Thái Cổ Thần Vương

Sau cùng, vẫn phát sáng như cũ

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
--------------------------
Vô luận là Cố Lưu Phong hay Đế Thí, vô luận là Quý Phi Tuyết hay Vấn Thiên, những thiên kiêu bọn họ ở thời khắc cất bước đều rõ ràng trong cổ bia có cái gì, trong từng cổ bia đứng sừng sững kia, chỉ sợ là bảo tàng do chủ nhân của Tiên Võ Giới lưu lại, trong mỗi một cổ bia đều ẩn chứa một loại thần thông cường đại.
Hơn nữa đi đến nơi này mặc dù chiến bại cũng có thể bất tử, có thể nói, đây đối với người bước vào Tiên Võ Giới mà nói, đã đến thời gian thu hoạch chân chính, có khả năng thu hoạch bao nhiêu, liền xem năng lực của mình, bởi vậy bọn họ đều hiểu, đi càng xa, bọn họ có khả năng thấy được càng nhiều.
Cố Lưu Phong ở trước nhất biết, Tần Vấn Thiên ở phía sau nhất cũng rõ ràng.
Nhưng hai người bọn họ lại lựa chọn hai con đường khác nhau, Cố Lưu Phong lựa chọn nhanh chóng tiến lên, hắn ở Hoàng Cực Thánh Vực có quang hoàn sáng chói, nhưng hắn tinh tường, hắn có thể có lòng kiêu ngạo, nhưng quyết không thể vì vậy mà dừng lại, để cho loại kiêu ngạo này ảnh hưởng quyết tâm thẳng tiến không lùi của mình, hắn so với những người khác càng cần đi ở phía trước, bằng không một khi hắn rơi ở phía sau, liền có khả năng là trí mạng.
Hắn cũng minh bạch, trong mỗi một cổ bia đều ẩn chứa một loại lực lượng, hắn không có khả năng ở trong thời gian ngắn ngủi lĩnh ngộ triệt để, kia cần muốn rất nhiều thời gian, nếu nơi này chỉ có một mình hắn, hắn sẽ dừng lại tìm hiểu từng bia đá, nhưng nơi này là chư thiên kiêu tranh phong Tiên Võ Giới, hắn không thể xuất hiện sai lầm, bởi vậy hắn cần một cái cân bằng, cân bằng lĩnh ngộ bao nhiêu cùng đi về phía trước bao nhiêu, để cho mình có thể từ đầu tới cuối duy trì tư thái đi về phía trước, hơn nữa có lực lượng càn quét người khác.
Trên thực tế Cố Lưu Phong cũng kéo xa không ít người, tình hình như thế để cho Cố Lưu Phong hơi yên tâm một chút, đã lĩnh ngộ trong thời gian ngắn, hắn tin tưởng bằng vào thiên phú của mình, mặc dù sử dụng thời gian ngắn hơn đối phương một chút, nhưng chắc chắn sẽ không yếu hơn đối thủ của mình bao nhiêu.
Thẳng đến Cố Lưu Phong phát hiện trước hàng cổ bia thứ nhất còn có một thanh niên nghỉ chân lưu lại, trong con ngươi của hắn không khỏi lóe lên phong mang rực rỡ, trái tim bình tĩnh lại sinh ra một tia gợn sóng, bất quá rất nhanh liền bình tĩnh lại, tiếp tục an tâm làm sự tình cần làm đến tốt nhất, đây chính là tính cách của Cố Lưu Phong hắn.
Tần Vấn Thiên cũng là đang mạo hiểm, hắn lưu lại ở trước cổ bia thứ nhất, rất có thể sẽ bị những người khác vung ra rất xa, cuối cùng đào thải.
Không có hoàn hảo, chỉ nhìn ngươi lựa chọn con đường như thế nào, lựa chọn đi ra sao, Tần Vấn Thiên nghĩ rất đơn giản, trong cổ bia phù quang rực rỡ, ẩn chứa lực lượng là hắn cực kỳ cần thiết, đang ở trước mắt lại không ăn, đi tiêu hóa cái khác lại có ý nghĩa gì, hắn hi vọng mình có thể lợi dụng cổ bia này đề thăng mình, mặc dù thật bị đào thải, hắn cũng sẽ không hối hận lựa chọn của mình.
Bất quá người ở nơi xa ngắm nhìn lại không nghĩ như thế, phong thái của Cố Lưu Phong là chói mắt như vậy, Tần Vấn Thiên rơi vào cuối cùng tự nhiên sẽ lộ vẻ quá tầm thường, có người thậm chí chửi bới nói:
- Đi đến một bước này cố nhiên có nhân tố thực lực, nhưng cũng khó tránh thành phần vận khí, người này được các ngươi nói lợi hại như vậy, nhưng giờ khắc này xem ra, lại kém cỏi như vậy, đến bây giờ còn không có bị đào thải, có lẽ chỉ là bởi vì không ai chú ý tới thân ảnh rơi ở cuối cùng a.
- Căn bản không ai chú ý sự hiện hữu của hắn.
Mấy thanh niên của Bắc Vực đại giáo Thác Thiên Giáo Phái tụ chung một chỗ, một người trong đó trên mặt mang theo châm chọc nhàn nhạt, ánh mắt cao ngạo lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên, trong hai con ngươi nhảy lên quang mang biểu hiện rõ hắn khinh thường.
Nhưng thanh âm châm chọc này còn đưa tới xung quanh không ít tiếng cười, cũng không biết là đố kị Tần Vấn Thiên lúc trước có hai vị tuyệt đại giai nhân đi ở bên cạnh, hay đố kị Tần Vấn Thiên có vận may bước vào quyết chiến, mà bọn họ lại bị loại ở bên ngoài.
- Ai cũng có thể thấy, những người đạp lên cổ bia đến nơi đó đều là thiên tài trong thiên tài, sự tình mình không có làm được, lại hết lần này tới lần khác đi chửi bới, rõ ràng là tự bạt tai mình, còn ở đó đắc chí.
Đám người Diệp Lăng Sương vừa vặn ở cách đó không xa, nghe được đối phương chửi bới Tần Vấn Thiên, trong lòng tự nhiên không cam tâm, mở miệng phản bác.
Người Thác Thiên Giáo quay đầu qua, ngưng mắt nhìn đám người Diệp Lăng Sương, trong con ngươi mang theo lãnh mang, bọn họ coi như là một phương đại giáo, nhưng bây giờ lại không có một người lưu lại trước cổ bia, điều này làm cho trong lòng bọn họ cực kỳ khó chịu, bất quá đoàn người đối phương cũng không phải lương thiện, bởi vậy người Thác Thiên Giáo cũng chỉ hừ lạnh, không có đi tranh cãi cái gì.
Nhưng ánh mắt của những đoàn người khác đều hiện lên lãnh mang, nhìn chằm chằm Diệp Lăng Sương, phun ra thanh âm châm chọc:
- Nữ nhân duyên của Tần Vấn Thiên này không khỏi quá tốt đi, Tiên Nữ Giáo Lâm Tiên Nhi, Trượng Kiếm Tông Lâu Băng Vũ, nơi này lại có hai vị mỹ nhân xinh đẹp, vị mỹ nhân này bao che hắn như thế, sau lưng có sự tình gì không thể cho ai biết hay không .
Lời vừa nói ra liền để rất nhiều người bật cười, người Thác Thiên Giáo nhìn thoáng qua bên kia, thấy có không ít người, như có thêm lực lượng, nhìn chằm chằm Diệp Lăng Sương cùng Vân Mộng Di :
- Dáng người của hai vị mỹ nhân này thật đúng là nóng bỏng, Tần Vấn Thiên kia thật đúng là làm người ta ước ao a.
Trong mắt người nói chuyện kia lóe lên một đạo lãnh mang, bọn họ chính là người của Đế thị gia tộc, lần trước tranh phong bọn họ cũng mắt thấy, bây giờ tận lực khiêu khích, hiển nhiên là có mục đích.
- Các ngươi muốn chết.
Âu Dương Cuồng Sinh làm sao chịu được những người này ô ngôn uế ngữ, Lôi Hỏa chi quang lóng lánh, người chung quanh đều lộ ra thần sắc thú vị, mơ hồ có tư thái xem náo nhiệt, đồng dạng bị áp chế tu vi, cảnh giới đều ở một trình độ, nhưng người Đế thị nhất tộc cộng thêm người Thác Thiên Giáo, chiếm cứ ưu thế nhân số, nhiều hơn đối phương hai người.
- Chúng ta muốn chết?
Người Đế thị nhất tộc cười lạnh, lãnh ý lan tràn ra, cười nói :
- Hai vị mỹ nhân dụ người như vậy, ta sao bỏ được chết.
Có người nhận ra người Đế thị nhất tộc, liền lộ ra thần sắc hiểu rõ, nguyên lai là tận lực khiêu khích, Tần Vấn Thiên đánh chết đệ đệ của Đế Thí, truyền rất xôn xao, để cho không ít người biết danh tiếng của Tần Vấn Thiên.
Quả nhiên, đám người Âu Dương Cuồng Sinh không thể nhịn được nữa xuất thủ, nháy mắt bên này đã bạo phát ra quần chiến kịch liệt.
Ở một phương hướng khác, dưới Thạch Bi, ý niệm của Tần Vấn Thiên như trước tương dung với cổ bia, an tâm lĩnh ngộ, hắn cũng không có đi xâm lấn cổ bia của người khác, chỉ một người yên lặng lĩnh ngộ khẩu quyết, hắn hóa thân Kim Sí Đại Bằng càng thêm rực rỡ, kim quang đầy trời, toàn thân đều là khí tức phong duệ.
- Bộ pháp quyết này thật lợi hại, không kém chín đại tuyệt học của Đại Hạ chút nào, phối hợp Yêu Thần Biến cấp độ thứ ba nhất định có thể phát huy uy lực cường đại, đáng tiếc ta không am hiểu Kim hệ cùng Phong Chi Võ Đạo ý chí, bằng không uy lực còn có thể càng mạnh.
Trong lòng Tần Vấn Thiên nói nhỏ, trong bia đá, Tần Vấn Thiên biến thành Kim Sí Đại Bằng Điểu tung hoành thiên địa, giống như một đạo thiểm điện kim sắc.
Này càng thêm kiên định ý niệm từng bước đi tới của Tần Vấn Thiên, những bia đá này, là bảo tàng chân chính, chủ nhân Tiên Võ Giới có khả năng lưu lại bảo tàng phong phú như vậy, cực kỳ có khả năng thật là Tiên trong truyền thuyết.
Tần Vấn Thiên muốn an tâm tu hành không bị người quấy rầy, này hiển nhiên là không thể nào, lúc này lại có một người xâm lấn bia đá của hắn, trên tấm bia đá cách Tần Vấn Thiên không xa, có một đạo quang mang rực rỡ chiếu rọi lên tấm bia đá của Tần Vấn Thiên, nháy mắt dệt thành một bộ đồ án, là đồ án trong cổ bia.
Trước đó sau khi Tần Vấn Thiên chiến đấu xong, liền không ai nhìn thấy Tần Vấn Thiên tu hành đến trình độ nào, thời khắc này trong đồ án, Tần Vấn Thiên biến thành Kim Sí Đại Bằng Điểu, toàn thân kim quang rực rỡ, con ngươi sắc bén nhìn thân ảnh mới tới kia.
Toàn thân người này bao phủ ở trong áo giáp hỏa diễm nóng rực, phía sau có cánh chim rực rỡ, chính là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, tựa như kiêu dương.
- Đại Chu Hoàng Triều Kiêu Dương công chúa tìm Tần Vấn Thiên, lần này Tần Vấn Thiên kia một mực trốn ở cuối cùng, cũng nên bị loại rồi.
Mỹ nữ luôn làm người chú ý, nhất là thân phận cùng thực lực như Kiêu Dương công chúa, danh khí của nàng ở Đại Chu Hoàng Triều như mặt trời ban trưa, không người không biết.
- Đại Thương Hoàng Triều Thương Đồng cũng bị người tìm tới, thật đúng là thú vị, là Quý Lưu Phong, có lẽ Thương Đồng sẽ bi kịch.
Mọi người thấy được một bức tranh khác, là Quý Lưu Phong chuẩn bị xuất thủ.
- Lâm Tiên Nhi bị Huyết Ma Cung Xích Luyện theo dõi, xem ra ba trận tỷ thí sẽ cùng nhau bạo phát, Lâm Tiên Nhi, Hoàng Cực Thánh Vực đệ nhất mỹ nữ, hành trình Tiên Võ Giới lần này sẽ chấm dứt.
Mọi người lại thấy được một hồi giao phong cao cấp, không phải bọn họ coi thường thực lực của Lâm Tiên Nhi, trên thực tế vừa rồi Lâm Tiên Nhi cũng đánh bại một người, nhưng bây giờ tìm nàng là Huyết Ma Cung Xích Luyện.
Huyết Ma Cung Xích Luyện, không chỉ là đệ tử của Huyết Ma Cung, đồng thời hắn là hậu bối của Tây Vực Xích gia, một trong tám thiên kiêu trấn áp thời đại, trên người bao phủ vầng sáng vô tận.
Tuy Lâm Tiên Nhi xuất chúng, nhưng đối mặt địch nhân như thế, chắc là sẽ thất bại.
. . .
Kiêu Dương công chúa cùng Tần Vấn Thiên đều nhìn đối phương, tuy Tần Vấn Thiên một mực lưu lại ở cổ bia thứ nhất tu hành, nhưng Kiêu Dương công chúa sẽ không coi thường Tần Vấn Thiên, bởi vì nàng minh bạch, Tần Vấn Thiên đã thắng lợi qua một trận là có tư cách tiếp tục đi về phía trước, nhưng hắn không có, mà lựa chọn lưu lại chỗ này, bản thân cái này liền cần dũng khí, chí ít nàng không có dũng khí làm như thế.
Nhưng mà mặc dù nàng thưởng thức dũng khí của Tần Vấn Thiên, nhưng như trước lựa chọn Tần Vấn Thiên làm đối thủ, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, bây giờ những người còn lại danh khí đều cực thịnh, đại khái chỉ có Tần Vấn Thiên danh khí coi như yếu một chút.
- Ô...ô...n...g!
Thân thể của Kiêu Dương công chúa di động, hai cánh lóng lánh, tắm gội trong ánh lửa, giống như một vầng mặt trời, chỉ thấy tay nàng cầm một thanh lợi kiếm phong duệ, người cùng kiếm tương dung, một kiếm này, như mặt trời chói mắt, đây là lực lượng Kiêu Dương công chúa lĩnh ngộ ở trong cổ bia.
Tần Vấn Thiên cũng động, thân thể hắn hóa thân Kim Sí Đại Bằng Điểu, lùi vào hư không, lập tức đáp xuống, trong con ngươi kiệt ngạo lộ ra khí khái không ai bì nổi, giống như một Kim Sí Đại Bằng Điểu chân chính, muốn chém diệt hết thảy.
Trên thân hai người bạo phát quang hoa khiến người ta không dám nhìn thẳng, nháy mắt hấp dẫn tất cả ánh mắt đang nhìn những chiến trường khác tới, lập tức bọn họ thấy Tần Vấn Thiên thủy chung ở trước tấm bia đá thứ nhất tu hành kia xẹt qua thân thể của Kiêu Dương công chúa, ở trong mắt mọi người, dường như chỉ có một đạo quang mang kim sắc hoa mỹ.
Bên cầu nổi, đám người Âu Dương Cuồng Sinh đang cùng Đế thị gia tộc cùng Thác Thiên Giáo đại chiến, nhưng nhìn thấy một màn hoa mỹ kia, ánh mắt đều ngốc trệ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận