Thái Cổ Thần Vương

Chìa khóa

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đồ Lãnh xoay người lại lần nữa đi về phía Tần Vấn Thiên, so với Tần Vấn Thiên mà nói, tiên trong mộ thật sự quá nguy hiểm, hắn căn bản không chống lại được.
- Chúng ta cùng nhau liên thủ, nếu không đều phải chết.
Đồ Lãnh nói với Tần Vấn Thiên, lúc này yêu khí trên người Tần Vấn Thiên thổi quét ra, như có tuyệt thế yêu vương đang sống lại, ánh mắt hắn như yêu, nhìn chằm chằm Đồ Lãnh, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, thản nhiên nói:
- Phải không, ngươi sẽ chết, ta lại sẽ không.
- Ngươi điên rồi.
Đồ Lãnh mắng, phía sau bóng người kia đang tới gần, dọa Đồ Lãnh cảm giác cả người run lên lạnh lẽo.
- Hắn không điên, ngươi nhìn cho rõ ta là người nào?
Phía sau truyền ra thanh âm, Đồ Lãnh nghiêng thân thể, bị kẹp ở giữa, nhìn người tới một cái:
- Ngươi là người nào?
- Ta là hắn, hắn cũng là ta.
Người tới bình tĩnh nói.
- Điên rồi, các ngươi đều điên rồi.
Sấm sét màu máu trên người Đồ Lãnh điên cuồng rống lên, thân thể hắn lao về phía Tần Vấn Thiên, tia chớp màu máu mở đường, hư không cũng hóa thành một mảng không gian màu máu, nổ ‘Ầm’ một tiếng, phía trước thân thể Tần Vấn Thiên như bị nổ tung, tia chớp màu máu xuyên qua thân thể hắn, như có thể nhìn thấy thân thể Tần Vấn Thiên cũng vỡ ra một cái lỗ, nhưng mắt Tần Vấn Thiên vẫn nhìn chằm chằm hắn.
- Không đúng.
Đồ Lãnh đột nhiên cảm giác toàn thân phát lạnh, nghe nói Tần Vấn Thiên gã sở trường mộng chân ý, đây là ngủ mơ chân ý, có thể làm người ta bất tri bất giác lâm vào trong mộng ngủ say.
- Rẹt!
Sấm sét đáng sợ trực tiếp đánh ở trên người mình, cả người Đồ Lãnh đau đớn, mộng tan vỡ, bản tôn hắn cả người đều là mồ hôi lạnh, quả nhiên là mộng, trước mắt Tần Vấn Thiên vẫn an ổn, căn bản là không có bất cứ thương thế nào, càng không cần phải nói thân thể thủng một cái lỗ.
- Ta muốn ngươi chết.
Đồ Lãnh lao về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đứng ở đó, cứ như vậy mỉm cười nhìn Đồ Lãnh, tùy ý Đồ Lãnh công kích lại một lần đánh ở trên thân mình, ở dưới ánh mắt rung động nhìn chăm chú của Đồ Lãnh, thân thể Tần Vấn Thiên lại lần nữa bị phá một cái lỗ lớn, nhìn đôi mắt cười đó của hắn, Đồ Lãnh chỉ cảm thấy sắp rơi xuống địa ngục.
- Phốc...
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, Đồ Lãnh mộng hoàn toàn tỉnh, bản tôn hắn vẫn không hề động, giờ phút này hắn cúi đầu, nhìn thoáng qua thanh kiếm sắc bén xuyên thấu trái tim, thanh kiếm sắc bén này đang tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể hắn, nghiền nát tất cả, hắn nhìn Tần Vấn Thiên phía trước, lộ ra vẻ mặt mờ mịt khó hiểu, hắn cũng muốn nhìn người phía sau, nhưng hắn đã không xoay được người nữa.
- Hai tầng mộng cảnh, mộng chân ý của ngươi, sao có thể mạnh như vậy?
Đồ Lãnh nhìn Tần Vấn Thiên, hắn đối với ngủ mơ chân ý cũng hiểu biết một chút, chân ý này cực kỳ kỳ diệu, nhưng cũng có khuyết điểm, nếu không một khi làm người ta lâm vào trong mộng chẳng lẽ không phải có thể dễ dàng giết chết đối phương? Khuyết điểm của ngủ mơ chân ý là, muốn khiến đối phương đi vào giấc mộng, cần tập trung tinh thần ý chí, dẫn người vào mộng của mình, tinh thần tiêu hao rất lớn, lúc này người sử dụng ngủ mơ chân ý chủ động công kích, mộng cảnh liền trở nên không ổn định, rất dễ dàng xuất hiện sơ hở, trừ phi đối phó người rất yếu, nếu không người tạo mộng sẽ không chủ động công kích, mà là một mực dùng tinh thần ở trong mộng tra tấn đối thủ.
Đồ Lãnh vừa rồi rõ ràng cảm giác hắn đã từ trong mộng đi ra, vì sao vẫn là trong mộng?
- Lần đầu tiên ngươi thoát ly không phải mộng của ta, ở thời điểm ngươi xoay người nhìn về phía hắn, thì đã ở trong mộng của hắn; lần thứ hai, mới là mộng của ta, ta bất động, nhưng hắn, có thể giết ngươi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, Đồ Lãnh giờ khắc này lại cảm giác toàn thân lạnh lẽo thấu xương, một hơi chưa nuốt xuống, lẩm bẩm:
- Đó là... Thân ngoại hóa thân của ngươi.
Tần Vấn Thiên chưa nói, cũng chưa phủ nhận, trong mắt Đồ Lãnh hiện lên hối hận cùng tuyệt vọng, sau đó trong mắt lại hiện lên nụ cười dữ tợn:
- Ngươi đối thủ như vậy, thật sự đáng sợ, nhưng, ngươi sẽ chết, nhất định, hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- Phốc...
Đế Thiên điên cuồng quấy kiếm, tiếng cười của Đồ Lãnh ngừng lại, ánh mắt trở nên tan rã.
Người phía sau hắn, chính là Đế Thiên, lấy Đại Niết Tiên Pháp đúc thành hóa thân.
Giữa bản tôn cùng hóa thân, gần như giống nhau, gần như yêu nghiệt.
Tần Vấn Thiên sớm có an bài đối với thân ngoại hóa thân, Đại Niết Tiên Pháp đúc thành một thân thể như thế, có thể nói khác hẳn với người bình thường, hắn ở bình thường sẽ lệnh Đế Thiên an tâm tu hành lĩnh ngộ, bản tôn xông pha, như vậy tu vi sẽ gia tăng nhanh chút, hơn nữa một khi bản tôn ngã xuống bên ngoài, hắn ít nhất còn giữ được mạng.
Đế Thiên, sẽ là cái bóng của Tần Vấn Thiên hắn, cái bóng cực ít xuất hiện ở trong cuộc sống của Tần Vấn Thiên.
Hắn sẽ chỉ hiện thân ở thời khắc mấu chốt, như vùng đất táng tiên này.
Đế Thiên, cũng sẽ không ảnh hưởng cuộc sống của hắn, Tần Vấn Thiên sẽ không để phân thân Đại Niết Tiên Pháp đúc thành, do đó quấy nhiễu mình, Đế Thiên sẽ chỉ là vũ khí sắc bén của hắn, vũ khí sắc bén giấu ở chỗ tối, hơn nữa Đế Thiên về sau tu hành, sẽ cùng Tần Vấn Thiên đi phương hướng khác nhau, như vậy mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất của hắn, để Đế Thiên và bản tôn cùng nhau trưởng thành, Đế Thiên sẽ trở thành đại sát khí của hắn.
Đế Thiên sau khi lấy ra vật trên người Đồ Lãnh liền lóe lên rời đi, không cùng một chỗ với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cũng rời khỏi bên này, rất nhanh hai người đã tìm được một khu vực tu hành, lấy ra tinh thạch tu hành.
Tinh thần nguyên lực trong cơ thể điên cuồng rít gào, tẩy thân thể, rửa luân mạch khiếu huyệt, rèn luyện Vũ Mệnh Thiên Cương, trong thân thể truyền ra tiếng rít gào vang kịch liệt, chỉ dùng ngắn ngủn một ngày thời gian, Tần Vấn Thiên và Đế Thiên lần lượt đột phá tu vi, bước vào cảnh giới Thiên Cương tầng tám.
Lúc trước bọn họ lợi dụng đại trận giao thủ với tiên trong mộ, kiếm của kiếm khách kia khiến Tần Vấn Thiên cảm ngộ khắc sâu, sau đó du lịch ở táng tiên chi địa lĩnh ngộ kiếm chân ý, đồng thời yêu võ đạo chân ý cũng mơ hồ sắp đột phá, vừa vặn lúc này Đồ Lãnh xuất hiện, chiến một trận cuồng bạo, huyết mạch sôi trào, liều mạng bị thương Tần Vấn Thiên cũng cuồng mãnh đại chiến, yêu lực lượng chính là như thế, cuồng bạo, không ngại không sợ, khát máu sát phạt, cuối cùng trong chiến đấu yêu võ đạo chân ý của Tần Vấn Thiên ấp ủ mà sinh.
Yêu võ đạo chân ý cường đại cuồng bạo, khiến huyết mạch tựa như cũng đang xảy ra biến hóa, điên cuồng tẩy rửa thân thể hắn, thế mà lại xảy ra phản ứng dây chuyền, tu vi cảnh giới lại có dấu hiệu phá cảnh, đây cũng là nguyên nhân lúc ấy Đồ Lãnh muốn rời khỏi không tính tiếp tục chiến đấu, hắn cảm giác được Tần Vấn Thiên đến bên bờ đột phá, hắn biết mình chiến đấu bị Tần Vấn Thiên lợi dụng, thành toàn Tần Vấn Thiên.
Vì thế, hôm nay Tần Vấn Thiên, tu vi bước vào cảnh giới Thiên Cương tầng tám, lĩnh ngộ bốn loại võ đạo chân ý: lực, ngủ mơ, yêu, kiếm!
Sức chiến đấu của hắn, xa xa không chỉ cường đại thêm một bậc, hôm nay nếu là lại xuất hiện ở Thánh Chiến đài ngày đó, cỡ như Liễu Lam Đế Thí, hắn có thể dễ dàng giết trong nháy mắt, đối phương căn bản không có lực lượng chống lại, mặc dù là Đồ Lãnh cường giả như vậy, hắn cũng có tự tin nghiền áp.
Kế tiếp Tần Vấn Thiên thật sự cần theo đuổi là cấp độ Thiên Cương vô địch, Thiên Cương vô địch đích thực, sau khi nhìn thấy sức chiến đấu của tiên trong mộ Tần Vấn Thiên biết, mặc dù là hắn bây giờ, cách tuyệt đối Thiên Cương vô địch kia còn có chênh lệch rất lớn, thực lực tiên trong mộ thật sự đáng sợ, Đồ Lãnh cũng thừa nhận không nổi một đòn.
Sau khi đột phá cảnh giới, Tần Vấn Thiên và Đế Thiên vẫn chưa đi lung tung chung quanh, mà là củng cố tu vi, quen thuộc lực lượng võ đạo chân ý, như vậy ở lúc chiến đấu mới có thể vận dụng càng thêm tự nhiên.
Hơn mười ngày sau, Tần Vấn Thiên và Đế Thiên tiếp tục thăm dò vào sâu trong mảnh đất táng tiên, trên đại địa hoang vu cổ mộ ngàn vạn, giống như đếm không xuể, Tần Vấn Thiên hôm nay đã chết lặng, hắn không dám tưởng tượng mảnh đại địa hoang vu này đã táng bao nhiêu tiên ma, nhưng hắn có thể khẳng định là, tòa tiên cung này trước kia hẳn là không ở Hoàng Cực Thánh Vực, Hoàng Cực Thánh Vực, lấy đâu ra nhiều tiên như vậy.
Tiến lên trên mặt đất hoang vu, có lúc cảm ngộ Tần Vấn Thiên liền ngồi xuống tu hành, một ngày này, Tần Vấn Thiên rốt cuộc thấy được điểm cuối của mảnh đất hoang vu này.
Xuất hiện ở trước mắt Tần Vấn Thiên là một mảng quầng sáng nối liền trời đất, giống như từng mảng sáng mờ từ bầu trời rơi xuống, ngăn cách hư không, ở giữa quầng sáng lưu động, như có những cánh cửa hư vô.
- Chìa khóa.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên ngưng trọng, xa xa có tiếng gào thét truyền ra, sau một lát, Đế Thiên xuất hiện, trong tay xuất hiện một cái chìa khóa, cái chìa khóa này thế mà lại trực tiếp biến ảo, hóa thành thân thể hư vô, bay đi về phía trước, sau đó đâm vào trong một cánh cửa hư vô, trong phút chốc, nơi đó xuất hiện một chỗ hổng.
Thân thể Tần Vấn Thiên và Đế Thiên tất cả đều run lên, cánh cửa hư vô đã mở, chìa khóa Hạ Hoàng lưu lại quả nhiên hữu dụng, như vậy một đầu khác của cánh cửa hư vô, cất giấu bí mật như thế nào?
Từng luồng khí tức cường thịnh đáng sợ từ một đầu khác của cánh cửa hư vô tràn ngập đến, giống như đến từ viễn cổ, trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên nét giãy dụa, sau đó nhìn về phía Đế Thiên, trong mắt hiện lên một tia sáng cứng cỏi.
- Cũng đã đi tới nơi này, không vào trong đó, chẳng lẽ không phải tiếc nuối.
Trong lòng Tần Vấn Thiên cảm thán, hắn vừa dứt lời, liền trực tiếp xoay người rời đi, thế mà không chút do dự rời khỏi bên này, nhưng ở sau khi hắn rời đi, bóng người Đế Thiên lại lóe lên về phía trước, bước vào trong cánh cửa hư vô kia.
Hào quang cuốn lên, cánh cửa hư vô đóng lại, hai mảnh không gian lại lần nữa ngăn cách.
Lúc này, Đế Thiên đứng ở một đầu khác của cánh cửa hư vô, phía sau cánh cửa hư vô đóng lại, hắn biết mình tựa như đã không có đường lui, bị phong kín. Đế Thiên nghĩ, Hạ Hoàng lúc trước, thế mà chưa từng dùng cái chìa khóa này, hắn không biết chìa khóa này Hạ Hoàng là làm sao có được, có lẽ, là thực lực, lại có lẽ là vận khí.
- Rốt cuộc, lại có người đến đây.
Một thanh âm khàn khàn vang vọng giữa thiên địa, vẻ mặt Đế Thiên thế mà lại bình tĩnh không có gợn sóng, đã bước vào bên này, như vậy vô luận gặp được cái gì, hắn cũng có thể đủ ổn định tâm thần của mình.
- Người có thể đi đến nơi đây, có thể một mình đánh giết những kẻ bị mai táng ở mộ địa, hẳn là có chút thực lực nhỉ?
- Ha ha, không biết có thể được truyền thừa của lão tặc kia hay không, như vậy chúng ta liền có cơ hội tự do.
Từng đạo thanh âm không ngừng vang lên, tựa như là quá tịch mịch, quá lâu chưa nhìn thấy người mới tới mảnh không gian này, thế giới yên lặng đột ngột trở nên hoạt bát.
- Một mình đánh chết tiên trong mộ, mới có tư cách bước vào trong này?
Trong lòng Đế Thiên khẽ run, tiên trong mộ cường đại cỡ nào, có thể một mình đánh chết, ý nghĩa Thiên Cương vô địch thật sự, mới đạt được tư cách đến nơi đây.
- Lão tặc? Truyền thừa?
Những người này, hẳn là hận thấu xương đối với chủ nhân tiên cung đi, bọn họ đã dám xưng hô chủ nhân tiên cung là lão tặc, như vậy hắn rất có thể đã ngã xuống.
Đế Thiên rất nhanh suy đoán ra không ít tin tức hữu dụng, hắn bước chân về phía trước, thanh âm cũng không ngừng rơi vào trong tai.
- Mới cảnh giới Thiên Cương tầng tám, sao có thể?
Có người nghi ngờ.
- Các ngươi cũng không phải mơ, lão phu ở đây tám vạn năm, tuy người có thể tới nơi này cực ít, nhưng tốt xấu cũng có mấy trăm nhân vật, người nào không phải tuyệt đại phong hoa, nhưng kết quả như thế nào, còn không phải đều bị các ngươi đùa chết tươi, nhận được truyền thừa? Ta nguyền rủa lão tặc đó vĩnh viễn không đạt được truyền nhân, điều kiện thế mà hà khắc như thế.
- Ha ha, các ngươi xuống tay nhẹ chút, đừng giết chết tiểu gia hỏa này quá sớm, bằng không thì quá không thú vị.
Có người cười khanh khách, như xem Đế Thiên là đồ chơi.
- Đây là đến gần ma quật rồi sao?
Đế Thiên buồn bực, tám vạn năm, thế mà có người ở lại nơi này tám vạn năm, sợ cũng điên rồi đi, mặc dù tâm linh vặn vẹo cũng cực kỳ bình thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận