Hầu ngậm miệng không nói, không tỏ thái độ, mặc kệ bọn họ nói bóng nói gió gã vờ như không nghe thấy, luôn mời rượu.
Gia chủ Hàn gia đưa lên một trữ vật giới chỉ:
- Thống lĩnh đại nhân, mấy hôm trước phách mại hành của ta có món đồ nhỏ không đáng giá gì nhưng hơi thú vị, xin vui lòng nhận cho.
Hạ Hầu nhận lấy, tiên niệm quét qua trữ vật giới chỉ liền nắm rõ, cười nói:
- Đúng là món đồ nhỏ.
Phó thống lĩnh ở bên cạnh chửi thầm, tiếp tục diễn sâu đi. Nhưng họ sẽ không lắm miệng, chuyện này rất thường thấy, cung chủ có biết cũng sẽ không nói gì. Hai nhà khác đều tặng quà, Hạ Hầu thống lĩnh vui lòng nhận hết.
Tiệc rượu rất vui vẻ, cũng đến lúc tàn tiệc. Hạ Hầu sai phó thống lĩnh đưa các thế gia lớn ra cửa.
Trước khi chia tay phó thống lĩnh cười nói:
- Các vị gia chủ đi từ từ.
Mấy gia chủ gật đầu, lòng hơi khó chịu. Đã bái phỏng, cũng tặng quà nhưng không được đáp lại.
Phó thống lĩnh cười bí hiểm nói:
- Các vị gia chủ không vui sao? Các người không biết đại sư Đế Thiên rất giỏi, lần trước thống lĩnh đại nhân đi Ly Hỏa Cung tiến công cung chủ tự mình dặn dò lôi kéo đại sư Đế Thiên, nhưng đại sư Đế Thiên không để vào mắt. Nghe nói cung chủ không vui, các vị nói xem nhân vật tuyệt vời như đại sư Đế Thiên làm sao nể mặt các gia chủ đây?
Mấy gia chủ mắt lóe tia sáng sắc bén.
Từ chối cung chủ? Cung chủ không vui?
Hàn gia chủ cười tươi:
- Thì ra là vậy, đại sư Đế Thiên đúng là giỏi.
Ngụy gia chủ cũng cười:
- Giỏi thật, hèn gì.
Mấy người nhìn nhau cười, vừa lòng rời đi, bọn họ đã được đến đáp án mình muốn.
Họ hiểu ý nghĩa câu nói kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận