Thái Cổ Thần Vương

Đấu Chiến Vô Song

Dư Phong khiêu chiến vượt cảnh giới với Tần Vấn Thiên, mà Tần Vấn Thiên cũng vượt cảnh giới mà khiêu chiến Thiên Lam Hải. Hai người này kiêu ngạo như khắc luôn trên mặt bọn họ. Lời nói bình tĩnh ấy không hề che giấu được sự xung đột.
Thiên Lam Hải nhìn Tần Vấn Thiên, khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt. Lại thấy Thiên Lam Giang mắt nhìn thẳng, dửng dưng nói:
- Không phải bất cứ kẻ nào cũng có tư cách khiêu chiến hoàng tử của Thiên Lam Tiên Quốc ta.
- Không phải bất cứ kẻ nào cũng có tư cách khiêu chiến Tần thiếu gia của Tiên Biến Tiên Môn ta.
Một nhân vật Tiên Vương bên người Tần Vấn Thiên nghe được lời sỉ nhục của Thiên Lam Giang, không chút do dự đáp trả:
- Huống chi là một tên hoàng tử vô dụng của Thiên Lam Tiên Quốc, làm sao xứng đánh đồng với Tần thiếu gia.
Ánh mắt Thiên Lam Giang chợt sắc bén lên, chăm chú nhìn phía Tiên Biến Tiên Môn. Lại đúng lúc này, người của Dương Không Sơn mở miệng nói:
- Nếu cảnh giới của Dư Phong thấp, vậy một người ở Tiên Đài tầng hai hẳn là có thể khiêu chiến ngươi nhỉ.
Nghe được lời này, Thiên Lam Giang phất tay. Một người có Tiên Đài tầng hai đi lên đài chiến đấu thay cho Dư Phong. Kẻ này chỉ ngón tay vào Tần Vấn Thiên, nói:
- Ra đây đấu một trận.
Tần Vấn Thiên nhướng mày, liếc đối phương một cái, rồi nói:
- Ngươi không xứng. Bảo hoàng tử Tiên Quốc các ngươi ra tay, có lẽ ta còn hứng thú.
- Là ngươi ngông cuồng tự đại, hay hoàn toàn không dám ứng chiến?
Người nọ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, ngữ khí càn rỡ, dường như đang cố ý chọc giận Tần Vấn Thiên để Tần Vấn Thiên ra tay đấu với hắn.
Lúc này, một thanh niên cảnh giới Tiên Đài tầng ba ở bên cạnh Tần Vấn Thiên bước ra. Người này là thanh niên của Đấu Chiến Thánh Tộc, có khuôn mặt đặc biệt, nhưng lại mang theo khí chất lạnh lùng. Hắn đảo mắt qua Thiên Lam Tiên Quốc, rồi nói với riêng Thiên Lam Hải:
- Ngươi ra đây chiến một trận.
- Ngươi là thân phận gì mà đòi khiêu chiến hoàng tử.
Người đối diện hắn lạnh lùng nói.
- Là hắn ngông cuồng tự đại, hay hoàn toàn không dám ứng chiến?
Vị thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc này trả lại nguyên xi lời của đối phương cho đối phương, khiến người nọ phải nheo mắt lại, nhìn chằm chằm thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc, cười khẩy mà nói:
- Nếu đã vậy, ta sẽ dùng cảnh giới Tiên Đài tầng hai mà lĩnh giáo thực lực của ngươi.
Vừa nói xong, hắn đã bộc phát khí thế ra. Tiên Đài uy càn quét hư không khiến phía trên hư không xuất hiện kỳ cảnh một bầu trời sao. Một người tinh thần thạch vô cùng khổng lồ xuất hiện, tràn ngập cái cảm giác sức mạnh. Lúc ánh sáng chói loá, những tảng đá lớn rơi xuống với tốc độ cực nhanh, hoá thành lưu quang, hệt như các thiên thạch vậy. Đài chiến đấu phát ra tiếng kêu ầm ầm. Những tảng đá kia tấn công thẳng tới thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc.
Chỉ thấy toàn thân thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc có tiên quang vườn quanh, phủ thêm một lớp đấu chiến giáp. Thiên thạch ầm ầm đập lên người, phát ra tiếng vang dữ dội. Nhưng những tảng thiên thạch khổng lồ vô cùng ấy lại chẳng làm suy suyển được thân thể hắn.
Gầm!
Một tiếng rống lớn vang lên. Chỉ thấy thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc kia giơ tay trảo một cái, khiến một tiếng rống vang lên giữa hư không. Một Đấu Chiến Thần Viên vô cùng khổng lồ xuất hiện trong không trung, có sức mạnh to lớn. Chỉ một quyền mà khiến hư không rung rung, tất cả các tảng đá kia đều bị đánh nát. Thần Viên tung một quyền hung mãnh, đánh vỡ người đá cực lớn của đối phương. Một tiếng gào thảm thiết vang lên. Thân thể đối phương văng ra ngoài, đụng vào quầng sáng. Tiên Đài đã vỡ vụn, biến thành phế nhân.
Rầm rầm rầm...
Rất nhiều cường giả Thiên Lam Tiên Quốc đứng bật dậy, bùng phát khí thế khủng bố. Người của họ lại bị đối phương phế bỏ.
- Các vị đang làm gì thế?
Trường Thanh Long Hạo nhìn về bàn tiệc của Thiên Lam Tiên Quốc, thản nhiên nói.
- Người này ra tay quá ư là độc ác rồi.
Cường giả Thiên Lam Tiên Quốc nói với ngữ khí lạnh lẽo, mắt thì nhìn người đã bị phế Tiên Đài.
- Nếu ta nhớ không nhàm, ban nãy Thiên Lam Hải điện hạ nói rằng nếu luận bàn với Tiên Biến Tiên Môn thì không phụ trách sống chết. Đó là lời của một hoàng tử, như vậy...
Trường Thanh Long Hạo vẫn bình tĩnh như trước. Tần Vấn Thiên cười châm chọc, nói:
- Thua không nổi à?
Có cường giả Thiên Lam Tiên Quốc đi lên đỡ người bị thương xuống. Bọn họ vẫn tỏ ra lạnh lùng. Lại thấy thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc kia nói:
- Tự cho là đúng thì phải trả cái giá thật lớn.
Nói xong, hắn quay người đi thẳng xuống đài, về phía sau Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng bưng chén rượu lên nhấp một ngụm, mắt nhìn thẳng, lạnh nhạt nói:
- Muốn khiêu chiến ta ấy hả, cũng được thôi. Nhưng tốt nhất là không phải ai cũng được, ta đâu có rảnh rỗi như vậy. Còn nữa, phàm là thế lực khiêu chiến ta, chỉ cần ta ứng chiến, chỉ cần một người trong Tiên Biến Tiên Môn ta mà khiêu chiến ai trong bất cứ các ngươi, thì đừng ra cái vẻ cao quý là được.
Ý của Tần Vấn Thiên rất rõ, nếu Thiên Lam Tiên Quốc muốn gây sự với hắn thì phải trả cái giá tương ứng. Hơn nữa hắn sẽ đáp lễ đối phương. Đừng có mà khiêu chiến hắn xong, người Tiên Biến Tiên Môn hắn khiêu chiến Thiên Lam thì Thiên Lam Hải lại không xuất chiến.
- Tiên Biến Tiên Môn có không ít cường giả, đội hình trăm người, có người ở Tiên Đài các cảnh, không khó tìm được đối thủ để khiêu chiến.
Lúc này, cường giả phía Dương Không Sơn mở miệng khiêu khích.
- Quả thực rất dễ khiêu chiến. Nếu các ngươi muốn khiêu chiến ấy, ta luôn hoan nghênh.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói với phía Dương Không Sơn, tỏ ra rất tự tin. Những thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc mà hắn dẫn theo không phải toàn là cảnh giới Tiên Đài đó sao, hơn nữa còn phải xem thiên phú và độ thích nghi nữa. Sau khi tuyển những người ưu tú rồi, thiên phú của bọn họ đã cực kỳ kiệt xuất, lại trải qua lễ rửa tội Thánh Hi thì thiên phú lại càng cao. Chiến cuộc thế này thật không có gì để lo cả, dù đây là nơi tất cả cường giả các phương tụ tập.
- Như vậy thì ta quả thực muốn lĩnh giáo một phen.
Cường giả Dương Không Sơn lạnh lùng nói. Lúc trước Tần Vấn Thiên khiến một tên thuộc hạ phế một người của bọn họ, lại còn là cường giả Tiên Đài tầng đỉnh nữa.
Một cường giả phía Dương Không Sơn bước ra, là cảnh giới Tiên Đài tầng bảy. Người này có khí chất phi phàm, chỉ nhìn là biết khác hẳn cường giả bị phế hôm trước. Hẳn là thiên kiêu của Dương Không Sơn, đệ tử trực hệ.
Người này đứng đó, trông rất khí thế, nhìn phía Tiên Biến Tiên Môn, nói:
- Mời người của Tiên Biến Tiên Môn chỉ giáo.
Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua phía sau, tức thì một thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc có cảnh giới Tiên Đài tầng bảy đi ra, cùng cường giả Dương Không Sơn kia đối mặt với nhau. Hắn cũng có khí độ phi phàm, đi tới đó chiến một trận mà cho người cả cảm giác cả người hắn như chỗ nào cũng có uy thế chiến đấu, dường như đấu chiến thánh giả trời sinh.
- Dương Không Sơn muốn chiến như nào? Giới hạn giao chiến của hai bên là gì?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Lúc nãy ngươi có nói rồi đó, trong lúc luận bàn khó tránh thương vong. Nếu làm bọn họ lúc nào cũng phải kiểm soát việc ra tay thì khó có thể phát huy hết thực lực. Thôi cứ tuỳ bọn họ đi.
Thanh niên phía Dương Không Sơn bước lên trên đài chiến đấu kia tỏ ra rất tự tin. Trận trước mối thù cường giả Dương Không Sơn bọn họ bị phế, nay chắc chắn phải báo rồi.
- Đồng ý.
Tần Vấn Thiên chỉ nói vậy, rồi không nói gì thêm.
Tiên Đài của cường giả Dương Không Sơn phóng ra. Lần này kỳ cảnh lộng lẫy hơn hai cuộc chiến ban nãy rất nhiều. Cả không trung rộng lớn trên đài chiến đấu đều biến sắc. Một bức hình lửa cháy như muốn huỷ diệt xuất hiện trong hư không, ẩn chứa những tia chớp bên trong. Toàn bộ chính là cảnh tượng huỷ diệt.
Tiên Đài do ngân hà hoà hợp rồi sinh ra xuất hiện, đó là một đại yêu lửa trông vô cùng khủng bố, có cái đầu đầy dữ tợn, thân thể cao lớn, để lộ ra khí thế hung ác. Chỉ liếc mắt cái là nhận ra Tiên Đài này chính là dạng thể được hoà hợp từ tinh hồn thú, tinh hồn loại ngọn lửa và tinh hồn loại lôi điện tạo nên, có uy thế đáng sợ.
Gầm...
Một tiếng gầm kinh thiên vang lên. Tiên Đài Thần Viên xuất hiện. Tiên Đài của cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc chính là Thần Viên, là đồ đằng của bộ tộc bọn họ. Tiên Đài của bọn họ luôn ngưng tụ theo hình dáng của Thần Viên.
Thần Viên này khổng lồ vô cùng, toàn thân như đúc nên từ vàng, liếc mắt cái là thấy được sức lực mạnh khôn cùng, có thể phá nổ bầu trời.
Cường giả Dương Không Sơn bước ra trước một bước. Cả hai người như đứng giữa tinh không, tia chớp lửa mang theo ánh sáng huỷ diệt bổ tới cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc kia. Ảo ảnh Thần Viên vô cùng khổng lồ đứng sau lưng thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc, tăng thêm uy thế cho hắn. Liếc mắt nhìn qua thì thấy thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc hệt như vua chiến đấu. Chiếc chiến giáp lộng lẫy mà hắn mặc trên người là thứ không thể phá hỏng.
Sức mạnh Tiên Đài rất mạnh đánh lên người hắn, lại không thể suy suyển được Đấu Chiến Thánh Khải. Mọi người đều nhìn chăm chú thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc kia, lòng đầy kinh hãi.
- Cường giả bộ tộc nào vậy? Chiến lực thật quá mạnh, cứ như là vương giả chiến đấu trời sinh.
Mọi người thầm nghĩ. Không ngờ Tiên Biến Tiên Môn lại có những nhân vật tinh anh như vậy.
Chỉ thấy vào lúc này, thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc cào tay ra. Ảo ảnh Thần Viên sau lưng hành động đồng bộ với hắn. Một bàn tay Thần Viên đáng sợ ép qua vòm trời, phá huỷ tất cả. Cường giả Dương Không Sơn thét lớn một tiếng, đồng thời đánh hai nắm đấm ra. Đại yêu gầm lên, phóng tới. Những tiếng rầm rầm như muốn huỷ diệt trời đất. Dư âm đáng sợ không ngừng đánh lên quầng sáng quanh đài, khiến cho cả toà đài chiến đấu vô cùng chắc chắn kia phải rung lên.
Rầm.
Một tiếng vang thật lớn. Mọi người chỉ thấy đại yêu ngọn lửa kia vỡ tung, những quầng sáng huỷ diệt trong hư không tan biến. Cường giả Dương Không Sơn kia kêu thảm một tiếng. Tiên Đài lại bị phá, biến thành phế nhân.
Mọi người thấy nắm đấm cực lớn của Thần Viên tan đi, đầu chỉ có hai chữ, chính là quá mạnh. Thuộc hạ của Tần Vấn Thiên ở Tiên Biến Tiên Môn này có sức chiến đấu mạnh tới quá đáng. Sức chiến đấu này phải nói là đỉnh cao. Mà ánh sáng vòng quanh thân thể của thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc kia và Tiên Đài của hắn đều hoàn mỹ không chút khiếm khuyết, mới khiến hắn có được sức công phạt đầy mạnh mẽ và cuồng bạo ấy.
- Xin lỗi, không ngờ hắn không chịu nổi một chiêu như vậy.
Thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc nhìn thoáng qua phía Dương Không Sơn, rồi sau đó đi xuống phía dưới, định trở về.
- Chờ chút.
Một giọng nói vang lên từ phía Chí Tôn Kiếm Phái. Một thanh niên lưng đeo một thanh cổ kiếm nhìn lên chiến đài, mở miệng nói:
- Ta rất mong được luận bàn với các hạ một phen, liệu có chỉ giáo được không?
Thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc nhìn Tần Vấn Thiên. Thấy Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn nói:
- Được thôi.
- Nhưng luận bàn một chút rồi ngừng, không phá Tiên Đài của đối phương, không động tới tính mạng, được không?
Người ở phía Chí Tôn Kiếm Phái mở miệng nói với Tần Vấn Thiên, dường như kiêng kỵ sức chiến đấu mạnh mẽ của thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc, không muốn xảy ra chuyện như người của Dương Không Sơn.
- Được chứ.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Nếu đối phương chủ động mở miệng, hắn sẽ không đến mức không nể mặt Chí Tôn Kiếm Phái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận