Thái Cổ Thần Vương

Khảo nghiệm thập cường

Ánh mắt Đông Thánh Đình nhìn về mọi người, khóe miệng mang theo ý cười, phần thưởng tam giáp, lấy nội tình của Đông Thánh Tiên môn, tất nhiên là trình độ tiên vương cấp.
Loại bảo vật tầng thứ này, cường giả Tiên Thai đều không thể đụng chạm đến, mà tam giáp của lần thịnh yến này lại có cơ hội nhận được, đây là giá trị cỡ nào.
- Thịnh yến lần này, phần thưởng của người thứ nhất là Thiên Bằng phù cốt, Thiên Bằng này là tứ đại chí tôn cùng một tọa kỵ tiêu diệt, Thiên Bằng này còn được gọi là Thiên Bằng chí tôn có thực lực tiên cảnh đại yêu, phù cốt này ẩn chứa tinh hoa của Thiên Bằng chí tôn.
Đông Thánh Đình mở miệng nói, ngay lập tức có rất nhiều tiên vương đều có chút kinh hãi.
Thiên Bằng Chí Tôn, đây là đầu Thiên Bằng kiệt ngạo vô cùng, nếu có được phù cốt trên người nó, đối với việc lĩnh ngộ tuyệt đối có ích rất lớn, thậm chí có thể cảm nhận được lực lượng của Thiên Bằng Chí tôn.
Phía dưới, rất nhiều cường giả Tiên Thai cũng kinh hãi, nếu bọn họ có được phù cốt của Thiên Bằng cũng sẽ có được rất nhiều lợi ích.
Đáng tiếc, chỉ có tam giáp mới có thể có được.
- Phần thưởng của người thứ hai, đồng dạng cũng là bảo vật của một vị chí tôn của Đông Thánh Tiên môn ta lưu lại, lúc đấy vị chí tôn này từng gặp một sơn bích tu hành mấy ngàn năm, sau này sơn bích hóa thành tiên bích, tích chứa lĩnh ngộ lực lượng chí tôn tu hành, cực kỳ quý giá.
Đông Thánh Đình tiếp tục nói, lại là một trận kinh hô, nhân vật tiên vương cũng vô cùng muốn lấy được vật này.
Tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn, đó là những người đi theo Đông Thánh tiên đế chinh phạt, bọn họ là tồn tại chí cao vô thượng của Đông Thánh Tiên môn chỉ xếp sau Đông Thánh tiên đế.
- Phần thưởng của người xếp thứ ba là một kiện thần binh cấp tiên vương, bởi vì thực lực của các ngươi cũng không thể phát huy ra lực lượng của thần binh, cho nên thần binh lần này là laoij phi hành.
Đông Thánh Đình chậm rãi mở miệng, xếp hạng thứ ba đạt được thần binh cấp tiên vương, đây là khái niệm gì cơ chứ.
Ba bảo vật được làm phần thưởng quả nhiên đều là cấp tiên vương.
- Như vậy ngươi đã hài lòng chưa?
Đông Thánh Đình cười nhìn Quân Mộng Trần, mở miệng nói.
- Haha, nếu vậy ta sẽ lấy một vị trí trong đó vậy.
Quân Mộng Trần thẳng thắn nói, cách nói vẫn tùy tiện như cũ, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác cực kỳ cuồng ngạo.
Thật như hắn đã đạt được vị trí tam giác rồi, đây cũng không phải là cuồng vọng một casch bình thường.
Mười người còn lại, ai không phải là người siêu phàm, ai không phải là người vô song, vị trí tam giác nói dễ vậy sao.
Ngoại trừ ba yêu nghiệt Tần Vấn Thiên này, những người khác như Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Hoa Thái Hư, Lệ, Diệp Thiên Trần, Thái Tháp, Mạc Vấn, mỗi lần nhìn thấy mười người này, mọi người đều có chút nhức đầu, bọn họ sinh ra một loại cảm giác rằng loại bỏ bất kỳ một người nào, cũng là một việc cực kỳ tàn nhẫn.
- Ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo điện hạ.
Lúc này Lưu Ly công chúa mở miệng hỏi, Đông Thánh Đình cười nói:
- Công chúa xin nói.
- Hoa Thái Hư cùng Lệ, bọn họ tiến vào thập cường, như coi như là tồn tại xếp hạng cuối cùng a.
Lưu Ly công chúa hỏi, Hoa Thái Hư cùng với Lệ lần lượt là đệ tử của Vạn Hóa tiên vương cùng với Bất Bại tiên vương, thậm chí cũng không phải là người của Đông Thánh Tiên môn, như vậy nếu họ vào tam giáp thì phải làm như thế nào? Đông Thánh tiên đế cũng không thể thu làm môn hạ đệ tử a.
- Nếu bọn họ tiến vào tam giáp thì phần thưởng vẫn thuộc về bọn họ như cũ, phụ thân ta cũng sẽ không làm người khác khó xử, nhưng bọn họ có tự nguyện nhận phụ phân ta làm sư tôn hay không thì mọi người đều được đối xử bình đẳng như nhau.
Đông Thánh Đình cười nói vui vẻ, phong độ nhẹ nhàng.
- Ân, ta hiểu được.
Vẻ mặt công chúa Lưu Ly không thay đổi, cũng là tâm như gương sáng, Hoa Thái Hư cùng Lệ tham gia khảo hạch không phải là không có thủ đoạn của Đông Thánh Đình, nếu như hai người này thật sự đều tiến vào vị trí tam giáp, người phía sau nếu bị hai người đẩy ra, dĩ nhiên sẽ không có tư cách bái Đông Thánh tiên đế làm sư phụ, nếu không, người khác sẽ nói thiên phú đệ tử của tiên đế còn không bằng thiên phú đệ tử của Vạn Hóa tiên vương cùng với Bất Bại tiên vương, như vậy nghe cũng không được tốt lắm.
Đông Thánh tiên đế là nhân vật bậc nào, mặc dù ít thu đệ tử nhưng cũng không cho phép những thanh âm như vậy xuất hiện, mặc dù trên thực tế, thiên phú đệ tử của Đông Thánh tiên đế cũng không thể thật sự tất cả đều lời hại hơn thiên phú đệ tử của các tiên vương, nhưng ít ra, ở thịnh yến trăm năm một lần này là không thể xuất hiện, chuyện xảy ra nở nơi này đều sẽ truyền đi khắp thiên hạ.
- Điện hạ, khảo nghiệm xếp hạng thập cường, cần phải thận trọng, không thể lấy một cuộc tỷ thí để quyết định được, t đề nghị dùng ba vòng quyết định, giống như trước ở trên chiến đài áp chế cảnh giới giống nhau để tranh phong, cái này thì để tại một vòng cuối cùng, về phần hai đợt trước đó thì có thể xin các tiên vương ở đây xuất thủ, khảo nghiệm ý chí và tâm tính của bọn họ.
Lúc này, bên cạnh có một vị tiên vương của Đông Thánh Tiên môn thấp giọng nói:
- Dĩ nhiên, cụ thể như thế nào còn cần điện hạ tới quyết định, ta cũng chỉ là nói ra đề nghị.
- Nói có lý, chiến lực là khảo hạch tương đối trọng yếu, cảnh giới của họ bất dồng, vậy giống như trước áp chế cảnh giới cùng chiến đài là lựa chọn tốt nhất, nhưng cũng không thể đánh một trận là quyết định tất cả.
Đông Thánh Đình cười gật đầu nói:
- Vậy theo như ngài nói, phân thành ba vòng, mỗi một vòng đều phân ra xếp hạng, cuối cùng căn cứ vào xếp hạng ba vòng đó để đưa ra xếp hạng cuối cùng.
- Điện hạ quyết định a.
Các vị tiên vương bên cạnh rối rít gật đầu đồng ý.
- Vòng khảo hạch thứ nhất sẽ giao cho Mộng Yểm vương, tùy ý để Mộng Yểm vương khảo nghiệm, có điều cần phải phù hợp.
Đông Thánh Đình nhìn về phía một vị tiên vương bên cạnh, tiên vương này mặc một thân hắc bào, nhưng mà hắn đang dựa vào trên ghế, nhàn nhã như đi ngủ, dường như ngủ được rất say sưa.
Đông Thánh Đình cũng không quá để ý, hắn biết Mộng Yểm vương nghe được, Mộng Yểm vương này là cơn ác mộng của rất nhiều cường giả, hắn có thể ở trong mộng giết người, ở trong Đông Thánh Tiên môn là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
- Chính xác, Mộng Yểm vương tới khảo nghiệm là vô cùng thích hợp.
Mọi người cười đáp.
- Chẳng qua bây giờ còn sớm, lại để cho bọn họ nghỉ ngơi trong chốc lát, chúng ta tiếp tục uống rượu.
Đông Thánh Đình nâng chén, mời rượu chư vị cường giả, đoàn người trò chuyện không khí rất hòa hợp.
- Sư huynh.
Lúc này, Quân Mộng Trần nhìn về phái Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Tần Vấn Thiên nhìn về phía hắn, lại nghe Quân Mộng Trần truyền âm nói:
- Tần su huynh, ngươi có ân oán với Đông Thánh Đình cùng với Diễm Uyên tiên vương, lúc trước Diễm Uyên tiên vương có ám chỉ qua, ngươi nhất định không vào được tam giáp, hơn nữa Đông Thánh Đình vẫn rất khách khí, giống như khẩu phật tâm xà, có thể hay không tại một vòng cuối cùng này cố ý nhằm vào ngươi.
Trong con mắt Tần Vấn Thiên có ánh sáng lưu chuyển, không nghĩ tới Quân Mộng Trần cũng đã nghĩ tới điểm này, lúc trước nghe Đông Thánh Đình nói, lần này có ba vòng khảo hạch, một vòng cuối cùng mới là chính diện chiến đấu, quy tắc cũng là do Đông Thánh Đình tới định đoạt, nếu như nói nhằm vào hắn cũng không phải là không có loại khả năng này.
- Mộng Trần, nếu là muốn nhằm vào mà nói, ba người chúng ta đều có thể bị nhằm vào, binh tới tướng đỡ, tận hết khả năng, tại vòng chiến đấu cuối cùng, bọn họ nghĩ muốn nhằm vào cũng không được.
Tần Vấn Thiên trả lời, Quân Mộng Trần gật đầu nói:
- Nếu bọn họ chơi xấu, vậy chúng ta sẽ náo cho long trời lở đất.
Ba người trò chuyện với nhau, lại nghe bên kia có thanh âm Đông Thánh Đình truyền đến:
- Chư vị, quy tắc tranh đoạt thập cường đã định ra, vòng thứ nhất để cho Mộng Yểm vương tới thử nghiệm, hiện tại mười thiên kiêu tất cả lên Cổ chiến đài .
Mười đại thiên kiêu nghe được lời ấy, đều đi lên Cổ chiến đài, chia ra đứng ở vị trí bất đồng.
Mộng Yểm vương như cũ còn đang ngủ, dường như hắn chưa từng tỉnh dậy.
- Một vòng khảo nghiệm này, do Mộng Yểm vương xuất thủ, người nào không kiên trì được trước sẽ xếp hạng cuối cùng, người nào kiên trì đến cuối cùng sẽ xếp hạng thứ nhất, dĩ nhiên đây là vòng xếp hạng thứ nhất, kế tiếp ba vòng khảo nghiệm đều có xếp hạng, cuối cùng tổng hợp lại để lấy ra xếp hạng.
Đông Thánh Đình chậm rãi mở miệng, nhìn về phía Mộng Yểm vương nói:
- Hiện tại, tiền bối có thể rat ay rồi.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, cũng không có bất kỳ khí tức, Mộng Yểm vương cũng không động, song ở trong nháy mắt này, trên chiến đài của mười đại thiên kiêu, trong lúc bất chợt cảm giác hình ảnh trước mắt biến ảo, bọn họ đã không có ở trên Cổ chiến đài.
- Cảnh trong mơ.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên chợt loé, ở chung quanh hắn lúc này là cả vùng đất rộng lớn, hắn bị dẫn vào mộng cảnh của Mộng Yểm vương.
Không một tiếng động nào, trong nháy mắt đã đi vào giấc mộng, quá mạnh mẽ.
Tần Vấn Thiên xem xét khắp nơi, nơi này không có gì cả, hắn tìm một chỗ thạch đài khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.
Không gian yên tĩnh đến đáng sợ, không một tiếng động nào, thậm chí không có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, dường như hắn bị trục xuất oở cảnh trong mơ này.
Thời gian dường như qua thật lâu, Tần Vấn Thiên tập trung tư tưởng, không hỏi đến việc bên ngoài..
Nhưng vào lúc này, đôi mắt của hắn mở ra, tại trước người hắn xuất hiện một đạo thân ảnh, thân ảnh ấy thuần khiết vô cùng, như hoa sen ở trên núi băng, thân thể hoàn mỹ kia không chút tỳ vết, đôi mắt thanh tịnh thông suốt.
- Thanh nhi.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ, nhìn thân ảnh kia nói:
- Ngươi có khỏe không?
Biểu tình trên mặt Thanh nhi hơi mềm lại, cuối cùng hiện ra một nụ cười rung động lòng người.
- Đây chỉ là mộng, ngươi làm sao có thể xuất hiện ở đây?
Tần Vấn Thiên tự giễu cười một tiếng, nhưng thật sự có chút nhớ Thanh nhi rồi, nghĩ tới đây, khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười, trước mắt hiện lên rất nhiều hình ảnh, từng hình ảnh năm đó ở chung với Thanh nhi cũng lục tục hiện ra trước mắt, từ lần đầu tiên ở Tiên Trì cung gặp nhau, Thanh nhi vẫn bị Thanh Mị tiên tử phân phó đi theo hắn.
Dần dần, trong phạm vi tầm nhìn không ngừng hiện ra, dường như hắn đã đưa thân vào trong hồi ức, khóe mắt Tần Vấn Thiên mang theo từng đợt tưởng niệm.
- Đây là đang trong giấc mộng của Mộng yểm vương, ta nhưng lại không cso cách nào ổn định tâm thần ư, thế nhưng cũng quá nhớ Thanh nhi rồi.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn phát hiện giờ phút này hắn không ở trong hoang dã nữa, mà là bị vây ở trong hồi ức, lần nhớ lại này giống như là một giấc mộng đang xảy ra.
Đột nhiên, Tần Vấn thiên cảm giác cả người lạnh như băng, sau lưng cũng mơ hồ xuất hiện mồ hôi lạnh, hắn cũng tu hành lực lượng mộng, đây không phải là mộng của Mộng Yểm vương mà là của chính hắn.
Mộng Yểm vương nhìn trộm giấc mộng của hắn, nhìn trộm trí nhớ của hắn.
- Không…
Tần Vấn Thiên bảo vệ chặt tâm thần, muốn che đậy tất cả tạp niệm, nhưng mà hắn phát hiện những chuyện cũ không ngừng hiện ra trước mắt, giờ khắc này đã không chỉ là về Thanh nhi mà còn về tất cả của hắn.
Bên ngoài tự nhiên không biết trên người bọn họ đã xảy ra chuyện gì, thập đjai thiên kiêu vẫn đứng ở trên Cổ chiến đài không nhúc nhích, Mộng Yểm vương từ đầu đến cuối dường như chưa từng động tới, duy chỉ có Đông Thánh Đình ánh mắt sáng quắc, quét nhìn mọi người, ánh mắt thỉnh thoang rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, lại có tinh mang lóe lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận