Thái Cổ Thần Vương

Chỉ một kiếm

Vũ Bất Phàm đã vẫn lạc.
Hai cha con Vũ Bất Phàm và Vũ Thiên Kiêu vốn định dùng Tần Vấn Thiên làm đá kê chân, giẫm lên người Tần Vấn Thiên để có thể bám vào cường giả của Phiêu Tuyết Thánh điện. Bọn họ đứng ra giết Tần Vấn Thiên để làm thân với Phiêu Tuyết Thánh điện. Đáng tiếc, đây là quyết định cuối cùng của bọn họ trong cuộc đời này, cũng là quyết định ngu xuẩn nhất, trực tiếp chôn vùi tính mạng của hai cha con họ.
Dùng mạng của Tần Vấn Thiên để lấy lòng người của Phiêu Tuyết Thánh điện? Ở đây người hắn muốn lấy lòng, lại có mấy mạng người có thể sánh với được với Tần Vấn Thiên. Thiên Lam Tiên quốc, Chí Tôn kiếm phái, Cửu Hoàng Tiên quốc, Bạch Hổ tộc, còn có cả Đông Thánh Tiên Đế, Tử Đế, nhiều nhân vật đáng sợ như vậy đều muốn lấy mạng của Tần Vấn Thiên, để có thể giết được hắn, Đông Thánh Tiên Đế còn không ngại gia nhập vào môn hạ của Đoạt Thiên Lão Ma, rất nhiều người đều muốn lấy mạng hắn.
Nực cười là cha con Vũ Bất Phàm lại muốn dùng mạng của Tần Vấn Thiên để đổi lấy hảo cảm của Phiêu Tuyết Thánh điện.
Một kích.
Mọi người trong lòng bắt đầu run rẩy, dấy lên sóng to gió lớn, nhìn thân ảnh tao nhã tuyệt đại bồng bềnh trong không trung. Lúc này nếu bọn họ còn không rõ Phiêu Tuyết Thánh điện và phủ thành chủ đã chọc phải nhân vật cực kỳ bất phàm thì thật sự là ngu muội biết bao.
Phủ thành chủ, lần này thật sự là gây ra một trò cười cực lớn, còn cả thánh nữ Mạc Tiêu Tiêu của Phiêu Tuyết Thánh điện nữa.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, Mạc Tiêu Tiêu nói người này là đồ háo sắc, bị nàng ta đánh cho trọng thương, mượn dùng đại hoàn đan mới giữ được mạng sống. Bởi vậy bọn họ mượn cơ hội này để đả kích một vị thánh nữ khác. Thỉnh thoảng lại thảo luận về sinh tử của Tần Vấn Thiên, giống như thanh niên lúc trước đứng ở trước mặt Sở Thanh Y là bé nhỏ không đáng kể, không đáng nhắc tới, mặc cho bọn họ bài bố, muốn làm thế nào thì làm như thế.
Không ai hỏi đến ý kiến của hắn, không ai để ý đến suy nghĩ của hắn, càng không ai thèm bận tâm hắn có thể là ai. Thế là mới có một màn rung động lòng người này phát sinh, tồn tại không bắt mắt, không ai thèm để ý đấy lại là người có thể một kích miểu sát Tiên Vương, tru sát đệ tử thân truyền của Tiên Đế, ngông cuồng nói rằng hắn đã từng giết không ít người như vậy. Con nối dòng của Tiên Đế thì có làm sao. Hắn đối mặt với Tiên Vương thánh nữ Lục Yến Tuyết của Phiêu Tuyết Thánh điện mượn dùng uy thế của thánh điện để trấn áp mà vẻ mặt vẫn không hề thay đổi. Giống như hắn căn bản không cần phải để ý tới Phiêu Tuyết Thánh điện đứng sau lưng Lục Yến Tuyết.
Sở Thanh Y lúc này vẫn chấn động không nói ra lời, thân hình man diệu hơi run run, quả thực không thể tin được những gì mà mình nhìn thấy trước mắt là thật. Thân ảnh đứng ngạo nghễ trong hư không đó và lúc trước ở Thiên Đạo Thánh viện có vài phần tương tự, cũng phong hoa tuyệt đại, của khí khái vô song, nhưng hắn hiện giờ đã bá đạo cường thế hơn, đương nhiên thực lực cũng khủng bố hơn.
- Thanh Y, Tần công tử hắn...
Thanh âm của Lục Dao có chút run rẩy. Nàng ta quả thực không thể tin được vào hai mắt mình. Thân ảnh tuyệt thế vô song đang bồng bềnh trong hư không đó thật sự là nam tử thanh niên lặng lẽ chữa thương, khiêm tốn và ôn hòa chuyện trò vui vẻ với nàng ta ư? Nàng ta không phải là đang nhìn lầm chứ?
Tất cả đều như bừng tỉnh từ trong giấc mơ.
- Hắn tên là Tần Vấn Thiên, đệ tử của Thiên Biến Tiên môn ở phía đông Tiên Vực. Nghe đồn còn là đệ tử thân truyền của Thiên Biến Đế Quân, là người mà nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế sủng ái nhất yêu thương. Hắn từng bước vào trong Thiên Đạo Thánh viện, khi đó ta cũng ở đó, hắn đánh bại Lôi Bá, giết thiên kiêu của Chí Tôn kiếm phái, chém cường giả của Bạch Hổ tộc thuộc thế lực yêu tộc đỉnh cấp, lấy thịt Bạch Hổ ra làm thức ăn. Hắn khi ở cảnh giới Tiên Thai thất trọng đã đại chiến với Hoàng Sát Thiên, thiên kiêu vô song cảnh giới Tiên Thai đỉnh phong của Cửu Hoàng Tiên quốc, hắn ở trong Thiên Đạo Thánh viện đã lực chiến hào cường, phong thái vô song.
Thanh âm của Sở Thanh Y lộ ra mấy phần trang nghiêm, chậm rãi lên tiếng:
- Hắn nói không sai, người được gọi là đệ tử của Tiên Đế, ở trong Thiên Đạo Thánh viện chỉ sợ đã có không biết bao nhiêu người phải chết trong tay hắn.
Sở Thanh Y biết, việc này đã ầm ĩ như vậy, Phiêu Tuyết Thánh điện tất sẽ sẽ điều tra rõ thân phận của Tần Vấn Thiên, cho nên dứt khoát nói ra cũng không ngại gì, còn có thể khiến Phiêu Tuyết Thánh điện cố kỵ vài phần.
Người nghe thấy vậy trong lòng đều rung động. Chiến tích huy hoàng quá, đúng là cuồng sĩ vô song, nhân vật như vậy không ngờ lại bị Lục gia đối đãi tồi tệ đến thế.
Người của Lục gia đúng là mù mắt mất rồi.
Không ngờ chỉ vì một viên đại hoàn đan mà làm ầm ĩ như vậy, còn muốn lấy mạng hắn. Đúng là nực cười, người như vậy mà chỉ đáng giá một viên đại hoàn đan thôi sao?
Người của nhất mạch của Lục Dao lúc này không biết có tâm tình thế nào. trước đó không lâu bọn họ còn luôn miệng châm chọc nói móc Tần Vấn Thiên.
- Thiên Đạo Thánh viện mở ra được bao nhiêu năm tháng, hắn và ngươi cùng nhau bước vào Thiên Đạo Thánh viện, trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã bước vào cảnh giới Tiên Vương trung giai. Sở Thanh Y, ngươi là đang nói đùa à?
Mạc Tiêu Tiêu nghe thấy lời nói của Sở Thanh Y thì trong lòng hơi rúng động. Nhưng nàng ta vẫn không chịu tin, đó không thể là sự thật, một người cùng bước vào Thiên Đạo Thánh viện với Sở Thanh Y, sao có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà tiến vào Tiên Vương trung giai, không ai có thể làm được như vậy.
Sở Thanh Y mắt lóe sáng, chăm chú nhìn Mạc Tiêu Tiêu, lạnh lùng nói:
- Thế gian này có một số người, bọn họ trời sinh là đã được định trước là bất phàm, khiến người bình thường phải kinh thán, khiến thiên kiêu phải ngước nhìn. Bọn họ luôn vượt lên trên, bỏ lại tất cả nhân vật cùng thế hệ, vĩnh viễn đi ở đằng trước. Những người này là truyền kỳ trong lịch sử, cũng có rất nhiều người được gọi là Đại Đế Cổ.
Ầm, trong lòng Mạc Tiêu Tiêu vô cùng chấn động, run rẩy nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Ta không tin.
Thiên Đạo Thánh viện mở ra, đúng là tượng trưng cho thời đại của Đại Đế Cổ đã đến. Lời nói của Sở Thanh Y không nghi ngờ gì nữa là đang là ám chỉ, Tần Vấn Thiên có thể là người được Thiên Đạo Thánh viện định trước trong số mệnh. Bởi vậy nàng ta mới như bị điện giật, cả người run lẩy bẩy.
Tất cả mọi người ở đây trong lòng cũng đều chấn động, không ngờ Sở Thanh Y lại đánh giá cao người này tới như vậy. Nàng ta cho rằng, người này chính là Đại Đế Cổ trong tương lai, là tồn tại truyền thuyết được Thiên Đạo Thánh viện dự báo.
- Ta trọng thương rơi vào trong Hàn Minh Tiên hồ, ngươi trực tiếp cho ta một kích, đánh ngất ta. Nếu nói việc này là hiểu lầm thì ta có thể không truy cứu. Nhưng mà về sau, ngươi mấy lần làm nhục ta, vì đánh đá với Sở Thanh Y, liên lụy tới ta, muốn lấy mạng ta, gây tổn hại tới đạo tâm của Sở Thanh Y. Ngươi tuy là thánh nữ của Phiêu Tuyết Thánh điện, nhưng mà làm nhục ta như vậy thì ngươi nói xem, ngươi có đáng chết hay không?
Tần Vấn Thiên hét lớn với Mạc Tiêu Tiêu. Chỉ thấy Mạc Tiêu Tiêu cả người đột nhiên run rẩy, thân thể không ngờ bị tiếng hét lớn này chấn cho lui về phía sau mấy bước.
Lúc trước, nàng ta ở trước mặt Tần Vấn Thiên thì vô cùng cao ngạo. Nhưng mà lúc này, nàng ta lại đã hiểu, ở trước mắt Tần Vấn Thiên, nàng ta không có bất kỳ vốn liếng gì cả. Nàng ta là nhân vật Tiên Thai, đối phương là Tiên Vương trung giai, nàng ta là thánh nữ tầm thường, Tần Vấn Thiên thì thiên phú vô song, nàng ta ngay cả so với thiên phú của Sở Thanh Y cũng không bằng thì làm sao có thể so bì được với Tần Vấn Thiên?
Bất kể là thực lực thân phận hay địa vị, nàng ta đều không bằng Tần Vấn Thiên. Nhưng mà, nàng ta lại tùy ý làm nhục Tần Vấn Thiên, muốn giết Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên đang hỏi nàng ta có đáng chết hay không?
Thần sắc của Lục Yến Tuyết cực kỳ khó coi, nàng ta lúc này đã minh bạch, cho dù là thân phận của nàng ta cũng căn bản không làm Tần Vấn Thiên phải kinh sợ. Hơn nữa sau lưng đối phương tựa hồ có hai thế lực siêu phàm chống lưng, địa vị của đối phương ở trong hai thế lực lớn này lại cao hơn địa vị của nàng ta trong Phiêu Tuyết Thánh điện không biết bao nhiêu lần.
Lúc này, Lục Yến Tuyết đã đâm lao thì phải theo lao. Nàng ta nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi đã có thân phận phi phàm, như vậy việc này tạm thời ngồi xuống bàn bạc lại nhé?
- Ngươi đang nói đùa đấy à?
Tần Vấn Thiên mắt đảo qua Lục Yến Tuyết, lạnh lùng nói;
- Có gì để bàn.
- Cho dù người quả thật không phải phàm nhân, nhưng đây là địa bàn của Phiêu Tuyết Thánh điện, của Lục gia chúng ta, ngươi nếu cứ khư khư cố chấp thì không nhận được bất kỳ lợi ích gì đâu.
Lục Yến Tuyết mắt nhìn Tần Vấn Thiên ở trên không trung, hàn minh khí thế trên người nàng ta giống như gió lốc thổi ra, uy hiếp Tần Vấn Thiên.
- Sở Thanh Y, ta vốn muốn cho Phiêu Tuyết Thánh điện một chút mặt mũi, không muốn gây thù hằn. Nhưng mà, người này vẫn cứ giữ thái độ như trước, vậy thì, ngươi về hồi bẩm Phiêu Tuyết Thánh điện, hai người này ta sẽ giết. Phiêu Tuyết Thánh điện nếu muốn báo thù thì mối thù này Tần Vấn Thiên ta nhận. Nếu Phiêu Tuyết Thánh điện không tính toán thì như vậy việc hôm nay coi như là chưa từng phát sinh.
Tần Vấn Thiên nói xong, chỗ mi tâm của hắn xuất hiện con mắt thứ ba, chỉ trong nháy mắt, lĩnh vực quy tắc Tà Thần hàng lâm, trực tiếp bao phủ Lục Yến Tuyết và Mạc Tiêu Tiêu. Lực lượng hàn minh trên người Lục Yến Tuyết đóng băng được tất cả, nhưng mà Mạc Tiêu Tiêu thì lại không được may mắn như vậy, lĩnh vực quy tắc hàng lâm, cả hư không đều muốn hủy diệt chôn vùi. Nàng ta chỉ có cảnh giới Tiên Thai, không có ai bảo vệ thì làm sao mà ngăn cản được?
- Ngươi quá càn rỡ rồi.
Lục Yến Tuyết cản trước người Mạc Tiêu Tiêu.
- Người ta muốn giết, ngươi có thể bảo vệ được sao.
Tần Vấn Thiên dứt lời, lĩnh vực Tà Thần khủng bố xoắn vặn, hủy diệt tất cả. Chỉ trong nháy mắt, Mạc Tiêu Tiêu phát ra tiếng hét thảm, lập tức bị hút vào trong vòng xoáy hủy diệt.
Ầm, đúng lúc này, Lục thành chủ đạp bước lao tới, tỏa ra khí thế kinh người, khí tức Tiên Vương đỉnh cấp bùng nổ là đáng sợ cỡ nào.
- Ngươi muốn đồ sát phủ thành chủ của ta sao?
Tần Vấn Thiên đảo mắt sang, lạnh lùng Lục thành chủ. Hắn cất bước đi ra, lĩnh vực quy tắc voi thần bạo phát, tiếng nổ vang chấn động cả thiên địa, đè nén tất cả.
Vào lúc này, Lục thành chủ không ngờ lại do dự, hắn thân là cường giả Tiên Vương đỉnh cấp, ở trước mặt người này không ngờ lại cảm thấy sợ hãi.
Người này quá đáng sợ, khí thế của hắn, ánh mắt của hắn giống như là không ai có thể ngăn cản. Hắn nếu xuất thủ, toàn bộ phủ thành chủ đều sẽ bị chôn vùi.
Bùm.
Chỉ thấy Lục Yến Tuyết hét lớn một tiếng, lực lượng hàn minh bao trùm thiên địa, thiên địa bị phủ sương, biến thành một mảng trắng xóa, mọi người lạnh tới run rẩy. Tóc dài của nàng ta tung bay, giận dữ quát to một tiếng, giãy khỏi lĩnh vực, đánh tới Tần Vấn Thiên.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên từ trên người thành chủ đảo qua, nhìn Lục Yến Tuyết. Thần chi thủ thôi phát lực lượng của thân thể, lực lượng quy tắc ngưng tụ thành kiếm, nhìn Lục Yến Tuyết đánh tới, thân hình hắn lóe lên, giống như quỷ mỵ, nhanh như Đại Bằng, là cực tốc trong thiên hạ.
- Giết.
Lục Yến Tuyết đánh ra một chỉ. Lực lượng hàn minh hội tụ thành hàn long băng tuyết khủng bố, thổi quét về phía Tần Vấn Thiên, nuốt vào trong lực lượng hàn minh. Thân thể của Tần Vấn Thiên đã bị bao phủ trong lực lượng hàn minh.
Nhưng chỉ thấy đúng lúc này, thân ảnh hư ảo đó chém ra một kiếm.
Mộng ma chi kiếm, một kiếm sinh ra, Lục Yến Tuyết chỉ cảm thấy thiên địa là một mảng trắng xoá, giống như không nhìn thấy kiếm, không cảm thụ được kiếm, chỉ có lực lượng hàn minh của nàng ta, nàng ta là chúa tể của cả mảng thiên địa này.
Nhưng đúng lúc này, thế giới do nàng ta thống trị, một thanh thanh kiếm lại sinh ra rất đúng thời cơ, bùng nổ từ bên trong lực lượng hàn minh.
Lục Yến Tuyết phát ra tiếng kinh hô, trong ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi. Một kiếm đó không ngờ đã cuốn nàng ta vào trong mộng ma chi cảnh.
Kiếm như đại bàng, là cực tốc trong nhân gian, chém qua một cái, thân thể đứt đoạn.
Lục Yến Tuyết vô cùng cao ngạo đã bị một kiếm chém trúng.
Lúc này, thành chủ vẫn đang do dự thì nhìn thấy một màn chấn động này. Hắn không biết phải nói gì, mặt xám như tro tàn, hắn nhắm mắt lại, đạo tâm cũng đang đang run rẩy.
Thế gian thực sự có nhân kiệt như vậy sao. Hắn đứng ngạo nghễ trong hư không, thiên hạ này sao lại có thể chứa chấp được tồn tại như hắn. Hắn chính là chúa tể của thiên địa, quyết định tất cả, nhìn xuống chúng sinh.
Trong nháy mắt này, thành chủ giống như trở nên già nua, một thoáng do dự đó đã khiến đạo tâm bị hao tổn. Từ nay về sau hắn khó mà tiến thêm được một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận