Thái Cổ Thần Vương

Đề nghị

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Vô Nhai thành, Khúc phủ.
Khúc phủ hôm nay đặc biệt yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh gì.
Khi có người đi qua, ánh mắt sẽ nhìn về Khúc phủ, bên trong không chỉ có một vị thiên thần mà còn có đệ nhất mĩ nhân thiên vực, tuy nhiên bây giờ, nhiều người từ xa nhìn vào , lại phát hiện cửa Khúc phủ đóng chặt, khó tránh có chút hiếu kì.
Trải qua chuyện của Tần tộc, danh dự của thần nữ Nghê Thường bị tổn hại, thần nữ Nghê Thường thánh khiết vô song nay trên người dường như phảng phất chút bóng tối.
Lúc này, trên bầu trời, có sự rung lắc dữ dội, sau đó, một thân ảnh từ trên không trung đáp xuống, thân ảnh kia anh tuấn bất phàm, một thân áo trắng, người ngoài Khúc phủ thấy hắn xuất hiện, trong lòng không tự chủ được chợt run một cái, nháy mắt liền đoán được thân phận của người kia.
Hắn, hôm nay ở thái cổ tiên vực, phong thái nhất thời vô song, không ai có thể bì kịp.
Người này, chính là Tần Vấn Thiên.
Hắn đảo qua thần niệm một chút liền cảm nhận được tình cảnh của Khúc phủ, mày nhíu lại một chút, hắn bước chân đi vào trong Khúc phủ, chỉ thấy Khúc phủ trống huơ trống hoác, yên lặng đến nỗi kim rơi cũng nghe thấy được.
Không ngờ lại nhà không lầu trống.
Khúc gia gia và thần nữ Nghê Thường, đều không ở Khúc phủ.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tần Vấn Thiên nói nhỏ trong lòng, có chút lo lắng, hắn lấy thủy tinh truyền tin ra, đưa thần niệm vào trong, truyền âm cho Khúc thần:
- Khúc gia gia, sao ta không nhìn thấy người và Nghê Thường trong Khúc phủ.
Bên kia cũng không lập tức có hồi đáp, mà là một khoảng yên lặng ngắn, sau đó, trong đầu Tần Vấn Thiên bỗng vang lên câu trả lời của Khúc thần.
- Vấn Thiên, ta và Nghê Thường rời khỏi Vô Nhai thành rồi, chúng ta sẽ đi tới một nơi rất xa, ngươi không cần lo lắng.
Khúc thần nói, sắc mặt Tần Vấn Thiên cứng ngắc, Khúc thần và thần nữ Nghê Thường không hề có chuyện ngoài ý muốn gì, hắn cũng yên tâm phần nào, nhưng sự rời đi của bọn họ lại khiến hắn cảm thấy áy náy, cũng có chút mất mát.
- Khúc gia gia, sao người đột nhiên lại đi, không nói với ta một tiếng, bây giờ người đi đâu?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
- Ta lớn tuổi rồi, Nghê Thường nói muốn tìm một nơi an tĩnh chăm sóc ta thật tốt, ngươi không cần tìm ta, duyên phận đến tự nhiên sẽ gặp.
Khúc thần cười đáp lại, sắc mặt Tần Vấn Thiên càng thêm áy náy, nói:
- Khúc gia gia, đây là vì ta sao?
Hắn đã đạt được mục đích của mình ở Tần tộc, cuối cùng, thần nữ Nghê Thường cũng không gả cho
Tần Đãng Thiên, nếu sau này hắn có ra tay với Tần Đãng Thiên thì cũng không khó xử vì Nghê Thường là vợ hắn ta. Thế nhưng, tất cả những gì hắn làm đối với thần nữ Nghê Thường có tính là gì? Trong lòng nàng rốt cuộc nghĩ như thế nào, ngày hôm đó, nàng đã nói dối, bôi nhọ sự trong sạch và danh tiết của mình.
Ngày hôm nay hắn hào quang rực rỡ, vang danh khắp thái cổ, nhưng thần nữ Nghê Thường lại lặng lẽ rời đi trong sự đàm tiếu.
- Khúc gia gia, lời Nghê Thường nói ở Tần tộc, ta có thể làm sáng tỏ với người đời.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Tần Vấn Thiên, không cần, đây là lựa chọn của Nghê Thường, ngươi tu hành cho tốt, hi vọng đến bất cứ nơi đâu ở thái cổ đều có thể nghe thấy truyền thuyết của ngươi.
Khúc thần cười nói, sau đó, cho dù Tần Vấn Thiên nói gì, người cũng không trả lời, rất lâu sau, Tần Vấn Thiên thu thủy tinh truyền tin lại, nhìn Khúc phủ yên lặng như tờ, trong lòng không khỏi buồn rầu.
Cuối cùng, hắn thở dài một tiếng, đạp mây rời đi, nhìn thân ảnh hắn biến mất, rất nhiều bên dưới sống lòng trào dâng. Đó là Tần Vấn Thiên, là nhân vật truyền kì khắp thái cổ tiên vực ngày nay, là người được mệnh danh thế hệ cường giả có thiên phú nhất, trong hoàn cảnh cả thái cổ tiên vực đều muốn đối phó hắn ta mà hắn ta vẫn sống, hơn nữa còn chuyển nguy thành an, bây giờ các cường giả thái cổ thẩm chỉ còn không dám bao vây Thiên Quật nữa.
Sau khi Tần Vấn Thiên trở về Thiên Quật, hắn vì chuyện này mà buồn phiền mất mấy ngày, hắn vốn dĩ hi vọng có thể khuyên Khúc thần và thần nữ Nghê Thường đến Thiên Quật tu hành, nhưng giờ người cũng tìm không thấy, Thái cổ tiên vực rộng lớn như vậy, cho dù hắn là thần thì muốn tìm một người cũng vẫn khó như lên trời.
Ngày này, ở Vô Nhai hải vực, bên ngoài Thiên Quật, lại xuất hiện không ít thân ảnh khiến Tần Vấn Thiên ở trong chú ý. Sau khi tìm hiểu, những người này hóa ra là muốn gặp Tần Vấn Thiên. Nhưng điều khiến Tần Vấn Thiên kì lạ là theo như bọn họ nói, bọn họ là người của những thế lực lớn của Vô Nhai thành, bên ngoài Thiên Quật.
Tần Vấn Thiên nghĩ một lát, liền đồng ý cho bọn họ vào Thiên Quật, đương nhiên là không đồng ý cho bọn họ vào Thiên Quật tu hành, chỉ là đồng ý gặp mặt một chút.
Trong Thiên Quật, các vị cường giả đến trước mặt Tần Vấn Thiên, bọn họ đa số tu vi đều đạt đới cảnh giới giới chủ. Nhìn thấy bóng Tần Vấn Thiên liền khom người bái lạy:
- Bái kiến Tần thiên thần.
Tần Vấn Thiên mặc dù đã thành danh nhưng hắn còn chưa được phong tước hiệu, mọi người đã gọi hắn là Tần thiên thần.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt gật đầu, nhàn nhàn đưa mắt nhìn những người phía trước nói:
- Chuyện gì?
- Tần thiên thần, bọn ta đều đến từ các thế lực ở thiên vực Vô Nhai thành.
Chỉ thấy một vị đại năng giới chủ bước ra, nói với Tần Vấn Thiên:
- Vô Nhai thành vốn là một vùng đất tự do, không có ai từng thống trị, bây giờ, Thiên Quật ở trong Vô Nhai thành của Vô Nhai hải vực, ta muốn thỉnh cầu Tần thiên thần thống trị Vô Nhai thành, đồng thời, sát nhập khu vực xung quanh Vô Nhai thành vào thế lực của Thiên Quật, như vậy, sau này Tần thiên thần hành sự sẽ thuận tiện hơn mà không còn bị hạn chế ở trong Thiên Quật nữa.
Tiếng nói hắn ta vừa dứt, ánh mắt của rất nhiều người đều đổ dồn về phía Tầm Vấn Thiên, có chút mong đợi.
Sau khi tin tức của Tần tộc truyền đi, cả thái cổ đều bàn tán về Tần Vấn Thiên, các thế lực đỉnh cấp của Vô Nhai thành bọn họ đương nhiên cũng không ngoại lệ, với bọn họ, Vô Nhai thành đang tiến tới một cơ hội huy hoàng, điều kiện tiên quyết là bọn họ phải giữ được Tần Vấn Thiên.
Tần thành, tại sao có thể huy hoàng trở thành hùng thành đỉnh cấp của thái cổ tiên vực, bởi vì Tần tộc ở Tần thành.
Như vậy hôm nay, thế lực Thiên Quật mà Tần Vấn Thiên đại diện đã lớn mạnh không kém gì Tần tộc, tương lai còn lớn mạnh hơn nữa, như vậy, Vô Nhai thành sao không nhân thời cơ này để Tần Vấn Thiên thống trị thấm chị hi vọng có thể mở rộng địa bàn.
- Chắc hẳn ngươi biết, tuy ta nắm trong tay Thiên Quật nhưng nhiều thế lực tu hành ở Thiên Quật không thuộc về ta, Lạc Thần thị, Càn Khôn giáo, Cửu Thin Huyền Nữ cung..., mà bọn họ đều là thế lực lớn ở thái cổ.
Tần Vấn Thiên cười đáp.
- Vậy thì đã sao, với thực lực của Tần thiên thần, lại thêm sức mạnh của Thiên Quật, còn có nhiều bạn bè như thế, chỉ cần Tần thiên thần vung tay kêu gọi, thế lực Thiên Quật mà Tần thiên thần nắm giữ sẽ lập tức có thể trở thành một trong bốn thế lực lớn nhất ở thiên vực.
Đại năng giả lại nói, mục đích của bọn họ chính là thuyết phục Tần Vấn Thiên, tranh phong thái cổ, như vậy cơ hội của Vô Nhai thành bọn họ sẽ càng nhiều hơn.
Thậm chí, bọn họ còn có cơ hội trở thành thuộc hạ của Tần Vấn Thiên, thành lực lượng chính thống, như vậy, những chuyện mà thế lực đỉnh cấp không làm được giờ bọn họ đã có cơ hội thực hiện, đó chính là vào Thiên Quật tu hành.
- Lời của chư vị, ta sẽ cân nhắc.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt cười đáp, đã hiểu ý của mọi người, sau đó hắn phất phất tay:
- Chư vị tạm thời lui đi.
- Dạ, bọn ta cáo từ.
Bọn họ bình tĩnh lui xuống, sau đó quay người rời đi, tuy bọn họ rầm rầm rồ rộ đến nhưng trên thực tế chỉ có vài câu, người tới là để tỏ rõ thái độ rằng các thế lực đỉnh cấp ở thiên vực đều ủng hộ, còn về nói gì thì không quan trọng. Lẽ nào còn muốn có một vị thiên thần nói chuyện phiếm với bọn họ sao? Rõ ràng không thể.
Mọi người rời khỏi Thiên Quật, nhưng Tần Vấn Thiên lại đầy suy tư, không thể không thừa nhận, đề nghị này, hắn cũng có ý muốn, hắn đâu thể mãi mãi bị giới hạn trong Thiên Quật này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận