Thái Cổ Thần Vương

Tỷ tỷ của ma nữ

Đọa Lạc ma đảo chính là ma đảo lớn nhất Đọa Lạc ma vực, cũng là ma đảo mạnh nhất, người ở trên ma đảo này chính là vương giả của Đọa Lạc ma vực.
Tòa ma đảo này giống như một phương thế giới, tụ cư vô số tồn tại cường đại, cùng với nguồn tài nguyên đáng sợ, cái gì cần đều có.
Lúc này, dọc theo biên giới Đọa Lạc ma đảo không ngừng có cường giả ngự không mà đến, phong trần mệt mỏi, những cường giả này hoặc ngồi chiến xa mà đến, hoặc cưỡi trên đại yêu, vô cùng uy nghiêm, đều là nhân vật đáng sợ.
Nhưng người của Đọa Lạc ma đảo nhìn thấy cũng không thể trách, bởi vì cứ một trăm năm, Đọa Lạc ma đảo sẽ phát sinh chuyện đồng dạng, ngoài đám thanh niên trong vòng một trăm tuổi, đám cường giả còn lại đều đã sớm nhìn thành thói quen, biết bọn họ vì sao mà đến.
Huống chi, thân là ma đảo cường đại nhất của Đọa Lạc ma vực, là vùng đất của Ma tông cường đại và nguồn tài nguyên dầy đặc nhất, lưu lượng nhân khẩu vốn đã đáng sợ, huống chi trăm năm một lần là thọ thần sinh nhật của Đọa Lạc Ma Đế.
Trên bầu trời Ma đảo, một nhóm cường giả ngự không mà đi, chính là đoàn người của Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên từ đi theo con đường dọc theo ma đảo, phát hiện số người đang tiến đến Đọa Lạc ma đảo rất nhiều, khi đặt chân đến ma đảo, trên hư không có thể nói chi chít người, khắp nơi đều là cường giả.
Ma Vương thấp giọng nói.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ, đối với tu sĩ võ mạng mà nói, ngày sinh thật ra cũng không trọng yếu như vậy, nhất là Ma Đế cường giả sống bao nhiêu năm, nếu như trăm năm tổ chức sinh nhật một lần, vậy hắn đã qua bao nhiêu ngày sinh.
Sinh nhật của Ma Đế chẳng qua là một cơ hội mà thôi, Đọa Lạc ma vực mênh mông vô tận, có hàng nghìn hàng vạn ma đảo, người đứng đầu những ma đảo này luôn muốn hội kiến Ma Đế, còn Ma Đế thường ngày cũng không thể thường xuyên gặp mặt bọn họ, lâu ngày, người đứng đầu các ma đảo cứ trăm năm tề tụ một lần, đến đây bái hội, đông vui nhộn nhịp chưa bao giờ có.
Hiểu rồi.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gõ đầu.
Ma nữ vẫn như cũ tựa vào bên cạnh Tần Vấn Thiên, hỏi Hắc Thạch Ma Vương.
Ma Vương thở dài nói.
Ma nữ thấp giọng đáp ứng, ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, ma nữ tựa hồ có chút mất hứng, hơn nữa, ma nữ Nhan Ngọc Nhược chính là Tam công chúa, nhưng Tần Vấn Thiên cũng chưa bao giờ nhìn thấy huynh trưởng hoặc tỷ tỷ của Nhan Ngọc Nhược, bọn họ cũng chưa từng nói tới, hôm nay nghe Ma Vương nói, tựa hồ tỷ tỷ của Nhan Ngọc Nhược chính là ở trên Đọa Lạc ma đảo.
Đoàn người của Hắc Thạch Ma Vương tiếp tục đi về phía ma đảo, Tần Vấn Thiên từ trên hư không nhìn xuống, có thể cảm nhận được sự phồn hoa của ma đảo này, cường giả Tiên Đài có thể tùy ý nhìn thấy, cho dù là nhân vật như Tiên Vương thỉnh thoảng cũng có thể gặp phải.
Ma nữ Nhan Ngọc Nhược truyền âm nói với Tần Vấn Thiên:
- Sau này, đúng như phụ thân đoán trước, tỷ phu ta quả thật lợi dụng tỷ ta, trong cuộc tranh đoạt quyền thế ở đây, mẫu thân của ta đã chết, nhưng hiện giờ địa vị của tỷ phu ở trong tộc tựa hồ đề cao rất nhiều, nghe nói là một trong những người thừa kế, còn tỷ ta, coi như ngồi vững vàng trên vị trí phu nhân.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, không ngờ Hắc Thạch Ma Vương còn có một câu chuyện ly kỳ như vậy, xem ra thê tử của Hắc Thạch Ma Vương cũng là một vị nhân vật vô cùng lợi hại, có thể cũng là cấp bậc cường giả Ma Vương, nếu không cũng sẽ không đưa đến tác dụng trong cuộc tranh đoạt quyền thế ở đây.
Thương Viêm gia tộc Đọa Lạc ma đảo chính là một trong những gia tộc ma đạo rất cường đại, nội tình thâm hậu, cường giả như mây, cho dù ở một nơi như Đọa Lạc ma đảo cũng xem như ăn sâu bén rễ.
Bên ngoài Thương Viêm gia tộc bọn người Tần Vấn Thiên phủ xuống, trước mắt có một tòa ma môn cổ bảo uy nghiêm to lớn, tất cả đều cường giả thủ hộ hai bên đều là cường giả Ma Đài.
Chỉ thấy thủ vệ đứng phía trước, trong tay cầm ma thương đan xen vào nhau, ngăn trở đường đi.
Hắc Thạch Ma Vương thản nhiên nói, thần sắc của thủ vệ thoáng biến đổi, ngay sau đó gật đầu nói:
- Làm phiền tiền bối chờ ở đây.
Vừa nói, bọn họ liền vội vã đi thông báo, không bao lâu, có một cường giả đi tới trước đón tiếp, nói với đoàn người của Hắc Thạch Ma Vương:
- Thác thiếu và phu nhân lệnh cho ta tới đón tiếp trước, mời chư vị vào trong.
Hắc Thạch Ma Vương hừ lạnh một tiếng, hắn là nhạc phụ của Thương Viêm Thác, vậy mà hắn lại ra lệnh cho thủ hạ đến đây.
Người kia mỉm cười nói, Hắc Thạch Ma Vương hừ lạnh một tiếng, đi về phía Thương Viêm gia tộc.
Tiến vào trong Thương Viêm ma tộc, tòa ma bảo to lớn này có thể so sánh với Hắc Thạch Ma tông, đoàn người tiếp tục đi về phía trước, mới đi tới một tòa phủ đệ trong đó.
Vừa vào phủ đệ, liền thấy hai bóng người dẫn người bước tới đón trước tiếp, người cầm đầu phong độ nhanh nhẹn, vẻ tuấn tú trời sinh, cảnh giới Ma Đài đỉnh phong, hai tròng mắt có thần, mỉm cười khom người về phía Hắc Thạch Ma Vương, nhưng trong con ngươi thâm thúy không có quá nhiều kính ý.
Còn về cô gái bên cạnh, vô cùng xinh đẹp, ung dung hoa quý, mặc dù không gợi cảm trẻ trung như ma nữ, nhưng lại có vẻ quyến rũ trưởng thành tỏa ra xung quanh, làm người ta mê muội.
Hắc Thạch Ma Vương nhìn thoáng qua Thương Viêm Thác không nói gì, Nhan Ngọc Hân nhìn thấy màn này, bình tĩnh nói:
- Phụ thân, mời ngồi vào ghế nói chuyện.
Vừa nói xoay người ngồi vào vị trí, chẳng qua chỉ một câu đơn giản, có thể thấy được tình cảm của hai người rất hờ hững.
Trong lòng Hắc Thạch Ma Vương thầm than, đoàn người vội vàng ngồi vào chỗ, Thương Viêm Thác mỉm cười, nói:
- Nhạc phụ đại nhân, tiệc rượu tiếp đón có chút vội vàng, mong nhạc phụ chớ trách, nếu cần gì cứ nói.
Hắc Thạch Ma Vương lãnh đạm nói.
Thương Viêm Thác cũng không thèm để ý, cười nhìn về phía ma nữ bên cạnh Hắc Thạch Ma Vương, cười nói:
- Ngọc Nhược càng ngày càng xinh đẹp, phong thái như tỷ tỷ nàng năm đó, khiến cho ta nhớ lại lần đầu gặp gỡ tỷ tỷ muội.
Nhan Ngọc Hân nhìn về phía ma nữ hỏi.
Ma nữ đáp lại.
Trong giọng nói của Nhan Ngọc Hân lộ ra giọng trưởng bối, năm đó lúc nàng gả vào Thương Viêm gia tộc, Nhan Ngọc Nhược còn nhỏ.
Ma nữ gật đầu.
Trong giọng nói của Nhan Ngọc Nhược lộ ra ý thành thục, nhưng ma nữ chỉ cười nhạt một tiếng, nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên ở bên cạnh, nói:
- Ta đã tìm được nơi đi về của ta rồi.
Vừa nói, thân thể nhích lại gần Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đang bưng chén rượu uống rượu không nói đầu lại đầy hắc tuyến, rút cuộc hắn phải đóng vai làm bia đỡ đạn tới khi nào?
Đây là chuyện nhà Hắc Thạch Ma Vương, hắn cũng không muốn nhúng tay vào trong.
Nhìn thấy màn này, chân mày Nhan Ngọc Hân cau lại, nhưng ngay sau đó nhìn đánh giá Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của đối phương, ngẩng đầu mỉm cười gật đầu, thể hiện lễ phép.
Nhan Ngọc Hân thẳng thắn hỏi, không e dè cũng không giữ ý.
Hắc Thạch Ma Vương hiển nhiên có chút không vui trước câu hỏi của nữ nhi, lạnh lùng đáp lại.
Nhan Ngọc Hân nhìn về phía Hắc Thạch Ma Vương nói:
- Ngày xưa con kêu người giúp con, người cự tuyệt, ánh mắt thiển cận, hôm nay, chuyện liên quan đến đại sự của Ngọc Nhược, ngươi vẫn tính làm như vậy, không thể suy nghĩ cho tương lai của Ngọc Nhược. Ma tướng dưới trướng người, đệ nhất Ma tướng thì thế nào, chẳng qua là một thuộc hạ của người mà thôi, hắn có thể có bản lĩnh gì?
Ma nữ thấy tỷ tỷ của nàng nói chuyện thẳng thắn sắc bén, không khỏi có chút tức giận.
Ngọc Nhược, muội còn trẻ tuổi có thể tùy hứng, nhưng phụ thân thì không được. Ở Đọa Lạc ma đảo này, ta tùy ý tìm cho muội một thanh niên gia thế phi phàm đều cao quý gấp bao nhiêu lần cái tên đệ nhất Ma tướng này, muội có nghĩ đến tương lai của mình vĩnh viễn dừng lại trên tòa ma đảo kia không?
Tương lai của tỷ rất tốt sao, tỷ không ở trong lòng ta, làm sao biết tỷ tùy tiện chọn lựa một người sẽ tốt hơn hắn?
Giọng nói của ma nữ cũng không yếu thế, mặt lạnh đáp lại.
Nhan Ngọc Hân lớn tiếng nói.
Ma nữ ôm cánh tay Tần Vấn Thiên nói:
- Nếu muội đã lựa chọn, dĩ nhiên không cần tỷ nhiều lời.
Nhan Ngọc Hân đập tay lên bàn.
Thương Viêm Thác ngồi bên cạnh Nhan Ngọc Hân nhẹ giọng nói:
- Ngọc Nhược lâu nay vẫn sinh hoạt trong Hắc Thạch ma đạo, người nhìn thấy cũng ít, hiểu biết đối với một số chuyện có ít thành kiến, để muội ấy làm quen với nơi này chắc chắn sẽ có chuyển biến tốt đẹp.
Ma nữ lạnh lùng châm chọc nói:
- Phụ thân, yến rượu này con không muốn ở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận