Thái Cổ Thần Vương

Đại chiến Minh sơn

Tử Đạo Dương nhìn ba người trước mắt, lập tức con ngươi của hắn rơi xuống trên người Thanh Nhi, nói:
- Thanh Nhi muội muội, nếu ta và muội chiến đấu, sau này ta phải ăn nói như thế nào với Trường Thanh thúc phụ đây?
Thanh Nhi thần sắc lạnh như băng, không để ý đến Tử Đạo Dương, đã thấy Tử Đạo Dương nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Làm như thế ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?
- Ta bước chân vào thành Cổ Đế vào lúc ngươi đã là hạng nhất trên Đăng Tiên bảng, mà ta khi đó chẳng qua là cảnh giới Thiên Tượng tầng bảy. Ngươi tự xưng là vô song ở thành Cổ Đế, chẳng lẽ muốn ta phải độc chiến cùng ngươi ư?
Tần Vấn Thiên nhìn Tử Đạo Dương nói tiếp:
- Sau khi ta bước chân vào cảnh giới Thiên Tượng tầng chín, khi đó sẽ đánh một trận công bình với ngươi.
- Hừ.
Tử Đạo Dương cười khinh thường, lập tức mở miệng nói:
- Lãnh Nguyệt, ngươi dẫn mấy người kiềm chế Thanh Nhi, ta không muốn chiến cùng nàng ấy. Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng giao cho ta, lúc ta không có mặt nghe nói Tần môn được xưng là đệ nhất tông môn của thành Cổ Đế. Giờ này, Tử tông ta có ở đây, để cho người trong thành Cổ Đế nhìn xem ai là đệ nhất môn phái của Cổ Đế chi thành.
Tiếng nói của hắn vừa buông xuống, Tử tông và người của Tần môn đua nhau phóng ra khí thế khủng bố. Chỉ trong một tích tắc, gió lốc đáng sợ càn quét thiên địa, ẩn chứa một cuộc đại hỗn chiến đáng sợ sắp diễn ra.
Ánh sáng màu tím trên người Tử Đạo Dương chói lọi bầu trời, chỉ thấy ánh sáng màu tím vô tận hóa thành một thanh kiếm sắc bén không gì sánh kịp, trong giây lát chém tới phía trước. Tử kiếm dường như tích chứa lực lượng công phạt mạnh nhất, có thể tiêu diệt hết thảy, chân chính không gì sánh nổi, chém vào giữa hai người Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi.
Chỉ thấy thân hình Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi lập lòe tránh sang hai bên. Tử Đạo Dương đạp bước ra, bàn tay đánh tới, ánh sáng màu tím vô tận hóa thành đại chưởng ấn ngập trời, thiên địa nổ oành đùng, đại chưởng ấn màu tím khủng bố phảng phất như là lực lượng công phạt mạnh nhất.
Thân thể của Tần Vấn Thiên cũng kêu răng rắc, thân thể trở nên lớn hơn, cả người lưu chuyển ánh sáng lóa mắt, như có phù văn vô tận lưu động trên thân hình. Hắn bước ra một bước, dường như là thể chất tuyệt thế, có uy năng trấn phá hủy hết thảy. Tinh tượng phun trào bao phủ toàn thân, khắp nơi trên thân thể hắn đều có tia sáng đáng sợ nổ bắn ra, nhưng không chịu nổi một kích của đại chưởng ấn màu tím trước mặt.
Oàng! Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên công kích ra, một cú đánh tích chứa uy lực kinh thiên động địa, đụng vào đại chưởng ấn màu tím. Hai lực lượng giao nhau khiến không ít người đưa mắt nhìn. Tử Cực Thánh Tiên công được xưng là lực lượng công phạt cường đại tuyệt đỉnh, còn Thần Chi Thủ chính là tuyệt học kinh thế của Cổ chi đại đế Nghệ đế, đây là va chạm của những đòn công kích mạnh nhất.
Một tiếng nổ vang trời truyền ra. Chưởng ấn sụp đổ nát vụn, mọi người cả kinh, xem ra tuyệt học của Nghệ đế có lực công kích vẫn phải mạnh hơn. Công kích sở dĩ tương đương là bởi vì thực lực cảnh giới của Tử Đạo Dương mạnh hơn Tần Vấn Thiên một bậc.
Bên kia, Tiêu Lãnh Nguyệt dẫn người cản Thanh Nhi lại. Có bốn vị cường giả vây Thanh Nhi chiến đấu cùng nàng, ngăn cách nàng ra khỏi Tần Vấn Thiên.
Còn lại Nam Hoàng Vân Hi thì hàng lâm bên cạnh Tần Vấn Thiên, chỉ thấy toàn thân nàng tắm trong ảo ảnh Cổ phượng. Ánh sáng đỏ chói lọi bầu trời, chỉ thấy tay nàng chỉ ra, giống như có hỏa phượng hót dài, cắn nuốt tới Tử Đạo Dương.
Tử Đạo Dương hừ lạnh một tiếng, tinh tượng lóng lánh tia sáng vô tận. Ngón tay hắn chỉ tới phía trước, lập tức trong hư không xuất hiện một quầng ánh sáng, có lực lượng vô thượng nuốt hỏa phượng vào trong đó.
- Quay về!
Tử Đạo Dương quát lạnh một tiếng, một tiếng rít gào vang trời cất lên, chỉ thấy tôn hỏa phượng bị cuốn ngược ra lại, tập sát đến Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi.
Nam Hoàng Vân Hi khẽ biến sắc, tay nàng chỉ về phía trước, lại có một tôn hỏa phượng công phạt ra. Hai hỏa phượng va chạm ở hư không, phát ra âm thanh thê lương, cùng nhau nổ tung trong hư không.
- Ngày hôm nay có thể lĩnh giáo hai đại tuyệt học của Tử Đế, Tử Cực Thánh Tiên công và Thiên Thu Đế pháp, thật sự rất vinh hạnh.
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói, Tử Cực Thánh Tiên công chính là lực lượng công phạt không gì sánh nổi, còn Thiên Thu Đế pháp thì cực kỳ kỳ diệu. Hắn không chỉ có thể chống cự lại công kích cường đại của đối phương, còn có thể chuyển hóa thành công kích của mình, so sánh với Thiên Huyền kính thuật của Huyền Đế lại kỳ diệu và cường đại hơn. Bởi vậy trước đây Huyền Dương không đáng nhắc tới trước mặt Tử Đạo Dương.
Dĩ nhiên, Tiên vực Tử Đế so sánh với Huyền Đế là một nhân vật không cùng một đẳng cấp. Tử Đế chính là Tiên đế đỉnh cấp của Tiên vực.
- Nam Hoàng, công kích tầm thường đối với ta mà nói căn bản không có bất cứ tác dụng gì, hai người các ngươi không phải là đối thủ của ta.
Tử Đạo Dương ngạo nghễ nói, lập tức bước chân ra, âm thanh lạnh như băng:
- Không ai có thể cản được ta.
Lời vừa rơi xuống, mây tím ngất trời, trong hư không phảng phất có ánh sáng màu tím vô tận cuốn tới, hội tụ ở trên người của Tử Đạo Dương dường như tử khí đông lai. Một cổ uy lực vô thượng phun trào nở rộ ra từ trên thân Tử Đạo Dương, bàn tay hắn đánh tới, một đại thủ chưởng màu tím cực kỳ to lớn oanh diệt thiên địa, thần chắn sát thần.
Lực lượng của Tần Vấn Thiên giải phóng đến mức tận cùng, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, thân thể lại lần nữa trở nên to lớn hơn. Thần nguyên trong cơ thể cuồn cuộn gầm thét, Thần Chi Thủ công phạt ra một lần nữa, bao phủ bầu trời che lấp đại địa, đụng vào đại chưởng ấn màu tím to lớn trong hư không. Thiên địa đều chấn động, nhưng đại chưởng ấn giao nhau va chạm trong hư không xong lại dường như không hề nát vụn.
Tử Đạo Dương lạnh lùng khinh miệt nhoẻn miệng cười, nói:
- Không biết truyền thừa của Phạm Thiên đại đế có thể nuốt lấy lực lượng của Thần Chi Thủ hay không?
Lời vừa rơi xuống, đại chưởng ấn màu tím lưu chuyển từng tầng phù quang màu đen đáng sợ, hóa thành lốc xoáy, quấn vào trong lực lượng của Thần Chi Thủ. Đại chưởng ấn màu tím như hóa thành thâm uyên, Thần Chi Thủ cũng lọt vào một chút trong đó. Đại chưởng ấn dường như muốn nuốt sống lấy cánh tay của Tần Vấn Thiên, trong đồng tử Tử Đạo Dương lóe lên hào quang chói mắt.
- Grừ...ừ...ừ!
Một tiếng rống kinh thiên truyền ra, chỉ thấy một yêu thú hung lệ khổng lồ phóng vọt tới, móng vuốt sắc nhọn chộp vào đầu của Tử Đạo Dương. Lực lượng khủng khiếp đó khiến người ta cảm thấy nếu như đánh trúng vào đầu của Tử Đạo Dương, sẽ trực tiếp vồ nát ra, quá mức kinh người.
Tử Đạo Dương cười lạnh, tay trái vươn ra, nắm vào trong hư không một cái. D(ại chưởng ấn màu tím to lớn vô biên từ trên trời giáng xuống, dường như hóa thành lao tù vậy, trực tiếp chụp yêu thú khổng lồ vào hư không. Yêu thú vươn miệng rộng đột nhiên cắn xuống, ăn đại chưởng ấn màu tím từng chút một như tằm ăn lá dâu.
Thân thể Nam Hoàng Vân Hi biến thành rất xinh đẹp, tắm trong lửa đỏ vô thượng, bước chậm tới bên Tử Đạo Dương. Thân hình nàng giống như cổ phượng lập lòe, một Phượng Hoàng kiếm sắc bén chém xuống, chém phá thiên khung, phảng phất có ánh sáng đỏ từ thiên khung chém giết xuống.
- Vô dụng!
Tử Đạo Dương hét lớn một tiếng, Thiên Thu Đế pháp phun trào nở rộ, tia sáng vô tận xuất hiện trước người hắn. Phượng Hoàng kiếm sắc bén chém trên màn ánh sáng, không ngờ lại lạc ấn ra phù quang Phượng Hoàng cổ kiếm cực kỳ rực rỡ, không gì sánh nổi.
- Đi!
Tử Đạo Dương hộc ra một từ, chuôi kiếm sắc bén lạc ấn chém ra ngoài, bay tới Nam Hoàng Vân Hi, lại dùng công kích của Nam Hoàng Vân Hi để đối phó với nàng.
- Thiên Thu Đế pháp.
Thần sắc của Nam Hoàng Vân Hi rất khó coi, lại lần nữa dùng công kích giống nhau phá hủy lực lượng mà bản thân mình đánh ra. Đối mặt với Thiên Huyền kính thuật của Huyền Dương, nàng có năng lực phá giải, bởi vậy nàng xếp thứ hạng ba trên Đăng Tiên bảng, Huyền Dương chỉ nằm hàng thứ tư. Nhưng đối mặt với Tử Đạo Dương hạng nhất trên Đăng Tiên bảng, hiển nhiên Nam Hoàng Vân Hi rất cật lực.
- Người này thật mạnh.
Quân Mộng Trần, Hoa Thái Hư và Tử Tình Hiên, ba người liên thủ chiến đấu ở cùng một chỗ. Giờ này bọn họ tu vi đều giống nhau, tất cả đều có cảnh giới Thiên Tượng tầng tám, thế nên sức chiến đấu cũng có phần hạn chế. Cách làm thông thường nhất là bọn họ liên thủ cùng nhau, một vị thiên kiêu Thiên Tượng tầng chín tầm thường đều bị bọn họ nghiền ép đánh bại rất nhanh.
Thế nhưng tuy rằng cường đại, nhưng muốn đối phó với Tử Đạo Dương loại nhân vật cấp bậc này, hiện tại hiển nhiên là còn xa mới đủ.
Có thể đứng hạng nhất trên Đăng Tiên bảng ở thành Cổ Đế, Tử Đạo Dương phóng tầm mắt nhìn khắp Tiên vực vô tận, coi như là nhóm thiên kiêu cấp cao nhất rồi.
- Là rất mạnh, công phòng quả thực khó giải, giờ này lại còn chiếm được một trong truyền thừa của Phạm Thiên đại đế nữa.
Tử Tình Hiên thấp giọng nói.
Người của Tần môn và người Tử tông đã bạo phát đại chiến. Bên ngoài động phủ của hai vị Cổ chi đại đế đã trở thành chiến trường, bốn phía chung quanh đều cuốn lên dòng khí cuồng bạo.
Ngay lúc này, ở một mảnh địa vực xa xa cũng có một đám cường giả hàng lâm, trên người những cường giả này thả ra khí thế lạnh lùng, dường như đều là hạng người tàn nhẫn. Thanh niên cầm đầu có đôi mắt màu vàng óng, dường như có thể xuyên thấu hư không, hắn an tĩnh đứng ở trên ngọn núi, đứng chắp tay.
- Cung chủ, còn không qua đó giết đi?
Có người nhìn về phía thanh niên cầm đầu hỏi.
- Không vội, Tần môn thực lực không yếu, Tần Vấn Thiên, Nam Hoàng Vân Hi và Thanh Nhi, sức chiến đấu ba người đều rất mạnh, mặc dù Tử Đạo Dương muốn bắt bọn họ cũng phải trả một cái giá thật lớn, cứ chờ đi.
Ma Tà lạnh nhạt nói, lập tức chỉ thấy con mắt màu vàng óng kia cũng nhắm lại, dường như Ma Tà hoàn toàn bàng quang không muốn xen vào chuyện này.
Đứng phía sau Ma Tà chính là những cường giả Tà cung mà hắn đã khai sáng. Những người này đều chuẩn bị xong đại chiến, tiến hành một trận cướp đoạt lớn cho oanh oanh liệt liệt.
Chiến đấu bên trong Minh sơn có thể nói bạo phát cực kỳ đột nhiên. Tiểu Hỗn Đản mới vừa đi ra bất chợt chiến đấu liền bạo phát. Tử Đạo Dương soái lĩnh người Tử tông, Tần Vấn Thiên cảm nhận được lập tức dẫn theo người của Tần môn kéo đến. Thế giới bên ngoài thành Cổ Đế thậm chí cũng không hề hay biết, cho tới giờ khắc này, tin tức này mới dần dần khuếch tán ra.
Người của Tử tông, Tần môn và Tà cung biến mất toàn bộ, cùng nhau đi tới trước Minh sơn, xem ra trong Minh sơn sẽ bạo phát đại chiến mạnh nhất thành Cổ Đế.
Trong lúc nhất thời gió thổi mây bay, cường giả các phe đua nhau đi đến Minh sơn.
Bên trong thành Cổ Đế, có hơn ba trăm vị cường giả ào ào ạt ạt đi đến vị trí đóng quân của Tần môn, khiến cho không ít người đưa mắt nhìn. Bọn họ cưỡi pháp bảo tốc độ cao, hàng lâm xuống Tần môn, nhưng lại phát hiện Tần môn không có một thân ảnh, trống không.
- Không có ai sao?
Bốn người cầm đầu khẽ nhíu mày, ánh mắt của bọn họ quét về các thiên kiêu ở xa xa, lập tức nhìn sang bên kia, hét lớn một tiếng, nói:
- Đứng lại.
Thiên kiêu đó ngẩng đầu, nhìn cường giả mênh mông cuồn cuộn trong hư không, trong lòng hơi kinh hãi.
- Người của Tần môn đi nơi nào?
Âm thanh truyền ra trong hư không, người đó ánh mắt lập lòe, mở miệng nói:
- Dường như Minh sơn có động tĩnh lớn, có thể Tần Vấn Thiên dẫn người của Tần môn đi tới trước Minh sơn rồi.
- Lên đây, dẫn đường.
Cường giả trong hư không lạnh nhạt nói, thần sắc người đó cứng lại, lập tức hắn cảm nhận được uy thế ngùn ngụt ập tới, chỉ có thể gật đầu nói:
- Được.
Nói xong hắn đi tới hư không, nhưng trong lòng đang âm thầm suy đoán, những người này là cường giả của thế lực nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận