Thái Cổ Thần Vương

Vây hoàng cung

Đôi mắt đẹp của Nam Hoàng Nữ Đế nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Thánh Hi chính là thánh vật, ngươi sao không lấy đây là điều kiện để Nam Hoàng Thị ta vì ngươi xuất thủ?
- Vãn bối và Vân Hi vốn là sinh tử chi giao, có nhiều năm giao tình với Nam Hoàng Thị, Nữ Đế có ân cứu mạng ta, đây vốn là việc nên làm, nếu coi đây là điều kiện chẳng phải ta đã quá hèn hạ hay sao, huống hồ, nếu không có cách nào trải qua kiếp nạn này ta cũng không muốn làm liên lụy tới Nam Hoàng Thị.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng:
- Chỉ là, ta hi vọng sau này nếu Nam Hoàng Thị còn có thể duy trì quan hệ với Trường Thanh Thiên Quốc thì hãy giúp ta chăm sóc Thanh Nhi, nếu như Thánh Hi này có thể giúp Nam Hoàng Thị trở nên mạnh hơn thì đó là chuyện cầu còn chẳng được.
- Tần Vấn Thiên.
Trong lòng Nam Hoàng Vân Hi khẽ run lên, đôi mắt đẹp lộ ý thương cảm, đây là đang căn dặn hậu sự hay sao?
Nam Hoàng Nữ Đế cũng thở dài trong lòng, nàng thực muốn thử xem Tần Vấn Thiên trưởng thành lên sẽ tao nhã như thế nào, đáng tiếc một kiếp này thực không có cách nào tránh được hay sao?
- Bảo đỉnh này cũng phiền Nữ Đế thay ta quản lý, nếu Nữ Đế có thể dùng nó phát huy lực lượng mạnh hơn thì nàng có thể dùng.
Tần Vấn Thiên lại nói, đôi mắt đẹp của Nam Hoàng Nữ Đế lóe lên, đây thực chính là căn dặn hậu sự, Thánh Hi chính là thánh vật, chỉ là lấy thứ này thử thách người Nam Hoàng Thị cũng là đủ để báo đáp Nam Hoàng Thị rồi, lại còn giao cả Bảo Đỉnh và Thánh Hi cho nàng, đây là đang giao phó hậu sự, hi vọng sau này nàng có thể chăm sóc Trường Thanh Thanh Nhi.
- Được.
Nam Hoàng Nữ Đế không từ chối.
- Vân Hi và ta là bạn tri kỉ, lại là thánh nữ kế thừa Nam Hoàng Thị, vẫn hi vọng Nữ Đế sẽ chiếu cố nàng một chút.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Ngươi thật là, Vân Hi là người Nam Hoàng Thị ta, đâu cần ngươi phải mở miệng nhắc nhở ta, nếu không phải ngươi với Trường Thanh Thanh Nhi tình thâm ta còn muốn gả nha đầu kia cho ngươi.
Nam Hoàng Nữ Đế cười nói làm trong lòng Vân Hi khẽ run, sắc mặt ửng đỏ len lén liếc nhìn Tần Vấn Thiên.
- Nẽ Đế cũng đừng thấy ta sắp chết mà nói giỡn.
Tần Vấn Thiên cười gượng lắc đầu.
- Thực sự không định thử xem Nam Hoàng Thị Niết Bàn Thuật sao?
Nữ Đế hỏi.
- Không.
Tần Vấn Thiên lắc đầu, thời gian sắp tới rồi, ta nên đi rồi.
- Không vội, tới lúc rồi, ta sẽ tiễn ngươi.
Nam Hoàng Nữ Đế nhìn Tần Vấn Thiên khiến ánh mắt hắn lóe lên, nhẹ nhàng gật đầu.

Bắc Minh tiên triều, Bắc Minh Tiên Sơn, còn gọi là Quy Tắc Tiên Sơn.
Trong cấm địa có một bóng người bước vào, bóng dáng tuyệt mỹ vô song, tuyệt đại tao nhã, mặc dù quần áo đơn giản nhưng không khó nhận ra dung mạo tuyệt sắc.
Cô gái này chính là Bắc Minh U Hoàng.
Nàng từng bước đi sâu vào cấm địa, khi bước vào đã đặt chân tới nhiều nơi, hai tấm bia đá tọa trấn lưu chuyển ánh sáng rực rỡ, đi qua tấm bia đá đó chính là là Phá Bại Chi Thành.
Đứng trong tòa thành đổ nát, ánh mắt Bắc Minh U Hoàng nhìn khắp bốn phía, quay vào hư vô kêu:
- Lão gia hỏa, ta biết ngươi ở đây, Quy Tắc Tiên Sơn này tất cả đều do ngươi khống chế, ta có việc muốn hỏi ngươi.
- Chuyện gì?
Trong hư vô truyền ra một âm thanh mờ mịt, chính là âm thanh của lão biến thái năm đó Tần Vấn Thiên gặp ở đây.
- Những chuyện năm đó ngươi nói với ta rốt cuộc là có ý gì.
Bắc Minh U Hoàng nói vọng vào trong hư vô
- Ô? Nhanh như vậy đã gặp rồi sao.
Âm thanh lười biếng lại một lần nữa truyền đến.
- Không có ý gì, những gì cần nói đều đã nói rồi.
- Ngươi…
Thần sắc Bắc Minh U Hoàng khó coi, nàng đang suy nghĩ kẻ điên này năm đó hồ ngôn loạn ngữ, rốt cuộc có thể tin được hay không?
Nhưng mà trước đây khi nàng gặp Tần Vấn Thiên, tên khốn khinh bạc đó cũng nói ra những lời giống kẻ điên này khiến nàng có chút nghi ngờ chẳng lẽ đây thực sự là duyên phận định mệnh sao?
Nhưng tên khốn vô sỉ này sao có thể được?
Nghĩ đến điều này, Bắc Minh U Hoàng tức giận:
- Ngươi không nói cũng được, dù sao hắn cũng sắp chết, hiện tại một nửa thế lực Tiên Vực tập trung ở Tiên Vực phía đông muốn mạng của hắn, hắn chạy trời không khỏi nắng rồi.
- Ồ, chết thì chết, có liên quan gì đến ta.
Lão già đáp một tiếng khiến Bắc Minh U Hoang ngạc nhiên.
- Ngược lại lại có quan hệ với ngươi đó, ngươi chẳng qua là muốn đi cầu xin ta cứu hắn.
Người điên này nói.
- Ta cũng chẳng rảnh vậy.
- Ta cầu ngươi cứu hắn?
Bắc Minh U Hoàng thần sắc lạnh lùng.
- Hắn chết sớm chút mới tốt, chỉ là dù sao hắn nhận được truyền thừa của ngươi, tốt xấu gì ta tới nói cho ngươi biết một tiếng, nếu không chả biết sao hắn chết, truyền thừa của ngươi đoạn tuyệt cũng chẳng tốt.
- Ta cần truyền nhân tìm lúc nào chả được, chết thì chết chẳng sao.
Lão già điên giọng không quan tâm nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi không phải là biết ta cô đơn nên muốn làm bạn với ta đấy chứ.
- Đừng mơ.
Bắc Minh U Hoàng dường như đã trải qua chuyện tương tự giống Tần Vấn Thiên, rất khó chịu với lão già điên, nàng xoay người đi nói:
- Lời đã chuyển tới rồi, hắn có chết hay không cũng không có quan hệ gì với ta, ngươi muốn sao thì tùy.
Nàng dứt lời liền bỏ đi
- Hai kẻ không có lương tâm.
Bóng người lão điên xuất hiện trên đống đổ nát Bắc Minh U Hoàng mới đứng, ông lão vẫn bộ dạng như người điên lầm bầm một mình:
- Chết? Ta muốn chết cũng chẳng chết được đây.

Tiên Vực phía đông, Hoàng Thành Trường Thanh Tiên Quốc.
Hiện tại đa số những người sống ở Hoàng Thành đều đã chuyển ra ngoài, không dám ở lại trong Hoàng Thành. Hoàng Cung Trường Thanh Tiên Quốc cũng nguy hiểm sớm tối, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị hủy diệt, một khi khai chiến sẽ lan tới mênh mông thành trì, không biết sẽ có bao nhiêu người bị dư âm hủy diệt, vì vậy người tu hành cảnh giới không đủ đều đã sớm rời khỏi Hoàng Thành đợi sau khi phong ba kết thúc sẽ trở về.
Nhưng mà mặc dù vô số người rời đi hiện tại ở Hoàng Thành vẫn còn vô số cường giả, hơn nữa đều là những nhân vật cảnh giới cao, có thể nói đi lại tùy ý trên phố thấy một người cũng có thể là tồn tại cấp bậc Tiên Vương.
Hiện tại ở Hoàng Thành Trường Thanh Tiên Quốc khắp nơi đều là Tiên Vương.
Rất nhiều cường giả sau khi ra khỏi Cổ Đế Chi Thành đã lao thẳng đến tập trung ở Trường Thanh Tiên Quốc, lấy hoàng cung của Trường Thanh Tiên Quốc làm trung tâm, đóng quân các thế lực lớn.
Hôm nay chính là thời hạn ba tháng mà Tần Vấn Thiên giao hẹn.
Trên bàu trời mặt trời treo cao soi chiếu Hoàng Cung Trường Thanh Tiên Quốc, nhưng trong lòng người trong Hoàng Cung không cảm thấy ấm áp mà chỉ có lạnh giá.
Hôm nay sẽ quyết định số phận Trường Thanh Tiên Quốc.
Các thế lực lớn đã sớm thả ra tin tức. nếu như Tần Vấn Thiên không tuân thủ giao hẹn, hôm nay không xuất hiện bọn họ sẽ trực tiếp càn quét tiêu diệt Trường Thanh Tiên Quốc, san bằng Tiên Quốc thành bình địa.
Tất cả dường như chỉ trong một ý niệm của Tần Vấn Thiên.
Tiên Quốc Hoàng Cung, trong phủ công chúa, hai vị giai nhân tuyệt sắc cùng ngồi một chỗ, hai người này chính là Thanh Nhi và Khuynh Thành.
- Khunh Thành, thật sự phải đi rồi, ta tới đưa muội đi.
- Thanh Nhi tỷ tỷ, tỷ nói ngày hôm nay huynh ấy có đến không?
Mạc Khuynh Thành khẽ giọng hỏi.
Trong con ngươi xinh đẹp có một tia bi ai:
- Đều là lỗi của ta.
- Thanh Nhi tỷ tỷ, không trách tỷ, đâu vốn chính là huynh ấy phải gánh chịu, chỉ là bất kể huynh ấy phải gánh chịu điều gì, ta thân là thê tử sẽ phải cùng huynh ấy gánh vác, bất kể xảy ra chuyện gì đều sẽ vĩnh viễn ở cùng huynh ấy, huynh ấy còn ở đây ta cũng sẽ ở đây không đi đâu cả.
Mạc Khuynh Thành cười ôn nhu, trong nụ cười lộ ra vài phần thê mỹ. Nàng biết con đường Tần Vấn Thiên đi qua có bao nhiêu khó khăn, không ngờ hôm nay tới Tiên Vực vẫn có nhiều người muốn giết hắn như vậy.
- Khuynh Thành.
Thanh Nhi nhìn ánh mắt Mạc Khuynh Thành, dáng vẻ tươi cười, khẽ thở dài kéo tay Mạc Khuynh Thành mỉm cười nói:
- Vậy được, chúng ta cùng nhau chờ huynh ấy.
- Ừ, cùng nhau chờ tên ngốc ấy.
Mạc Khuynh Thành cười gật đầu, dường như không phải lựa chọn đối mặt với sinh tử.
Những tiếng nổ ầm ầm truyền ra, hư không chấn động, thiên địa ầm ầm cực kỳ đáng sợ, chỉ thấy trên bầu trời có một nhóm cường giả cưỡi chiến xa đến, trùng trùng điệp điệp những nhân vật như tuyệt thế Đế Vương, dáng vẻ trung niên, vô thượng uy áp, hai tròng mắt xuyên qua tất cả, chăm chú nhìn Hoàng Cung Trường Thanh Tiên Quốc, trong phút chốc toàn bộ Hoàng Cung bao phủ một áp lực hít thở không thông.
- Hôm nay Tần Vấn Thiên không đến nhận lấy cái chết, chắc chắn Trường Thanh Tiên Quốc sẽ bị san thành bình địa.
Giọng hắn đáng sợ khiến vô số người kinh hãi.
Người này chính là Sâm La Đại Đế của Sâm La Tiên Quốc, người con trai hắn yêu thương nhất Sâm La Tiên Quốc Tuyệt Thế Thái Tử đã chết trong tay Tần Vấn Thiên, hắn tự mình dẫn cường giả tới đây tiêu diệt Tần Vấn Thiên.
Phía bên kia yêu khí trùng thiên, ngọn lửa màu vàng như muốn thiêu đốt hư không, cường giả Đại Bàng Hoàng Tộc hạ xuống, từng con chim đại bàng khủng khiếp lơ lửng giữa không trung che cả bầu trời đáng sợ vô cùng.
Ở vị trí cạnh bọn họ có Cử Thiên Tộc xấu xí cực điểm, còn có Bạch Hổ Tộc tàn nhẫn bá đạo.
Năm đó chuyện Tần Vấn Thiên nướng thịt Bạch Hổ làm lương thực bọn họ đều nhớ, hiện tại vừa vặn có cơ hội này ở Cổ Đế Chi Thành để loại bỏ Tần Vấn Thiên, tên kia tuy là Đỉnh Cấp Tiên Vương nhưng đã thành hồn, cũng là một uy hiếp.
Các cường giả Tiên Vực phía đông cũng đến, Tử Đế, Đông Thánh Tiên Đế, Chí Tôn Kiếm Phái, Quá Hoa Tiên Triều, cường giả Thiên Lam Tiên Quốc – Thiên Lam Đại Đế cưỡi một con chiến tượng khủng khiếp dường như hòa làm một thể, sắc mặt hàn lạnh sát ý nồng đậm. Thiên Lam Tiên Quốc hủy diệt bị Bạch Đế san thành bình địa, hắn tới không đơn giản chỉ để giết Tần Vấn Thiên.
Nhóm thế lực Cửu Hoàng Tiên Quốc, Thái Dương Thánh Giáo đều lần lượt đến, Tần Vấn Thiên ít nhiều cũng từng giết người của bọn họ, hôm nay vừa lúc đến xem nhân vật Vương Cảnh Vô Song này chết như thế nào.
Nhóm cường giả trong Hoàng Cung Trường Thanh Tiên Quốc bay lên trời, Trường Thanh Đại Đế và Cơ Đế cũng ở trong đó, chỉ thấy Cơ Đế quét mắt qua từng người trong số các cường giả lạnh lùng nói:
- Tiên Vực hào cường tề tựu, Tiên Đế các thế lực đỉnh cấp chỉ để giết một tên hậu bối Tiên Vương, bản tọa sống nhiều năm như vậy hôm nay cũng coi như được mở mang tầm mắt, bội phục, bội phục.
- Cơ Đế, vũng nước đục này người tốt nhất đừng té.
Ánh mắt Sâm La Đại Đế lạnh lùng nhìn Cơ Đế nói, nhiều cường giả hư vậy tới giết một Tiên Vương quả thực không dễ nghe, nhưng Tần Vấn Thiên nhất định phải chết.
- Cơ Đế, chẳng lẽ người muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên chăng?
Tử Đế lạnh lùng mở miệng, ở đây có quá nhiều thế lực muốn giết Tần Vấn Thiên, bất kể kẻ nào chỉ cần dám nói muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên đều phải suy nghĩ thật kỹ hậu quả, hắn chỉ mong Cơ Đế nói muốn bảo vệ để vừa lúc công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận