Thái Cổ Thần Vương

Biến cố lớn ở Hoang Vực.

- Bây giờ chúng ta đi đâu?
Côn Chủ không ngừng xuyên thẳng qua tầng mây trên bầu trời, hỏi.
- Đi Hoang Vực đi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, núi Thần sơn, Lạc Thần thị đều ở trong Hoang Vực. Sau khi thoát ra, mục tiêu đầu tiên chính là Hoang Vực.
Đương nhiên, ngoại trừ núi Yêu Thần cùng Lạc Thần thị, còn có Ngưu Thần tộc.
- Cho dù là đến Hoang Vực, chúng ta muốn dẫn người vào Thiên Quật, chỉ sợ cũng không đơn giản, chí ít trong một khoảng thời gian ngắn mà nói thì rất khó.
Lạc Thần Xuyên trầm giọng nói, mọi người tự nhiên cũng hiểu được đạo lý kia. Mặc dù bọn họ xong ra từ trong Thiên Quật, nhưng muốn quay trở lại, tất nhiên sẽ càng khó. Các thế lực cường giả đều biết bọn họ ở bên ngoài, sao có thể không canh giữ ở nơi đó.
- Ừ, không thể dẫn người về, những người kia đã uy hiếp chúng ta một lần, chắc chắn sẽ có lần thứ hai.
Yêu Chủ Thôn Thiên gật đầu nói.
- Sau khi trở về, trước hết tạm thời giải tán núi Yêu Thần, chờ đến thời cơ thích hợp, lại triệu tập các chư yêu ở Hoang Vực trước đây đã đến Thiên Quật để nương tựa chúng ta, tin chắc đến lúc đó, chỉ cần một tiếng hiệu lệnh của Thiên Quật, chư yêu tất nhiên sẽ tìm tới.
Long chủ nói, ánh mắt của Yêu Chủ Thôn Thiên cùng Côn Chủ đều lấp lóe, dường như đây là biện pháp không có biện pháp. Nếu muốn bọn họ không bị uy hiếp, cũng chỏ có tạm thời rời xa hang ổ. Nếu không, Tần Chính uy hiếp bọn họ một lần, ắt sẽ có lần thứ hai.
- Ngoại công, phía bên Lạc Thần thị?
Tần Vấn Thiên hỏi Lạc Thần Xuyên.
- Chuyện phát sinh bên ngoài Thiên Quật, ta sẽ chuyển cáo đến trưởng lão trên núi Lạc Thần, để tự bọn họ quyết định, ta không thể quản được ý nghĩ của bọn họ.
Lạc Thần Xuyên nói, rất nhiều người nguyện ý đi theo ông đã chết ở Thiên Quật, đám người còn lại, không phải người của Lạc Thần Mộ thì cũng là người muốn rời khỏi núi Lạc Thần. Nhưng bây giờ, Tần Chính lấy núi Lạc Thần ra để uy hiếp, như vậy hắn thực sự có thể ra tay với núi Lạc Thần.
Đương nhiên, ông sẽ không cho phép Tần Vấn Thiên trực tiếp chiến đầu vì núi Lạc Thần hay Tần tộc, hay là cứu vớt núi Lạc Thần, cho dù ông là ngoại công của Tần Vấn Thiên, ông cũng không thể nói ra những lời như vậy. Lúc trước, lúc Tần tộc muốn đối phó với Tần Vấn Thiên, Lạc Thần thị lựa chọn bỏ mặc Tần Vấn Thiên, hắn một thân một mình rời đi. Lúc đối đầu với chiến thiên thần Tần Chung, Lạc Thần thị không chỉ không cứu Tần Vấn Thiên, còn ngăn cản hắn rời đi. Trước tình hình như vậy, bây giờ Tần Vấn Thiên nguyện ý cho phép người Lạc Thần thị đi theo hắn đã là nể mặt huyết mạch tình thân lắm rồi.
Lạc Thần Thị không muốn thừa nhận sự tồn tại của Tần Vấn Thiên, như vậy tất nhiên Tần Vấn Thiên cũng không có quan hệ gì với người của núi Lạc Thần, không có lý do gì phải liều mạng vì bọn họ, người làm ngoại công như ông cũng không thể mở miệng nói loại chuyện này được. Ông chỉ có thể truyền tin cho người trên núi Lạc Thần để chính bọn họ tự quyết định nên làm thế nào bây giờ. Ông chỉ có thể làm vài việc bên ngoài, uy hiếp đám người Tần Chính.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Côn Chủ tiếp tục xuyên qua hư không, lao về phía Hoang Vực.
Trên núi Lạc Thần, đám người Lạc Thần thị đều đã biết chuyện xảy ra ở hải vực Vô Nhai do Lạc Thần Xuyên truyền tin tới.
Lúc này, ở ngọn núi cao nhất của núi Lạc Thần có rất nhiều cường giả của Lạc Thần thị tập hợp lại. Rất nhiều người mang sắc mặt âm trầm, chẳng hạn như Lạc Thần Mộ, sắc mặt của hắn khó coi nhất.
- Lần này chúng ta đều bị Lạc Thần Xuyên và cái tên nghiệt chủng kia liên lụy.
Lạc Mộ Thần lạnh như băng nói. Theo hắn thấy, bọn hắn chính là bị Lạc Thần Xuyên cùng Tần Vấn Xuyên liên lụy, đầu tiên là khiến cho Lạc Thần thị phải phân chia, bây giờ, Tần tộc lại lấy Lạc Thần thị ra để uy hiếp.
- Bây giờ nói những thứ này cũng chẳng có ích gì. Tiếp theo nên làm gì?
Một vị trưởng lão mở miệng nói.
Thật ra bây giờ trong số họ đã có một số người dao động. Nếu như lúc trước theo Lạc Thần Xuyên rời đi, bọn hắn đã có thể tu hành bên trong Thiên Quật, chỉ cần không ra thì sẽ không có nguy hiểm gì cả.
- Mọi người nghĩ thế nào?
Lạc Mộ Thần hỏi.
- Lạc Thần Xuyên nói, hắn sẽ ở bên ngoài cảnh cáo thế lực này để bọn họ có chỗ cố kỵ. Nhưng cụ thể có tác dụng hay không thì không thể biết được. Chỉ cần vẫn còn núi Lạc Thần, đối phương có thể đánh lên bất cứ lúc nào. Hơn nữa, một khi Tần Chính đã liên thủ với các thế lực khác, chúng ta không chỉ phải đối mặt với Tần tộc, lúc đó, chắc chắc tai họa sẽ ngập đầu, vì thế không thể không phòng.
Một lão giả thiên thần nói.
Đám người đều trầm mặt, một số người thở dài trong lòng. Thật ra, từ lúc Lạc Thần Mộ lên làm gia chủ đến nay, Lạc Thần thị vẫn sống trong nhục nhã, bị các loại sỉ nhục. Vẫn là những người của Lạc Thần Thị bên ngoài cùng với Tần Vấn Thiên giữ lại được một chút mặt mũi cho Lạc Thần thị, bao gồm cả việc đánh Ngưu Thần tộc, ngăn cản Ngưu Ma lấy nữ tử của Lạc Thần thị, còn tru sát Ngưu Ma. Bây giờ, lại nói Tần tộc đòi Lạc Thần Hàn cùng với thập đại Giới Chủ.
Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, rất nhiều cường giả đều đi theo Lạc Thần Xuyên đến Thiên Quật. Lạc Thần thị lúc này, ngay cả một nửa lực lượng như lúc trước cũng không có, không còn gì để hy vọng.
Trái lại, người năm đó bị Lạc Thần thị ruồng bỏ - con trai của Lạc Thiên Tuyết Lạc Thần thị Tần Vấn Thiên, người bị bọn họ vứt bỏ đã mạnh mẽ đến mức kinh người, danh tiếng chấn động Thái Cổ, canh giữ cửa vào Thiên Quật, có thể cho phép người khác tiến vào tu hành ở tinh hà Cửu Thiên. Từ trên người hắn, có thể thấy được ánh sáng của hy vọng. Bây giờ, người đó đang đối địch với toàn bộ cường giả trong Thái Cổ Tiên Vực. Phong thái như vậy, năm đó phụ thân hắn cũng không có.
- Năm đó Ngưu Thần tộc vì lánh nạn nên di cư cả tộc.
Có người mở miệng nói, lập tức mọi người đều sầm mặt, cả tộc di cư... Đây là quyết định bi ai cỡ nào.
- Nói như vậy, Lạc Thần thị vẫn là Lạc Thần thị sao?
- Nói như thế, ít nhất lực lượng của Lạc Thần thị còn tập chung tại một chỗ, so với bị phân tán vẫn tốt hơn, hoặc có thể nói, chuyện giống trước kia cũng không xảy ra, ta cược người của Tần tộc sẽ không đối phó với Lạc Thần Sơn.
Người kia lạnh lùng nói, đám người á khẩu không trả lời được.
- Không bằng, chúng ta đi tìm Lạc Thần Xuyên, lần nữa tập hợp lại lực lượng của Lạc Thần thị?
Lại có người nói, lập tức, từng đạo ánh mắt lạnh như băng bắn về phía người nói chuyện, nhất là Lạc Thần Mộ. Bây giờ, những người cầm quyền còn lưu lại ở núi Lạc Thần đều là những người lúc trước đã đắc tội lớn với Lạc Thần Xuyên, nói dễ nghe chút là tìm Lạc Thần Xuyên, nói khó nghe hơn chính là tìm nơi để nương tựa, sao bọn họ có thể chấp nhận được điều này?
Tranh đấu nhiều năm như vậy, rốt cục người quản lý Lạc Thần thị lại đi tìm Lạc Thần Xuyên để nhờ vả?
- Rời đi.
Lạc Thần Mộ lạnh lùng mở miệng, lời vừa dứt, đám người đều run sợ.
Núi Lạc Thần vẫn có rất nhiều người ở đó như cũ, sau khi bọn họ biết được tin tức này, từng người đều chấn kinh không nói gì. Lạc Thần thị vậy mà phải luân lạc đến bước đường này sao?
Có người không đồng ý, bọn họ thà đi tìm Lạc Thần Xuyên còn hơn. Toàn bộ Lạc Thần thị, trên dưới đều loạn, bắt đầu rạn nứt.
Có người thở dài nói, sớm biết như vậy, sao lúc trước còn làm như thế? Từ nay về sau, Lạc Thần Xuyên dẫn đầu lực lượng kia mới là người chính thức đại biểu cho Lạc Thần thị, bên này, đã chỉ còn trên danh nghĩa.
Khác với Lạc Thần thị, núi Yêu Thần quyết định tạm thời giải tán, Thái Cổ Tiên Vực vốn đã có vô số yêu thú tồn tại, bọn họ lẩn vào sinh tồn bên trong Thái Cổ là chuyện rất đơn giản. Hơn nữa, năm Yêu Chủ tin tưởng có một ngày thế lực của bọn họ sẽ lớn mạnh, đến lúc đó, chỉ cần một tiếng hiệu lệnh, chư yêu của núi Yêu Thần tất sẽ quay về, vốn dĩ không cần rời đi, đây chỉ là tạm thời.
Hoang Vực, Ngưu Thần Bảo nguy nga, cường giả nhiều như mây. Đây là một trong ba thế lực đứng đầu Hoang Vực, Ngưu Thần tộc. Mặc dù phóng mắt ra toàn bộ Thái Cổ thì không tính là thế lực mạnh nhất, nhưng bọn họ có dã tâm, tưởng tượng ra một ngày, thống trị Hoang Vực. Đã từng, bọn họ cưới được tam đại mỹ nhân của Lạc Thần thị, xuân phong đắc ý, coi như sắp bước lên con đường thống trị Hoang Vực, thế mà lại gặp phải tai ương. Lạc Thần Xuyên bắt tay với núi Yêu Chủ, năm Yêu Chủ xuất hiện, Ngưu Ma bị giết, xương cốt không còn.
Nhưng Ngưu Thần tộc vẫn tin rằng, bọn họ vẫn là thế lực đứng đầu Hoang Vực, sớm muộn cũng có ngày thống trị được Hoang Vực.
Lúc này, trên không trung của Ngưu Thần Bảo, cuồng phong gào thét, mây đen phủ kín bầu trời. Trên trời cao, xuất hiện một thân ảnh vô cùng to lớn, thân ảnh này lớn đến nỗi bao trùm không trung, chính là một cự thú vô cùng lớn, hai cánh của hắn vừa động, cuồng phông giống như lưỡi dao vô cùng sắc bén. Toàn bộ không trung bao trùm bởi cảnh tượng giống như tận thế.
- Côn Bằng.
Ngưu Thần tộc tất nhiên nhận ra Côn Bằng.
- Côn Chủ.
Một giọng nói băng lãnh truyền đến, mấy Ngưu Thần bay lên, nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang xuất hiện.
- Ngươi đến Ngưu Thần tộc của chúng ta làm gì?
Một Ngưu Thần hỏi.
- Chuyện năm đó không để lại cho Ngưu Thần tộc một chút giáo huấn, tù trưởng của các ngươi lại dám xúi giục các thế lực trong biển Vô Nhai đối phó núi Yêu Thần chúng ta. Đã như vậy, hôm nay ta sẽ khiến Ngưu Thần tộc vĩnh viễn nhớ kỹ.
Côn Chủ lạnh lùng thốt ra. Sau đó, mấy thân ảnh từ thân thể to lớn của Côn Chủ đi xuống, lần lượt là Long Chủ, Yêu Chủ Thôn Thiên. Bọn họ đều hóa thành bản thể, thân thể cao lớn lộ ra uy áp kinh thiên.
Thân thể của Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Xuyên trôi nổi trên không, vẻ mặt lạnh lùng, ra tay từ Ngưu Thần tộc, hạ cảnh cáo cho những thế lực cường đại kia của Thái Cổ.
Cánh chim của Côn Chủ lay động, chém ra ngoài. Chỉ trong khoảnh khắc, hai lưỡi dao kinh thiên chém xuống, xé rách dại địa, Ngưu Thần Bảo bị đánh nứt ra. Địa vực mênh mông vô tận, phảng phất như bị chém đứt. Phía dưới, vô số cường giả của Ngưu Thần tộc phát ra tiếng kêu thảm thiết, hoảng sợ nhìn thân ảnh trên bầu trời.
Ngưu Thần tộc bây giờ có tam đại Ngưu Thần, các thiên thần khác đều theo tù trưởng đến hải vực Vô Nhai, vẫn chưa về.
Bọn họ còn đang tưởng tượng viễn cảnh tiến vào Thiên Quật, hoặc có lẽ vẫn còn ở đó coi chừng Tần Vấn Thiên. Vậy mà Tần Vấn Thiên đã đánh đến hang ổ của họ.
- Giết tam đại Ngưu Thần này, coi như cảnh cáo.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, mục tiêu của hắn là thiên thần.
Thiên thần mới là thế lực đẳng cấp, những người còn lại không quan trọng. Giữ lại chỉ có tác dụng cảnh cáo.
Yêu Chủ Thôn Thiên gật đầu, hiểu rõ dụng ý của Tần Vấn Thiên. Mặc dù núi Yêu Thần đã giải tán nhưng chư yêu vẫn còn. Nếu muốn khiến cho Ngưu Thần tộc cố kỵ, cũng không cần diệt tộc. Giữ lại Ngưu Thần tộc, nếu bọn chúng không muốn diệt tộc thì đừng hành động thiếu suy nghĩ đối với những chư yêu đã giải tán của núi Yêu Thần.
Năm đại thiên thần ra tay đối phó với tam đại Ngưu Thần không phải là chuyện khó khăn gì. Tam đại Ngưu Thần liếc nhau một cái, rồi trực tiếp xoay người rời đi.
- Muốn đi là được à?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, lời nói vừa dứt, đôi mắt hắn trở nên vô cùng đáng sợ, phảng phất như hóa thành thiên nhãn. Hư không vặn vẹo, không gian phía trước điên cuồng xoay tròn, cuốn không gian manh mông vô tận vào trong đó. Sau đó, hóa thành không gian chi giới riêng của hắn.
Sắc mặt của tam đại Ngưu Thần tái xanh, đây chính là thủ đoạn trong truyền thuyết đã dễ dàng đánh bại hai đại thiên thần Tần tộc của Tần Vấn Thiên sao?
Hắn chỉ trong chốc lát đã có thể tạo ra không gian chi giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận