Thái Cổ Thần Vương

Lằn ranh sống chết

Hết thảy mọi chuyện đều phát sinh trong nháy mắt, chỉ cần động tác của Luyện Ngục hoặc là Tiểu Hỗn Đãn hơi chậm một chút, e rằng Ma Đao đã chém trên người của Tiểu Hỗn Đản rồi.
Mặc dù vậy, Tiểu Hỗn Đản vẫn không thoát khỏi nguy cơ. Ma Đao của người áo bào đen lại chém ra một lần nữa, chém cả hư không thành hai đoạn. Kim Sí Đại Bằng giận dữ rít một tiếng, gió lốc cuốn lên, phóng lên cao nhanh như ảo ảnh. Đồng thời một thanh Tiên binh lợi kiếm trên móng vuốt của nó điên cuồng sát phạt tới.
- Oành.
Kiếm tiên bị chém ra, một đao kia lại rơi vào khoảng không. Lúc này các vị cường giả của Tần môn đã đua nhau chạy đến, toàn bộ đều tế Tiên binh, nhất thời khí thế mạnh mẽ càn quét hóa thành gió lốc đáng sợ.
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên xuất hiện. Cả người hắn khí thế ngập trời, ánh mắt quang hàn lạnh đến chí cực. Yêu kiếm trên bàn tay vù vù không nghỉ. Đột nhiên một thanh trường thương phá vỡ hư không, sát phạt thẳng tới thân ảnh áo bào đen.
Thân ảnh áo bào đen cũng biết mình rơi vào trạng thái bất lợi, phóng thân thể lên cao rồi chém xuống một đao. Kiếp quang kinh khủng có uy lực khai thiên lập địa. Trường thương của Tần Vấn Thiên không ngăn được. Thân ảnh áo bào đen vọt thẳng tới hư không, dường như vẫn muốn truy kích Tiểu Hỗn Đản không buông tha. Nhưng Tiểu Hỗn Đản hóa thân Kim Sí Đại Bằng với tốc độ quá nhanh, nó không ham chiến và biết rằng đối phương rất nguy hiểm.
- Ma Tà, không cần trốn trốn tránh tránh như vậy nữa.
Tần Vấn Thiên đạp bước đi tới, tay cầm yêu kiếm chém ra một kiếm. Cường giả của Tần môn vây đến, phong tỏa mảnh không gian này. Bọn họ muốn nhìn thân ảnh áo bào đen kia có đúng thật là Ma Tà hay không?
Nguy hiểm thật, hắn có thể lẫn vào trong Tần môn không một tiếng động. Năng lực tiềm hành còn đáng sợ hơn, áo bào đen mà hắn khoác ở trên người dường như có thể che dấu khí tức, dường như chỗ ấy chính là không khí, không có gì cả.
- Tử Đạo Dương ắt là do người này đánh chết.
Mọi người Tần môn sinh ra một ý nghĩ, nhìn hắn chằm chằm, rốt cuộc người này có phải là Ma Tà hay không?
- Ngươi không phải muốn đánh với ta một trận sao, hôm nay ta tới đây khiến cho ngươi toại nguyện.
Một giọng nói truyền ra từ trong áo bào đen. Lập tức chỉ thấy áo bào đen nhẹ nhàng lướt đi, lộ ra một đôi tay, bàn tay của người đó lột trùm đầu xuống, mọi người nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của hắn, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
- Ma Tà.
- Quả nhiên là Ma Tà, hắn tru sát Tử Đạo Dương, Ma Tà quá nguy hiểm.
- Hèn hạ, không ngờ lại tới đánh lén, Tần sư huynh cùng nhau giết hắn đi, người như vậy không cần thiết chiến với hắn.
Tất cả đám người Quân Mộng Trần đi ra rồi. Tần Vấn Thiên đã sớm có phòng bị hoàn hảo, nếu không thì ngày hôm nay chỉ sợ Tiểu Hỗn Đản cũng thảm rồi.
- Tần Vấn Thiên, chiến hay không?
Ma Tà lại thu Ma Đao vào, đưa mắt nhìn thân ảnh của Tần Vấn Thiên, trong con mắt màu vàng óng lộ ra vẻ băng lãnh cực kỳ sâu sắc.
Mọi người Tần môn đua nhau nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi muốn chiến thì ta đáp ứng cho người. Các huynh đệ Tần môn, phong tỏa nơi này đừng cho hắn trốn, hắn muốn chiến, ta sẽ chiến một trận với hắn.
- Được.
- Đủ khí phách.
Thiên kiêu của Tần môn đua nhau trầm trồ khen ngợi. Trước đó Tần Vấn Thiên đã đánh bại Tử Đạo Dương, nhưng Ma Tà hắn giết chết Tử Đạo Dương. Nhất định hạng nhất và hạng hai Đăng Tiên bảng phải có một cuộc chiến đỉnh cao, xem ai có thể chân chính cười kiêu ngạo trong thành Cổ Đế.
Trên người Ma Tà càn quét ra một cổ uy thế cuồng bạo, áo bào đen vẫn bao phủ lấy thân thể của hắn, nhìn không ra phù quang lưu động trên người hắn.
Tần Vấn Thiên bước chân ra, Thần Chi Thủ xuất hiện. Hắn đưa mắt nhìn Ma Tà ở phía trước, không dám khinh thị tên này.
Người này trước đây chính là hạng hai của Đăng Tiên bảng. Tử Đạo Dương thậm chí còn có chút kiêng kỵ Ma Tà. Giờ này Ma Tà được ba phần chín truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, còn tạo thành Bất Diệt Kim Thân, hơn nữa đã trải qua thanh tẩy Thánh Hi giống như Tần Vấn Thiên, thực lực của Ma Tà so với lúc hắn chiến đấu cùng Tử Đạo Dương tất nhiên phải cường đại hơn rất nhiều.
- Ông.
Một cổ khí tức kinh người bộc phát từ trên thân thể của Tần Vấn Thiên. Thân thể hắn huyễn hóa thành từng đạo tàn ảnh, bay thẳng tới Ma Tà, đưa bàn tay ra, Trích Tinh Chưởng ấn phá vỡ hư không sát phạt tới cực kỳ kinh khủng, bao phủ bầu trời che lấp đại địa, có uy năng trấn diệt vô thượng.
Ma Tà ngẩng đầu, bàn tay màu vàng sậm công phạt một cách cuồng bạo. Một đạo chưởng ấn màu vàng nhạt mang theo Hắc ám Kiếp phù đáng sợ đánh tới. Hai đạo công kích va chạm nhau trên hư không, rồi đồng thời nổ tung nát thành phấn vụn.
- Cho ta xem thử lực lượng Thần Chi Thủ của ngươi mạnh mẽ đến cỡ nào?
Ma Tà cao giọng nói, trên người phóng ra một cổ ma uy ngút trời, đôi tròng mắt đáng sợ đến cực hạn.
- Vậy để cho ngươi xem một chút!
Tần Vấn Thiên bước chân đạp hư không, vượt qua khoảng cách không gian, trực tiếp hàng lâm trước người Ma Tà. Bọn họ cũng không giải phóng lực lượng tăng phúc tinh hồn của bản thân mình. Lần này Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên đánh tới Ma Tà, công phạt áp sát người.
Bàn tay của Ma Tà cũng đánh tới, có màu vàng sậm, giữa bàn tay có ám ma kiếp chi lực đáng sợ, xoay tròn như vực sâu. Lòng bàn tay của hắn xuất hiện một cổ lốc xoáy kinh người, lực lượng chung quanh bị điên cuồng cuốn vào trong đó. Vùng không gian này như sắp bị hủy diệt trong một chưởng ấn này vậy.
- Bàn tay quá đáng sợ!
Mọi người kinh hãi không dứt. Chưởng ấn của hai người đụng vào nhau một cách kinh thiên động địa, khí huyết sôi trào, nhưng bọn họ vẫn đứng sừng sững bất động, bàn tay còn lại tiếp tục tập kích một lần nữa.
Chỉ trong một tích tắc, tiếng nổ lớn ầm ầm chấn động thiên địa. Một cổ Hủy Diệt chi quang bao phủ thân thể của bọn họ, chiến đến kinh thiên động địa. Mỗi lần va chạm đều làm cho người xem cuộc chiến chung quanh cảm thấy khí huyết quay cuồng, công kích cận thân như vậy quả thật là đáng sợ.
- Tại thời điểm công kích, dường như bàn tay của Ma Tà còn có lực lượng thôn phệ, có thể nuốt lấy và chuyển hóa đòn công kích của Tần môn chủ. Chẳng lẽ sau khi hắn thôn phệ Tử Đạo Dương, lại còn có được lực lượng Thiên Thu đế pháp của Tử Đạo Dương hay sao?
Có người thở dài nói.
- Nếu như vậy thì truyền thừa Phạm Thiên đại đế của Ma Tà đã bắt đầu mơ hồ thành hình rồi.
Hai người đại chiến không nghỉ. Điều làm người ta khiếp sợ chính là bọn họ càng đánh lại càng mạnh, càng đánh càng dũng mãnh. Trên người Tần Vấn Thiên bắt đầu bộc phát ra huyết mạch. Chưởng lực đánh lộ ra của hắn có lực lượng hủy diệt trấn áp kinh người, có thể phá nát hết thảy. Trên người Ma Tà thì có kiếp uy phóng lên cao, lực lượng trong cơ thể điên cuồng bộc phát ra, chiến đến trời đất u ám.
- Tần môn chủ dần dần chiếm cứ ưu thế. Lực lượng của môn chủ dường như mạnh hơn nữa, lần nào cũng làm cho thân thể của Ma Tà chấn động dữ dội.
- Ừ, xem ra Tần môn chủ có thể chất hoàn mỹ, kết hợp Thần Chi Thủ cộng thêm lực lượng huyết mạch, nên lực công kích mạnh hơn một chút so với Bất Diệt Kim Thân cộng lực lượng truyền thừa của Phạm Thiên đại đế và Kiếp Lực huyết mạch của Ma Tà.
- Ma Tà, lần này ngươi chỉ có chiến bại!
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng như Chiến thần tuyệt thế, Yêu chi huyết mạch hung mãnh máy động, như một tôn đại yêu chuẩn bị phát ra công kích mạnh hơn nữa.
- Thật sao?
Trong con ngươi của Ma Tà mang theo một nụ cười châm chọc. Nụ cười này khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy có một chút không ổn. Lại một cú va chạm vang trời, nhưng lần này từ trong cơ thể của Ma Tà bộc phát ra một cổ lực lượng hủy diệt kinh người. Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên có uy năng hám thiên, nhưng thời khắc này lại không ngừng nổ tung và hủy diệt, vì có một cổ Kiếp lực vô thượng hàng lâm.
Giờ khắc này Kiếp quang càn quét thiên địa, bao phủ trên bầu trời, bao phủ hắn và Tần Vấn Thiên vào trong vùng hư không đó. Lực lượng hủy diệt vô tận đánh nát Thần Chi Thủ, thần sắc của Tần Vấn Thiên đại biến, lực lượng của Ma Tà. . .
- Đây là. . .
Tất cả những người Tần môn đều biến sắc. Một cổ Kiếp lực kinh người xông vào trong thân thể của Tần Vấn Thiên, khiến cho cả người hắn chấn động. Lập tức bàn tay hắc ám của Ma Tà đã rơi vào trên đầu của hắn, phù quang hủy diệt hóa thành lốc xoáy hắc ám đáng sợ muốn hút nuốt lấy lực lượng của Tần Vấn Thiên.
- Đoạt truyền thừa của ta?
Ma Tà lạnh lùng nhếch mép lên.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần xông ra. Tiểu Hỗn Đản và Luyện Ngục điên cuồng rống một tiếng lớn. Sắc mặt Thanh Nhi đại biến, cả người phóng ra lực lượng vô tận, vọt tới Ma Tà. Nam Hoàng Vân Hi tắm trong hỏa diễm, đạp bước ra, nàng tức giận nói:
- Ma Tà, ngươi đã tạo thành Tiên Đài, ngươi hèn hạ!
- Tiên Đài, Ma Tà, hắn đã tạo thành Tiên Đài rồi. . .
Mọi người lần lượt phản ứng trở lại, thần sắc lập tức cũng thay đổi. Ma Tà luôn luôn ẩn tàng, trước đó hắn muốn thôn phệ Tiểu Hỗn Đản, sau đó thất bại, bây giờ lại muốn thôn phệ lực lượng trên người Tần Vấn Thiên, nên hắn dẫn dụ Tần Vấn Thiên chiến đấu cùng hắn.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cổ kiếp vân, dường như là lực lượng quy tắc của thành Cổ Đế hàng lâm. Thần sắc Ma Tà khẽ biến, thời gian xem ra là đủ, áo bào đen hắn khoác trên người chính là một kiện chí bảo có thể che giấu khí tức. Mấy ngày trước hắn tạo thành Tiên Đài ở nơi thành Cổ Đế này, nhưng không để cho lực lượng quy tắc thành Cổ Đế phát hiện, chính là vì thời khắc này.
- Cút ngay!
Uy lực Tiên Đài càn quét ra, từng đạo Kiếp quang hủy diệt bay loạn như cuồng ma, hóa thành uy lực hủy diệt càn quét thiên địa. Ma Đao xuất hiện trong tay hắn, dù hắn có thực lực Tiên Đài, vẫn tiếp tục cầm Ma Đao, đâm một đao vào hư không, thiên địa rung chuyển, không ai có thể tới gần.
Tần Vấn Thiên nhìn Ma Tà chằm chằm. Hai tròng mắt bắn ra tia sáng ngập trời, Nguyên phủ trong cơ thể hắn gầm thét, phảng phất là nội tại thế giới, tinh thần nguyên lực vô tận hội tụ thành Đại yêu Chân Long. Một vị, hai vị. . . vô số vị đại yêu xuất hiện trong cơ thể, rống giận điên cuồng, lực lượng huyết mạch trên người hắn càn quét ra, như một hậu duệ của Thái Cổ Yêu thần.
- Grừ...ừ...ừ.
Một tiếng vang kinh thiên động địa phát ra từ trong miệng của Tần Vấn Thiên, như yêu thần rống giận. Trên thân hình của hắn xuất hiện một hư ảnh tuyệt thế của đại yêu. Hư ảnh vỗ miệng phun ra, lập tức âm thanh oành đùng nghiền ép trên bầu trời. Vô số vị Đại yêu Chân Long như kéo đến từ viễn cổ, muốn đánh vỡ bầu trời, giết tới Ma Tà.
Thần sắc Ma Tà khẽ biến. Tay trái hắn cầm Ma Đao ngăn chặn công kích ở trong hư không, tay phải thì nhất định phải thu hồi, rời khỏi đầu của Tần Vấn Thiên. Tiên Đài trong cơ thể phóng ra ánh sáng tuyệt thế, uy năng vô thượng hóa thành một chỉ chỉ thẳng tới đòn công kích của Đại yêu. Tiếng nổ kinh thiên động địa, đại yêu không ngừng bị phá hủy, nhưng lực lượng đáng sợ cũng đẩy lui Ma Tà. Tần Vấn Thiên lui về phía sau, tế ra yêu kiếm, chém tới một kiếm.
Tay trái Ma Tà buông Ma Đao ra, đưa thẳng đến phía trước, uy lực Tiên Đài bộc phát hoàn toàn, Phù quang hủy diệt cuốn ra ngoài, khiến Kiếm tiên chi quang đều vỡ vụn rớt xuống.
Trên hư không, lực lượng quy tắc hàng lâm. Từng tia sáng chiếu xuống từ thiên khung bao phủ lấy thân thể của Ma Tà. Tình cảnh này khiến cho thần sắc của Ma Tà khẽ biến, nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, tỏ vẻ không chút cam lòng.
- Vừa rồi ta nên giết ngươi, coi như ngày hôm nay ngươi có mạng lớn.
Ma Tà lạnh lùng nói. Tia sáng chiếu xuống người hắn, bao phủ lấy thân thể hắn. Tần Vấn Thiên hiểu được quy tắc của thành Cổ Đế. Nếu thành tựu Tiên Đài, một khi phóng ra uy lực Tiên Đài, sẽ bị lực lượng quy tắc trục xuất ra khỏi thành Cổ Đế.
Ma Tà dùng áo bào đen đã lừa gạt quy tắc của thành Cổ Đế, cho tới giờ khắc này mới bại lộ ra.
Ma Tà chậm rãi bay lên không, bị lực lượng quy tắc mang đi. Tần Vấn Thiên nhìn theo thân ảnh của hắn, lạnh lùng lên tiếng:
- Ma Tà, gặp lại ở Tiên vực!
Trong mắt Ma Tà lóe lên một vẻ băng lãnh, gặp lại ở Tiên vực sao? Hắn cũng hy vọng gặp lại.
Cuối cùng Ma Tà biến mất, nhưng trong lòng mọi người lại không an tĩnh. Thiếu chút nữa thì nguyên hạng nhất Đăng Tiên bảng - Tử Đạo Dương và hạng nhất hiện tại của Đăng Tiên bảng là Tần Vấn Thiên đều chết trong tay của hắn. Người này quá nguy hiểm!
Nhìn thân ảnh Ma Tà biến mất, thật lâu sau Tần Vấn Thiên vẫn không chịu dời ánh mắt đi. Đám người Thanh Nhi đi tới bên cạnh hắn, chỉ nghe Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ:
- Chúng ta cũng nên rời khỏi thành Cổ Đế rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận