Thái Cổ Thần Vương

Thanh Nhi, công chúa?

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Thanh Mị tiên tử đưa Tần Vấn Thiên cùng với Thanh Nhi đến một mảnh vườn do Tần Vấn Thiên bây giờ hóa thân thành Đại Bằng, thân thể quá mức to lớn nên căn bản là không thể đi vào trong bất kỳ cái đại điện hay toà nhà nào.
- Đây cũng là Yêu Thần Tế à
Thanh Mị tiên tử đang đi ở phía trước đột nhiên dừng bước xoay người lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn thân ảnh Đại Bằng nói.
Đại Bằng khẽ gật đầu nói :
- Tại thời điểm ta đi vào Chu Tước Trận của Cổ Hoàng triều có đoạt được một đạo thần thông, đó là bí pháp Yêu Thần Tế của Đại Hạ Cổ Hoàng Triều. Bí thuật này có thể giúp ta mượn được lực lượng của bát phương Yêu Thần mà hóa thân thành Cổ Yêu, theo đó lực lượng bạo tăng. Bây giờ có thể nói là thân thể của ta, huyết mạch và lực lượng của ta đều đã đến trình độ hoàn mỹ, duy nhất là không thể nghịch chuyển lại được.
- Ta từng nghe nói qua về bí thuật này, nó đích xác là quá mức bá đạo và ta cũng không nghĩ tới ngươi sẽ một thân một mình xông vào Đan Vương Điện rồi thân hóa Cổ Yêu.
Thanh Mị tiên tử thở dài một tiếng nói:
Ngày trước thực lực của Đại Hạ Cổ Hoàng Triều có thể nói là bằng thực lực của tất cả các thế lực cấp độ bá chủ tại Cửu Châu cộng lại, thậm chí là còn mạnh hơn vì họ có được tồn tại đỉnh phong đủ để ngạo thị quần hùng. Nếu bọn họ đã nói bí thuật này không thể nghịch chuyển được thì đúng là không thể nghịch chuyển được, thực lực của ta có hạn nên cũng không có cách nào.
Thanh Nhi nghe Thanh Mị tiên tử nói như vậy thì hơi nhíu mày lại còn thần sắc của Tần Vấn Thiên thì vẫn bất động bình tĩnh nói :
- Là vô thượng Cổ Yêu thì như thế nào.
Thanh Mị tiên tử ngửa đầu nhìn hư không, bộ dáng như rơi vào trong hồi ức, nàng thì thào nói nhỏ :
- Ngươi và Đế Thương năm đó thật giống nhau, hắn không có chỗ dựa cường đại nào rồi bản tính lại kiệt ngạo, không thích bị người khác quản thúc, chỉ thích trời cao để ta tự bay lượn, đừng ai để ý đến ta. Cũng bởi vậy nên hắn bị người ta ghen ghét và cũng đắc tội với rất nhiều người. Tuy rằng về sau hắn tự biết tự mình thân thế đơn bạc nên một mình tạo ra Thương Vương Cung và muốn sử dụng nó để tranh phong với các thế lực khác, đáng tiếc là thiên kiêu một đời mà cuối cùng vẫn không tránh khỏi kết cục bỏ mình.
- Cho dù hoàn cảnh của ngươi và Đế Thương có chút khác nhau nhưng lại đều là nhân vật kiệt ngạo xuất chúng, ta không nghĩ ngươi sẽ lại dẫm vào vết xe đổ của hắn.
Thanh Mị tiên tử chậm rãi mở miệng nói. Cái chết của Đế Thương vẫn là nỗi đau của nàng.
Tần Vấn Thiên lặng lẽ, hắn sớm đã biết tình cảm giữa Thanh Mị tiên tử cùng Đế Thương rất sâu nặng, nếu không thời gian ba ngàn năm qua đủ để xóa nhòa bao nhiêu ân oán tình cừu mà nàng vẫn khó có thể quên được Đế Thương.
- Thực lực của ta mặc dù phi phàm nhưng ta cũng biết được, đã đến cảnh giới của ta mà muốn tiếp tục tăng lên thì không thể chỉ dựa vào thu nạp lực lượng từ bên ngoài mà có phá cảnh được. Thiên Tượng cảnh, nhất bước nhất giai, ta đã đến bình cảnh rồi, khó mà đi về phía trước được nữa mà chỉ có thể gửi hy vọng vào hậu nhân mà thôi. Trong khi đó ngươi lại là người được Đế Thương lựa chọn để truyền thừa.
- Hắn đã lựa chọn ngươi nên ta cũng không hi vọng ngươi vĩnh viễn bị hóa thành Yêu. Suy cho cùng ta hi vọng trong tương lai, Thương Vương Cung lại có thể một lần nữa đứng lên ngạo nghễ tại Đại Hạ, có lẽ đây cũng là tư tâm của ta.
Thanh Mị tiên tử tựa hồ là đang lầm bầm lầu bầu tự nói rồi nàng xoay người bước đi.
Thần sắc Thanh Nhi trầm xuống nhìn Tần Vấn Thiên một cái rồi khẽ nói :
- Ta đi xem nàng một chút.
Nói xong nàng liền bước theo sau lưng Thanh Mị tiên tử.
Tần Vấn Thiên thì ngẩng đầu đưa mắt nhìn lên hư không, trong con ngươi khổng lồ đầy vẻ mê man, duy chỉ có chấp niệm báo thù thì vẫn dường như hỏa diễm đang thiêu đốt vậy.
- Ô...ô...n...g!
Cuồng phong gào thét nổi lên rồi thân ảnh Tần Vấn Thiên phóng lên trời, Đại Bằng tung cánh, trong sát na thân ảnh hắn liền biến mất chui vào trong mây.
Phía dưới, Thanh Mị tiên tử cùng Thanh Nhi dừng bước lại ngẩng đầu nhìn lên Đại Bằng trong không trung mà trong lòng thầm thở dài.
Thiên phú của người này rất mạnh nhưng chấp niệm cũng rất đáng sợ, tất cả đều mạnh hơn Đế Thương năm đó. Nếu hắn làm người thì là nhân kiệt, nếu là Yêu thì cũng là Quân Vương của Yêu.
Thanh Mị tiên tử thấp giọng than thở nói :
- Đáng tiếc là Thanh Mị ta dù sống được mấy năm nữa nhưng lại không thể giúp được hắn.
- Để ta thử xem.
Thanh Nhi nhàn nhạt mở miệng nói làm cho ánh mắt Thanh Mị tiên tử sáng lên, nàng nhìn Thanh Nhi, trong mắt lóe lên một tia phong mang nói :
- Ngươi muốn đi tìm bọn họ ư?
Thanh Nhi không có nhìn Thanh Mị tiên tử mà cũng không nói cái gì.
- Ngươi có biết lý do vì sao ta không có thể bỏ đi được hay không, đó chính là bởi vì chuyện này, bây giờ nếu ngươi chủ động đi tìm bọn họ thì liệu bọn họ có thể đáp ứng hay không.
- Sẽ có.
Thanh Nhi rất ít nói, mỗi câu như vàng vậy, nay nàng chỉ đơn giản nói ra hai câu nhưng nếu nàng đã nói ra thì sẽ nhất định có thể làm được.
- Không được, ta không đồng ý.
Thanh Mị tiên tử kiên quyết cự tuyệt nói:
- Cho dù bọn họ có biện pháp thì ta cũng chắc chắn đưa ngươi đi, ta quyết không cho phép ngươi đi một mình.
- Không được .
Thanh Nhi nhẹ nhàng lắc đầu nói rồi đưa mắt nhìn lên trên hư không, ở nơi nào đó trên hư không hình như có một con Đại Bằng đang gào thét ở trong mây.
- Ta muốn nhìn hắn quân lâm Đại Hạ.
Thanh âm của Thanh Nhi lạnh lùng mà trong ngữ khí lại tựa hồ như lộ ra vẻ chấp nhất. Thanh Mị tiên tử nhìn vị đệ tử này của nàng mà trong nội tâm xuất hiện ba động kịch liệt.
Nàng rất hiểu Thanh Nhi, Thanh Nhi là người ít nói chuyện, mỗi một câu nói ra đều cực kỳ quý trọng.
Một khi nàng nhận định cái gì là đúng thì không có ai có thể cải biến được cho dù là sư tôn của nàng.
Ngoài ra nàng cũng biết Thanh Nhi là tồn tại như thế nào, lực lượng được phong ấn trong cơ thể Thanh Nhi mạnh mẽ đến mức làm cho nàng cảm thấy hít thở không thông, đến mức mà lúc trước khi sai Thanh Nhi đi bảo vệ Tần Vấn Thiên là Thanh Mị tiên tử nàng đã có tư tâm. Nàng muốn những gì như đã vừa nói với Tần Vấn Thiên vậy, đó là hi vọng Thương Vương Cung có thể một lần nữa quật khởi tại Đại Hạ.
Có thể nói trong tín niệm của Thanh Mị tiên tử suốt ba ngàn năm qua mà nói, địa vị của Đế Thương là cao hơn hết thảy mà hết thảy trong đó đương nhiên có cả Tần Vấn Thiên, cả Thanh Nhi và thậm chí là cả bản thân nàng.
Nếu không phải nàng coi Đế Thương còn trọng yếu hơn cả sinh mệnh của nữa thì há có thể thủ vững được ba ngàn năm, không ngừng chờ đợi một ngày nào đó đến.
Bất quá khi bí mật trên người Thanh Nhi rốt cục bị vạch trần một đoạn thời gian thì tộc nhân của nàng lại tìm được nơi này, trong khi đó nàng lại không nỡ để Thanh Nhi rời đi.
- Sư tôn, chờ ta.
Thanh Nhi khẽ nói rồi thân ảnh lập tức lóe lên rồi trực tiếp biến mất tại chỗ. Ánh mắt Thanh Mị tiên tử như đọng lại nhìn theo phương hướng Thanh Nhi rời đi mà không biết trong lòng có tư vị gì.
Bên ngoài Thiên Yêu Thành vài trăm dặm có một khu vực bị sương mù bao phủ, nó phảng phất như là 1 cái tồn tại độc lập vậy.
Nửa năm trước nơi này vẫn là địa phương của Yêu thú, sau khi sương mù xuất hiện thì đã từng có người hoặc Yêu thú tiến nhập vào trong đó nhưng đều không phát hiện ra ra cái gì bên trong, ngược lại tất cả đều bị lạc đường, một thời gian sau mới đi ra được.
Theo đó lâu ngày nơi này không có ai đến đây, ngay cả Yêu thú cũng tránh thật xa.
Tuy nhiên giờ khắc này lại có một đạo thân ảnh tuyệt mỹ từ trên trời chậm rãi hạ xuống bên ngoài sương mù. Thân ảnh ấy chính là Thanh Nhi, nàng cứ như vậy đứng tại bên ngoài sương mù mà không bước vào trong, trong ánh mắt không có nửa điểm ba động.
Sau một lát liền có hai hàng thân ảnh khác lần lượt xuất hiện. Hai hàng thân ảnh này đều là các nữ tử xinh đẹp thân mặc bạch y, các nàng chia làm hai hàng đi tới trước người Thanh Nhi rồi lập tức quỳ một chân trên đất cung kính nói :
- Ra mắt công chúa.
- Ta không phải là công chúa.
Thần sắc Thanh Nhi không có nửa điểm ba động, ngữ khí lạnh như băng nói ra mấy chữ.
- Thỉnh công chúa đi vào.
Hai hàng thân ảnh này né ra hai bên dẹp ra một con đường ở giữa hướng về phía Thanh Nhi. Tuy nhiên Thanh Nhi không nói gì mà vẫn đứng ở đó, trong khi đó những thân ảnh kia cũng không ai đứng dậy, tất cả vẫn quỳ trên mặt đất, bầu không khí an tĩnh đến mức đáng sợ.
Đúng lúc này từ phương xa lại có hai cái đốm sáng bay đến, điều bất ngờ là đây là một đôi mắt của một con Yêu thú Hỏa Viêm Tê cường đại. Nó đưa mắt chăm chú nhìn vào tình hình bên này mà trong lòng hơi có chút chấn động.
Đúng vào thời khắc này, trong đám người đang quỳ kia lại có một đạo bạch y thân ảnh đưa mắt nhìn sang rồi thân ảnh đó lóe lên trực tiếp biến mất. Sau một lát, mọi người liền nghe thấy một tiếng kêu thê thảm truyền ra, trong sát na con Hỏa Diễm Tê có được thực lực Nguyên Phủ đỉnh phong này đã bị giết chết.
Ngay sau đó bạch y thân ảnh kia lại vô thanh vô tức quay lại quỳ ở chỗ cũ, trên người không có nhiễm một tia tro bụi nào, thật giống như là nàng chưa từng ly khai khỏi vị trí của mình, vẫn một mực quỳ ở nơi đó.
- Cát, cát, cát...
Theo tiếng bước chân, từ trong sương mù có mấy bóng người đi ra, đó là một ông lão và hai gã thanh niên.
- Ra mắt công chúa.
Lão giả khẽ khom người chào Thanh Nhi, hai gã thanh niên kia đồng dạng cũng quỳ một chân trên mặt đất, tất cả đều lộ ra vẻ cung kính.
Hai thanh niên này cũng là một nhân vật, nếu xuất hiện tại Đại Hạ Hoàng Triều thì hoàn toàn có thể dấy lên một cỗ phong vân đáng sợ. Tuy nhiên thời khắc này bọn hắn không có bất kỳ oán niệm gì khi phải quỳ ở kia.
- Công chúa phá giải phong ấn sẽ làm tổn thương bản thân đó .
Lão giả nhìn Thanh Nhi một cái rồi liền mở miệng nói.
- Ta muốn một loại công pháp hoặc bí thuật.
Thanh Nhi nhìn lão giả trước mặt nói, nàng không để ý đến câu nói của đối phương mà khuôn mặt lạnh như băng nói tiếp:
- Đó là Yêu Thần Tế có thể mượn lực lượng của bát phương Yêu Thần hóa thân thành Cổ Yêu, khiến lực lượng bạo tăng, thân thể, huyết mạch trở nên hoàn mỹ nhưng không thể đảo ngược lại, nay ta muốn giải trừ công pháp đó.
Lão giả cau mày lại, thần sắc lộ ra vẻ suy tư rồi lập tức khẽ nói:
- Công chúa nghìn vạn lần nên nhớ kỹ, kiên quyết không thể mở lại phong ấn được, bằng không sẽ gây ra thương tổn quá đối với thân thể. Còn về bí thuật mà công chúa vừa nói, bí thuật này có thể cải thiên hoán địa, uy năng cực kỳ đáng sợ, muốn giải trừ cũng có chút khó khăn.
- Nhất định phải có .
Ngữ khí của Thanh Nhi như lạnh hơn vài phần nói ra làm cho lão giả nhíu chặt lông mày, sau khi suy nghĩ trong khoảnh khắc thì lão mới lại mở miệng nói :
- Theo suy nghĩ của ta thì để phá giải thuật này chỉ có một pháp, pháp này chính là một bộ siêu cấp thần thông có khả năng tu thành một cái chân thân khác, qua đó phục chế lại bản thân trước đây. Người mà công chúa nói tất đã hóa thành Yêu, nếu như hắn tu thuật này thì sẽ tu thành tự ngã. Về phần Cổ Yêu do hắn biến thành thì vẫn tiếp tục lấy tồn tại dưới dạng Cổ Yêu tiếp tục tu hành ở thế gian. Nếu có thể sự làm được như vậy thì coi như là đã được khai sáng khơi dòng.
- Nhưng thuật này, công chúa đã nghe nói về uy năng của nó thì liền biết được nó trân quý đến mức độ nào. Cho dù là tộc ta cũng khó mà lấy được, muốn lấy được thì sẽ có khả năng dẫn phát ra đại chiến kinh thiên động địa.
Lão giả chậm rãi mở miệng nói.
- Sẽ phải lấy được pháp này .
Thanh Nhi chặn lời của đối phương lại làm cho lão giả đưa mắt nhìn nàng mà trong lòng thầm nghĩ. Công chúa ở bên ngoài lâu rồi nên có lẽ không biết thuật này trân quý bực đến mức nào, chẳng qua là nói mấy chữ về cho mình là phải có được pháp này.
Nhưng muốn có pháp thì bản thân hắn làm sao lấy được? Thời khắc này hắn lại nghĩ công chúa Thanh Nhi đang đòi hỏi pháp này cho ai? Người này đúng là có được vận khí quá mức nghịch thiên.
- Ta cần sử dụng không gian trận pháp để báo lên tộc ta, cái này sẽ do tộc trưởng cân nhắc quyết định. Hơn nữa, có lẽ công chúa cần đi theo ta vào trong, công chúa sẽ tự mình nói chuyện cùng tộc trưởng.
Lão giả nói xong thì khẽ khom người cúi đầu im lặng.
- Được.
Thanh Nhi liền nhấc chân lên đi vào, như trước vẫn chỉ có một chữ, bộ dáng của nàng lại không có do dự chút nào làm cho lão giả sững sờ. Khi lão ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Thanh Nhi đến gần mình nên liền tránh đường.
- Đi điều tra cho ta một chuyện, công chúa đòi hỏi công pháp cho ai.
Lão giả này nhìn về phía một vị bạch y nữ tử truyền âm nói. Sau khi Thanh Nhi bước vào trong sương mù thì hắn liền phất tay một cái, thân ảnh bạch y nữ tử kia liền lóe lên rồi biến mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận