Thái Cổ Thần Vương

Bóng tối lại đến

- Đây là cái gì?
Thiên thần của các thế lực thái cổ đều bị chấn động, cả bầu trời bị bóng đen tĩnh mịch kia bao trùm lấy, hơn nữa, bóng đen ấy dường như còn đang hóa thành một thế giới.
Ngay lúc mọi người còn đang nghi hoặc, thì cuộn tranh đen kịt kia không ngừng biến ảo, từ bên trong xuất hiện một vật thể sống, dường như là một mảnh trời đất. Có thiên thần từ trên giáng xuống, muốn tiêu diệt chúng sinh, hủy diệt tất cả mọi thứ. Khoảnh khắc ấy, cả trời đất máu chảy thành sông, tiếng than khóc váng trời, không biết bao người mất mạng, giống như cả thế giới đang bị tàn sát. Cảnh tượng này khiến ai nấy đều cảm thấy như đã đến tận cùng của giới hạn.
- Đây là…
Có người như nghĩ ra gì đó, trong lòng không ngừng run sợ.
Chính lúc mà tiếng nói của người đó dứt, dường như có một thân ảnh đen tuyền bước ra từ thế giới một màu đen kia, sau đó, là thân ảnh thứ hai, thứ ba, có rất nhiều thân ảnh xuất hiện từ trong cuộn tranh tĩnh mịch kia. Ánh mắt bọn họ không có hồn, không có hơi thở sự sống, giống như những thi thể không còn sức sống, chúng xuất hiện như một đại quân vong linh vậy.
- Là hắn!
Một âm thanh vô cùng chấn động truyền ra, các thiên thần kinh hãi đến nỗi không tự chủ được lùi về sau một bước, nhưng sự chấn động trong lòng thì mãnh liệt đến nhường nào.
- Hắn đã trở lại rồi, nhưng tại sao lại xuất hiện ở Vô Nhai hải vực, dưới Thiên Quật.
Bên bờ Vô Nhai, mọi người trố mắt nhìn nhau, có một số người dường như đoán ra điều gì đó, sắc mặt biến đổi trong chốc lát, hoảng sợ nói:
- Sao có thể?
- Đó là ai?
Có cường giả trẻ tuổi không hiểu, vẫn không biết rốt cuộc là ai xuất hiện, nên mở miệng hỏi.
- Tử Thần.
Một lão nhân già nua nghiêm túc nói ra hai chữ, hai chữ này, ở thái cổ tiên vực có thể được coi là cấm kị. Trước đây dường như không ai dám nhắc tới, nó chỉ tồn tại trong những truyền thuyết xưa mà thôi.
- Ta từng nghe tổ tiên nhắc đến, Tử Thần từng dẫn đội quân vong linh, giết sạch thái cổ, tiêu diệt không biết bao cường giả, sinh linh đồ thán.
Vị lão giả kia như đang kể lại truyền thuyết xưa, thần sắc rất nghiêm túc.
- Tử Thần là ai?
Có người từ trước đến nay chưa từng nghe đến tên Tử Thần, hỏi.
- Hắn là người của Cổ Thanh Huyền. Nhiều năm về trước, Cổ Thanh Huyền từng bị tiêu diệt. Tử thần chính là nhân vật đỉnh cấp của Cổ Thanh Huyền. Hắn từng giết cả thái cổ để báo thù cho Thanh Huyền. Nghe đồn, từ đó cho đến nay, Thanh Huyền bị phong cấm, có lẽ là có liên quan đến Tử Thần.
Âm thanh của lão giả khiến cho vô số người bên bờ Vô Nhai run rẩy, đối vối nhiều người mà nói, đây là lần đầu tiên họ nghe thấy cái tên Tử Thần.
Ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng trên bầu trời, truyền thuyết về người vừa đến kia đã giết cả thái cổ tiên vực thực sự tồn tại sao, bây giờ, hắn lại một lần nữa xuất hiện.
Các cường giả của các thế lực đương nhiên hiểu biết nhiều hơn so với người bình thường, bọn họ sớm đã biết người kia là ai, trong lòng vô cùng bình tĩnh.
Tử Thần, tại sao lại xuất hiện ở Vô Nhai hải vực, đúng lúc bọn họ chuẩn bị chiến đấu cùng Tần Vấn Thiên chứ?
Chẳng lẽ, là bởi vì ... Tây Phương thế giới.
- Thật sự là Tử Thần?
Tần Chính ngẩng đầu nhìn trời, mở miệng hỏi.
Không có ai đáp lại, bầu trời đã bị bóng tối tĩnh mịch kia bao phủ, các cường giả lúc này đã không còn tâm tư gì để đối phó với Tần Vấn Thiên nữa.
Tại Tần Thiên Thần tông, Tần Vấn Thiên đứng ở nơi tiếp giáp giữa Thần tông và hải vực, hắn cũng ngẩng đầu nhìn, nghe thấy lời của Tần Chính nói thì trong lòng khẽ run.
Tử Thần, là hắn sao?
Lần trước khi hắn trở về Thanh Huyền, thần niệm bao trùm cả Thanh Huyền, đã không tìm thấy tăm hơi hắn.
- Chính ngươi đã lấy Thanh Huyền ra để uy hiếp Tần Vấn Thiên?
Đúng lúc này, một âm thanh truyền ra từ thế giới bóng tối kia, khiến cho Tần Chính run rẩy. Lần trước, khi các cường giả vây quét Thiên Quật, tù trưởng của Ngưu Thần tộc đã đề nghị lấy Thanh Thành giới và Thanh Huyền ra để uy hiếp Tần Vấn Thiên. Không nghĩ rằng, chuyền này hắn lại biết.
Khi đó, Tần Chính hoàn toàn không nghĩ đến, bao năm sau Tử Thần vốn chưa từng xuất hiện, nay không những tồn tại, mà hơn nữa còn quan tâm đến động thái của thái cổ, có lẽ hắn vẫn luôn ở Thanh Huyền tiên vực.
Lần trước, Cổ Thanh Huyền giải phong ấn, có lẽ chính là tin tức hắn tung ra.
- Lúc đó cũng là bởi vì chuyện của Thiên Quật, là vạn bất đắc dĩ, ta thực sự hoàn toàn không có suy nghĩ này.
Tần Chính đáp lại, bây giờ Tần tộc không bằng năm đó, cha hắn Tần Đỉnh cũng đã bị trục xuất, bây giờ, lời hắn nói cũng giảm đi mấy phần sức nặng, trước mặt Tử Thần, không dám ngông cuồng.
- Nếu đã không có suy nghĩ như thế, vậy thì mau cút đi. Tần Vấn Thiên, hắn vẫn là người kế tục của Cổ Thanh Huyền.
Bầu trời tối đen kia lại truyền ra âm thanh. Lòng Tần Chính rung động mạnh mẽ, các cường giả của thái cổ cũng đều bị chấn động. Tần Vấn Thiên, hắn ở Thanh Huyền phong ấn trời đất, rất nhiều người đều biết, nhưng, hắn lại vẫn là người kế tục của Cổ Thanh Huyền sao?
Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thân phận? Con trai của Tần Viễn Phong Tần tộc, cháu ngoại của Lạc Thần Xuyên, người kế tục của Thiên Quật, người bước vào vòng luân hồi của Thiên Đạo Thánh viện, bây giờ, lại là người kế tục của Cổ Thanh Huyền. Những người trong truyền thuyết đều vì hắn mà xuất hiện, đều vì hắn mà hiện thân ở thái cổ tiên vực.
Tây Phương thế giới thuyết phục được Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ rút lui, Thiên Đạo Thánh viện cũng không xuất hiện, tất cả dường như đều đã được định sẵn, nhưng lúc này đây, lại xuất hiện một nhân vật càng đáng sợ hơn - Tử Thần.
Tuy không biết Diệp viện trưởng của Thiên Đạo Thánh viện mạnh đến nhường nào, nhưng suy cho cùng, viện trưởng của Thiên Đạo Thánh viện chưa từng uy hiếp đến tính mạng của các thiên thần thái cổ, giống như một người ngoại giới, chỉ xuất hiện bảo vệ Tần Vấn Thiên một lần. Nhưng Tử Thần, hắn từ thời viễn cổ xa xưa đã có nổi danh là hung ác, đối với mọi người, uy hiếp của hắn rõ ràng lớn hơn rất nhiều so với viện trưởng Thiên Đạo Thánh viện.
- Thật sự là hắn.
Tần Vấn Thiên ngửa đầu, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến suy đoán của hắn lại là sự thật. Lão biến thái điên điên khùng khùng kia lại chính là Tử Thần mà cả thái cổ tiên vực chỉ nghe tên đã khiếp đảm.
Trừ lão biến thái kia, Tần Vấn Thiên thực sự không nghĩ ra ai khác được.
- Là hắn.
Trong đầu Tần Vấn Thiên truyền đến một âm thanh, là âm thanh của Ti Thần thiên thần. Trong giọng hắn tràn đầy vẻ cảm khái vô hạn, không ngờ rằng một luồng ý chí bất diệt lại có thể có cơ hội gặp được hắn ta.
Tần Vấn Thiên là nhận được sự truyền tục của hắn, như vậy cũng không uổng phí một phen tâm huyết của các cường giả Cổ Thanh Huyền, hơn nữa, Tần Vấn Thiên cũng không phụ lòng họ, đang không ngừng mạnh mẽ hơn.
- Đây là ý của Tây Phương thế giới.
Lúc này, có một vị thiên thần vô cùng trẻ tuổi mở miệng, lời hắn ta vừa dứt, ánh mắt rất nhiều người đều nhìn về phía hắn, thần sắc vô cùng kì quái.
- Im miệng.
Bên cạnh hắn ta, một vị thiên thần mở miệng mắng, quả nhiên, lời hắn vừa dứt, một luồng uy lực nghẹt thở kinh khủng trực tiếp tấn công hắn ta, hắn ta chỉ cảm thấy một cặp mắt đang nhìn mình chằm chằm, lạnh lẽo như thế.
- Cút.
Một chữ “Cút” lạnh lùng buông ra, các thiên thần đều trố mắt nhìn nhau, nhưng lại không có ai dám phản bác, do dự một chút, có một thiên thần mở miệng:
- Cáo từ.
Vừa dứt lời, liền xoay người rời đi.
Sau đó, không ít các thiên thần của các thế lực đỉnh cấp đều lần lượt rời đi, sự xuất hiện của Tử Thần đã trực tiếp phá vỡ kế hoạch của họ, muốn tiếp tục đối phó với Tần Vấn Thiên, e là quá khó, không ai dám mạo hiểm.
Cho dù bao năm đã trôi qua, nhưng hung danh của Tử Thần thì vẫn còn nguyên.
Bên bờ Vô Nhai hải vực, nhìn người của các thế lực đỉnh cấp cứ như vậy mà rời đi, hùng hùng hổ hổ đến, nhưng lại ảo não mà rời đi. Thật không khỏi cảm thấy chấn động, Tử Thần thật sự mạnh đến như vậy sao? Hắn tồn tại như thế nào vậy?
Hơn nữa, muốn Tần Vấn Thiên giao Thiên Quật ra là ý của Tây Phương thế giới, chả lẽ, Tử Thần có thế chống lại sự đáng sợ của Tây Phương thế giới sao?
Sau khi mọi người đã rời đi hết, những đám mây đen che kín trời kia cũng tản đi, đất trời khôi phục trạng thái ban đầu, sóng yên biển ặng, không còn một chút không khí áp lực nào, dường như chưa từng có ai đến.
Nhìn bầu trời trong xanh kia, rất nhiều người cảm thấy như cách cả một đời, có cảm giác vô cùng không chân thực.
Thân ảnh của Bắc Minh U Hoàng xuất hiện bên cạnh Tần Vấn Thiên, ánh mắt nàng nhìn về bầu trời, thấp giọng nói:
- Là hắn sao?
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu, chỉ có hai bọn họ biết Tử Thần là ai.
- Vì sao hắn không xuất hiện.
Bắc Minh U Hoàng hỏi, bầu trời như chưa từng có ai tới.
- Ngươi cũng không phải không biết tên điên kia là ai, điên điên khùng khùng, có lúc nào từng đứng đắn.
Tần Vấn Thiên chửi thầm một tiếng, lộ ra một nụ cười, Bắc Minh U Hoàng nhìn Tần Vấn Thiên không nói gì.
Chỉ có điều, lời của Tần Vấn Thiên cũng có lí, hắn đích thị là một tên điên.
Tây Phương thế giới, mảnh đất cực lạc thanh tịnh, mảnh đất Phật môn, ánh sáng mang điềm lành chiếu rọi khắp nơi, ánh sáng an lành biết bao. Đây chính là thánh địa của Phật môn, dạy dỗ chúng sinh, mỗi ngày đều có vô số người hướng về nơi này cúng bái.
Vậy mà hôm nay, sự cúng bái lại hóa thánh sự kinh hoàng, chỉ bởi vì, thánh địa an lành kia, mảnh đất Phật môn thanh tịnh kia lúc này đây bị bóng tối bao trùm, dường như có vô số tử linh đang xuất hiện ở nơi đây.
Ở mảnh đất Phật môn thanh tịnh, từng Phật tu bước ra, thần sắc bọn họ cực kì khó coi, ngẩng đầu nhìn bóng tối đang bao trùm thánh địa Phật môn. Rốt cuộc là ai, to gan làm bậy như vậy?
Chỉ thấy một vị Cổ Phật thiên thần toàn thân kim thân bao quanh, kim quang tựa như muốn đâm xuyên bóng tối, nhưng bóng tối kia quá đậm, cho dù kim quang chói mắt có đâm vào trong cũng không thể xua tan đi.
Thế giới bóng tối kia phảng phất có vô số oan hồn xuất hiện, chúng đang gầm thét, khiến cho thánh địa Phật môn trở thần địa ngục.
- Tùng.
Một tiếng chuông truyền ra, đại phật không ngừng bước ra, sau đó, chỉ nghe thấy một giọng nói truyền ra:
- Nhiều năm như vậy rồi, oán niệm của thí chủ vẫn mãnh liệt như vậy.
- Thánh địa phật đạo, mảnh đất cực lạc thanh tịnh, người người cúng bái, lúc các ngươi truyền kinh tụng đạo, lúc các người bá tán thiện niệm, liệu có thấy thẹn trong lòng?
Âm thanh truyền ra từ bóng tối, bao phủ cả không gian.
Rất nhiều phật tu chắp hai tay, miệng niệm phật, dường như muốn xua đuổi bóng đen.
- Cư chủ lần nữa đến thái cổ, lại muốn tạo ra sát nghiệt sao?
Phật âm lần nữa truyền ra, từ bi, hiền hòa, nghe âm thanh này dường như có thể cảm nhận được ý than trời trách đất đến cực hạn.
- Năm đó, Thanh Huyền bị tiêu diệt, đã có bao nhiêu oan hồn?
Âm thanh trong bóng tối đáp lại:
- Nếu trên thế gian có địa ngục, sao các người còn không vào địa ngục đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận