Thái Cổ Thần Vương

Kiến nghị của Tử Đế

Sau khi mọi người rời đi, Thiên Biến Tiên Môn giải quyết hậu sự, phàm là người có công thì đều được ghi nhớ, đồng thời mời những người am hiểu lực lượng thuộc tính đất tới trùng kiến Tiên môn.
- Thiên Biến Tiên Môn phải mở rộng, sau này Tiên môn đứng sừng sững tại Vân Châu thành, những ai trốn trong Tiên môn thì cứ tiếp tục cư trú trong Tiên môn, cũng phải thiết đại trận ở xung quanh nữa.
Thiên Biến Đế Quân mở miệng nói, mọi người đều âm thầm gật đầu, sau này phải cẩn thận một chút rồi.
Sự tồn tại của Đông Thánh Tiên Đế sau này sẽ là một phiền toái lớn.
Sở dĩ Tiên chiến cùng Đế chiến thường không dễ dàng bạo phát chính là vì nguyên nhân ấy. Một khi bạo phát mà lại không có cách nào tiêu diệt cường giả cấp bậc Tiên Đế hàng đầu của phe đối lập, nó sẽ trở thành một mầm họa to lớn. Nếu như một Tiên Đế không cần mặt mũi, đi săn giết hậu bối của ngươi, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Đông Thánh Tiên Đế trước cũng đã có chút triệu chứng nhập ma, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Vô Nhai, Vấn Thiên.
Thiên Biến Đế Quân hô một tiếng, Bạch Vô Nhai cùng Tần Vấn Thiên ngay lập tức bước ra, cùng đi tới bên người Thiên Biến Đế Quân.
- Hai người các ngươi phải đặc biệt cẩn thận, mục tiêu trả thù đầu tiên của Đông Thánh Tiên Đế có thể sẽ là các ngươi.
Thiên biến Đế Quân nói, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự căm hận của Đông Thánh Tiên Đế đối với Bạch Vô Nhai và Tần Vấn Thiên. Đương nhiên còn có cả Thiên Biến Đế Quân và Vũ Đế nữa, chỉ có điều bản thân Thiên Biến Đế Quân và Vũ Đế đều đủ mạnh, Đông Thánh không đối phó được bọn họ, như vậy rất có thể hắn sẽ ra tay nhằm vào Tần Vấn Thiên cùng Bạch Vô Nhai.
- Ân.
Tần Vấn Thiên gật đầu.
- Vấn Thiên tới hoàng cung của ta đi. Hôn lễ giữa ngươi và Thanh nhi định khi nào thì tổ chức, điều này cũng cần hai người các ngươi tự thương lượng với nhau. Nếu như Đông Thánh dám tới Trường Thanh Tiên Quốc ngang ngược, hắn ắt sẽ phải trả giá thật lớn.
Trường Thanh Đại Đế đi tới mở miệng nói. Sự trưởng thành của Tần Vấn Thiên khiến cho hắn kinh ngạc. Lúc trước, mặc dù hắn đã gả Thanh nhi cho Tần Vấn Thiên nhưng vẫn cảm thấy chuyện kết hôn còn lâu nữa mới diễn ra, thế nhưng hắn không nghĩ tới Tần Vấn Thiên lại đặt chân vào cảnh giới Tiên Vương nhanh đến vậy, hơn nữa còn có thể tru diệt Đông Thánh Khôn thân là Tiên Vương cấp trung.
- Như vậy cũng tốt.
Thiên biến Đế Quân gật đầu, Tần Vấn Thiên tới Trường Thanh Tiên Quốc thì hắn cũng yên tâm phần nào. Trường Thanh Tiên Quốc có Trường Thanh Đại Đế, còn có Bạch Đế thần bí cùng với cây Vạn Cổ Trường Thanh chí bảo, nếu như Đông Thánh Tiên Đế dám tới đó đuổi giết Tần Vấn Thiên, Trường Thanh Đại Đế tức giận mà sử dụng cây Vạn Cổ Trường Thanh, Đông Thánh lại không được ai giúp đỡ thì rất có khả năng sẽ lưu lại tính mạng tại Hoàng Thành. Bởi vậy, hắn sẽ tuyệt đối không dám lộn xộn.
- Xử lý xong chuyện bên này, ta sẽ thông qua truyền tống trận về Tiên Quốc. Cũng đã lâu rồi ta chưa được gặp Thanh nhi.
Tần Vấn Thiên không từ chối đề nghị của Trường Thanh Đại Đế, đồng thời trong lòng cũng bức thiết mong muốn mình trưởng thành nhanh hơn. Đánh bại Đông Thánh Tiên môn tuy rằng giải quyết được nguy hiểm nhất thời, nhưng xét trên thế cuộc thì vẫn không thể thả lỏng một chút nào cả. Rất nhiều đại nhân vật ở phía Đông Tiên Vực cũng đều đang nhìn chằm chằm bọn họ.
- Tốt.
Trường Thanh Đại Đế gật đầu, sau đó mọi người đều lục tục cáo từ. Tần Vấn Thiên hành lễ với đám người Vũ Đế, nhìn mọi người rời đi.
Sau trận đại chiến, Vân Châu thành có vẻ phá lệ yên tĩnh, nội tâm những nhân vật Tiên Vương không rời đi mà ở lại quan sát cuộc chiến đều chấn động, đồng thời, kết cục của trận chiến này cũng bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh lan khắp các ngóc ngách phía đông Tiên Vực.
Đông Thánh Tiên Môn tập hợp đại quân Tiên Nhân, phát binh đánh Thiên Biến Tiên Môn, chiếm năm châu, chỉ chừa lại mình Vân Châu. Bọn họ thậm chí còn vây thành, bốn nhánh đại quân áp bức Thiên Biến Tiên Môn, san Tiên môn thành bình địa, lấy số lượng quân đoàn đông gấp mấy lần phát khởi tiến công. Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Đông Thánh Tiên Môn thế như chẻ tre sẽ bao phủ và tiêu diệt Thiên Biến Tiên Môn thì Đông Thánh Tiên Môn lại thất bại.
Một Đông Thánh Tiên Môn đã thống ngự mười ba châu Đông Thánh biết bao năm tháng, gốc gác thâm hậu, gây dựng nên rất nhiều chinh phạt quân đoan lại thua Thiên Biến Tiên Môn, một môn phái mới sáng lập được vẻn vẹn có mấy trăm năm. Kết cục như vậy khiến lòng người chấn động, lực lượng của Thiên Biến Tiên Môn chấn kinh cả vùng bờ đông Tiên Vực. Thế nhưng có người suy đoán, đằng sau một Thiên Biến Tiên Môn có lực lượng cường đại đến vậy tất phải có rất nhiều thế lực tham dự, tuyệt đối không chỉ là lực lượng của mình Thiên Biến Tiên Môn.
Thua một trận này, các Đại Thế Lực tại mười ba châu đều hiểu, ai mới chính là bá chủ tương lai của mười ba châu, mười ba châu Đông Thánh sắp đổi tên thành mười ba châu Thiên Biến rồi. Quân đoàn hùng hổ chinh chiến tại vô số hạt thế giới của Đông Thánh Tiên Môn tuyên cáo giải tán, những người đó đều là vô số lực lượng dự bị, đa phần tương đối yếu kém, thuộc cảnh giới thấp hơn Tiên Thai. Bọn họ chỉ có thể có cơ hội tiến vào Tiên môn sau khi thông qua tầng tầng chọn lựa, bọn họ tới tư cách tham chiến cũng không có, mà cũng căn bản không khả năng quay đầu làm lại.
Bá chủ một đời đã bị tiêu diệt trong trận chiến này.
Đối với Đông Thánh Tiên Đế mà nói, trận chiến này đã cướp đi tất cả của hắn. Tới ngày hôm nay, hắn chỉ còn lại có một toà Đế Cung cùng với một vài nữ nhân, rất nhiều con nói dõi của hắn đều bị vong mạng trong cuộc chiến lần này, không có một ai có thể trở ra cả.
Đông Thánh Tiên Môn giờ đây trống rỗng, Đông Thánh Đế một mình ngồi trên vương tọa tại Đế Cung mà uống rượu, sắc mặt âm trầm khiến cho người ta cảm thấy run sợ.
Chỉ thấy lúc này, có vài bóng người cất bước đi tới, lần lượt là Tử Đế và vài Tiên Đế của Thiên Lam Tiên Quốc. Tử Đế mở miệng nói:
- Có thể không ngồi xuống cùng uống một chén chứ?
Đông Thánh Tiên Đế ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chăm chú những kẻ trước mắt, phẫn nộ mở miệng nói:
- Các ngươi còn có mặt mũi tới gặp ta hay sao?
- Đông Thánh, lời này của ngươi không đúng rồi. Chúng ta đã cho ngươi mượn không ít lực lượng, thế mà ngươi vẫn chiến bại, lẽ nào lại hi vọng lúc đó chúng ta sẽ nhúng tay vào sao?
Tử Đế có chút không vui, nói:
- Ta có thể lý giải tâm tình bây giờ của ngươi, nhưng cả thiên hạ này đều biết hai đại thế lực các ngươi bạo phát tiên chiến, chúng ta mà nhúng tay vào thì khác nào tuyên cáo phía đông Tiên Vực bạo phát đại loạn chiến. Ngươi không nghe Vũ Đế nói hay sao, nếu chúng ta nhúng tay hòng giết Tần Vấn Thiên, hắn sẽ có thể giết hậu nhân của ta.
- Vũ Đế.
Trong con ngươi của Đông Thánh Tiên Đế lộ ra sát niệm, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn những kẻ trước mắt. Hắn đương nhiên biết tâm tư của những kẻ này, hắn căm ghét những kẻ đang đứng trước mắt hắn. Thế nhưng đối với phương lại nói không sai, hắn vẫn cần lực lượng kết minh này, bằng không sẽ chỉ còn một mình hắn đơn độc. Nếu hắn muốn báo thù thì không thể trở mặt với những kẻ này.
- Đông Thánh, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi báo thù này.
Tử Đế mở miệng nói.
- Báo thù như nào đây? Đuổi giết một vài kẻ không quá quan trọng hay sao? Có gì ý nghĩa cơ chứ. Ta muốn Thiên Biến Đế Quân phải chết, muốn Bạch Vô Nhai cùng Tần Vấn Thiên phải chết.
Trong con ngươi của Đông Thánh Tiên Đế tràn đầy sát ý:
- Các ngươi đến tột cùng có dám động thủ hay không, muốn tiêu diệt Trường Thanh Tiên Quốc nhưng lại chậm chạp không chịu phát động, chẳng lẽ muốn chờ cả trăm năm ngàn năm nữa hay sao?
- Đương nhiên là không rồi. Chỉ có điều, lực lượng hiện tại có vẻ còn chưa đủ. Lực lượng của Cửu Hoàng Tiên Quốc rất mạnh, nhưng bọn họ không có đại nhân vật trọng yếu nào vong mạng, hẳn là sẽ không chân chính cho lực lượng quá mạnh mẽ tham dự vào. Bạch Hổ tộc cũng giống vậy, sẽ chỉ điều động vài Yêu Đế cá biệt mà thôi. Nếu như có thể khiến cho bọn họ cùng tham chiến thì Trường Thanh Tiên Quốc và Thiên Biến Tiên Môn đều sẽ bị tiêu diệt.
Tử Đế lạnh lùng nói. Hai đại thế lực này đều siêu mạnh, nhưng cũng chỉ cho mấy vị Tiên Đế đi lại mà thôi, không phái ra lực lượng nòng cốt chân chính.
- Vậy phải làm sao?
Đông Thánh lạnh lùng hỏi.
- Trừ phi trong số bọn họ có Tiên Đế ngã xuống, nói như vậy, sự tình sẽ khác đi.
Trong con ngươi của Tử Đế lóe lên một đạo hàn mang:
- Cứ chờ đi, chúng ta còn cần cơ hội, ngươi cũng đừng manh động. Ta e rằng đám người bên Thiên Biến Đế Quân sẽ đề phòng ngươi, ngươi cứ cố hết sức đừng ra tay, một khi ra tay thì phải đánh một đòn trí mạng.
- Đúng đó. Đông Thánh, sự tồn tại của ngươi bây giờ sẽ khiến bọn họ ăn không ngon, ngủ không yên, ngươi còn một ngày chưa xuất hiện thì bọn họ còn một ngày không được an bình.
Một vị Tiên Đế của Thiên Lam Tiên Quốc nói.
Trong con ngươi của Đông Thánh Tiên Đế lóe lên một tia sáng lạnh. Đúng là như vậy, lúc trước hắn vốn định lập tức bắt tay vào trả thù, Thiên Biến Tiên Môn đi ra một người thì hắn giết một người, thế nhưng bây giờ nghe xong lời của Tử Đế, hắn muốn thay đổi sách lược, nếu đã ra tay thì phải nhất kích tất sát.
Giết một vài nhân vật tép riu thì có ý nghĩa gì, sao có thể gọi là báo thù được?
- Đông Thánh, kỳ thực ta có một kiến nghị, chỉ có điều có chút không vẻ vang, không biết ngươi có nguyện ý nghe hay không.
Tử Đế bỗng nhiên mở miệng nói, Đông Thánh Tiên đế ngẩng đầu nhìn Tử Đế:
- Ngươi nói đi.
- Ta nghe nói quan hệ giữa ngươi và Tần Vấn Thiên bắt đầu từ một hạt thế giới, cũng có liên quan tới nữ nhi của Trường Thanh. Ngươi đã từng tới hạt thế giới của Tần Vấn Thiên phải chứ.
Tử Đế nói, khiến cho ánh mắt của Đông Thánh Tiên Đế sáng lên, nói:
- Lần trước cũng đã đánh một trận ở hạt thế giới, Tần Vấn Thiên tất sẽ có phòng bị, đưa những người có quan hệ với hắn theo bên người , giờ muốn ra tay từ hạt thế giới cũng khó đấy.
- Cứ cho là hắn đã đưa thân nhân của mình đi, thế nhưng ngươi nghĩ thử xem, hắn trưởng thành ở hạt thế giới, lẽ nào lại không có chút cảm tinh gì? Còn có rất nhiều người và thế lực có liên quan với hắn, hắn có thể hoàn toàn cam lòng hay sao?
Tử Đế chậm rãi mở miệng nói.
- Ngươi muốn ta ra tay với một hạt thế giới? Đối với ta mà nói, những kẻ đó không quá quan trọng, tạo đại sát nghiệt như vậy…
Tuy rằng Đông Thánh Tiên Đế thấu hận Tần Vấn Thiên nhưng hắn vẫn còn chút lý trí, dù sao thì người ở hạt thế giới cũng xem như là người vô tội. Nếu như hắn ra tay phá nát một hạt thế giới cùng với vô tận sinh linh, hơn nữa đều tương đối nhỏ yếu, thì đây tuyệt đối sẽ là cảnh sinh linh đồ thán.
Quan trọng hơn là tạo đại sát nghiệt như vậy cũng không giết được Tần Vấn Thiên, không có ý nghĩa.
- Ta không bảo ngươi trực tiếp phá huỷ một hạt thế giới. Sao ngươi không cho người cẩn thận điều tra hạt thế giới nơi Tần Vấn Thiên từng ở, tra ra kinh nghiệm trưởng thành của hắn. Ta tin rằng, với thiên phú ấy, hắn tất sẽ cực kỳ nổi tiếng ở hạt thế giới, sẽ dễ dàng tra được. Sau đó ngươi có thể ra tay từ trong đó.
Nghe Tử Đế nói, Đông Thánh trầm mặc, tựa như đang suy nghĩ.
- Hắn bây giờ tất sẽ trốn tránh ngươi, nếu như muốn giết hắn, đành phải xem ngươi có bỏ được mặt mũi Tiên Đế hay không. Ta đây cáo từ trước.
Tử Đế nói rồi liền trực tiếp rời đi.
Một bên khác, bên trong Thiên Biến Tiên Môn, sau khi Đế Chiến kết thúc, Thiên Biến Tiên Môn thắng lợi, Tần Vấn Thiên lập tức nghĩ tới chuyện đưa thân nhân bằng hữu ở hạt thế giới tới chỗ hắn. Tuy rằng khả năng Đông Thánh hạ thủ với hạt thế giới hạ là rất nhỏ, nhưng hắn không thể không đề phòng.
Tại Thanh Huyền Tiên Vực có rất nhiều hạt thế giới, trên một một hạt thế giới trong đó, trong một toà thành trì, có hai người phong trần mệt mỏi đang uống rượu trong tửu lâu.
Hai người này, một người người mặc áo bào đen, trong cặp mắt tinh mang lóng lánh, nhìn có vẻ trẻ tuổi vô cùng, đôi đồng tử lại cực kỳ thâm thúy. Vị còn lại là một lão giả khó nhìn thấu, trông có vẻ tươi cười khanh khách không có bất kỳ khí tức gì, thế nhưng thanh niên kia lại biết vị này rất lợi hại.
- Ta đã hoàn thành thí luyện Tiên Vương, hiện tại ngươi đã có thể đáp ứng điều kiện của ta rồi chứ?
Thanh niên mở miệng hỏi.
- Ngươi muốn ta đáp ứng cái gì?
Lão giả cười hì hì nhìn thanh niên.
- Giúp ta một chuyện, phong ấn hạt thế giới, nơi mà năm đó chúng ta đã gặp nhau.
Thanh niên nói.
- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cầu xin ta cho ngươi biết bí mật của Tiên Cung cơ.
Lão giả cười cười nói.
- Từ khi ta gặp ngươi, ta đã lần lượt hoàn thành bao nhiêu lần khảo nghiệm mà ngươi an bài? Ngươi mỗi lần đều nói ta không đủ tư cách, vậy cũng được, ta lười chẳng cả muốn hỏi nữa, không đủ tư cách thì chính là không đủ. Đợi có cơ hội thì ta sẽ tự rời đi, lão tử không cần cái thứ truyền thừa chó má của ngươi nữa.
Thanh niên nổi giận mà mắng, có thể thấy được oán niệm cực sâu.
- Người trẻ tuổi không nên nóng tính như thế, chẳng lẽ sau khi thăm dò dần dần rồi mới phát hiện ra truyền thừa mà mình nhận được có vẻ càng ngày càng mạnh không phải là một chuyện rất thú vị sao? Ngươi có biết là mình may mắn như nào không.
Lão giả thấp giọng nói.
- Biến.
Thanh niên không thể nhịn được nữa, tức giận mắng một tiếng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận