Thái Cổ Thần Vương

Cuộc chiến tuyển chọn ở vùng đất Vân Châu kết thúc

Mọi người đều cảm nhận được luồng khí tức đang dao động mãnh liệt trên người Tần Vấn Thiên, ánh sáng lóng lánh hiện lên, trong cơ thể hắn phát ra những tiếng rắc rắc, âm thanh ấy lao thẳng ra ngoài, khiến cả không gian cũng bị rung động.
- Động tĩnh lớn thật, Tần Vấn Thiên, hắn sắp đột phá thật kìa.
Mọi người kinh hãi, lát sau thì hiểu ra, khó trách tại sao Tần Vấn Thiên vắng bóng rất lâu thì bỗng nhiên bùng nổ, chiến đấu với cường giả cảnh giới Thiên Tượng Ngũ Trọng, đây là đối thủ khó gặp, sau đó hắn lại chiến đấu Lý Dục Thiên Tượng lục trọng cảnh, sau khi đánh bại Lý Dục hắn vẫn không ngừng lại, mà tiếp tục khiêu chiến Cổ Chiến Thiên Thiên Tượng thất trọng cảnh.
Hắn không chiến đấu để khoe khoang thực lực, bằng không có những lựa chọn tốt hơn, như Gia Cát Nguyệt, nếu hắn đánh bại cô có thể trực tiếp đoạt lấy chiến khí ngũ vạn trượng, vượt qua Cổ Chiến Thiên, nhưng hắn không khiêu chiến Gia Cát Nguyệt, mà là không ngừng vượt cảnh giới, hắn, muốn phá cảnh.
Tần Vấn Thiên cảm thấy bản thân mình đã đến điểm cuối cùng, nên dùng sức mạnh bên ngoài để kích thích bản thân, đạt đến hiệu quả tăng cảnh giới lên, hiển nhiên, hắn làm được rồi.
Sau đó, hắn đoạt vòng sáng chiến khí năm vạn trượng của Gia Cát Nguyệt, là vì giữ lại số thứ tự của hắn, có hào quang của chiến khí ngũ vạn trượng, Tần Vấn Thiên sẽ không có khả năng bị xếp ngoài một nghìn.
Cần chiến khí, thì hắn giơ tay lên là có thể đoạt lấy.
Nhưng trước mặt tu sĩ Võ Mệnh theo đuổi cảnh giới, cho dù là vòng sáng chiến khí mười tám vạn trượng loá mắt, vẫn có thể nói bỏ là bỏ, không chút quyến luyến nào, cho dù chỉ có một tia cơ hội đột phá, không nhất định có thể đột phá thật, hắn cũng không chút do dự mà trực tiếp khiêu chiến.
Nhìn như vậy, Tần Vấn Thiên hắn thua thật sao?
Vòng sáng chiến khí ba mươi tám vạn trượng của Cổ Chiến Thiên tuy rằng loá mắt, nhưng mà, Tần Vấn Thiên lại có được cảnh giới, hai người, đều được tính là thắng, chỉ là nghĩ như vậy, thì vòng sáng chiến khí ba mươi tám vạn trượng của Cổ Chiến Thiên, hình như cũng không còn loá mắt như trước nữa.
- Điều mà Tần sư huynh có, không chỉ có dũng khí mà thôi, ngươi còn kém Tần sư huynh không ít.
Quân Mộng Trần nhìn Cổ Chiến Thiên nói, khiến sắc mặt Cổ Chiến Thiên trầm xuống, lập tức cười ngông cuồng một tiếng, nói:
- Ta chiến thắng, thiếu chút nữa là lấy mạng hắn, ở trong mắt ngươi, lại thành kém không ít, lời nói buồn cười, nếu có giao chiến lần nữa, chắc chắn ta sẽ không cho hắn cơ hội sống sót.
Dứt lời, chân Cổ Chiến Thiên đạp một cái, trực tiếp đi tới một tòa Vân Thiên Chiến Đài khác, đối mặt với một vị iên kiêu Thiên Tượng bát trọng cảnh mạnh mẽ, Cổ Chiến Thiên đánh ra một quyền, càn quét tất cả, Chiến Thần chi quyền, trực tiếp đánh đối phương bay khỏi Vân Thiên Chiến Đài, nuốt vòng sáng chiến khí của đối phương, mạnh mẽ như vậy, khiến trái tim của mọi người cũng phải run lên.
Sau khi có vòng sáng chiến khí ba mươi tám vạn trượng bổ sung, hắn chỉ dùng sức mạnh bình thường cũng có thể đối kháng với cường giả Thiên Tượng bát trọng, trên Vân Thiên Chiến Đài này, ai dám đua tài.
- Quả nhiên, càng về sau, càng không có cơ hội, lên Vân Thiên Chiến Đài này thì phải cẩn thận một chút.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, những cường giả kia đã ngưng tụ vòng sáng chiến khí đáng sợ, bây giờ ngươi ra tay đoạt chiến khí, lập tức sẽ bị người ta nhắm vào, chờ ngươi đoạt đến một trình độ nhất định, thì sẽ trở thành con mồi của người khác.
- Có vòng sáng chiến khí như vậy tăng phúc, có gì đâu mà kiêu ngạo.
Ngay lúc Cổ Chiến Thiên khí thế ngập trời, kinh sợ quần hùng, Quân Mộng Trần cười lạnh một tiếng, hắn đi lên Vân Thiên Chiến Đài của một nhân vật thiên kiêu cao hắn một cảnh giới, giận dữ gầm một tiếng, hóa thân thành Cổ Chiến Thần, một quyền Băng Diệt, như Hoang Cổ chi quyền, phá hủy mọi thứ, cũng dùng một quyền đánh đối phương rơi khỏi Vân Thiên Chiến Đài, như đang khiêu khích Cổ Chiến Thiên, hắn chỉ có vòng sáng mười vạn trượng chiến khí, cũng có thể đơn giản làm được chuyện này, Cổ Chiến Thiên ngươi, lấy gì mà tự kiêu ngạo?
Sau Tần Vấn Thiên, vị sư đệ Quân Mộng Trần này, cũng đối chọi gay gắt với Cổ Chiến Thiên, khiến người ta phải cảm thán, hai sư huynh đệ này, đúng là ngạo khí như mây, dám đấu với trời, chí ít các vị thiên kiêu trên Vân Thiên Chiến Đài của Vân Châu đại địa, không ai có thể ngăn chặn sự sắc bén của bọn họ.
Nhưng mà, Tần Vấn Thiên không lên Vân Thiên Chiến Đài nữa, mãi cho đến lúc cuộc chiến tuyển chọn kết thúc, hắn vẫn luôn yên lặng tu hành, cảnh giới tu vi thuận lợi bước chân vào Thiên Tượng ngũ trọng cảnh, khí tức trên người sục sôi, tài năng chói lóa.
Đồng thời, những nhân vật thiên kiêu được Nhàn Vân Tiên Vương nhắc tới cũng bộc lộ tài năng, ngoài ra, còn có mấy nhân vật thiên kiêu quật khởi giai đoạn sau, bộc lộ tài năng, nhưng vẫn không ai có thể vượt qua Cổ Chiến Thiên và Quân Mộng Trần.
Cổ Chiến Thiên và Quân Mộng Trần như đang tiến hành giao đấu cách không, không ngừng cướp đoạt vòng sáng chiến khí, đánh bại tất cả nhân vật thiên kiêu cản trước mình.
Sau khi tám mươi mốt ngày tuyển chọn chấm dứt, vòng sáng chiến khí trên người Cổ Chiến Thiên đã đậm đặc không gì sánh được, có hơn năm mươi vạn trượng, hơn nữa đã màu tím ánh vàng rất đậm, cả Vân Thiên Chiến Đài hắn đứng, như bị vòng sáng chiến khí tím ánh vàng bao phủ, loá mắt không gì sánh được.
Quân Mộng Trần cũng không kém bao nhiêu, hắn điên cuồng chiến đấu cướp đoạt vòng sáng chiến khí cách không kêu gào với Cổ Chiến Thiên, bách chiến bách thắng, trở thành người chói mắt thứ hai, đoạt được vòng sáng chiến khí ba mươi sáu vạn trượng, không biết bao nhiêu vòng sáng chiến khí của các nhân vật thiên kiêu đã bị bọn họ cướp đoạt, hai người này, vượt lên xa xa những cường giả khác, vô cùng chói mắt.
Người thứ ba, là hậu nhân Mục Vân của Nhàn Vân Tiên Vương, hắn cùng cảnh giới Thiên Tượng thất trọng cảnh giới với Cổ Chiến Thiên, nhưng cũng không biết có phải Cổ Chiến Thiên cố ý cho Nhàn Vân Tiên Vương mặt mũi không, luôn tránh va chạm với Mục Vân, sau cùng Mục Vân cũng cướp đoạt vòng sáng chiến khí hai mươi vạn trượng, thực lực vô cùng mạnh mẽ, có người cho rằng, nếu Cổ Chiến Thiên chiến đấu với Mục Vân, không dùng vòng sáng chiến khí tăng phúc, không nhất định sẽ thắng, cho dù có thắng, cũng không dễ dàng.
Sau đó, chính là các thiên kiêu có vòng sáng chiến khí mười vạn trượng đến hai mươi vạn trượng, số lượng cũng không nhiều, chỉ có hơn mười người.
Người sở hữu vòng sáng chiến khí từ một vạn trượng đến mười vạn trượng, thì có nhiều hơn, suy cho cùng nơi này có đến tám mươi mốt tòa Vân Thiên Chiến Đài, rất nhiều cường giả lặng yên không tiếng động chiến đấu, cướp đoạt, hơn nữa có cường giả cướp đoạt được vòng sáng vạn trượng rồi, thì không tiếp tục chiến đấu nữa.
Lúc này, Tần Vấn Thiên cũng đã ngừng tu hành, trên Hạ Không chi địa, vô số bóng người nhao nhao đứng dậy, ngóng nhìn vào không trung.
Nhàn Vân Tiên Vương cũng đứng lên khỏi vương tọa, cười nói :
- Những người cho là bản thân có thể xếp vào một nghìn người đầu tiên, thì đứng lên Vân Thiên Chiến Đài, để cho mọi người xem vòng sáng chiến khí của các ngươi đi.
Ông vừa nói xong, có bóng dáng rất nhiều cường giả lập loè, bước lên tám mươi mốt tòa Vân Thiên Chiến Đài, trong khoảng khắc, vòng sáng chiến khí khủng bố lượn quanh bầu trời, chói mắt không gì sánh được.
Bóng dáng Tần Vấn Thiên chợt lóe, cũng dạo bước đi tới trên một tòa Vân Thiên Chiến Đài, Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên đứng bên cạnh hắn.
Chỉ trong giây lát ngắn ngủn, thì có hơn ba ngàn người bước lên Vân Thiên Chiến Đài, nhưng có không ít cường giả quét mắt nhìn những người khác xong, phát hiện vòng sáng chiến khí của mình có lẽ ở phía sau, thế là rất tự giác đi xuống.
Trải qua một thời gian điều chỉnh, rất nhanh trên tám mươi mốt tòa Vân Thiên Chiến Đài, cũng chỉ còn lại hơn một ngàn người, trong đó, Cổ Chiến Thiên có vòng sáng chiến khí năm mươi vạn trượng đương nhiên là người loá mắt nhất, vòng sáng chiến khí của hắn xông lên khỏi tầng mây, vô cùng đáng sợ.
- Chư vị hãy nhìn kỹ vòng sáng chiến khí trên người mình, người ít hơn một trượng cũng có không ít, bây giờ có một nghìn không trăm bảy mươi người, bảy mươi người phía sau, xin mời tự giác đi xuống.
Một vị cường giả đứng sau Nhàn Vân Tiên Vương mở miệng nói, sau khi cẩn thận đảo qua người bên cạnh, những người thấy thứ tự của mình hình như sau cùng, lại lục tục đi xuống, theo lần lượt từng bóng người dạo bước đi xuống, trên Vân Thiên Chiến Đài, ròng rã còn lại một ngàn người.
- Chúc mừng chư vị rồi.
Nhàn Vân Tiên Vương lại cười nói :
- Việc Đông Thánh Tiên Môn tổ chức mười ba châu vô cùng quan trọng, Vân Châu đại địa ta thân là một trong mười ba châu, nên được chọn làm nơi tuyển chọn, chư vị nghỉ ngơi bảy ngày, bảy ngày sau tới nơi này tụ tập, ta tự mình mang chư vị đi Đông Châu chi địa, đến Đông Châu, sẽ tụ tập nhân vật yêu nghiệt của mười ba châu, tranh cũng kịch liệt hơn, cường giả như mây, hi vọng chư vị có thể biểu hiện kiệt xuất, cũng để cho Vân Châu đại địa ta dính chút ánh sáng.
- Nhàn Vân Tiên Vương đúng là khách khí.
Người phía dưới thầm nghĩ trong lòng.
- Còn có một chuyện quan trọng ta phải nói trước, có lẽ trong tám mươi mốt ngày tuyển chọn này, giữa chư vị đã xảy ra một chút mâu thuẫn, thậm chí có khả năng trong quá trình tuyển chọn sau khi đánh bại đã giết chết con em của thế lực lớn nào đó, nhưng đây là chiến đấu, chuyện sống chết không thể tránh được, bất kì ai, bất kì thế lực nào, cũng không được trả thù bọn họ, bằng không, chính là đối địch với Nhàn Vân ta, cũng là đối địch với Đông Thánh Tiên Môn, hậu quả tự mình suy nghĩ.
Giọng của Nhàn Vân Tiên Vương nghiêm túc thêm vài phần, khiến thần sắc của rất nhiều người trong thế lực lớn bên cạnh ông trầm xuống, những lời này, hiển nhiên là đang cảnh cáo bọn họ.
Tuy rằng lúc bọn họ ngồi cùng Nhàn Vân Tiên Vương, địa vị bất phàm, cũng xem như thế lực đứng đầu của Vân Châu đại địa, về mặt nguyên tắc, Nhàn Vân Tiên Vương cũng không khách khí.
Đông Thánh Tiên Môn trăm năm mới tuyển chọn một lần, là chuyện lớn của mười ba châu trong Đông Thánh, Đông Thánh Tiên Môn rất coi trọng việc này, những người này là do Vân Châu đại địa chọn ra, là người Nhàn Vân Tiên Vương ông tự mình tuyển chọn mà ra, nếu bị người khác ám sát, đó là đánh vào mặt Nhàn Vân Tiên Vương ông.
Tất cả ân oán, phải lui về phía sau, các ngươi có thể coi như ghi sở, đợi, đợi đến việc Đông Thánh mười ba châu lần này hạ màn rồi mới thanh toán, hiện tại, ngươi không được phép làm, cho dù có thù lớn như trời, cũng phải buông xuống.
Nếu không, uy nghiêm Đông Thánh Tiên Môn phải đặt ở đâu.
- Tiếp đó, phát lệnh bài thứ tự tuyển chọn lần này đi.
Nhàn Vân Tiên Vương lại nói một tiếng, tức khắc rất nhiều nhân vật trên Tiên Đài nhao nhao lập loè đến trước Vân Thiên Chiến Đài, tự mình lấy lệnh bài ra, lập tức khắc chữ lên trên đó, giao từng cái cho mọi người.
Không đến bao lâu, Tần Vấn Thiên nhận được một cổ lệnh, trên cổ lệnh, nền là một chữ - vân-, đại điện cho Vân Châu đại địa, trên Vân Châu lệnh, có khắc tên Tần Vấn Thiên, cùng với một con số, hai mươi bảy.
Bên cạnh Tần Vấn Thiên, trên Vân Châu lệnh Quân Mộng Trần, cũng có khắc tên Quân Mộng Trần, cùng với một con số, hai.
Trên cổ lệnh của Tử Tình Hiên, có khắc tên của cô, cùng với chữ số, năm.
Chữ số kia, đại diện cho thứ tự của bọn họ trong chiến đấu tuyển chọn của Vân Châu.
- Sau bảy ngày nữa, tới nơi này tụ tập, mang cổ lệnh này, cùng đi.
Nhàn Vân Tiên Vương cao giọng nói, giọng nói truyền ra mấy ngàn dặm, tiếng nói của ông hạ xuống, có nghĩa là cuộc chiến tuyển chọn của Vân Châu đại địa, chính thức hạ màn!
- Kết thúc.
Mọi người ngóng nhìn từng bóng người trong hư không, trong đó, ra đời rất nhiều nhân vật tuyệt đại phong hoa khiến bọn họ khó quên !
Bạn cần đăng nhập để bình luận