Thái Cổ Thần Vương

Chiến Ý

Hôm nay trong thành cổ mây trắng lững lờ bay trên trời, gió nhẹ thổi khiến người tinh thần phơi phới.
Khu vực trung tâm thành cổ, trên một bình đài trống trải mặt đất sạch sẽ không dính hạt bụi, có một hàng người bày tiệc rượu. Nhiều người ngồi dưới đất nhậu nhẹt tưng bừng. Những người này khí độ phi phàm, nam tử tuấn tú, bên cạnh có mỹ nhân làm bạn. Nhiều người ở xa bàn tán xôn xao nhìn hướng họ.
Đám người ngồi dưới đất là nhân vật tuyệt đại của thế lực đỉnh cấp thế giới luân hồi. Trong đó có thiên kiêu tuyệt thế của Nguyệt Thần Điện, Nguyệt Trường Không, có ba nhân vật đỉnh cấp của Tần gia. Nghe nói họ gần với thần minh, tu vi sâu không lường được.
Trừ Nguyệt Trường Không và cường giả Tần tộc ra còn có cường giả thế lực thứ ba đến từ Thái Cổ Tiên Vực, Trụ Vực, Ngục Thần tộc cường đại.
Nhân vật tuyệt thế của Trụ Vực Ngục Thần tộc kết thành đồng minh với Nguyệt Trường Không, ba cường giả Tần tộc, cùng ra tay muốn đối phó cường giả Huyền Nữ.
Hôm nay họ uống rượu tại đây dường như đang chờ cái gì, vì họ biết cường giả các phương đã bước chân vào thành cổ, chắc đang ở gần đây.
Nguyệt Trường Không lên tiếng:
- Nếu đã đến sao không cùng nhau uống một ly?
Không biết Nguyệt Trường Không nói với ai.
Trong đám người có mấy hàng người bước ra, đến từ trận doanh khác nhau, có cường giả Đại Ma Thần Cung, cường giả Địa Vực Lôi tộc.
Giọng Giới Chủ Lôi tộc như sấm:
- Các vị thật có nhã hứng.
Giới Chủ Lôi tộc nói tùy ý như tiếng trống trận trong thiên địa, giã màng tai rung rinh.
Nguyệt Trường Không mỉm cười nói:
- Ta nghe nói Địa Vưc Lôi tộc được gọi là chưởng lực lượng thần phạt thế gian, lấy lực lượng lôi đình làm mồi dẫn giáng thần phạt. Lần trước gặp mặt không thể tâm sự, hôm nay gặp lại phải uống vài ly mới được.
Cường giả Lôi tộc ngồi xuống, không chút khách sáo.
Giới Chủ Lôi tộc nhìn Nguyệt Trường Không:
- Vậy sao? Uống xong rồi thì sao? Ta nghe nói các ngươi liên hợp đối phó Huyền Nữ, rất có khí phách, tâm đáng tru.
Những người này có thể kết minh đối phó Huyền Nữ thì cũng có thể nhằm vào Lôi tộc và mọi người đến từ Thái Cổ Tiên Vực.
Nguyệt Trường Không cười to bảo:
- Ha ha, ta biết thắc mắc trong lòng các vị nên mới chờ đội ở đây, mượn cơ hội này gặp các vị, giao lưu đàng hoàng với nhau tốt đẹp biết bao.
Nguyệt Trường Không không phật lòng lời thăm dò của đối phương, nếu đều đã biết mặt nhau thì không cần che giấu làm gì, trực diện tất cả, mọi người đi ra cùng tranh phong.
Cổ Đình lạnh lùng nói:
- Nếu là trước kia thì ngươi không có tư cách ngồi cùng ta uống rượu.
Cổ Đình coi thường Nguyệt Trường Không, gã biết Nguyệt Trường Không tồi tệ cỡ nào.
Nguyệt Trường Không híp mắt liếc Cổ Đình, nhưng vẫn cười, gã như vậy khiến người cảm giác tâm cơ thâm trầm như con rắn độc.
Lại một giọng nói vang lên:
- Ta đến giúp vui!
Ngưu Thần tộc Ngưu Ma đi ra.
Lục tục có cường giả đến gần, đều là người đến từ Thái Cổ Tiên Vực, chỉ có họ mới biết rõ tất cả, đi tới thành cổ.
Lúc này đám đông cùng nhìn một hướng, nơi đó có một đoàn người đi tới. Một nữ nhân đẹp tuyệt trần, phong hoa vô song. Nhiều người nhìn nàng bị sa vào sắc đẹp đó, dù là nhân vật đỉnh cấp đến từ Thái Cổ Tiên Vực cũng không kiềm được thầm khen nhan sắc của Huyền Nữ Cửu Thiên Huyền Nữ Cung, nhìn một lần bị kinh diễm một lần, sánh bằng Thần Nữ Nghê Thường.
Người Cửu Thiên Huyền Nữ Cung cũng đi đến, Lâm Tiêu đi cùng. Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh băng nhìn Nguyệt Trường Không và cường giả Tần tộc, sát ý tỏ rõ.
Lâm Tiêu của Càn Khôn giáo hay Huyền Nữ của Cửu Thiên Huyền Nữ Cung bị nhóm Nguyệt Trường Không gài bẫy âm mưu thì không hề tránh né, trực tiếp đi ra, đây là sự tự tin mạnh mẽ về thực lực của bản thân.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Xa huynh đã đến rồi thì cùng ra đi.
Một người hơi trẻ tuổi ăn mặc đơn giản bước ra từ đám người, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt sâu thẳm in dấu năm tháng, tuổi của gã không trẻ như bề ngoài.
Nhiều người không kiềm được nhìn đối phương:
- Xa tộc, Xa Ưng.
Gã đến từ Xa tộc, luyện khí thế gia số một Thái Cổ. Xa tộc luyện khí nổi tiếng thiên hạ, các thế lực đỉnh cấp đều hy vọng làm tốt quan hệ với Xa tộc. Trong Thái Cổ Tiên Vực có nhiều thế lực đỉnh cấp dưới Thiên Thần tộc có thần binh pháp bảo trấn tộc, trấn giáo là Xa tộc luyện chế ra.
Xa Ưng lạnh nhạt nói:
- Ta nghe nói không lâu trước có cuộc chiến rất đặc sắc, tiếc là bỏ lỡ, hôm nay không biết có thể bù đắp tiếc nuối cho ta mở rộng tầm mắt không.
Xa Ưng đang nhắc tới trận chiến ba thế lực lớn đối phó Huyền Nữ và Lâm Tiêu.
Nguyệt Trường Không cười khẩy nói:
- Chắc không thành vấn đề, không chỉ có bấy nhiêu người đến đây đi?
Có một số việc đã làm, mọi người xé rách mặt nạ vậy không che giấu nữa. Các cường giả tụ tập tại đây hôm nay, sẽ xảy ra cuộc va chạm không thể tránh khỏi.
Cường giả Lôi tộc nhìn Xa Ưng, nói:
- Ta nghe nói Xa Ưng nhà ngươi vốn có năng lực kinh thế, có thể luyện tất cả thần binh trên thế gian. Hôm nay ta muốn được mở mang tầm mắt.
Trong mắt cường giả Lôi tộc như bắn ra tia chớp, có chút khiêu khích.
Sau đó cường giả thế lực đỉnh cấp đến từ Thái Cổ lục tục tới nơi, có hơn một nửa thế lực có mặt.
Lúc này huyết khí nồng nặc giáng lâm, mọi người nhìn ra xa. Nơi đó có lạnh lẽo buốt giá, bóng dáng tuyệt đẹp bước tới, thân hình như ma, khuôn mặt rất đẹp nhưng cho cảm giác cực lạnh, không dám đến gần, rất nguy hiểm.
Khoảnh khắc nhìn nàng ba cường giả Tần tộc mắt sáng rực như lúc thấy Huyền Nữ, trong mắt không chút che giấu tham lam.
Nguyệt Trường Không mắt lóe tia sáng, gã cười. Đúng là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ vào. Vậy cũng tốt, đã chủ động đưa lên cửa thì khỏi mắc công tìm nàng. Chỉ cần bắt Lạc Thần Lệ thì với quan hệ mập mờ của nàng với Tần Vấn Thiên, không sợ hắn không lộ mặt. Tuy trong thế giới luân hồi Nguyệt Trường Không đã trở nên rất mạnh, nhưng gã có gút mắc trong lòng đến nay chưa gỡ bỏ, đó là Tần Vấn Thiên.
Cảm nhận khí thế trên người Lạc Thần Lệ thay đổi, mạnh hơn xưa nhiều, nàng không chút che giấu phát ra ngoài. Hiển nhiên Lạc Thần Lệ tu hành tà pháp nhanh chóng biến mạnh, sau đó tìm đến Nguyệt Trường Không.
- Xem ra Lạc Thần Lệ sa đọa thật.
Tần Vấn Thiên lẩn trong đám đông, nhìn Lạc Thần Lệ xuất hiện, cảm nhận khí chất trên người nàng, nỗi lòng hắn phức tạp:
- Lệ nhi.
Đường nét trên mặt Tần Vấn Thiên thay đổi biến về như cũ, hắn đi hướng đám người.
Khi Tần Vấn Thiên đi ra, Nguyệt Trường Không sửng sốt sau đó cười tươi:
- A?
Không ngờ Tần Vấn Thiên xuất hiện đơn giản vậy, lúc trong Đại Hội Vạn Giới, giữa Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Lệ đã có ám muội, giờ nàng mới xuất hiện hắn liền bước ra, quả nhiên có quan hệ không tầm thường.
Người Tần tộc cũng thấy Tần Vấn Thiên, họ mỉm cười.
Lạc Thần Lệ nhìn Tần Vấn Thiên đi đến, trái tim lạnh lẽo run rẩy, lòng thầm kêu lên:
- Ca!
Tần Vấn Thiên xuất hiện ngay khi nàng đến, rõ ràng hắn đi ra chỉ vì nàng.
Cường giả Tần tộc lạnh nhạt nói:
- Hôm nay đúng là ngày lành, đệ tử Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện xuất hiện, các vị có cơ hội giải bí mật rồi.
Cường giả các phương cùng nhìn Tần Vấn Thiên, nhìn thanh niên anh tuấn trước mắt. Với nhiều người không có ấn tượng gì về Tần Vấn Thiên, cùng lắm là giống Lâm Tiêu nghe qua tên Thanh Thành Giới Chủ, không rành về hắn.
Lạc Thần Lệ truyền âm hỏi Tần Vấn Thiên:
- Ca, sao đến làm gì?
Giọng Lạc Thần Lệ hơi ai oán, việc này là của nàng, nàng gánh thù hận, Vô Mệnh gia gia chết vì nàng, dù thế nào nàng phải đối mặt. Nguyệt Trường Không chết hoặc nàng chết, giờ liên lụy ca ca, Lạc Thần Lệ không muốn chút nào.
Nhiều người ở đây từng bị Nguyệt Trường Không dụ dỗ, không có ý tốt với người Thiên Đạo Thánh Viện.
Tần Vấn Thiên xuất hiện nguy hiểm còn hơn những gì Lạc Thần Lệ sắp đối mặt. Nguyệt Trường Không muốn đối phó hắn, người Tần tộc muốn xử hắn, những người khác có lẽ có người muốn giữ hắn lại.
Tần Vấn Thiên truyền âm đáp lại đầy yêu thương:
- Nha đầu ngốc, bởi vì nàng là muội muội của ta.
Tần Vấn Thiên chỉ có một muội muội, máu mủ liền nhau, sao hắn có thể không đi ra? Dù biết rõ nguy hiểm hắn vẫn không quay đầu.
Hốc mắt Lạc Thần Lệ đỏ hoe.
Nguyệt Trường Không thấy cảnh này cười khẩy nói:
- Đừng truyền âm giao lưu nữa, tình chàng ý thiếp như thế quả nhiên các ngươi làm chuyện cẩu thả.
Tần Vấn Thiên mỉa mai lại Nguyệt Trường Không:
- Nguyệt Trường Không, ngươi tồi tệ vượt sức tưởng tượng của ta. Sau khi bị lộ chuyện năm đó mà ngươi sống được đến bây giờ, sống trong sỉ nhục, dù ngươi dùng hết thủ đoạn ti tiện cũng không thể tẩy sạch mọi thứ của ngươi. Nguyệt Trường Không nhà ngươi mãi mãi là tiểu nhân vô sỉ.
Nguyệt Trường Không bị đâm trúng chỗ đau, gã híp mắt đặt ly rượu xuống, chậm rãi đứng dậy, khí thế đáng sợ điên cuồng uấn nhưỡng dâng trào.
Nguyệt Trường Không không muốn khai chiến sớm như vậy, vốn định để mọi người ngồi cùng nhau trò chuyện một buổi, tạo không khí. Đáng tiếc có người sốt ruột muốn chết.
Mọi người hào hứng nhìn, họ không ngờ nhanh vậy sắp đánh nhau.
Một giọng nói vang lên:
- Ngươi nói tuy có lý, hắn đúng là tiểu nhân tồi tệ nhưng hôm nay mạng của hắn là của ta.
Thấy Nguyệt Trường Không đứng dậy Lâm Tiêu buông ly rượu xuống, ngẩng đầu lên, trong con ngươi bắn ra ánh sáng Càn Khôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận