Thái Cổ Thần Vương

Viện trưởng Diệp

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Côn chủ danh xưng Thiên Địa Cực Tốc, lần trước đi ra từ thiên quật, các vị cường giả bày ra thiên la địa võng cũng không thể ngăn cản được hắn, có thể xem như không có bất kì đạo pháp hay lực lượng nào cản được.
Hắn bay ngang qua Không Gian Hư Vô trong nháy mắt, rồi hạ xuống trước người tần Vấn Thiên, hai người đã ngầm ước định từ trước, thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, đáp xuống trên người côn chủ, thứ bọn họ muốn không phải là chiến đấu thật sự, hôm nay, tất cả có thế toàn thân mà thoát ra, bọn họ ở nơi này đối mặt chính là toàn bộ thế lực của Thái Cồ.
- Chư vị hùng hổ dọa người đến như vậy, không thể không nói rõ, hôm nay các người ra tay với ta, nếu như hôm nay không thắng được ta, các người sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đặt chân ở thiên quật?
Tần Vấn Thiên đứng trên lưng côn chủ, cao giọng nói, âm thanh rung động cả bầu trời, làm cho trong lòng rất nhiều cường giả của Thái Cổ rùng mình.
Cuộc chiến thần tiên ngày hôm nay, Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung đứng về phía Tần Vấn Thiên, bọn họ sẽ có được tư cách tiến vào thiên quật.
Ngoại trừ hai thế lực lớn này ra, còn có thể lực của bản thân Tần Vấn Thiên, hơn nữa Lạc Thần Xuyên, Yêu Thần Sơn, Kiếm Quân Lai cũng đều ở đó, đã mơ hồ trở thành một khối thế lực không thể coi thường, tuy rằng còn lâu mới có thể đánh đồng cùng với toàn bộ Thái Cổ, nhưng ít ra cũng có phân lượng, thậm chí có thể vào hôm nay, bùng nổ tra một trận thần chiến như vậy.
Tần Vấn Thiên lấy thiên quật làm căn cứ địa, đã có thành tựu, nếu như hôm any để hắn rời đi, sau này muốn đối phó với hắn sẽ càng ngày càng khó.
- Không thể để cho hắn đi được.
Gia chủ Ngưu Thần tộc nói như vậy, thân thể hắn bay lên bầu trời, trên bầu trời xuất hiện Thần Ngục, trực tiếp bao phủ xuống, nhốt toàn bộ vô thận hư không vào bên trong Thần Ngục, giống như Tần Vấn Thiên đã nói, rất nhiều người đã đắc tội với Tần Vấn Thiên, thả hắn đi ra, vĩnh viễn đừng bao giờ nghĩ đến việc đươch vào thiên quật, ngược lại, Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung có thể đi vào, như vậy sẽ khiến cho bọn họ bị bỏ lại, có thể trong thời gian ngắn sẽ không có biến cố gì xảy ra, nhưng năm vạn năm sau, mười vạn năm sau thì sẽ như thế nào, không ai có thể biết trước được.
Thương Khung Thần Ngục, bao trùm không gian vô tân, dường như phong tỏa cả tòa Tần thành, nhưng mà Côn Bằng vẫn phóng lên trời, bay ngang qua hư không, Thần Ngục giống như là sức mạnh không gian đạo pháp, đạo của hắn, có thể xuyên thấy tất cả mọi lực lượng đạo pháp.
Nhưng vào lúc này, gia chủ Ngưu Thần tộc vẻ mặt lạnh nhạt khinh miệt, hắn lấy ra một món pháp bảo, pháp bảo này có hình dạng là hình vuông, bay về về bầu trời, hòa lẫn vào trong Thương Khung Thần Ngục, sau đó, bên trong pháp bảo này tỏa ra hào quang vô tận, Thương Khung Thần Ngục kia đột nhiên rung động, dường như cùng với pháp bảo kia hòa làm một thể, trong khoảnh khắc đó, những đường neus vô tận xoay chuyển xung quanh Tần thành, cả tòa thành bị phong cấm.
Côn chủ phát ra một tiếng gầm, hắn dường như cảm nhận được sức mạnh của Thương Khung Thần Ngục kia, không cách nào thoát ra ngoài được, bọn họ bị giam giam giữ ở trong này, lần này, bọn họ không chỉ rèn đúc Thần Ngịc, còn mang tới cả chí bảo của Ngưu Thần tộc, dùng ở trên người bọn họ, côn chủ tuy được gọi là tốc độ vô song, nhưng cũng không xuyên qua được Thương Khung Thần Ngục mà gia chủ Ngưu Thần tộc đã rèn đúc từ tuyệt thế thần binh.
Chư vị thần tiên vây tới chém giết, khí thế ngập trời, thần uy khủng bố, mấy người côn chủ thần sắc tất cả đều lúng túng.
- Người bọn họ muốn là ta, nếu như có chuyện gì, ta sẽ gánh chịu tất cả, chư vị không cần vì ta mà chiến đấu đến chết.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói, lần này hắn đến Tần tộc, thực ra là vì việc tư, nhưng mấy người Thiên Thôn Yêu Chủ đồng ý đến đây, trong lòng hắn rất cảm kích, nhưng nếu như thỉnh cầu Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung rat ay mà vẫn không được, như vậy hắn cũng không muốn liên lụy đến những người khác.
Thứ những người này muốn chính là thiên quật mà hắn lại là người có được thiên quật, bởi vậy nếu thật sự có chuyện gì, một mình hắn chịu là được rồi.
- Còn chưa đến lúc đó, trước mắt cứ chiến đấu đi rồi một lát lại nói tiếp.
Thôn Thiên Yêu Chủ lớn tiếng nói, chỉ thấy thân thể Yêu Chủ tách ra, Tần vấn Thiên cũng tương tự bước về phía trước, hắn vẫn còn cầm Thí Thần Côn trong tay, nhằm về phía mấy vị thần tiên đánh xuống một côn, các vị thần bị buộc phải tách ra.
Kiếm Quân Lai cũng bước ra phía trước, trước người xuất hiện một thanh kiếm hà, bóng người của hắn cùng với kiếm hà hòa thành một thể, khai thiên tích địa, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt do bị kiếm chém, chỗ nó đi qua, mọi người đều biến sắc, muốn tách ra, nhưng thời gian dường như đã ngừng lại, tốc độ của bọn họ trở nên chậm chạp, kiếm hà đột nhiên biến thành ngàn vạn dòng sông, bắn về tứ phía trên bầu trời, như cơn mưa kiếm, óng ánh vô biên.
- Lấy trứng chọi đá, chỉ có mấy người các ngươi, còn không đáng nhắc đến.
Gia chủ Xa tộc hôm nay cũng đến, hắn đứng ở phía trước không có lui lại, tay cầm thần trượng, đánh về phía trước, trong đất trời xuất hiện thần trận cực kì lấp lánh, cứng rắn không thể phá vỡ, Xa tộc, thế gia luyện kí đệ nhất Thái Cổ, phất tay thành thần trận.
- Tần Vấn Thiên, không cần giãy giụa nữa, chiến đấu tiếp đối với ngươi không có bất kì lợi ích gì.
Tộc trưởng Lôi tộc mở miệng, hắn hóa thành Lôi Thần, cầm Hạo Thiên Lôi Thần chuy trong tay, đánh một chuy về phía Tần Vấn Thiên, trong khoảnh khắc, trên trời xuất hiện sấm chớp mang theo khí thế hủy diệt giáng xuống, Tấn Vấn Thiến đẩy hố đen Thứ Nguyên lên, nhưng dưới sự mạnh mẽ của sấm chớp trên trời cao kia, không gian Thứ Nguyên trực tiếp bị đánh nát, khu vực mênh mông xung quanh Tần Vấn Thiên dường như một iên một đạo uy áp kì lạ, làm cho cả người Tần Vấn Thiên tê dại, tựa như muốn mất đi sức mạnh, điều này chứng tỏ bên trong từng đạo sấm chớp trên trời giáng xuống kia chứa đựng đạo pháp công kích phi phàm.
- Ngươi có chạy đằng trời, sao không bó tay chịu trói.
Lôi Thần giơ Hạo Thiên Lôi Thần chuy lên một lần nữa, liên tục nên xuống thần lôi, trong khoảnh khắc này vùng đất kia như hóa thành cấm địa nhân gian, xung quanh chỗ Tần Vấn Thiên tràn đầy lực lượng Lôi Đình Thiên Phạt, mỗi giờ mỗi khắc giống như ma túy tràn vào thân thể hắn.
Nguyệt Trường Không vẫn đứng bên cạnh nhìn chăm chú, tùy thời mà hành động, bây giờ Tần Vấn Thiên rất mạnh, hắn không phải không thừa nhận điều này, nếu bây giờ hắn có là thần tiên thì với khả năng hiện tại của hắn cũng không phải là đối thủ của Tần Vấn Thiên, tuy vậy điều này cũng không làm tâm tư của hắn dao động, chỉ cần có thể nuốt chửng được Tần Vấn Thiên, chính mình có thể kế thừa được năng lực của hắn, tương lai của mình chỉ có thể càng ngày càng mạnh lên.
Thân thể Nguyệt Trường Không dường như muốn hóa thành hư ảnh, quanh thân của hắn có vô tận hơi thở màu đen lưu chuyển đến gần Tần Vấn Thiên bên kia.
Gia chủ Xa tộc đi tới, thần trượng đánh ra, nhất thời thần trận bị bao trùm bởi sức mạnh sấm sét, hóa thành một vòng xoáy đáng sợ, ánh sáng vô tận trong thầm trận đánh úp về phía Tần Vấn thiên, muốn chế trụ hắn lại.
- Đùng đoàng!
Một tiếng vang thật lớn, bầu trời rung động, tất cả thần tiên đang chiến đấu bên trong tâm thần đều run lên, ngẩng đầu nhìn lên trời, ai đang công kích không gian Thần Ngục?
Chỉ thấy ở bên ngoài Thần Ngục, trên trời xuất hiện một bàn tay lớn không ngừng đánh xuống, như cả một thế giới nên xuống không ngừng, không gian Thần Ngục xuất hiện vết nứt, khiến cho tộc trưởng Ngưu Thần tộc cau mày.
Tần Đãng Thiên đưa mắt nhìn lên bầu trời, vẻ mặt nghiêm lại trong giây lát, bàn tay lớn xuất hiện trên bầu trời kia hình như có chút quen thuộc.
- Đùng đoàng.
Không gian Thần Ngục bị phá nát, thần binh pháp bảo bay trở về trong tay tộc trưởng Ngưu Thần tộc, nhưng không gian đang bao bọc này đã bị tan rã, trên hư không có một bóng người xuất hiện, người này rất lạ mặt, là một ông lão, người biết ông ta không nhiều, nhưng vẫn có mấy người đời trước biết được sự tồn tại của ông ta.
Mọi người chỉ biết ông ta họ Diệp, bây giờ, ông ta là viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện.
- Thiên Đạo Thánh Viện không hỏi chuyện bên ngoài, cớ gì lại can thiệp vào chuyện ở đây?
Tần Đỉnh ngẩng đầu, nhìn về bóng người mới xuất hiện kia lạnh lùng mở miệng, hắn cùng với viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện gặp gỡ một lần.
- Tốt xấu gì Tần Vấn Thiên cũng tu hành ở Thiên Đạo Thánh Viện của ta, chính là Thánh Viện đệ tử của ta, lại từng bước vào nơi trong truyền thuyết của Thiên Đạo Thánh Viện, rất có duyên với Thiên Đạo Thánh Viện của ta.
Viện trưởng Diệp nói:
- Hơn nữa, chư vị ở đâu đều là nhân vật đỉnh cấp của Thái Cổ Tiên Vực, sử dựng trận chiến lớn như vậy để đối phó với một vị hậu bối, chẳng lẽ không cảm thấy được trên mặt tối tăm hay sao?
- Hắn giữ thiên quật làm của riêng, không chịu để các vị cường giả Thái Cổ tiến vào tu hành, chúng ta tự nhiên là không đồng ý.
Có vị cường giả đáp lại lời ông ta.
- Thiên quật nếu đã nằm trong tay hắn, tất nhiên là do hắn quyết định, một màn ngày hôm nay, cùng với việc các vị đến Thiên Đạo Thánh Viện của ta năm đó cũng có chút tương tự, khi đó, chư vị cũng cho rằng nơi truyền thuyết trong Thiên Đạo Thánh Viện cũng nên để cho người Thái Cổ tự do ra vào, vậy thì khi nào, gia tộc cũng như giáo phái của các vị cũng để cho thế nhân đi vào một chút.
Viện trưởng Diệp nhàn nhạt mở miệng, trong lòng mấy người bên dưới có hơi không yên, xác thực đúng là có chút tương tự, dưới sự ảnh hưởng của lợi ích, các cường giả trong tiên vực liên thủ áp bức.
- Xem ra Viên trưởng Diệp là mang theo oán niệm đến đây.
Tần Chính lạnh lùng nói.
- Tần Vấn Thiên, ngươi đi trước đi.
Viện trưởng Diệp mở miệng nói, Tần Vấn Thiên nhẹ giọng đáp lại:
- Đa tạ tiền bối.
Dứt lời, côn chủ hạ xuống, hắn bước lên lưng côn chủ, bay lên trời rời đi.
- Chạy đi đâu.
Tần Đỉnh lạnh lùng mở miệng, Thẩm Phán Kích trong ta hắn đâm thẳng về phía bầu trời, trong khoảnh khắc, bầu trời hóa thành Âm Dương thiên, chia cách tất cả, thân thể côn chủ muốn vọt thẳng ra ngoài, đã thấy Tần Đỉnh cười lạnh, chỉ thấy côn chủ dường như đã nhảy vào bên trong một trận đồ Âm Dương, trước sau không thể mìm thấy lối thoát.
- Mơ mộng hão huyền.
Tần Đỉnh lạnh lùng mở miệng, Thầm Phán kích trong tay đâm ra một lần nữa, một trận sóng kinh thiên động địa xuất hiên, thân hình côn chủ xuyên qua hư không muốn rời đi, đã bị Thầm Phán Kích công kích làm cho không nhìn thấy tất cả khoảng cách không gian, thân thể cao lớn của côn chủ máu bắn tung tóe, phát ra tiếng kêu gào thống khổ.
- Tần Đỉnh ngươi quá đáng quá rồi.
Viện trưởng Diệp mở miệng nói, ông ta bước về phía trước, đi về phía Tần Đỉnh ở bên kia, đã thấy Lôi Thần ở trước mặt hắn, Hạo Thiên Lôi Thần chuy trực tiếp đập xuống, hôm nay, bất luận là ai muốn thả Tần Vấn Thiên rời khỏi cũng đều không thể được.
Vô tận thần lôi đánh về phía Viện trưởng Diệp, thần sắc của Viện trưởng Diệp cực kì bình tĩnh, bàn tay ông ta đưa về phía trước, trong khoảng khắc đó, vô tận thần lôi đều dừng lại ở đó, thậm chỉ toàn bộ hư không dường như cũng đều bị ngăn cản ở đó, một luồng ánh sáng vô hình bao phủ Lôi Thần, trong giây phút này, Lôi Thần chỉ cảm thấy tình mạng của hắn chịu sự uy hiếp mạnh mẽ, tựa như có một bàn tay vô hình trực tiếp nắm lấy vận mệnh của hắn.
Một luồng sức mạnh cấm kị từ trong cơ thể bộc phát ra, Lôi Thần giống nhưu tắm rửa trong vô tận thần uy, tinh hồn tỏa ra, giống nhưu Cửu Thiên Thần Vương, trong bầu trời mênh mông, đều là lôi đình vô tận, một bóng dáng Lôi Thần huyền ảo, tựa như đang chống đối lại bàn tay vô hình kia.
- Ngươi dùng thủ đoạn gì?
Lôi Thần mở miệng hỏi, run sợ không ngừng.
- Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, số mệnh của Tần Vấn Thiên, các người không thể quyết định được.
Viện trưởng Diệp nhàn nhạt mở miệng, bàn tay vận mệnh to lớn liên tục ép xuống, Lôi Thần điên cuồng gào thét một tiếng, dường như cực kì thống khổ, đó là cảm giác vận mệnh bị người ta nắm lấy, quá khó để chấp nhận, mặc kệ ngươi có thủ đoạn như thế nào, thì đều không thể dùng đến được!
Rất nhiều người nhìn về phía trận chiến đó, viện trưởng Thiên Đạo Thánh Viện không xuất hiện đó không ngờ lại cường đại đến như vậy, đây chắc có lẽ chính là nguyên nhân Thiên Đạo Thánh Vực có thể đứng vững ở Huyền Vực qua vô số tháng năm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận