Thái Cổ Thần Vương

Tất Sát lệnh

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đôi mắt màu vàng óng của Ma Tà nhìn chằm chằm Tử Đạo Dương. Hai người bọn họ cũng đều đoạt được một trong chín truyền thừa của Phạm Thiên đại đế. Bọn họ đều hiểu một phần chín truyền thừa này căn bản không đủ để phát huy năng lực vô địch tại tiên vực của Phạm Thiên đại đế, chỉ có tụ hợp lực truyền thừa của tám kẻ khác vào trên người mình, thì mới có thể không ngừng trở nên cường đại.
Bởi vậy, giữa Tử Đạo Dương và Ma Tà cũng chú định sẽ có một trận chiến đấu. Chỉ có điều giờ này hai người đều không có ý giao phong chính diện. Trước hết, họ đều muốn cướp lấy truyền thừa mà yêu thú bên cạnh Tần Vấn Thiên đã lĩnh ngộ được, đó mới là chuyện cần làm trước mắt.
- Nếu ngươi thụ thương rồi thì rời khỏi nơi đây đi.
Ma Tà quét nhìn qua Tử Đạo Dương, trong con mắt màu ám kim tích chứa khí tức lạnh lùng khiến người cảm thấy nguy hiểm. Từng luồng khí thế phun trào ra trên người hắn, giống như một nhân vật ma đầu vậy, kiếp lực hắc ám lưu chuyển trên thân, từ mắt của hắn đều toát ra ý lạnh lùng.
- Người của Tử tông lui theo ta.
Tử Đạo Dương cũng là người phi thường quả quyết, chỉ thấy hắn phất phất tay, lập tức các thiên kiêu của Tử tông hội tụ lại, chậm rãi lui ra sau, nhường lại chiến trường.
- Đạo Dương ca ca.
Tiêu Lãnh Nguyệt đứng bên cạnh Tử Đạo Dương, thấp giọng nói:
- Chúng ta bỏ qua như vậy sao?
- Là ta đánh giá thấp những người kia, mặc dù không đoạt được truyền thừa, cũng là ta gieo gió gặt bão. Thời khắc này nếu ta còn tiếp tục tham dự vào trong đó, thậm chí Ma Tà có thể hạ thủ người của Tử tông chúng ta, không bằng cứ nhường cho bọn họ chiến đấu.
Tử Đạo Dương chậm rãi nói:
- Ta và Ma Tà sớm hay muộn sẽ có một trận chiến, truyền thừa của hai người chúng ta đều phải quy về một người.
Cường giả của Tà cung vây quanh các vị thiên kiêu của Tần môn. Ma Tà quét nhìn qua Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Thần Chi Thủ đã sụp đổ nát vụn. Một cú đánh vừa rồi khiến cho Tử Đạo Dương bị thương nặng, chính là Diệt Tiên kiếm pháp. Sức chiến đấu hiện giờ của Tần Vấn Thiên đã bị suy yếu, còn con yêu thú kia cũng bị Tử Đạo Dương đả thương. Đối thủ chủ yếu của Ma Tà hiện giờ dường như chỉ còn lại Thanh Nhi và Nam Hoàng Vân Hi mà thôi.
"Tần Vấn Thiên, tình hình chiến đấu bất lợi cho chúng ta, phải tính đường rút lui thôi."
Nam Hoàng Vân Hi truyền âm nói với Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên âm thầm gật đầu, tình hình chiến đấu đích xác càng lúc càng bất lợi. Trận chiến sống chết cùng Tử tông đã khiến cho bọn họ bị tổn thương nghiêm trọng. Giờ này Tà cung lại hàng lâm, Ma Tà lúc toàn thịnh cùng với Tà cung có khí thế kinh người, có ưu thế tuyệt đối khi đối phó với bọn hắn.
- Người của Đông Thánh Tiên môn, lần trước bỏ qua cho các ngươi, không ngờ lại không nghe lời khuyến cáo gia nhập vào Tà cung.
Tần Vấn Thiên quét đôi mắt nhìn qua đám người Cô Tô Thiên Kỳ, trong ánh mắt bắn ra từng đạo hàn mang. Ánh mắt của hắn cực kỳ lạnh lùng, không ngờ lại khiến cho cường giả của Đông Thánh Tiên môn cảm nhận được từng luồng uy áp, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kiêng kỵ. Lần trước Khuyết Thiên Nghệ bị tru diệt, khiến cho bọn họ vẫn còn sợ hãi.
- Ta chiêu bọn họ vào Tà cung, chính là muốn cho bọn họ cơ hội báo thù.
Ma Tà cao ngạo lãnh đạm nói, ngón tay chỉ vào Tiểu Hỗn Đản:
- Giao con nghiệt súc kia cho ta, lần này ta có thể tha cho các ngươi.
- Grừ...ừ...ừ!
Tiểu Hỗn Đản phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp trong miệng, ánh mắt cực kỳ hung lệ.
- Nằm mơ!
Tần Vấn Thiên cất giọng lạnh như băng đáp.
- Nếu đã như vậy ta lập tức động thủ.
Tinh tượng của Ma Tà lóng lánh, Kiếp ma xuất hiện vào hư không. Ngón tay hắn đánh về phía trước, lập tức phảng phất có kiếp quang màu vàng nhạt bạo sát ra với uy lực vô cùng tận, đáng sợ giống như kim sắc giao long, xông tới các cường giả của Tần môn. Mỗi một đòn công kích đều tích chứa lực lượng hủy diệt kinh người.
Phía sau Nam Hoàng Vân Hi có cổ phượng hót dài, vô số Phượng Hoàng dường như kích động hai cánh, trong phút chốc ánh sáng đỏ ngập trời nổ bắn ra. Có vô số hình bóng hỏa phượng phun trào xông ra, va chạm với các kim sắc giao long kia, phát ra âm thanh kinh thiên động địa.
Tử Đạo Dương thối lui ra xa, nhìn trận chiến đấu này, nhưng cũng không rời đi. Đúng lúc này, đôi mắt của Tử Đạo Dương đột nhiên xoay chuyển, nhìn về phía sau. Hai mắt của hắn đột nhiên lóe lên một tia sắc bén, ở nơi nào đó không ngờ lại có một đại quân có khí tức kinh người đang ào ào lao đến bên này, trên người đều mang theo sát khí mãnh liệt.
- Thành Cổ Đế có thế lực như vậy từ khi nào chứ?
Tử Đạo Dương đưa mắt nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt, chẳng lẽ thế lực này xuất hiện trong lúc hắn lĩnh ngộ truyền thừa của Phạm Thiên đại đế sao?
- Không có.
Tiêu Lãnh Nguyệt lắc lắc đầu, nàng cũng không biết.
Lúc này, Tà cung vừa định đại chiến với người của Tần môn cũng dừng lại. Ma Tà đưa mắt nhìn sang bên này, ánh mắt lóe lên một đạo lãnh mang.
- Là cường giả của Tiên môn, viện quân của chúng ta đến rồi.
Lúc này, có cường giả của Đông Thánh Tiên môn trong Tà cung cả kinh kêu lên.
Cô Tô Thiên Kỳ nhướng đôi mắt lên. Hắn cũng phát hiện đây là đại quân của Đông Thánh Tiên môn, có hơn ba trăm người. Toàn bộ đều là người của Đông Thánh Tiên môn. Đây là sư tôn Đông Thánh Tiên đế ra lệnh sao?
Nếu không, không thể nào có một lực lượng cường đại như vậy đi đến thành Cổ Đế.
- Người của Đông Thánh Tiên môn ư?
Mọi người phản ứng rất nhanh, sau đó ánh mắt đua nhau rơi vào trên người của Tần Vấn Thiên. Lần trước Tần Vấn Thiên tru sát đệ tử của Đông Thánh Tiên đế là Khuyết Thiên Nghệ ngay trước mắt Đông Thánh Tiên đế, xem ra đây là ngày người của Đông Thánh Tiên môn báo thù. Ngày đó Đông Thánh Tiên đế mất thể diện vô cùng, hẳn là vị nhân vật Tiên đế kia nuốt không trôi cục tức bị nhân vật hậu bối làm nhục nên mới hành động mau lẹ như vậy.
- Xem ra bệ hạ ra lệnh, chúng ta có thể về báo thù rồi.
Chỉ thấy trong Tà cung có một cường giả của Đông Thánh Tiên môn đạp bước ra, muốn hội hợp cùng những thiên kiêu Đông Thánh Tiên môn vừa mới tới, nhưng lại thấy Ma Tà đưa bàn tay ra trước chụp lấy, móng sắc nhọn màu ám kim chụp giữ cổ của hắn lại, xách lên trong hư không, lạnh nhạt nói:
- Ngươi đã vào Tà cung ta, không ngờ lại lâm trận làm phản?
- Ma Tà, ta vốn là người của Đông Thánh Tiên môn.
Cường giả kia nói to lên.
- Rắc…
Bàn tay màu vàng sậm của Ma Tà vặn vẹo, bóp gãy cổ của đối phương, khiến cho cường giả của Đông Thánh Tiên môn đều rúng động cả người, cảm thấy ớn lạnh, ánh mắt tất cả đều nhìn Ma Tà lạnh như băng.
Ma Tà quét mắt nhìn về phía bọn họ, nói:
- Đông Thánh Tiên môn các ngươi muốn báo thù, ta không ngăn cản các ngươi, thế nhưng trong thành Cổ Đế khác biệt với thế giới bên ngoài, các ngươi đã vào Tà cung ta tại thành Cổ Đế, muốn thoát khỏi Tà cung, cần phải có sự đồng ý của ta, tự mình lâm trận hướng về thế lực khác, sẽ giết không tha.
- Ngươi là người phương nào?
Lúc này, đại quân Đông Thánh Tiên môn đã hàng lâm, bọn họ đưa mắt nhìn Ma Tà, lạnh lùng hỏi.
- Cung chủ của Tà cung, Ma Tà.
Ma Tà lạnh lùng đáp:
- Đừng xem Đông Thánh Tiên môn các ngươi có không ít cường giả, nếu dám cả gan xâm phạm lợi ích của ta, có tin ta sẽ khiến cho người của Đông Thánh Tiên môn các ngươi có đến mà không có về hay không?
- Ngươi thật cuồng vọng!
Thần sắc mấy vị cầm đầu Đông Thánh Tiên môn lạnh như băng.
- Các ngươi có thể thử một chút.
Kiếp quang ngập trời trên người Ma Tà, hai bên đang giằng co, chợt nghe một người mở miệng nói:
- Lần này chúng ta tuân mệnh lệnh của bệ hạ đi tới đánh chết Tần Vấn Thiên, tru diệt Tần Vấn Thiên rồi nói chuyện khác sau.
- Cũng tốt, đánh chết Tần Vấn Thiên là lệnh của bệ hạ, cứ để cho hắn tạm thời lớn lối một lần.
Những người của Đông Thánh Tiên môn phân làm bốn đại trận doanh, lập tức kéo ra bao vây theo hình vòng tròn, vây Tần Vấn Thiên và người của Tần môn vào giữa.
Sắc mặt Tần Vấn Thiên không dễ nhìn cho lắm. Ngày hôm nay thật đúng là họa vô đơn chí, bọn họ không chỉ có đối mặt với Tử tông và Tà cung công kích, giờ này lại có đại quân của Đông Thánh Tiên môn xuất hiện. Vì chuyện hắn đánh chết Khuyết Thiên Nghệ, không ngờ Đông Thánh Tiên đế lại phái một quân đoàn hơn ba trăm người đánh tới vào thành Cổ Đế, thật sự là ngoan độc.
Đông Thánh Tiên đế quyết tâm muốn đoạt tính mạng hắn rồi.
Chỉ thấy lúc này, một trong bốn đại trận doanh của Đông Thánh Tiên môn bay lên trời, tám mươi mốt người cùng công kích, trên người tất cả bọn họ đều phun trào ra hào quang mãnh liệt, lực tinh thần ngập trời. Tám mươi mốt người này mơ hồ hiện ra trận hình, lấy nhân vật cầm đầu là tâm trận, hắn đứng ở chỗ cao nhất, các cường giả khác phun trào ra toàn bộ uy năng cuốn tới thân thể hắn, trên bầu trời lập tức có một cổ uy áp vô thượng phun trào.
- Trận pháp!
Mọi người co rút đồng tử lại. Bọn họ ngẩng đầu nhìn hư không, chỉ thấy phạm vi mấy chục dặm địa vực chung quanh, phù quang vô tận buông xuống từ trên trời, hóa thành từng sợi tơ phù quang màu vàng, bao phủ cả mảnh hư không, như ngăn cản phong tỏa cả một phương thiên địa này vậy.
Những phù quang buông xuống tích chứa uy năng sát phạt cực kỳ đáng sợ, như là từng đạo kiếm vân ẩn chứa uy lực hủy diệt.
Từ Như Tuyết nhìn sang bên ấy, lập tức trường tiên của nàng đột nhiên phóng ra ngoài, không ngừng đánh dọc theo quầng ánh sáng.
- Xùy, xùy. . .
Ánh sáng hủy diệt đáng sợ xé nát trường tiên của nàng, trong một tích tắc chợt xuất hiện Kiếm chi phù văn sát diệt hết thảy mọi thứ, giống như từng tầng Tiên chi liên y vậy.
Hơn nữa, quầng ánh sáng buông xuống còn đang khuếch tán ra, 81 vị cường giả liên thủ phong tỏa nơi này, khiến cho Tần Vấn Thiên cũng không thể nào tháo chạy được.
- Xem ra chó già Đông Thánh vì muốn giết ta, thật sự đã hạ quyết tâm rồi.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói. Lúc này trong một trận doanh khác, thiên kiêu cầm đầu cao ngạo lãnh đạm bảo:
- Bệ hạ có lệnh, ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên giết không tha. Không cho phép làm thương tổn đến Thanh Nhi công chúa, các cường giả của Tần môn còn lại, chỉ cần không giết chết là được.
Đông Thánh Tiên đế ra lệnh hiển nhiên cũng có sự lo nghĩ của mình. Ba người Tần Vấn Thiên ngày đó đã từng cự tuyệt bái sư, làm nhục hắn trước mặt mọi người, bị Thiên Biến đế quân mang đi, ba người bọn hắn chắc chắn phải giết, còn Thanh Nhi không thể động.
Về phần những người khác, đây là thành Cổ Đế, rất khó bảo đảm không có hậu nhân của Tiên đế, bởi vậy vì cẩn thận để đạt được mục đích, Đông Thánh Tiên đế không giết, nhưng có thể làm bị thương nặng, nếu không một lần tru sát không ít hậu nhân của đế vương, ngay cả Đông Thánh Tiên đế cũng chịu không nổi hậu quả như thế.
- Tần Vấn Thiên, chúng ta giết ngươi sẽ không mượn nhờ tiên binh pháp bảo, tuân theo quy củ của thành Cổ Đế, nhưng nếu ngươi dẫn theo lực lượng tiên binh trợ giúp, chúng ta sẽ tiêu diệt toàn bộ tiên binh của ngươi.
Lại có một người mở miệng nói. Đông Thánh Tiên đế hạ tử mệnh lệnh, lần này bọn họ chạy thẳng tới Tần môn là để giết Tần Vấn Thiên, có thể nói là chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Tần Vấn Thiên hắn có chạy đằng trời, hẳn phải chết là không thể nghi ngờ.
Ma Tà đứng ở một bên, trong con mắt màu ám kim lóe lên thần sắc thú vị. Không ngờ hắn còn chưa xuất thủ, những người của Đông Thánh Tiên môn đã muốn đưa Tần Vấn Thiên vào chỗ chết, hơn nữa uy lực trận pháp do tám mươi mốt người tụ hợp rất đáng sợ.
Quả nhiên, người cùng một tông môn vẫn có ưu thế, có thể tu hành đại trận hợp đánh của Tiên môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận