Thái Cổ Thần Vương

Ai cường thế hơn ai

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Sư đệ của Bùi Thanh tên gọi Kinh Vân Hạc, thiên phú kiệt xuất, là nhân vật Thiên Kiêu Tiên Vương, đắm chìm trong cảnh giới Tiên Vương đã hơn chín mươi năm, cảnh giới vững chắc từ lâu, sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng.
Còn Tần Vấn Thiên, mới vào Tiên Vương, đại khái thì cảnh giới còn chưa vững, chỉ ngưng tụ một nguyên tắc lĩnh vực thuộc tính đơn nhất, cuộc chiến như vậy, Kinh Vân Hạc cho rằng là một cuộc đấu hoàn toàn không cần phải suy nghĩ, Bùi Thanh kêu y đối phó Tần Vấn Thiên, y cho rằng là đánh giá Tần Vấn Thiên quá cao, đương nhiên, mục đích của Bùi Thanh không chỉ là đánh bại đối phương mà thôi.
Trước đó, y nhận được truyền âm của Bùi Thanh, có thể ra tay độc ác, giết y.
Bùi Thanh muốn theo đuổi Bắc Minh U Hoàng, ai cũng biết, Tiên Đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử năm xưa này, nếu có được đệ nhất mỹ nữ Bắc Minh Tiên Hoàng, Tiên Đế trẻ tuổi đệ nhất hiện nay, đương nhiên danh tiếng sẽ càng lớn mạnh hơn xưa, hơn nữa Bùi Thanh trước giờ luôn cho rằng, chỉ có nữ nhân như Bắc Minh U Hoàng, mới xứng với thiên tư của y.
Bắc Minh U Hoàng, vốn chính là thê tử mà ông trời ban cho y, là của mình y độc chiếm, hiện nay, lời nói của Tần Vấn Thiên mang đầy ý ám muội, Bùi Thanh làm sao có thể tha cho y, chỉ có thể tiêu diệt.
Nữ nhân mà Bùi Thanh để mắt tới, sao có thể để người khác đụng vào, hơn nữa, còn là một nhân vật từng bị y coi thường như một con kiến hôi, là kẻ ở Quy Tắc Tiên Sơn may mắn bước chân vào tầng lớp Tiên Vương mà thôi.
Kinh Vân Hạc bước ra, nhếch lông mày, lộ ra phong thái có đôi phần coi thường, ánh mắt khinh miệt rơi xuống người Tần Vấn Thiên, nói:
- Cút ra đây.
Tần Vấn Thiên nhìn thần sắc kiêu ngạo của Kinh Vân hạc, khuôn mặt mang nụ cười thản nhiên, Bắc Minh U Hoàng vẫn lặng yên quan sát, dường như chuyện này chẳng có liên hệ gì tới nàng.
Bắc Minh Lộng Nguyệt thì lại có đôi chút chờ mong, Bùi Thanh và Bắc Minh U Hoàng không hiểu Tần Vấn Thiên bằng nàng, tên này đứng trước mặt tỷ của nàng còn dám đùa giỡn, trước mặt Bùi Thành còn dám sỉ nhục, gan của y còn to hơn so với tưởng tượng của nàng, còn như thiên phú của y Bắc Minh Lộng Nguyệt dã không còn nghi ngờ gì từ lâu, chỉ là y mới vào cảnh giới Tiên Vương, sức chiến đấu mạnh tới đâu thì e là lần này sẽ có thể được tận mắt chứng kiến.
Bắc Minh Lộng Nguyệt âm thầm chờ mong.
- Nơi đây là hoàng cung, phạm vi chiến đấu không được lớn quá.
Bắc Minh U Hoàng mở miệng nói, đại chiến cường giả ở cấp bập Tiên Vương, nếu tùy ý bộc phát không giữ gìn, phạm vi lan tỏa sẽ vô cùng khủng khiếp, đủ để hủy cả một thành trì cỡ nhỏ.
- Sẽ không có động tĩnh quá lớn đâu, y không có tư cách đó.
Kinh Vân Hạc lãnh đạm nói, mang theo sự tự tin rất lớn, một cuộc đại chiến tương đối thảm khốc mới không thể khống chế từ đó mới dẫn tới những chấn động lớn, còn y tự tin có thể dễ dàng tiêu diệt Tần Vấn Thiên, hoàn toàn có thể khống chế cục diện, sẽ không lan quá rộng.
- Để tránh tổn hại tới phủ công chúa, tôi sẽ che phủ chiến trường này.
Bùi Thanh điềm đạm nói, Bắc Minh U Hoàng không nói gì, nếu Bùi Thanh tự nguyện ra tay, đương nhiên có thể ngăn chặn những sóng ảnh hưởng dư âm của của cuộc chiến này.
Bóng hình Tần Vấn Thiên và Kinh Vân Hạc bay vút lên không, bàn tay Bùi Thanh vung lên, trong phút chốc, trên bầu trời dường như có một làn ánh sáng phủ xuống, bao trùm phủ đệ công chúa, trong phút chốc ánh sáng của các ngôi sao vô cùng chói lọi, thu hút không ít các cường giả trong hoàng cung bay lên không trung hướng về phía bên này, trực tiếp tiến dẫn ánh sáng chói lọi của các ngôi sao, Tinh Thần Đồng Huy, là bản lĩnh của Tiên Đế, phủ đệ công chúa U Hoàng xảy ra chuyện gì?
Rất nhiều cường giả Tiên Vương lũ lượt lao đến, sau đó nhìn thấy chiến trường bên này, hai đại cường giả đang được bao phủ bởi ánh sáng Tinh Thần, Tần Vấn Thiên và Kinh Vân Hạc.
- Đề phòng phủ công chúa bị phá hủy?
Tần Vấn Thiên cười nhạt, e là cũng để đề phòng y chạy trốn khỏi cuộc chiến, hoặc là có người khác nhúng tay vào cuộc chiến, tiện cho Kinh Vân Hạc giết y thì có.
Thủ đoạn của Bùi Thanh, làm sao qua được mắt của Tần Vấn Thiên, chỉ có điều là y không quan tâm, bởi vì, y sẽ không thua.
- Ta vào Tiên Vương trước ngươi, không muốn bắt nạt ngươi, ngươi ra tay đi.
Kinh Vân Hạc rộng lượng nói, một bộ dạng kiểu như ta mạnh ta nhường ngươi ra tay trước.
- Không cần khách khí, ngươi ra tay đi.
Tần Vấn Thiên khiêm tốn nói.
- Không cần, nếu ta ra tay, ngươi sẽ không có cơ hội nữa.
Kinh Vân Hạc lại nói, trước thì đối đầu tranh giành nhau, lúc này cuộc chiến sắp bùng phát, hai người lại đi nhường qua nhường lại.
- Ồ, nếu đã như vậy, vậy cung kính không bằng vâng mệnh.
Tần Vấn Thiên cười gật đầu, khoảng cách giữa hai người bọn họ rất gần, khoảng cách gần như vậy, với năng lực đáng sợ của cường giả Tiên Vương, trong chớp mắt là có thể tấn công tới nơi.
Khóe miệng Tần Vấn Thiên hơi cong lên một đường cong kì dị, nụ cười đó khiến Kinh Vân Hạc nhíu mày, ánh mắt đó, khiến y cảm thấy có đôi chút tà ma, dường như đang chơi đùa với y.
- Đúng là kẻ liều lĩnh không biết thế nào là sống chết.
Lòng Kinh Vân Hạc thầm cười lạnh lẽo, khí tức trên người bạo phát, quy tắc lĩnh vực phóng ra, trong chớp mắt có một luồng Liệt Diệm Liêu Thiên bao quanh người y, trong đó, lại có hư ảnh của từng vị Nham Thạch Hỏa Vương đáng sợ lúc ẩn lúc hiện, kinh sợ vô cùng.
Không xuất thủ trước không có nghĩa là không phòng ngự, để tránh bị lật thuyền trong mương, Kinh Vân Hạc vẫn phải cần thận một chút.
Ầm…
Tần Vấn Thiên lao về phía trước, chỉ trong chớp mắt, toàn thân y đã có Thần Hoa phóng ra, không ngừng luân chuyển, bước chân bước về phía trước, trời đất dường như bị rung lên vì thế, trong thân thể đáng sợ đó cuộn trào dòng chảy ý niệm hủy diệt ma đạo khủng khiếp, cơ thể y cứ thế trực tiếp lao thẳng về vùng trung tâm quy tắc lĩnh vực của đối phương, bước vào nham thạch nóng chảy, bước vào trong bóng hình Nham Thạch Hỏa Vương kia.
Tiên Vương hoàn thành quy tắc Tiên thể, đúc thành quy tắc lĩnh vực, nơi mạnh nhất trong quy tắc lĩnh vực chính là cơ thể, càng lại gần thân thể, quy tắc lĩnh vực càng mạnh, đây chính là nguyên nhân khiến cho Tiên Vương rất khó bị giết, cho dù đối phương có mạnh đến đâu, nhưng tấn công càng gần đối phương thì phòng ngự của đối thủ càng mạnh, tấn công càng mạnh, đánh không thắng cũng có thể trốn, trừ khi chênh lệch rất lớn.
Có rất ít Tiên Vương khi chiến đấu trực tiếp áp sát đối phương bằng quy tắc Tiên thể, nhảy vào chiến đấu trong phạm vi tuyệt đối lĩnh vực của đối phương là một loại mạo hiểm, nếu như rơi vào trong, vậy thì phải để mạng ở lại.
Nhưng Tần Vấn Thiên lại làm như vậy, cách làm của y trong mắt Bùi Thanh thấy thật rõ là buồn cười.
- Ngu xuẩn, quả nhiên là con kiến hôi vừa bước vào Tiên Vương, đến sự kiêng kỵ của Tiên Vương cũng không hiểu, sợ là không có bất kỳ kinh nghiệm chiến đấu nào, chỉ là tìm kiếm cái chết mà thôi.
Bùi Thanh nghĩ xem ra mình đề phòng có hơi dư thừa, tên Tần Vấn Thiên này căn bản là đang tự tìm đường chết.
Khi nhìn thấy hành động này của Tần Vấn Thiên, Kinh Vân Hạc cũng lộ ra vẻ mỉa mai vô cùng, quy tắc lĩnh vực của y phóng ra đến mức mạnh nhất, liền đó bàn tay đưa về phía trước, trong chớp mắt cả khối quy tắc lĩnh vực bạo động, từng vị Nham Thạch Hỏa Vương lao ầm ầm về phía Tần Vấn Thiên, muốn trực tiếp nhấn chìm tiêu diệt hoàn toàn thân thể Tần Vấn Thiên
“Ầm”, vào tích tắc ấy, quy tắc lĩnh vực của Tần Vấn Thiên phóng ra, y đi vào trong quy tắc lĩnh vực của đối phương để bộc phát giải phóng quy tắc lĩnh vực của bản thân, cách làm này rõ ràng ngông cuồng đến cực điểm.
Và vào thời khắc quy tắc lĩnh vực của y được giải phóng, trong chấp mắt mọi thứ xung quanh đã bị nghiền ép hủy diệt toàn bộ, luồng sức mạnh ma đạo hủy diệt khủng khiếp đó trong chốc lát bao trùm toàn bộ cơ thể Kinh Vân Hạc, khiến cho y toàn thân băng lạnh, rùng mình một cái, tức khắc lộ ra thần sắc kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.
- Quy tắc lĩnh vực của y, làm sao có thể cường đại đến vậy?
Trong đầu Kinh Vân Hạc xuất hiện một ý niệm, Tần Vấn Thiên đương nhiên không phải tìm đến cái chết, Tiên thể chính là điểm mạnh nhất của quy tắc lĩnh vực, bởi vậy, đưa cơ thể của mình bước vào trong khu vực trung tâm quy tắc lĩnh vực của đối phương thì ngoài những kẻ không có kinh nghiệm chiến đấu muốn tìm tới cái chết ra còn có một khả năng nữa, tự tin tuyệt đối, có thể nghiền nát đối thủ trong quy tắc lĩnh vực.
Tần Vấn Thiên rõ ràng thuộc vào đối tượng sau, giây phút đó, Kinh Vân Hạc chỉ cảm thấy quy tắc lĩnh vực của mình vỡ nát, hắn rơi sâu vào bên trong sức mạnh ma đạo hủy diệt đó, một đại chưởng ấn lớn hắc ám chẹ lên toàn bộ cơ thể y, dường như chỉ cần đại chưởng ấn đó đóng lại thì vận mệnh đang chờ đợi y chính là cái chết.
Thân thể Kinh Vân Hạc không khỏi run lên.
- Hà tất phải thay hắn chịu tội.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, liền đó từng đạo từng đạo đại chưởng ấn hủy diệt to lớn đánh xuống, chỉ nghe những tiếng sấm không ngừng vang lên chấn động, những chưởng ấn hủy diệt đó không ngừng đánh xuống người Kinh Vân Hạc, trong chớp mắt mặt y xám như tro, không ngừng thổ huyết tươi.
- Đủ rồi.
Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền tới, là giọng của Bùi Thanh, thần sắc y khó coi vô cùng, Kinh Vân Hạc thế mà lại bị Tần Vấn Thiên đánh bại trong một giây, không chịu nổi một đòn, thật quá sỉ nhục.
“Ầm”, lại một đòn nặng nề xuất ra, Tần Vấn Thiên chân đạp lên người Kinh Vân Hạc, cứ như vậy đứng trong không trung đá cơ thể đối phương cho Bùi Thanh.
Toàn thắng, Tần Vấn Thiên không giết Kinh Vân Hạc, y biết đối phương có sát tâm đối với y, nhưng lại không giết chết đối phương.
Ánh mắt y chỉ nhìn chằm chằm vào Bùi Thanh, nói:
- Như vậy, thỏa mãn chưa? Giờ ngươi có thể xin lỗi, sau đó cút đi.
Bùi Thanh cứ nhìn chăm chăm vào Tần Vấn Thiên, lạnh lùng như băng nói:
- Làm người vẫn nên tự biết mình thì tốt hơn, nếu không chết cũng không biết tại sao mình chết.
Muốn y xin lỗi Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên kinh ngạc nhìn Bùi Thanh, chẳng biết phải nói gì với con người này nữa:
- Mặc dù biết ngươi vô sỉ, nhưng vẫn không thể ngờ vô sỉ tới mức độ như vậy, đây cũng là nguyên nhân khiến ta trước đó chán không buồn chiến đấu với y, giết y rồi, ngươi sẽ ra tay, sư môn của ngươi muốn báo thù, cái gọi là lời hứa đảm bảo của ngươi, chẳng qua chỉ như quả rắm thối mà thôi, bởi vì ngươi luôn cho là mình đúng, cho rằng mình không thể nào thua, nhưng thực tế dường như cũng đã chứng minh những lời của ta, đến nay, hắn bại rồi, ta không giết hắn, kêu ngươi xin lỗi rồi cút, ngươi đứng trước mặt ta và U Hoàng không chịu nhận, lại còn ở đó mà uy hiếp ta, Tiên Đến trẻ tuổi đệ nhất lịch sử? Còn có thể không biết xấu hổ hơn thế sao?
- Bùi Thanh, tỷ tỷ ta nhìn thấy cả đó, việc người đã đồng ý, mà đổi ý thật quá nhanh đó.
Bắc Minh Lộng Nguyệt cảm thấy rất thỏa mãn, rất sảng khoái, cũng mở miệng châm chọc thêm vào, hôm nay Tần Vấn Thiên đã giúp nàng trút được bực bội.
Trên người Bùi Thanh tràn ngập hàn ý lạnh lẽo đáng sợ, đôi con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Ngươi cho rằng đứng trong Bắc Minh Tiên Triều ta sẽ không giết được ngươi, ta mà thật sự muốn mạng của ngươi, ngươi cho rằng ngươi sẽ còn sống sót được hay sao? Ngươi có thể trốn mãi trong Bắc Minh Tiên Triều không ra sao?
Bùi Thanh lạnh lùng nói:
- Hỏi lại ngươi một lần nữa, chắc chắn muốn ta xin lỗi?
- Rõ thật nực cười.
Tần Vấn Thiên không tỏ ra yếu thế, nhìn thẳng vào mắt Bùi Thanh:
- Lẽ nào trước đó ngươi không có sát ý với ta? Không kêu sư đệ của ngươi giết ta? Ngươi hết lần này tới lần khác sỉ nhục ta, đầu tiên là so sánh tốc độ tu hành, không được lại so chiến đấu, đến cuối cùng mang thân phận ra ép ta, nực cười vô cùng.
- Bùi Thanh, ta cũng cảnh cáo ngươi một tiếng, ta gây thù hằn không ít, Tiên Đế muốn giết ta cũng không ít, thêm một người là ngươi cũng không nhiều hơn, ta không giết sư đệ của ngươi, không phải ta không dám, chỉ là vì không muốn chọc tới sư môn nhà ngươi mà thôi, không phải vì quan tâm tới ngươi, ngươi muốn giết ta, tốt nhất nên biết ta là ai trước đã, giá phải trả của việc giết ta, Bùi Thanh ngươi có gánh chịu được không.
Tà áo Tần Vấn Thiên tung bay, tiếng nói mạnh mẽ mà lạnh lùng, khí thế phong thái không đổi, lạnh như băng nói:
- Hiện giờ cảnh giới của ta yếu, không muốn giết sư đệ ngươi chọc vào sư môn của ngươi, gây thù chuốc oán quá nhiều, đợi đến một ngày khi ta vào Đế cảnh không còn phải bận tâm đến những việc đó nữa, thì có nghĩa là không chỉ có ngươi, sư môn của ngươi, ta cũng sẽ không quan tâm tới nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận