Thái Cổ Thần Vương

Đông Thánh khuất nhục

Giang Phong lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức mở miệng nói:
- Người của Âu Dương thế gia theo ta.
Âu Dương Vũ Nhu sắc mặt tái nhợt, nàng ta mở miệng nói:
- Giang Phong, ta đi với ngươi, nhưng có thể tha cho người của gia tộc ta không.
- Không được, các ngươi đánh bị thương thuộc hạ của sư tôn ta, quả thực là đại nghịch bất đạo. Hiện giờ thì thúc thủ chịu trói đi theo ta, ta không muốn phải xuống tay.
Giang Phong nói một cách đầy bá đạo.
Người của Âu Dương thế gia không nói gì, có người thậm chí phát ra tiếng khóc nức nở, nhưng đó chẳng qua chỉ là nữ tử tu vi yếu kém.
- Một khi đã như vậy, chúng ta theo Giang Phong tiền bối một chuyến, Tiên Vương tiền bối chính là nhân vật đại năng cao cao tại thượng của Tiên Vực, ta tin sẽ không làm khó một tiểu gia tộc hạ giới như chúng ta đâu.
Âu Dương Tiểu Lộ lúc này lộ ra mấy phần anh tư, cũng không trách cứ Tần Vấn Thiên đã đánh bị thương người của đối phương. Đối phương muốn bắt nữ nhi của nàng ta đi, nếu không có Tần Vấn Thiên thì nàng ta cũng sẽ ra tay ngăn cản.
Nhưng đại năng Tiên Vực cao cao tại thượng này vốn luôn khinh thường bọn họ, vậy thì đó cũng là số mệnh của Âu Dương thế gia.
- Đi thôi.
Giang Phong xoay người, tiêu sái cất bước. Người của Âu Dương thế gia đi theo phía sau, bị các cường giả vây ở giữa.
Trên đường đi, vô số người ngước nhìn Giang Phong, thiên hạ đệ nhất thiên kiêu, bái vào môn hạ của đại năng Tiên Vực, phong tư biết nào.
- Giang Phong không ngờ trẻ tuổi tuấn tú như vậy, không hổ là thiên hạ đệ nhất nhân.
Có nữ tử mê đắm nói.
Có một số người của thế hệ già lờ mờ cảm thấy không phục, nhưng cũng không dám nói gì. Hiện giờ có Giang Phong ở đây, còn có cả sư tôn của hắn, không ai dám nói Giang Phong không phải như vậy, hắn chính là sự tượng trưng của thiên hạ.
Trước cung điện, người của Âu Dương thế gia bị dẫn tới, Tần Vấn Thiên cũng bị dẫn tới theo, chỉ thấy trong cung điện truyền ra một tiếng nói rét lạnh:
- Chỉ là Tiên Thai kiến hôi mà cũng dám càn rỡ đánh bị thương người của ta, đúng là không biết sống chết. Ngươi tự phế tu vi đi, còn cả con nhóc đó nữa, sau này chính là nha hoàn hầu hạ ta, nếu ngươi hầu hạ tốt thì người của gia tộc ngươi có lẽ còn được thả một mặt lưới. Nếu không tốt thì, hừ!
Mắt đẹp của Âu Dương Vũ Nhu đã có chút ươn ướt, giống như biết trước vận mệnh của mình, không thể chống lại.
- Tiền bối là đại năng của Tiên Vực, việc gì phải làm khó những tiểu nhân vật như chúng ta, ái nữ của ta trước nay được nuông chiều từ bé, căn bản là không biết hầu hạ người khác, ta sợ nó không thể hầu hạ tốt được tiền bối.
Âu Dương Tiểu Lộ khom người nói, cũng tính là cự tuyệt. Người của Âu Dương thế gia sắc mặt biến đổi, gia chủ đây là muốn tự tìm hủy diệt rồi.
- Ngươi chắc là nàng ta không giỏi hầu hạ người khác chứ?
Thanh âm của Xích Sát Tiên Vương lại truyền ra từ trong cung điện.
- Ha ha, Xích Sát, ngươi đúng là một chút uy phong cũng không có.
Ở nơi xa xa có thanh âm truyền đến:
- Đường đường là nhân vật Tiên Vương, nổi giận thôi là trặm vạn thi thể nằm đầy đất, khiến thế giới hạt căn bản phải máu chảy thành sông. Hiện giờ, không ngờ ngay cả một nữ nhân cũng không thuần phục được, ta ở hoàng cung nước Sở cũng đâu có như vậy, đúng là buồn cười.
Người vừa lên tiếng đang ngồi trên hoàng tọa của hoàng cung nước Sở, bên cạnh có mỹ nữ hầu hạ, còn có cả nhân vật công chúa, thế giới hạt căn bản này quá nhàm chán, chỉ có thể sống một cách hưởng thụ.
- Hai người các ngươi đúng là rất không thú vị, chúng ta là tới để tìm tầm bảo, chứ không phải đến hạ giới để phong lưu, nhân vật Tiên Vương cũng nên có chút khí độ chứ.
Một vị Tiên Vương lạnh lùng lên tiếng, tựa hồ có chút khinh thường hành động của hai người.
- Ngươi nói cũng đúng, có điều ở đây thật sự nhàm chán quá, phải tìm chút việc mà làm chứ.
Tiên Vương nước Sở đáp lại.
Ba cường giả Tiên Vương nói chuyện phiếm, toàn bộ Đại Hạ đều có thể nghe thấy thanh âm của bọn họ, thực lực như vậy quả thực khiến người của thế giới hạt căn bản coi là thần linh.
- Âu Dương Vũ Nhu, ngươi thật sự là không biết tốt xấu, cho ngươi cơ hội như vậy mà không ngờ lại không biết quý trọng, tới hầu hạ Tiên Vương tiền bối, người của Âu Dương thế gia quả thực là đáng cười. Ngươi chẳng lẽ cho rằng cữu cữu của ngươi ở trước mặt Tiên Vương tiền bối thì có sức chống cự à? Càng đừng nói tới họ Tần năm đó, nhân vật nhiều năm trước, hắn đã là quá khứ rồi.
An Linh Lung đi ra mở miệng nói, nàng ta rúc vào bên người Giang Phong. Giang Phong tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng sợ sư tôn nên cũng làm bộ thân mật với An Linh Lung.
- Giang Phong là đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản, sư tôn của hắn lại là nhân vật đại năng của Tiên Vực, các ngươi nên quỳ lạy, nhận sự ban ơn của tiền bối đi.
Mọi người nhìn An Linh Lung và Giang Phong, quả thật xứng đôi, nữ tử xinh đẹp, nam tử thiên hạ vô song. Người đã tu hành trăm năm thì lại nhớ tới thân ảnh của người thanh niên phong hoa tuyệt đại lúc trước. Lúc ấy hắn vì cứu mỹ nữ Lâm Tiên Nhi, đồng dạng cũng mỹ nữ nổi tiếng thiên hạ mà khai chiến với nghiệp đoàn Ngân Hà, thậm chí dẫn tới đại năng Tiên Vực hàng lâm, nổ ra tiên chiến, tình hình khi đó tựa hồ có chút tương tự như hiện tại.
Người từng chính mắt nhìn thấy trận chiến ấy vẫn cố chấp cho rằng, Tần Vấn Thiên so với Giang Phong thì xuất chúng hơn. Lâm Tiên Nhi năm đó cũng hơn xa An Linh Lung trước mắt. Tần Vấn Thiên năm đó quả thực là truyền kỳ, chỉ có điều hắn rời đi nhiều năm, người của thế hệ trẻ tuổi rất nhiều người đều đã quên mất hắn. Giang Phong tu hành cũng lâu hơn Tần Vấn Thiên, năm đó khi Tần Vấn Thiên danh chấn thiên hạ thì hắn chỉ sợ vẫn chưa được người ta chú ý, chỉ là về sau mới có được kỳ ngộ.
- Nếu tiền bối đã có ý như vậy thì Âu Dương thế gia cũng không thể chống cự, nguyện để mặc tiền bối xử trí.
Thấy Âu Dương Tiểu Lộ quỳ xuống đất, ánh mắt Tần Vấn Thiên nghiêm lại, hắn quát to:
- Đứng lên.
Âu Dương Tiểu Lộ quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ nghe thấy hắn nói:
- Đường đường là nhân vật Tiên Vương mà lại đi ức hiếp người của thế giới hạt căn bản, chẳng lẽ không cảm thấy nhục với uy phong của Tiên Vương sao. Về phần Giang Phong, thiên hạ đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản à? Chẳng qua chỉ là một con chó săn mà thôi.
- Ầm.
Khí thế trên người Giang Phong bạo phát, thần sắc như điện, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Thú vị, ha ha, Xích Sát Tiên Vương, thật thú vị.
Tiên Vương của nước Sở cười to.
Uy áp của Xích Sát Tiên Vương tỏa ra, chân hắn run lên một cái đã hàng lâm tới trước mặt đám người, vô cùng uy nghiêm, giống như một thiên thần.
- Quỳ xuống.
Xích Sát Tiên Vương nhìn Tần Vấn Thiên.
- Tiền bối, việc này không liên quan gì tới ngươi.
Âu Dương Tiểu Lộ vẫn chưa đứng dậy, vẫn quỳ gối ở đó nói với Tần Vấn Thiên.
- Tiên Vương tiền bối khinh người quá đáng, ta thật sự không thể nhịn được nữa. Tuy rằng Xích Sát tiền bối chính là nhân vật Tiên Vương, nhưng trong Tiên Vực, cường giả Tiên Vương rất nhiều, nếu làm xằng làm bậy thì cũng không phải là không thể vẫn lạc. Không lâu trước đây Tiên Vực từng phát sinh một trận tiên chiến, có biết bao cường giả bị chôn diệt. Ta tới từ thế giới hạt căn bản, nhưng thế lực ở Tiên Vực của không phải là thế lực tầm thường. Tiền bối nếu thật sự muốn giết ta thì sẽ nhìn Tiên niệm trên người ta trước đã.
Tần Vấn Thiên ngạo nghễ lên tiếng. Lúc này, hắn lại cảm nhận được từng đạo Tiên niệm vô cùng mạnh mẽ, không chỉ là của Xích Sát Tiên Vương và Tiên Vương nước Sở, còn có một đạo Tiên niệm cường đại nhìn trộm thiên hạ đến từ thế giới thế giới hạt căn bản.
- Lão già đó vẫn chưa phong ấn.
Tần Vấn Thiên chửi thầm trong lòng. Đã vậy thì lộ thì lộ, hắn không tin lão già không cứu hắn.
- Đe dọa ta à?
Mắt Xích Sát Tiên Vương lạnh lùng đến cực điểm, tay hắn vươn về phía trước, lập tức một cỗ lực lượng vô hình xách thân thể Âu Dương Tiểu Lộ lên, cười nói:
- Ngươi nếu nói ngươi đến từ thế lực lớn, vậy ta không giết ngươi. Nhưng những người này thì có thể có thể chậm rãi tra tấn. Nữ nhân này cũng có mấy phần nhan sắc, nếu có ai thích thì bổn tọa sẽ thưởng cho hắn.
- Ngươi đừng có ép ta.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Thế à, ngươi làm gì được ta?
Xích Sát Tiên Vương nói.
Khí tức trên người Tần Vấn Thiên lờ mờ muốn bạo phát. Đúng vào lúc này, trên trời tựa hồ có một cỗ khí tức chí cường hạ xuống. Xích Sát Tiên Vương nhíu mày, ngẩng đầu nhìn trời. Trong Tiên niệm của hắn, một đạo quầng sáng cùng với quầng sáng bảo hộ của bản thân thế giới chồng lên nhau, nơi đó có văn lộ vô cùng rực rỡ sáng lên, hơn nữa dùng tốc cực nhanh khuếch tán tới toàn bộ thế giới hạt căn bản.
- Chuyện gì thế?
Xích Sát Tiên Vương có chút nghi hoặc, tựa hồ là khí tức phong ấn, là Tiên Đế tiền bối muốn tạm thời phong ấn thế giới này sao?
Tần Vấn Thiên cũng ngẩng đầu. Tất cả được hoàn thành trong thời gian rất ngắn. Khi phong ấn khởi động, trận pháp trực tiếp bao phủ thế giới. Xem ra lão già đó coi như cũng giữ hứa, quả thật đang làm chuyện này.
Ở ngoài thế giới hạt căn bản, trong không gian hư vô, lão già vỗ vỗ tay, nói:
- Tiểu tử, chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi.
Mà vào lúc này, chỉ thấy một đạo thân ảnh cất bước đi tới, chính là một nhân vật Tiên Đế.
- Các hạ là ai?
Đông Thánh Tiên Đế nhìn lão già, mắt lộ vẻ sắc bén. Người này không ngờ lặng lẽ không một tiếng động, ở ngay dưới mí mắt hắn phong ấn đại trận.
- Ta là ai thì có liên quan gì tới ngươi?
Lão già lạnh lùng nói, khiến cho thần sắc của Đông Thánh Tiên Đế nghiêm lại.
- Ta phong ấn thế giới hạt căn bản này rồi, không cho phép bất kỳ ai được đi vào, cũng không cho phép bất kỳ ai đi ra. Bất kể ngươi trước đó đã làm gì thì cũng đừng có tiếp tục nữa. Cút đi!
Lão già lạnh lùng nói, lập tức Đông Thánh Tiên Đế sắc mặt khó coi, phát ra uy thế cuồng bạo.
- Sao, muốn chiến đấu à?
Trên người lão già cũng tỏa ra lực lượng kinh người, điên cuồng ập về phía Đông Thánh:
- Cho ngươi mười giây, không cút thì lão già ta đây sẽ không khách khí đâu.
Đông Thánh Tiên Đế sắc mặt khó coi, hắn cảm nhận được cỗ uy thế đó, trong lòng thầm run sợ. Lập tức tức giận quát to một tiếng, giậm chân rời đi, tiếng gầm chấn động trong hư vô rồi tắt dần. Đông Thánh Tiên Đế, trong lòng đang phải kìm nén lửa giận vô cùng. Hắn muốn xuống tay với thế giới hạt căn bản. Hiện giờ, toàn bộ thế giới hạt căn bản không ngờ bị người ta phong ấn, hắn không nhìn thấy bất kỳ tình hình gì bên trong. Hơn nữa, hắn lại một lần giống như chó nhà có tang, bị người ta đuổi đi.
Lửa giận này cơ hồ khiến Đông Thánh phát cuồng.
Trong thế giới hạt căn bản, Tiên niệm của Tần Vấn Thiên cảm giác được toàn bộ thế giới đã bị phong ấn. Đông Thánh không còn, hắn lập tức cất bước đi tới trước mặt Âu Dương Tiểu Lộ. Khí tức cường đại trực tiếp chặt đứt sự áp bách của Xích Sát Tiên Vương đối với Âu Dương Tiểu Lộ, nói:
- Tiểu Lộ, ngươi không sao chứ?
- Càn rỡ.
Giang Phong thấy một màn này thì lạnh lùng quát. Âu Dương Tiểu Lộ thì kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, cách xưng hô của hắn dường như có chút thân thiết.
- Ủy khuất cho ngươi rồi, Tiểu Lộ.
Khí thần bí trên khuôn mặt của Tần Vấn Thiên dần dần tiêu tán, để lộ ra một khuôn mặt tuấn tú, khiến cho Âu Dương Tiểu Lộ há hốc miệng, lộ ra thần sắc cực kỳ khiếp sợ:
- Vấn Thiên đại ca.
- Ừ, là ta.
Tần Vấn Thiên cười cười, người chung quanh nghe thấy xưng hô này thì đều giật mình. Người của Âu Dương thế gia là rung động nhất, Vấn Thiên đại ca, người này là... Tần Vấn Thiên sao.
- Tần thúc thúc?
Trong mắt đẹp của Âu Dương Vũ Nhu hiện lên một tia dị sắc, thanh niên anh tuấn phi phàm này không ngờ là Tần thúc thúc sao?
- Là Tần Vấn Thiên, trời ạ, hắn không ngờ là Tần Vấn Thiên.
Rất nhiều người kinh hô, nhất là người đã từng chứng kiến đại chiến năm đó. Bọn họ lộ ra ánh mắt bất khả tư nghị, đúng là Tần Vấn Thiên đã trở lại.
- Tần Vấn Thiên hắn đã trở lại, nhân vật từng là truyền kỳ, nhân vật vô song trước đây. Khi đó Giang Phong còn không biết đang tu hành ở đâu.
Có người thấp giọng nói.
Giang Phong sắc mặt tái xanh, hắn cũng đã nhìn ra Tần Vấn Thiên, phẫn nộ nói:
- Cho dù là Tần Vấn Thiên thì sao, ở trước mặt sư tôn của ta cũng dám làm càn à, muốn chết.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn Giang Phong với vẻ khinh miệt, ánh mắt đó khiến Giang Phong cảm thấy như hắn bị khinh thị, hờ hững, không đáng được bận tâm. Sắc mặt của hắn rất khó coi. Sau đó hắn thấy Tần Vấn Thiên nhìn về phía Xích Sát Tiên Vương, nói:
- Đông Thánh lão cẩu phái ngươi tới à, quỳ xuống.
- Quỳ xuống?
Giang Phong thần sắc rúng động. Tần Vấn Thiên bảo Xích Sát Tiên Vương quỳ xuống? Hắn điên rồi sao.
Người chung quanh cũng đều ồ lên, trong lòng vô cùng chấn động, vì sao Tần Vấn Thiên đột nhiên trở nên cường thế như vậy.
- Tất cả người Tiên Vực nghe đây, hiện giờ lập tức tới đây ngay, ai cãi lời sẽ phải chết.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, hét lớn một tiếng, thanh âm đi cùng với Tiên niệm của hắn, vang khắp thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận