Thái Cổ Thần Vương

Gan To Bằng Trời

Thập Lý Xuân Phong cười nói:
- Các ngươi đều là đại phật, ở trong khách điếm của ta đúng là uất ức.
Nam nhân trung niên nghiêm túc gật đầu:
- Đúng là vậy.
Thập Lý Xuân Phong giận dỗi nói:
- Biết ngươi lai lịch lớn, ta hầu hạ không nổi, có giỏi thì hôm nay đừng uống rượu!
Nam nhân trung niên phớt lờ:
- Rượu vẫn phải uống.
Thập Lý Xuân Phong không biết nên nói cái gì, chuyển sang nhìn Tần Vấn Thiên:
- Xem ra họ đều biết ngươi, vậy để ta giới thiệu cho ngươi. Mỹ thiếu nữ xinh đẹp này là Phượng Hoàng, không phải yêu nhưng tên của nàng là Phượng Hoàng. Người này mắt cao hơn đầu coi trời bằng vung có cái tên rất bá khí gọi là Tào Thiên, không biết phụ mẫu của hắn nghĩ sao đặt tên như vậy.
Tào Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi dám nói câu này trước mặt bọn họ thì ta bảo đảm ngươi không sống qua giây tiếp theo.
Thập Lý Xuân Phong đáp trả:
- Biết, bối cảnh của ngươi ghê gớm. Còn lão nhân xấu xa này cứ gọi là Lão Quỷ đi.
Thập Lý Xuân Phong nói xong lấy ra năm ly rượu, rót rượu cho mọi người rồi nói:
- Không nói nhiều nữa, gặp gỡ tức là duyên phận, hôm nay Tần huynh đến đây, uống ly rượu này thì mọi người là huynh đệ. Nào, cạn một ly!
Lão nhân lạnh lùng liếc xéo Thập Lý Xuân Phong, nâng ly với Tần Vấn Thiên:
- Vì nể mặt tiểu hữu nên ta không so đo với ngươi!
Tào Thiên trực tiếp nói, cũng nâng ly lên:
- Tần huynh, tính cách của ta hơi ngạo làm người nhìn khó chịu, sau này ở chung mong Tần huynh tha thứ chút.
Phượng Hoàng cười cười nhìn Tần Vấn Thiên.
Bọn họ rất thân thiện, Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt của họ cứ thấy có âm mưu gì. Nhưng họ đã nồng nhiệt mời hắn đành nâng ly lên. Năm người cùng cạn ly, rượu vào bụng sinh ra cảm giác kỳ diệu khó tả. Khoảnh khắc Tần Vấn Thiên cảm giác toàn thân rất sảng khoái, tâm tình cũng sung sướng, cảm giác rõ ràng hơn, cảm giác rất kỳ diệu.
Tần Vấn Thiên khen:
- Rượu ngon!
Lão Quỷ không tiếc lời khen:
- Tên này luôn keo kiệt, một vạn niên khó có thể uống một lần của hắn. Rượu đương nhiên là rượu ngon, mỗi giọt vô cùng quý giá có thể khiến tâm cảnh sáng tỏ, cảm giác biến mạnh, công hiệu tôi thể. Ngươi uống tiếp sẽ cảm nhận được, đối với nhân vật Giới Chủ cũng có hiệu quả lớn.
Tần Vấn Thiên gật gù, rượu này quý giá còn hơn linh đan diệu dược. Tần Vấn Thiên muốn kiếm mấy bình cho Thanh Nhi, Mạc Khuynh Thành nhấm nháp, nhưng rượu quý giá như vậy hắn ngượng miệng xin.
Thập Lý Xuân Phong nói:
- Các ngươi nói nhẹ nhàng, mỗi lần tụ hội chỉ biết xin rượu uống nhưng không biết ta một vạn năm không kiếm được bao nhiêu. Ta không giống Tào huynh lai lịch lớn, sao các ngươi không kêu hắn kiếm rượu tốt hơn đi.
Phượng Hoàng lạnh nhạt nói:
- Ngươi cũng biết tình huống của hắn, cần gì nói vậy.
Thấy Tần Vấn Thiên tỏ vẻ thắc mắc, Phượng Hoàng giải thích thêm:
- Thân phận của Tào huynh hơi đặc biệt, hắn ra ngoài tự lập môn hộ, trở thành bá chủ thống ngự một phương.
Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Ừm!
Tần Vấn Thiên không hỏi nhiều, dù sao lần đầu gặp mặt, có một số vấn đề không tiện hỏi kỹ.
Nhưng nghe họ nói thì Tào Thiên có bối cảnh rất mạnh, chẳng qua có chút mâu thuẫn với gia tộc, tự lập môn hạ.
Tào Thiên giật bình rượu rót một ly cho Tần Vấn Thiên:
- Mấy chuyện cũ đó không đáng nhắc tới, giờ phút này chỉ nên nói rượu ngon.
Tào Thiên cầm bình rượu uống ừng ực, Tần Vấn Thiên trợn mắt há hốc mồm.
Thập Lý Xuân Phong á khẩu:
- Ngươi . . .!
Lão Quỷ thập thò chộp một bình rượu nốc, làm như sợ chịu thiệt.
Phượng Hoàng cũng bắt chước, một mỹ nữ gợi cảm mà giành rượu uống ừng ực, cảnh tượng làm Tần Vấn Thiên không nói nên lời. Đám người này đều là cường giả Giới Chủ thân phận không tầm thường, thật là cực phẩm.
Đã nói là huynh đệ thì không thể chịu thiệt, Tần Vấn Thiên cũng cầm một bình rượu dốc ngược uống. Thập Lý Xuân Phong hét lên, đành học theo cả nhóm. Hơn mười bình rượu ngon chớp mắt trống trơn, cái này không phải phẩm rượu mà là cướp rượu, Tần Vấn Thiên lần đầu thấy kiểu uống rượu này.
Thập Lý Xuân Phong trừng mắt mấy người:
- Vừa lòng chưa?
Phí của trời! Rượu ngon nên từ từ nhấm nháp mới đúng!
Lão Quỷ nói với Thập Lý Xuân Phong:
- Thập Lý, ngươi luôn hào sảng, hôm nay khó được Tần huynh tham gia, nếu còn hàng tồn hãy lấy ra hưởng dụng đi.
Thập Lý Xuân Phong bị tức mặt đỏ rần:
- Biến đi!
Sao gã có thể mắc mưu Lão Quỷ, dù có hàng tồn cũng kiên quyết không lấy ra nữa.
Thập Lý Xuân Phong nhìn mấy người kia:
- Uống rượu với các ngươi không vui!
Tần Vấn Thiên ôm bụng cười. Hắn cũng giành uống nhiều rượu, cảm giác thân thể biến đổi lớn, như trải qua rèn luyện mãnh liệt, mỗi góc thân thể xảy ra thay đổi. Cảm giác này rất tuyệt vời, Tần Vấn Thiên tiếc không uống cạn, muốn chừa chút ít lén mang đi nhưng làm vậy hơi không nhân hậu.
Thập Lý Xuân Phong lên tiếng:
- Được rồi, đã uống hết rượu thì nói việc chính đi.
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng nhìn Thập Lý Xuân Phong, việc chính?
Thập Lý Xuân Phong nói:
- Tần huynh đã tham gia vào chúng ta thì sau này là huynh đệ trong nhà. Mấy ngày nay việc của Tần huynh đồn ồn ào trong Thì Quang Chi Thành, các người cũng biết rồi. Thiên Tiên Lâu khinh người quá đáng, Long Uyên Phủ không có ý tạ lỗi ngược lại treo giải thưởng khiến người đến tập nã Tần huynh. Sau khi ba vị Giới Chủ bị tru, mới rồi một Giới Chủ của Long Uyên Phủ đến, thái độ vẫn rất cứng rắn, chắc không chịu bỏ qua.
Tần Vấn Thiên thầm thắc mắc, vì sao nói chuyện của hắn?
Lão Quỷ híp mắt nói như cùng chung mối thù:
- Đúng rồi, Thiên Tiên Lâu quá đáng.
Thập Lý Xuân Phong tiếp tục bảo:
- Chúng ta phải trút giận cho Tần huynh, và gây chút rắc rối đến Long Uyên Phủ, để họ không rảnh gây sự với Tần huynh.
Phượng Hoàng hỏi:
- Ta không có ý kiến, ngươi có đề nghị gì?
Mấy người kẻ xướng người bè, Tần Vấn Thiên cảm thấy mấy người này đang diễn trò. Dường như họ đã bàn trước rồi cố ý mời hắn đến uống rượu.
Thập Lý Xuân Phong nói một câu làm Tần Vấn Thiên trợn mắt há hốc mồm, hóa đá tại chỗ:
- Chúng ta cướp sạch Thiên Tiên Lâu đi!
Cướp sạch Thiên Tiên Lâu?
Thế lực sau lưng Thiên Tiên Lâu là Long Uyên Phủ, cướp sạch nó là muốn khai chiến với Long Uyên Phủ sao?
Cái này khác với Tần Vấn Thiên bắt thị nữ, sức nặng của thị nữ không đủ kinh động lực lượng quá mạnh của Long Uyên Phủ. Nhưng cướp Thiên Tiên Lâu thì tính chất hoàn toàn khác, đây là tuyên chiến.
Mấy người này bị điên sao?
Thập Lý Xuân Phong nghiêm nghị nói:
- Vì Tần huynh!
Trán Tần Vấn Thiên nổi gân xanh, câm nín, quỷ mới tin lời Thập Lý Xuân Phong.
Gặp mặt lần đầu đã đánh cướp Thiên Tiên Lâu vì hắn? Đùa gì vậy, âm mưu, đây tuyệt đối là âm mưu.
Tào Thiên gật đầu nói:
- Ý kiến hay, Lão Quỷ thấy sao?
Lão Quỷ cười tủm tỉm:
- Ta không có ý kiến.
Phượng Hoàng nhìn mấy người, mắt sáng rực nói:
- Báu vật trong Thiên Tiên Lâu hầu như là thần binh cho nữ nhân dùng, nơi này chỉ có mình ta là mỹ nữ, đến lúc đó phải để ta chọn trước!
Đó là Thiên Tiên Lâu! Phượng Hoàng từng đi vào, pháp bảo thần binh cho nữ toàn khiến người yêu thích không buông tay, phẩm chủng nhiều vô cùng, có nhiều thứ nàng thích.
Thập Lý Xuân Phong đồng ý:
- Nên như vậy.
Thập Lý Xuân Phong vỗ vai Tần Vấn Thiên:
- Tần huynh thấy sao? Các huynh đệ trút giận cho Tần huynh, không cần cảm kích, ta đã nói rồi, cùng uống rượu tất cả là huynh đệ.
Tần Vấn Thiên có nhận biết mới về độ dày da mặt tên này.
Tần Vấn Thiên nói:
- Chuyện này phải nói rõ ràng, ta không muốn bị các người bán. Long Uyên Phủ là thế lực đỉnh cấp Thì Quang Chi Thành, các người có thể đối kháng không?
Thập Lý Xuân Phong nhìn Tần Vấn Thiên, vô tội nói:
- Cướp sạch Thiên Tiên Lâu liên quan gì đối kháng Long Uyên Phủ? Tần huynh cũng đi Thiên Tiên Lâu rồi, Long Uyên Phủ rất tự tin, chỉ có ba Giới Chủ trấn thủ, cho rằng không ai dám đụng bọn họ trong Thì Quang Chi Thành. Chỉ cần khống chế ba Giới Chủ là dễ dàng kiểm soát nguyên Thiên Tiên Lâu, cướp báu vật trong thời gian ngắn nhất, thần không biết quỷ không hay. Long Uyên Phủ từ từ điều tra, sẽ không rảnh kiếm chuyện với Tần huynh nữa.
Tần Vấn Thiên thấy Thập Lý Xuân Phong suy nghĩ sâu xa đến tận đây liền biết đối phương đã lên kế hoạch:
- Các người bàn hết rồi phải không? Tại sao còn tìm ta?
Thập Lý Xuân Phong nghiêm nghị nói:
- Đương nhiên vì ưa nhân cách hấp dẫn của Tần huynh.
Tần Vấn Thiên nét mặt sa sầm nói:
- Dẹp đi!
Thập Lý Xuân Phong cười gượng vỗ vai Tần Vấn Thiên:
- Tần huynh đã muốn biết vậy ta nói thật. Thiên Tiên Lâu đúng là làm việc không tốt, họ phái người bắt Tần huynh cũng là sự thật. Khinh người quá mức như vậy tại sao không xuống tay với họ? Trong Thiên Tiên Lâu có nhiều thứ tốt, chúng ta làm vậy gọi là quân tử yêu tài, đạo nghĩa lấy.
Tần Vấn Thiên nhìn Thập Lý Xuân Phong chằm chằm:
- Dù vậy các người có thể tự mình làm, tại sao tìm đến ta? Nếu bị Long Uyên Phủ điều tra ra chẳng qua ta thành người chịu tội thay?
Tần Vấn Thiên phải hỏi rõ ràng, chuyện lớn như vậy không đùa được.
Nếu Long Uyên Phủ biết ai cướp sạch Thiên Tiên Lâu thì sẽ làm sao? Tuyệt đối là điên cuồng trả thù.
Thập Lý Xuân Phong nói:
- Tần huynh, ta mở khách điếm trong Thì Quang Chi Thành, Tào Thiên huynh có căn cơ dễ bị điều tra ra. Tần huynh nghĩ nếu xảy ra chuyện chúng ta có thể bỏ đi sao? Tần huynh yên tâm, dù bị lộ thì Tào Thiên huynh sẽ ra mặt, khi đó chúng ta đứng ra bênh vực Tần huynh, chờ xem Long Uyên Phủ có thể làm sao. Giờ Tần huynh đã hiểu vì sao kéo theo huynh rồi chứ?
Tần Vấn Thiên câm nín nhìn Thập Lý Xuân Phong:
- Vô sỉ!
Thì ra đã suy nghĩ đến bước bị lộ, kéo hắn vào để có cớ hành động, dùng bối cảnh của Tào Thiên chèn ép người ta?
Nói vậy bối cảnh của Tào Thiên lớn đến có thể đè đầu Long Uyên Phủ.
Tần Vấn Thiên nhìn mấy người trước mắt mình, toàn là cực phẩm.
Thập Lý Xuân Phong hỏi:
- Tần huynh, chúng ta đều vì huynh, nói một câu đi, có làm không? Dù Tần huynh không làm thì xem thái độ của Giới Chủ Long Uyên Phủ lúc đi sớm muộn gì sẽ tìm tới cửa, chẳng bằng giành ra tay trước. Nếu Tần huynh vẫn chưa yên tâm có thể ra ngoài tìm hiểu thân phận của Tào Thiên huynh liền biết ta có lừa Tần huynh không.
Tim Tần Vấn Thiên đập nhanh, cướp sạch Thiên Tiên Lâu sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận