Thái Cổ Thần Vương

Thiên Lam Tiên quốc

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đại quân Thiên Biến Tiên môn đánh vào Hán thành. Đại quân Đông Thánh Tiên môn chết thì đã chết, chạy đã chạy, quân lính tan rã. Toàn bộ quân doanh ở Hán thành cùng với trên không cửa thành, tất cả đều là đại quân Thiên Biến Tiên môn. Bọn họ phát ra từng tiếng rống lớn vang trời, chúc mừng trận thắng lợi xưa nay chưa từng có.
Không ngờ bọn họ lại đánh dẹp Hán thành, đánh tan toàn bộ đối phương, chiếm lĩnh đất một thành. Trước kia chưa bao giờ bọn họ nghĩ tới chuyện này, có thể giữ được Viên thành cũng đã là rất tốt rồi.
Uy áp đáng sợ hàng lâm trên bầu trời, lập tức chỉ thấy từng đạo quang mang lóng lánh tới, bất ngờ chính là những cường giả Tiên vương đã đại chiến xong. Lúc này khí thế của các Tiên vương phập phù chân động, ngay cả Mộng Yểm vương cùng với Ngưu tướng quân - hai nhân vật thống soái – cũng đều lộ ra vẻ không được tự nhiên. Ngưu tướng quân hoàn toàn không thấy áo đâu cả, trên da thịt màu đồng cổ tràn đầy lực lượng bắp thịt bại lộ trong tầm mắt của mọi người.
- Làm rất là gọn gàng!
Ngưu tướng quân thấy chiến cuộc dưới không trung liền mở lời khen. Hắn chỉ có ôm tâm tư thử một lần, vậy mà không ngờ Tần Vấn Thiên đã thật sự làm được.
Mộng Yểm vương tái xanh sắc mặt, Tiên vương trận không lấn được đối phương, Tiên Đài đại quân thì tan tác toàn diện, Viên thành thì thất bại thảm hại, hắn phải ăn nói như thế nào với Đông Thánh Tiên đế đây?
- Mộng Yểm vương, Hán thành này hiện tại là của ta, các ngươi có thể quay về Đông Thánh Tiên môn rồi.
Ngưu tướng quân cao giọng nói mấy câu. Mộng Yểm vương hận không thể tru diệt toàn bộ Tiên Đài đại quân ở bên dưới, nhưng hắn cũng không dám tùy ý phá hủy quy tắc tiên chiến, trừ phi là Đông Thánh Tiên đế hạ lệnh, chứ hắn không thể tự tiện chủ trương. Bằng không, một khi song phương đều không nói đến quy tắc, thì chính là ngày tận thế của Tiên Đài hậu bối kia.
- Đi.
Mộng Yểm vương lúc này hạ lệnh rút lui, thân hình lóe lên một cái lập tức rời khỏi nơi này. Bọn họ rời đi có nghĩa là Hán thành đã thuộc về Thiên Biến Tiên môn. Thậm chí bọn họ có thể tiếp tục thâm nhập sâu, lấy toàn bộ đất Kinh châu luôn.
Nhưng mà Kinh châu quá rộng lớn a, giờ này song phương tiến hành tiên chiến, Thiên Biến Tiên môn không có khả năng chia lực đi xử lý, đó là khi thịnh thế, Đông Thánh Thập Tam châu lúc trước mới có thể xử lý như vậy. Hiện tại họ không thể xâm lấn Kinh châu được, trừ phi có một ngày Đông Thánh Tiên môn không tồn tại, tiên chiến chủ yếu không phải là mục đích để tranh lãnh thổ thành trì, mà là tiêu diệt đối thủ, đồng thời làm lớn mạnh chính bản thân mình.
- Trận đại thắng này tới rất đúng lúc.
Ngưu tướng quân nhìn hạ không, nói:
- Quay trở về Viên thành, luận công hành thưởng.
- Vâng, tướng quân.
Mọi người khom người nói, một bầu không khí tràn ngập vui mừng. Ngưu tướng quân không lựa chọn chiếm lĩnh Hán thành, mà lệnh cho đại quân quay trở về Viên thành.
Đại quân chiến thắng quay trở về, những tinh anh chiến trận đều ở phía trước nhất, đây chính là những tia sáng được chú ý, nhưng ai cũng hiểu rõ người thật sự quyết định chiến thắng trong trận chiến này là ai.
Diệp Thanh nhìn đại quân mênh mông cuồn cuộn, nhìn vào vị trí ấy nhưng không hề có thân ảnh của Tần Vấn Thiên, lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng:
- Tần. . .Vấn . . . Thiên!
Hắn không phải tên là Thiên Vấn, mà tên là Tần Vấn Thiên, lời đồn là đệ tử của Thiên Biến Đế quân.
Sau trận đại thắng này, Viên thành không có coi thường, tiếp tục ra ngoài chiêu mộ đại quân. Tin tức đại thắng truyền khắp các đại chủ thành Lôi châu, Tiên Đài cường giả đua nhau tràn vào Viên thành nhập ngũ tham chiến. Đông Thánh Tiên môn cũng tổ chức đại quân quay lại giết lần nữa. Hai bên lấy Viên hà làm ranh giới, kéo dài thời gian tiên chiến đáng kể, dĩ nhiên, đây hết thảy đều là chuyện xảy ra sau đó.
Trong Thiên Biến Tiên môn, Tần Vấn Thiên dẫn đoàn người trở về, ngược lại cũng dẫn tới dao động không nhỏ, dù sao lúc trước Tần Vấn Thiên đi tới chiến trường chỉ có mấy người, giờ này nhân số lại nhiều hơn khiến cho không ít người nghi ngờ.
Về tới Thiên Biến Tiên môn xong, Tần Vấn Thiên gặp được Bạch Y Tiên vương Bạch Vô Nhai.
Giờ này Bạch Vô Nhai phụ trách thống lĩnh đại chiến giữa Thiên Biến Tiên môn và Đông Thánh Tiên môn, có thể nói là quyền thế ngập trời tại Thiên Biến Tiên môn. Không ít người Đông Thánh Thập Tam châu đều nghị luận Bạch Vô Nhai đã từng là Bạch Y Tiên vương độc hành hiệp, vậy mà lại gia nhập vào Thiên Biến Tiên môn, nắm quyền thế ngút trời trong tay. Chuyện này vẫn còn dẫn phát phong ba không nhỏ trong quần thể cấp bậc Tiên vương tại Đông Thánh Thập Tam châu.
Rất nhiều người cũng không hiểu rõ tại sao Bạch Vô Nhai muốn tranh chỗ nước đục này. Dù sao Tiên vương đều là những lão quái đã sống rất nhiều năm, ai chẳng biết đứng trung lập mới là tốt nhất, gia nhập vào bất kỳ bên nào đều gặp nguy hiểm. Bọn họ suy đoán có thể Bạch Vô Nhai có tham vọng quyền lực rất lớn, muốn làm chúa tể một phương địa vực. Giờ này hắn trợ giúp Thiên Biến Đế quân chinh chiến, tương lai sau khi hắn bước chân vào Tiên đế sẽ có khả năng tiếp ban Thiên Biến Đế quân, trở thành người thống trị địa vực bao la bát ngát này.
Dĩ nhiên, cũng có người suy đoán Bạch Y Tiên vương dùng tiên chiến để lịch luyện bản thân mình. Hắn lựa chọn Thiên Biến Đế quân ở thế yếu là để chứng minh năng lực của mình, để cho mình lịch luyện trở nên cường đại trongg tiên chiến bình thường.
Người Tần Vấn Thiên vẫn chưa tới, một thân ảnh bạch y đã bước chậm đến trước mặt hắn, thản nhiên nói:
- Mới đi chiến trường hai năm, đã trở lại rồi sao?
- Bại lộ thân phận, nếu như tiếp tục lưu lại, sợ người của Đông Thánh Tiên môn sẽ làm trái quy tắc xuất thủ đối phó ta.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ừ.
Bạch Vô Nhai gật gật đầu, nhìn thoáng qua mọi người ở sau lưng Tần Vấn Thiên. Những người này tuy đều là nhân vật Tiên Đài, nhưng khí tức trên người cũng có chút bất phàm.
Tần Vấn Thiên và Bạch Vô Nhai đều là đệ tử của Thiên Biến Tiên môn. Hắn không đến chỗ Thiên Biến Đế quân mà đến chỗ Bạch Vô Nhai là có dụng ý. Hắn phải gạt tất cả mọi người về thân phận của những người Đấu Chiến Thánh tộc này, mà Thiên Biến Đế quân biết hắn và Bạch Vô Nhai là thuộc cùng một thế lực. Dù sao giờ này có rất nhiều người Thiên Phù giới nhập vào Thiên Biến Tiên môn, bởi vậy nếu như nói những người này đến từ Thiên Phù giới, Đế quân sẽ không hỏi tới.
“Sư huynh, bọn họ đều xem như môn nhân của Nghệ đế, giờ này đi theo bên cạnh đệ, chuyện này liên lụy đến bí mật của Nghệ đế. . .”
Tần Vấn Thiên truyền âm nói với Bạch Vô Nhai.
Làm sao Bạch Vô Nhai không rõ ý tứ của Tần Vấn Thiên, truyền âm trả lời:
“Ta sẽ cho giữ kín bí mật này cho sư đệ, sư đệ không cần lo lắng về Đế quân, khiến cho mọi người hiểu lầm là tốt rồi, về phần người bên ngoài, bọn họ cũng sẽ hiểu lầm đấy. . .”
Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ tươi cười. Trong tiên vực, quan hệ giữa hắn và Bạch Vô Nhai xem như rất thân cận, thậm chí còn thân hơn cả Thiên Biến Đế quân. Hắn gặp Bạch Vô Nhai tại thế giới lạp tử, sau khi đi tới Tiên vực thì được Bạch Vô Nhai dẫn gia nhập vào Thiên Phù giới, trở thành sư huynh đệ đồng môn. Bạch Vô Nhai là người dẫn tiến hắn, quan hệ không như bình thường, hắn cũng vô cùng tín nhiệm đối với Bạch Vô Nhai.
Hắn cũng hiểu rõ ý tứ của Bạch Vô Nhai, chỉ cần Bạch Vô Nhai giữ bí mật cho hắn, người Đế quân sẽ lầm cho rằng bọn họ là Thiên Phù giới đi theo Tần Vấn Thiên, người ngoại giới thì sẽ cho rằng bọn họ là người của Thiên Biến Tiên môn. Gần đây Thiên Biến Tiên môn xuất hiện ào ạt cùng một lúc rất nhiều nhân vật có thiên phú bất phàm, hơn ba mươi mấy vị tu hành cùng lực lượng cũng không có gì đặc biệt, như vậy, chỉ có Bạch Vô Nhai là hiểu rõ, khiến người khác hiểu lầm là đủ rồi.
- Sau này có dự định gì không?
Bạch Vô Nhai hỏi:
- Ta vốn không có kế hoạch để ngươi ra chiến trường nhanh như vậy, trận chiến đấu này sẽ rất lâu dài, chờ ngươi đặt chân đến cảnh giới Tiên vương, thời điểm đó hoặc có thể là có thể trở thành lực lượng trọng yếu trên chiến trường.
- Vậy trước hết tu hành một thời gian đi.
Tần Vấn Thiên nói.
- Tốt, đi thôi.
Bạch Vô Nhai gật đầu.
Đám người Tần Vấn Thiên cáo lui, sau đó trở về chỗ ở của mình, trên đường thì gặp Lâm Tiên Nhi, nàng vẫn quyến rũ động lòng người, lộ ra khí chất yếu đuối, nụ cười ma mị trời sanh, thật là một vưu vật đẹp.
- Tần công tử đã trở lại.
Lâm Tiên Nhi thấy Tần Vấn Thiên thờ ơ nhoẻn miệng cười, đi lên phía trước.
- Ừ, Tiên nhi không ra ngoài sao.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Thường xuyên đi dạo bên ngoài, chẳng qua là phát hiện thực lực của mình quả thật yếu đi, thường xuyên. . .
Lâm Tiên Nhi khẽ gật đầu, nói:
- Không nói chuyện này nữa, Tiên nhi vẫn phải cố gắng tu hành thật nhiều.
- Đương nhiên rồi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu.
- Đúng rồi, Tần công tử có thiếu nha hoàn hầu hạ hay không, Tiên nhi có thể đến.
Lâm Tiên Nhi mị nhãn như tơ, ôn nhu nói, đôi mắt ấy làm cho người ta phải mất hồn. Tần Vấn Thiên vội vàng lắc đầu nói:
- Tiên nhi đừng làm rộn, ta nào dám cho ngươi làm nha hoàn.
- Có thể nói là Tiên nhi nguyện ý mà.
Lâm Tiên Nhi nũng nịu đến tận xương, Tần Vấn Thiên cười gượng lên tiếng:
- Tiên nhi đi dạo nhé, ta quay về đây.
Nói xong trực tiếp dẫn người chạy đi, Lâm Tiên Nhi nhìn theo bóng lưng của Tần Vấn Thiên mà cười cười, trong con ngươi xinh đẹp hàm chứa mấy phần u oán, vẫn không quên được cảnh tượng Tần Vấn Thiên dùng mình trao đổi cùng nàng trong thế giới lạp tử, nếu năm đó có thể sớm đi gặp hắn thì tốt biết bao nhiêu.
Tần Vấn Thiên an trí cho người Đấu Chiến Thánh tộc xong xuôi, những người này thiên phú không tầm thường, đều là những người chiến đấu trời sinh, sẽ là trợ lực trọng yếu cho bản thân mình. Bàn về thiên phú thì bọn họ đều có thể nhập Thiên Phù giới rồi, chỉ là Tần Vấn Thiên không định tính cho Đấu Chiến Thánh tộc gia nhập vào Thiên Phù giới. Thực lực của Thiên Phù giới đã quá mức khổng lồ, thần bí khó lường, còn Đấu Chiến Thánh tộc là lực lượng duy nhất thuộc về hắn.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Tần Vấn Thiên mới về nhà, hắn vẫn chưa nhìn thấy Khuynh Thành. Tần Vấn Thiên đi tới tu luyện tràng thì trông thấy Khuynh Thành đang nhắm mắt tu hành, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần, mặc dù đang tu luyện nhưng nàng đều vẫn xinh đẹp như vậy, lộ ra khí chất an tường.
Sau khi Tần Vấn Thiên cho Mạc Khuynh Thành thanh tẩy Thánh Hi, nàng tu hành cực kỳ khắc khổ, hơn nữa đề thăng cực nhanh. Dù sao nàng vẫn còn Thiên Tượng cảnh giới cho nên đề thăng một cách dễ dàng, không giống như là Tiên Đài, mấy năm khó phá cảnh, đối với rất nhiều Tiên Đài mà nói, trăm năm ngàn năm cũng khó khăn để phá được một cảnh.
Tần Vấn Thiên có Thánh Tiên đài hoàn mỹ, Tiên Đài vô cùng củng cố, do đó mới thời gian mấy năm liền bước chân vào cảnh giới Tiên Đài tầng thứ hai.
Hắn an tĩnh ngồi xuống ở bên cạnh tu luyện, Tần Vấn Thiên không quấy rối Mạc Khuynh Thành tu hành. Mấy ngày sau, khí tức trên người Mạc Khuynh Thành dao động, lúc này mới mở đôi mắt ra, liếc sang liền thấy Tần Vấn Thiên lập tức nhoẻn miệng cười ngọt ngào, nói:
- Vì sao không gọi thiếp.
- Nhìn nàng rất đẹp, không muốn quấy rầy.
Tần Vấn Thiên đứng lên cười nói.
-Mồm mép quá, có phải là lại trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài rồi đúng không.
Khuynh Thành lộ ra nụ cười khẽ, đi tới trước người Tần Vấn Thiên nói.
- Ta trở về từ chiến trường, làm sao trêu hoa ghẹo nguyệt.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên đau khổ, nói.
- Bản lãnh của chàng thiếp còn không biết ư?!
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng cười.
- Nàng biết cái gì.
Tần Vấn Thiên cầm cánh tay của Khuynh Thành, ôm lấy nàng, khiến cho Mạc Khuynh Thành hét lên âm thanh kinh ngạc, trên mặt lại nụ cười hạnh phúc.
- Ta sẽ cho nàng biết được bản lãnh của ta.
Tần Vấn Thiên bế Mạc Khuynh Thành đi tới phòng, hai người cười đùa vui vẻ, vô cùng ân ái.
Tần Vấn Thiên không biết giờ khắc này ở địa vực phía đông Tiên vực bát ngát vô tận, láng giềng của Trường Thanh tiên quốc có một quái vật lớn - Thiên Lam Tiên quốc, đang có một sứ đoàn cường đại lao tới Trường Thanh tiên quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận