Thái Cổ Thần Vương

Gặp lại

- Xảy ra chuyện gì vậy?
Ở phía xa, trong thánh viện, không ngừng có cường giả đến đây, chỗ này có hỏa diễm ngập trời, ánh sáng lửa cháy mạnh bộc phát và truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
- Bạch Hổ đại yêu.
Khi bọn họ nhìn thấy tình hình phía trước, cảm thấy sắc mặt khiếp sợ, trong lòng áy náy.
Điên rồi, trước đây bọn họ từng nghe nói từng có người nướng thịt Bạch Hổ ăn, nhưng mà đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người nướng đại yêu trước thánh viện.
- Điên rồi, đều điên rồi.
Nhìn trên mặt thánh nữ Nam Hoàng thị lộ ra hàn khí, ánh mắt của mọi người dần dần rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, người này đạp Thạch Chuông Bích tám mươi mốt bước, tuyên bố sự trở về của mình, hiện tại, hắn quả thực đã trở về, vô cùng cường thế, hơn nữa dẫn theo bằng hữu của hắn trở về, bắt giữ phế bỏ cường giả Bạch Hổ tộc.
Bạch Hổ tộc chính là thế lực đỉnh cấp phía tây Tiên Vực, thánh thú Bạch Hổ, được xem là đại yêu đáng sợ, bọn họ thật sự cuồng vọng đến mức như vậy sao? Có người nhìn thấy Tần Vấn Thiên bọn họ điên cuồng mở miệng nói.
- Ngươi có thấy vị thánh nữ Nam Hoàng thị kia không, trên người hoàn toàn không có một chút khí tức, hiển nhiên bị phế, lửa giận trong mắt những thánh nữ Nam Hoàng thị đó còn ẩn ẩn có bi thương căm phẫn, ngươi không nên quên, Bạch Hổ đại yêu muốn làm chuyện gì, ta nghĩ, sợ rằng đã có không ít thánh nữ Nam Hoàng thị gặp phải bất trắc, trận chiến đấu này vừa đã bạo phát, đã điên cuồng, Bạch Hổ tộc là thế lực đỉnh cấp, Nam Hoàng thị của nam bộ Tiên Vực thì sao?
Có người đáp lại nói, khiến cho người kia không nói gì, đúng vậy, người của Bạch Hổ tộc tuyên bố bắt được thánh nữ Nam Hoàng thị sẽ sỉ nhục trước, sau đó tiêu diệt, sỉ nhục đến chết, loại thù hận này, chỉ có nướng thịt Bạch Hổ mới có thể hóa giải được lửa giận của Nam Hoàng thị.
Hỏa diễm càng lúc càng đáng sợ, cường giả Bạch Hổ tộc phát ra tiếng rít gào ác độc và nguyền rủa, thần sắc Tần Vấn Thiên ngạc nhiên, từ miệng của Đấu Chiến Thánh tộc và Quân Mộng Trần Tần Vấn Thiên biết được quá trình của trận chiến đấu này, Bạch Hổ tộc liên lạc các thế lực tiến hành cuộc chiến chết chóc, bọn họ muốn bắt giữ thánh nữ Nam Hoàng sau đó sỉ nhục, hiện tại Thanh Nhi vẫn không biết ở phương nào, trong lòng Tần Vấn Thiên làm sao không tức giận, cho dù đem những người này chém giết sạch sẽ, những bằng hữu ngã xuống đều đã không có cách nào trở về.
Còn Bạch Hổ tộc là thế lực cường đại thế nào Tần Vấn Thiên không nghĩ tới, cũng căn bản không cần suy nghĩ, người khác muốn giết ngươi, sỉ nhục bằng hữu của ngươi, chém hết người bên cạnh ngươi, ngươi vẫn suy nghĩ thế lực của đối phương là thế nào, còn có ý nghĩa gì?
Phía xa cũng có người liên minh của đối phương, nhưng nhìn thấy Tần Vấn Thiên cường thế dẫn người đến đây, người trong liên minh Bạch Hổ tộc lại không dám vội vàng hiện thân, hiện tại, Tần Vấn Thiên bọn họ tập trung cùng một chỗ, bọn họ xuất hiện, chính là đường chết.
- Ăn thịt.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, dưới sự nóng cháy của Phượng Hoàng hỏa diễm, nướng chín Bạch Hổ, Tần Vấn Thiên vung kiếm, chém ra từng cục, mọi người cùng nhau đi về phía trước, ăn thịt Bạch Hổ.
Thánh thú Bạch Hổ, mỗi một khối thân thể đều là vật đại bổ, sau khi ăn, huyết mạch không tự chủ tràn đầy, không có thiên tài địa bảo gì bổ bằng thịt thánh thú, thánh thú Bạch Hổ vốn tập thiên địa tinh hoa mà trưởng thành.
Giờ phút này, mặc dù là những thánh nữ Nam Hoàng thị xinh đẹp cũng không chú ý hình tượng ăn, dù vậy, vẫn không có cách nào tiêu trừ lửa giận trong lòng các nàng, tỷ muội các nàng gia nhập thánh viện, hiện tại đã không biết có bao nhiêu người gặp phải độc thủ.
Ở đây, chỉ là trong đó một tòa thánh viện mà thôi
- Thật sự bổ.
Quân Mộng Trần lớn tiếng nói:
- Thật sự vui vẻ, những nghiệt súc này tự xưng cao cao tại thượng, hiện tại nhìn thấy tộc nhân bị nướng cũng không dám lăn ra đây, buồn cười.
Bốn Bạch Hổ đại yêu, bao gồm một Tiên Thai cửu trọng đáng sợ, thân thể vô cùng to lớn, mặc dù đám người Tần Vấn Thiên sức ăn rất lớn, nhưng vẫn đầy đủ bọn họ ăn no nê, Tiên Thai trong cơ thể đều không tự chủ được vận chuyển, vô cùng thích thú.
Ánh mắt rất nhiều cường giả lộ ra vẻ tham lam, hình như cũng muốn đi ra ngoài chia một chén súp, muốn ăn no nê.
Bổ vật như thế, bọn họ vẫn không có cơ hội hưởng dụng, người và yêu đường đi khác nhau, trừ khi là yêu thú đồng bọn hoặc yêu sủng của mình, bằng không ăn yêu thú là điều bình thường, yêu thú không khác gì thực vật cả, nếu như Bạch Hổ tộc không phải thế lực đỉnh cấp, ai cũng dám động thủ bắt Bạch Hổ ăn thịt.
- Nếu như mọi người muốn ăn, có thể tới đây.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên rất lợi hại, hắn nhìn thấu tất cả, có thể cảm nhận được tham lam của rất nhiều cường giả.
Nhưng mà tất cả mọi người hiểu rõ, chỉ cần bọn họ đi ra ngoài ăn một khối thịt Bạch Hổ, tất nhiên sẽ bị Bạch Hổ tộc hận chết.
- Thịt này cực ngon, có thể tăng cường tiên lực, thậm chí còn giúp Tiên Thai trưởng thành, có cơ hội phá cảnh, các ngươi không động tâm sao?
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, không ít người động tâm, thầm mắng Tần Vấn Thiên đang quyến rũ bọn họ.
- Đều thiên kiêu đứng đầu Tiên Vực, thịt Bạch Hổ đã nướng chín, cũng không dám hưởng dụng sao?
Một giọng nói truyền đến, ánh mắt mọi người nhìn lại, chỉ thấy có một nhóm cường giả bước chậm đến.
- Lý Dục Phong, Bắc Minh Lộng Nguyệt.
Mọi người nhìn thấy đôi thần tiên quyến lữ này tới, dường như vẫn luôn đi cùng nhau chưa từng chia lìa, Lý Dục Phong đi lên trước, hắn cười nói với Tần Vấn Thiên:
- Ta thanh minh trước, thịt Bạch Hổ là các người nướng, không có quan hệ gì với ta, ta chỉ ăn thịt, không tham dự chiến đấu giữa các ngươi.
- Mời.
Tần Vấn Thiên không có nhiều lời, hắn lập tức mời khách, hắn tự nhiên không có ý kiến, nhưng trên thực tế có một số việc chỉ cần hiểu ý là đủ, không cần nhiều lời, Lý Dục Phong tuyên bố không tham dự chiến đấu, nhưng người Bạch Hổ tộc sẽ hận hắn là không thể nghi ngờ, hắn đã dám ăn thịt, dĩ nhiên đã suy nghĩ quá, đều là thiên kiêu đỉnh cấp, tự nhiên không cần nhiều lời, mời là được.
Lý Dục Phong và Bắc Minh Lộng Nguyệt cũng không khách khí, trực tiếp ngồi đối diện đám người Tần Vấn Thiên, hắn tiên lực ngưng tụ thành binh khí sắc bén, chém thịt để ăn, cắt thịt Bạch Hổ ăn vào miệng, Lý Dục Phong cười nói:
- Quả thật rất bổ, còn bổ hơn thiên tài địa bảo ta từng ăn nhiều, không hổ danh là thánh thú.
- Vậy ăn nhiều một chút.
Tần Vấn Thiên cười nói.
Lý Dục Phong gật đầu, hưởng thụ mỹ vị, tùy tiện nói:
- Ngươi dẫn người trùng trùng điệp điệp giết trở về, chẳng lẽ không kiêng kỵ Hoàng Sát Thiên?
Tần Vấn Thiên nghe được cái tên này, ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo, từ lời của Quân Mộng Trần, lúc đầu chiến đấu cũng bởi vì Hoàng Sát Thiên xuất hiện dẫn đến tình hình cuộc chiến nghịch chuyển, bằng hữu của hắn mới gặp truy sát vô tận, tử thương vô cùng nghiêm trọng, thiên kiêu cao cấp nhất có thể quyết định toàn bộ cục diện chiến đấu.
- Hoàng Sát Thiên ở thánh viện nào?
Tần Vấn Thiên hỏi, nếu như Hoàng Sát Thiên cũng tham dự truy sát, đối với bằng hữu của hắn mà nói chính là ác mộng.
- Ngươi yên tâm, sau cuộc chiến đấu kia, Hoàng Sát Thiên bị người ta kéo lại, không có cách nào thoát thân.
Lý Dục Phong giống như hiểu rõ Tần Vấn Thiên lo lắng cái gì, nói:
- Ngươi quen cường giả Vạn Ma đảo?
- Vạn Ma đảo?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, lắc đầu nói:
- Chưa bao giờ có liên quan.
- Vậy thì có thú vị, ngươi cũng biết cuộc chiến đấu kia sau có cường giả Bạch Hổ tộc muốn ra tay với thê tử của ngươi, một nữ tử địa vị rất cao trong Vạn Ma đảo xuất thủ cứu nàng, hơn nữa sau đó có bốn lớn ma tu mạnh mẽ của Vạn Ma đảo chiến đấu với Hoàng Sát Thiên, kề cận hắn, làm cho Hoàng Sát Thiên tu hành yên tĩnh cũng không được, nếu nói không phải quen ngươi, như vậy là người quen của ai?
Lý Dục Phong nói.
Tần Vấn Thiên nghe được tin tức của Khuynh Thành, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại có nghi ngờ, vì sao người Vạn Ma đảo làm như vậy?
Hắn biết một người của Vạn Ma đảo, hơn nữa là kẻ địch, Ma Tà, nghe thánh nữ Nam Hoàng thị nói, lúc đầu có thể là Ma Tà ở sau lưng chủ đạo Bạch Hổ tộc và Nam Hoàng thị chiến đấu.
Nghe nói, cũng một nữ tử Vạn Ma đảo xuất thủ cứu tiểu hỗn đản.
Rốt cuộc là ai đang trợ giúp bọn họ.
- Ngươi hình rất có lòng tin vào thực lực của mình, bằng không cũng không nớng thịt Bạch Hổ ở đây chờ kẻ địch của ngươi tập trung tới chiến đấu, hơn nữa, đây là ngươi không biết Hoàng Sát Thiên không có cách nào tham gia vào cuộc chiến, không biết lại có tự tin mạnh như thế, ngươi có thể đánh với Hoàng Sát Thiên một trận?
Trong mắt Lý Dục Phong bắn ra ánh sáng chói mắt, nhìn Tần Vấn Thiên.
Hắn lần đầu chú ý tới Tần Vấn Thiên từ lúc bị đối phương thay thế trên Thông Thiên tiên bảng, sau đó lại phát hiện người này thực không tầm thường, tất cả việc làm đều kinh thiên động địa, hắn còn muốn đánh với đối phương hồi, đương nhiên cũng muốn xem thử người này thế nào lại dám nướng thịt Bạch Hổ trước mặt mọi người.
Người xung quanh nghe Lý Dục Phong nói cũng giật mình, hình như lúc này mới ý thức được Tần Vấn Thiên dám nướng thịt Bạch Hổ trước mặt mọi người là có ý nghĩa sâu xa như vậy, từ ý nghĩa nào đó mà nói, Tần Vấn Thiên đang tuyên chiến.
Sở dĩ bọn họ không nghĩ như vậy, là bởi vì bọn họ căn bản chưa từng nghĩ Tần Vấn Thiên có thể chiến với Hoàng Sát Thiên.
Mặc dù hắn rất mạnh, mặc dù Tần Vấn Thiên lấy hành động kinh người trở về, nhưng Hoàng Sát Thiên lại cho người ta ấn tượng vô địch, nếu Tần Vấn Thiên tăng thêm hai cảnh giới nữa, có lẽ có thể có tư cách đấu với Hoàng Sát Thiên.
Tần Vấn Thiên cười, hắn không có nhiều lời, Nhưng ngay vào lúc này, con ngươi của hắn thay đổi, thân hình lập tức biến mất và xuất hiện tại một hướng.
Khi bước chân hắn dừng lại, trước mặt hắn xuất hiện bóng người kinh diễm, tư sắc nghiêng nước nghiêng thành.
Sau khi thành tiên, khí chất sẽ biến hóa, gương mặt Mạc Khuynh Thành vẫn đẹp như vậy, khí chất càng không tầm thường, thật sự là tiên nữ.
Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười vui vẻ, có thể nhìn thấy Khuynh Thành không việc gì, hắn tự nhiên rất vui.
Mạc Khuynh Thành đi ra phía trước, nàng kéo áo Tần Vấn Thiên và tựa đầu vào ngực hắn, muốn ngửi mùi quen thuộc của người yêu, bọn họ đã chia tay hơn bốn mươi năm.
- Vấn Thiên, muội nhớ huynh.
Mạc Khuynh Thành nhỏ giọng nói, trái tim của Tần Vấn Thiên như mềm nhũn, hắn ôm thân thể mềm mại, nhỏ giọng nói:
- Ta cũng nhớ nàng.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy nơi đó có nhóm người xoay người rời đi, nữ tử dẫn đầu dáng người vô cùng tốt, trên người nàng lộ ra ma khí, hơn nữa còn che giấu dung nhan, Tần Vấn Thiên nhìn tấm lưng kia, khẽ nhíu mày hỏi:
- Khuynh Thành, muội biết nàng là ai không?
- Không biết, nàng chỉ bảo vệ muội, thậm chí không có nói với muội câu nào, muội còn chưa nghe qua giọng nói của nàng.
Mạc Khuynh Thành rời khỏi lồng ngực của Tần Vấn Thiên, xoay người nhìn tấm lưng kia nói.
- Bất kể nàng là người nào, ta thiếu nợ nàng.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói, sau đó lôi kéo Mạc Khuynh Thành quay về, nhìn thấy đôi tình nhân yêu thương nhau, mọi người lại nhìn Lý Dục Phong và Bắc Minh Lộng nguyệt, bọn họ âm thầm kinh hãi, dường như thần tiên quyến lữ như Lý Dục Phong và Bắc Minh Lộng Nguyệt cũng được che mờ, đây chính là kỳ cảnh của thánh viện.
Đoàn người không có nhiều lời, tiếp tục ăn thịt Bạch Hổ, chờ đợi đại chiến sắp tới, cho dù là Tần Vấn Thiên hay người Nam Hoàng thị, hiển nhiên đều đang chuẩn bị một trận chiến đấu.
Chỉ có điều liên minh cường giả Bạch Hổ tộc còn chưa tới, trong hư không xuất hiện một bóng người với đôi mắt lạnh như băng, hắn, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói:
- Ta đã từng nói qua ta không muốn thấy ngươi ăn yêu thú, xem ra ngươi căn bản không có để trong lòng.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn lên, người kia chính là Già Cổ, cường giả Thiên Bằng tộc Tiên Thai cửu trọng, hắn từng vì leo lên ba ngàn Tiên vị mà châm chọc Tần Vấn Thiên, hơn nữa rất bất mãn việc Tần Vấn Thiên nướng thịt Bạch Hổ ăn, chỉ vì hắn cũng là yêu, hơn nữa còn là đại yêu Thiên Bằng.
- Cút!
Tần Vấn Thiên cũng không ngẩng đầu, chỉ nói một chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận