Thái Cổ Thần Vương

Chưa từng thấy qua ai lại vô liêm sỉ như vậy

- U Hoàng công chúa, ta sẽ ở đâu đây? Hình như Phủ công chúa chỉ có mỗi chỗ ở của công chúa ngươi thôi. Lẽ nào ta cũng...
Tần Vấn Thiên nhìn dáng vẻ tươi cười của Bắc Minh U Hoàng mà thấy lòng có chút run rẩy, ngoài miệng thì vẫn vô sỉ.
Dáng vẻ tươi cười của Bắc Minh U Hoàng biến mất, sắc mặt trở nên lạnh lùng:
- Ta thật ra cũng muốn xem thử xem mồm miệng của ngươi có thể lợi hại đến lúc nào. Tốt nhất là ngươi đừng đi loạn trong phủ công chúa. Mặc dù ta đã đáp ứng sẽ không để cho ngươi ít đi một sợi tóc, nhưng nếu như ngươi chủ động tìm chết thì ta sẽ không khách khí với ngươi. Còn nữa, nếu như ngươi có gì không hài lòng với lời mời của ta thì có thể nói với ta, nếu như tự mình rời đi...
- Làm sao có thể. Có thể ở cùng một nơi với công chúa là chuyện mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ, Tần mỗ sao lại nỡ lòng nào rời đi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Hừ.
Bắc Minh U Hoàng phất ống tay áo, thân hình lóe lên cứ thế trực tiếp rời đi, cuối cùng cũng thật sự không làm gì Tần Vấn Thiên, chỉ là mời hắn tới phủ công chúa, giam lỏng hắn. Chỉ cần hắn không bước ra khỏi phủ công chúa thì hình như cũng sẽ không có vấn đề gì.
- Nữ quỷ này rốt cuộc là muốn làm gì?
Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ suy tư. Lần đầu tiên thấy Bắc Minh U Hoàng là ở Cổ Đế thành, khi đó hắn chỉ cảm thấy Bắc Minh U Hoàng xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi, xuất quỷ nhập thần giống như u linh nữ quỷ, còn có thể đoạt thân thể người ta vào tay mình kiểm soát. Cho tới tận bây giờ, hắn vẫn còn có bóng ma trong lòng, thầm kêu Bắc Minh U Hoàng là nữ quỷ.
Bắc Minh U Hoàng một mình rời đi, lưu lại Tần Vấn Thiên có chút đờ ra trong phủ đệ của nàng.
Lấy tiên niệm bao phủ công chúa phủ, thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, đi tới một suối nước nóng tương đối ưu nhã trước giả sơn để tu hành. Trong lúc rãnh rỗi, hắn chỉ có thể tiếp tục củng cố tu vi. Hắn mới vào Tiên Vương không lâu, vẫn có rất nhiều phuong pháp đáng để lĩnh ngộ, nếu đã bị Bắc Minh U Hoàng giam lỏng thì cứ an tâm mà đợi đi.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt tu hành, rất nhanh đã chìm vào trong đó, hoàn toàn quên tình cảnh lúc này của mình, ngược lại cũng thật sự là nghĩ thoáng.
Thời gian từng chút một trôi qua, bóng đêm hạ xuống, tinh quang rơi xuống. Dưới tinh quang, hoàng cung cổ xưa của Bắc Minh hoàng triều càng toát lên một vẻ cổ xưa, ánh sao rực rỡ không ngừng bao phủ khắp nơi trong hoàng cung, hiển nhiên là có cường giả đặc biệt lợi hại đang mượn vũ mệnh tinh thần tu hành.
Tần Vấn Thiên vô cùng chuyên tâm. Vào lúc ấy, chỉ thấy một thân ảnh giống như u linh lặng lẽ đi đến. Thân ảnh u linh này một thân trang phục màu trắng, toàn thân như thể không có xương, nhẹ bỗng nổi lơ lửng trong hư không, trên người không có một tia khí tức. Hơn nữa, thân ảnh u linh này còn xinh đẹp tới cực điểm. Hóa ra chính là Bắc Minh U Hoàng.
Đúng như Tần Vấn Thiên nghĩ, là nữ quỷ.
Bắc Minh U Hoàng nhích tới gần phía thân thể của Tần Vấn Thiên, chân mày Tần Vấn Thiên thoáng động, hình như đã phát giác ra vậy. Thế nhưng hắn vẫn cứ nhắm mắt như cũ. Bóng hình của Bắc Minh U Hoàng bay tới phía sau Tần Vấn Thiên, lập tức chậm rãi dung nhập vào thân hình hắn, từng chút một thẩm thấu vào trong thân thể của Tần Vấn Thiên, dường như thân ảnh của nàng vốn chính là hư vô không tồn tại.
Đúng lúc này, thân thể Tần Vấn Thiên hơi chấn động, ảo ảnh của Bắc Minh U Hoàng ở trong thân thể của Tần Vấn Thiên cũng rung động. Là linh hồn đang chấn động.
Trong thế giới linh hồn hư vô này, linh hồn của Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng đang đứng đối diện nhau, đều đang ở trong cơ thể của Tần Vấn Thiên. Một mảnh lực lượng đáng sợ phong ấn thân thể này, khiến cho linh hồn hiển lộ hoàn toàn.
- Ngươi cũng tu hành lực lượng linh hồn?
Đôi mắt đẹp của Bắc Minh U Hoàng hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường. Vậy mà nàng lại bị vây khốn, xem ra nàng đã khinh thường Tần Vấn Thiên.
- U Hoàng công chúa có ý gì. Chẳng lẽ linh hồn không phải chính là căn bản của con người ta hay sao. Nếu như không có linh hồn, thân thể chẳng qua chỉ là một túi da, đây chính là tối kỵ của người tu hành.
Linh hồn của Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, hai người đều dùng linh hồn giao lưu, kì thực không có bất kỳ âm thanh nào truyền ra.
- Truyền thừa ngày xưa mà ngươi đoạt của ta, chẳng lẽ không cần trả bất cứ giá nào sao?
Bắc Minh U Hoàng nói.
- U Hoàng công chúa muốn ta phải trả giá cái gì đây?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói:
- Dò xét ký ức trong linh hồn của ta, như vậy là có thể bảo đảm ta không bị mất một sợi tóc nào sao? Phương pháp này quả thật lợi hại, nhưng công chúa cũng thật là khinh người quá đáng.
Căn bản của người ta đều ở trong linh hồn, ký ức cũng vậy. Nhìn trộm linh hồn chẳng khác nào nhìn trộm tất cả của Tần Vấn Thiên, bất kỳ bí mật nào cũng sẽ bị tiết lộ. Bắc Minh U Hoàng vì tu hành mà cũng quá độc ác.
- Ngươi thiếu ta cũng không đồng ý trả, ta chỉ đành tự mình đến lấy.
Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng nói.
Tần Vấn Thiên có chút phẫn nộ, sắc mặt không dễ nhìn, nói:
- Đã như vậy, ta thật ra cũng muốn xem thử xem U Hoàng công chúa làm thế nào để đoạt ký ức của ta đây.
Nói rồi, linh hồn của Tần Vấn Thiên bất ngờ huyễn hóa ra công kích mạnh mẽ, hóa thành một đại chưởng khủng khiếp, giống như lực lượng thân thể thần thủ của hắn mà đánh về phía linh hồn của Bắc Minh U Hoàng. Khí tức linh hồn dồi dào, lực lượng đáng sợ, Bắc Minh U Hoàng kêu lên một tiếng, bị chấn bay ra, thân thể mềm mại run rẩy, khí tức yếu ớt.
Linh hồn của Tần Vấn Thiên đi vào trong Bắc Minh U Hoàng, chỉ thấy Bắc Minh U Hoàng lạnh như băng nhìn nói:
- Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi. Chỉ có điều, nếu như ngươi cho rằng linh hồn của mình mạnh hơn ta thì khó tránh khỏi có chút cuồng vọng vô tri.
Nàng vừa dứt lời, bên ngoài, Tần Vấn Thiên đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí thế mạnh mẽ. Ngay lập tức, hắn nhìn thấy một bóng người từ trong hư không bước chậm đến, mang theo tinh quang chói lòa.
Bắc Minh U Hoàng tuyệt đại tao nhã, đắm mình dưới tinh quang giống như thần nữ cửu thiên, xinh đẹp vô song.Thế nhưng sắc mặt nàng vô cùng lạnh lùng, trên người toát ra cảm giác ớn lạnh, từng bước một đi về phía thân thể Tần Vấn Thiên.
Rõ ràng, linh hồn của Bắc Minh U Hoàng vẫn chưa rời khỏi thân thể, bằng không nàng làm sao có khả năng khống chế thân thể, hơn nữa khí thế lại rất đáng sợ.
Như vậy, linh hồn bị Tần Vấn Thiên vây khốn lại là cái gì?
- Đây là phương pháp mà nàng đã dùng khi vào Cổ Đế thành sao?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên. Nhất định là như thế. Bắc Minh U Hoàng tu hành phương pháp linh hồn đặc biệt, có thể phân hoá ra lực lượng linh hồn. Năm đó nàng đã dùng cách này để bước vào Cổ Đế thành, xuất hiện ở nơi tập trung các cường giả cảnh giới Thiên Tượng.
- Ta đã đáp ứng Lộng Nguyệt không lộng thương ngươi, ngươi cũng không nên ép ta. Thế nên tốt nhất là ngươi hãy phối hợp.
Giọng nói của Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng, từng bước một đi về phía thân thể của Tần Vấn Thiên.
Thần sắc Tần Vấn Thiên cực kỳ khó coi, nói:
- U Hoàng công chúa chắc hẳn là hiểu rõ nhìn trộm ký ức trong linh hồn của người khác là chuyện cấm kỵ như thế nào. Thật sự muốn cố ý như vậy sao?
- Hừ.
Bắc Minh U Hoàng cất bước về phía trước:
- Ai bảo trước đây ngươi ngăn cản ta có được truyền thừa.
Chỉ thấy nàng đứng ở trước mặt Tần Vấn Thiên, lập tức duỗi một ngón tay đánh ra. Trong phút chốc, một lực lượng khủng khiếp nhất thời từ trên người nàng phóng ra, những tiếng động ầm ầm cực lớn vang lên. Thân thể Tần Vấn Thiên run rẩy, linh hồn của hắn lập tức vội vàng rời khỏi thân thể. Sau một khắc, Bắc Minh U Hoàng nhắm mắt lại, linh hồn của nàng đồng dạng rời khỏi thân thể, một khí tức linh hồn mạnh mẽ hiện ra, bao phủ về phía linh hồn của Tần Vấn Thiên.
- Linh hồn quyết đấu sao?
Tần Vấn Thiên thần sắc khó coi, không nghĩ tới hắn lại lần đầu tiên gặp phải phiền phức như vậy sau khi tu hành linh hồn thuật. Chỉ có điều cũng may là hắn tu hành năng lực linh hồn qua Bất Tử Kinh, bằng không thì sẽ nguy hiểm hơn nữa, ngay cả một tia năng lực phản kháng cũng không có.
Bắc Minh U Hoàng lại có thể mạnh mẽ ép linh hồn của con người rời khỏi thân thể, quả thực là đáng sợ, tu hành linh hồn vượt hắn một bậc.
- Ta có thể không lộng thương linh hồn của ngươi mà vẫn lấy được ký ức trong linh hồn ngươi, ngươi vẫn nên phối hợp ta đi thôi.
Linh hồn của Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng nói, hai người vẫn là đang giao tiếp bằng linh hồn. Đây là lần đầu tiên Tần Vấn Thiên trải nghiệm tình huống như thế, trong lúc nhất thời không biết nên làm như thế nào mới phải.
Trong nháy mắt, hắn liếc mắt thoáng nhìn linh hồn của Bắc Minh U Hoàng đã bị hắn đánh cho bị thương, trong lòng hung ác, quay sang nói với Bắc Minh U Hoàng:
- U Hoàng công chúa, ta vẫn gọi ngươi một tiếng công chúa, nhưng mà trong ký ức có tất cả bí mật của ta, nhất quyết không có khả năng cho ngươi xem. Ngươi không nên ép ta.
- Ngươi không có con đường nào khác có thể đi.
Bắc Minh U Hoàng lạnh nhạt nói, linh hồn tiếp tục ép về phía Tần Vấn Thiên. Một khí thế linh hồn hung bạo khủng khiếp đập ra, lực lượng linh hồn cường đại hơn Tần Vấn Thiên rất nhiều.
Tần Vấn Thiên vừa tu hành Bất Tử Kinh chưa được bao lâu, làm sao có thể chống lại được lực lượng linh hồn của Bắc Minh U Hoàng, đây tuyệt đối là nghiền ép.
- Ngươi không có lựa chọn.
Chỉ thấy linh hồn của Bắc Minh U Hoàng tiếp tục ép tới phía Tần Vấn Thiên, lực lượng linh hồn che khuất bầu trời bao phủ lấy khắp cả hư không. Tần Vấn Thiên cảm thấy đáng sợ, bàn tay hắn đột nhiên giơ lên, lại một lần nữa đánh ra một chưởng về phía linh hồn của Bắc Minh U Hoàng. Linh hồn bị hắn đánh trúng càng thêm yếu ớt.
Bắc Minh U Hoàng thần sắc lạnh lùng, linh hồn lạnh nhạt nói:
- Mặc dù ngươi có xóa sạch luồng linh hồn này của ta thì cũng có thể như thế nào chứ.
- Ai nói ta muốn xóa sạch nó.
Linh hồn Tần Vấn Thiên đập ra, bất ngờ giang hai tay, từ phía sau ôm lấy vòng eo thon thả của luồng linh hồn này. Mặc dù là hình thái của linh hồn nhưng kì thực cũng không có gì khác biệt với hình thái thật sự, thậm chí, trạng thái linh hồn còn càng thêm mẫn cảm trực tiếp.
Trong phút chốc, linh hồn của Bắc Minh U Hoàng tức giận, luồng linh hồn này cũng phóng ra khí tức lạnh tới cực độ, lạnh như băng.
- Ngươi làm càn.
- Ngươi làm càn.
Hai giọng nói hoàn toàn giống nhau đồng thời truyền ra, lạnh đến cực hạn.
- Vẫn xin công chúa dừng bước, bằng không Tần mỗ có làm ra một vài chuyện thất lễ thì mong rằng công chúa cũng đừng trách.
Tần Vấn Thiên lạnh như băng nói, hai tay hắn trượt tới, gần như lại muốn chạm vào chỗ không nên chạm. Linh hồn của Bắc Minh U Hoàng phát ra cảm giác lạnh lẽo cuốn lấy thiên địa, đáng sợ tới cực điểm.
Nàng bị tên hỗn đản này khinh nhờn.
- Vô sỉ tột độ.
Bắc Minh U Hoàng cả giận nói.
- Những chuyện công chúa làm lẽ nào lại vẻ vang lắm hay sao? Ngươi muốn nhìn ký ức trong linh hồn ta, ta còn có chuyện gì mà không làm được. Vẫn mong công chúa trở về, đừng nên quấy rầy Tần mỗ tu hành mới là hay nhất.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, ánh mắt của hắn kiên định, hai tay vẫn động đậy ở chỗ cũ, khiến cho Bắc Minh U Hoàng tức giận đến toàn thân run rẩy.
- Ta thật sự sẽ giết ngươi.
Bắc Minh U Hoàng lạnh giá nói.
- U Hoàng công chúa chính là nhất mỹ nữ của Bắc Minh tiên triều đệ, nhân gian tuyệt sắc, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói. Nếu hắn đã hạ thủ thì cũng đã chuẩn bị tâm lý, hắn không có cách nào tiếp nhận chuyện có người rình mò ký ức trong linh hồn của hắn, bất kỳ kẻ nào cũng đều không được.
- Nơi đây bốn bề vắng lặng, cho dù ta có làm cái gì thì cũng chẳng ai biết. Công chúa nếu cứ khăng khăng làm theo ý mình, thì cũng sẽ chẳng ai biết danh tiết của công chúa đã bị hao tổn. Chỉ có điều cái chết của ta đương nhiên sẽ dẫn đến các thế lực lớn giận chó đánh mèo Bắc Minh tiên triều, đến lúc đó sợ rằng có vài thế lực hận không thể khơi lên chiến tranh giữa một vài thế lực với Bắc Minh tiên triều.
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói, Bắc Minh U Hoàng tức giận đến mức linh hồn run rẩy. Nàng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói:
- Ta chưa từng thấy qua ai vô liêm sỉ như ngươi.
- Đa tạ công chúa khích lệ.
Tần Vấn Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận