Thái Cổ Thần Vương

Điêu Khắc

Đám cường giả nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm:
- Là hắn!
Trong phút chốc cả đám xông lên giết.
Người Tần Vấn Thiên tỏa lực lượng đại quang minh rực rỡ, đại quang minh quy tắc phổ chiếu thiên địa, đâm vào bọn họ. Mỗi luồng sáng như chất chứa kiếm ý tuyệt thế, cường giả Tiên Vương bị quang minh đâm xuyên, thân thể tan rã hủy diệt ngay. Tiếng gào thét liên tiếp không dứt, các cường giả Tiên Vương chết tại chỗ.
Tiên Đế tái mặt đứng tại chỗ, gã thấy Tần Vấn Thiên bước ra một bước, cánh cửa hư không xuất hiện, hắn đến trước mặt gã. Một ánh mắt làm Tiên Đế rơi vào không gian đồng thuật, quang minh kiếm uy chói lòa chém xuống, gã điên cuồng chống cự nhưng vạn kiếm cùng bắn, quang minh phổ chiếu không chỗ chạy trốn. Lực lượng của đối phương là tuyệt sát, không thể giải, Tiên Đế mở mắt nhìn thân thể của mình dần bị quang minh phân giải hủy diệt.
Ầm vang, nơi quang minh xẹt qua thân hình Tiên Đế hóa hư vô, Tần Vấn Thiên xuyên qua người gã. Tất cả diễn ra trong khoảnh khắc.
Cánh cửa không gian lại lấp lánh, Tần Vấn Thiên bước ra một bước chạy xa. Tần Vấn Thiên đến Hạ Lan Đế thành vốn định nhờ vào thuật ngụy trang qua mắt, làm việc theo hoàn cảnh. Ở đây Hạ Lan Đế Quân muốn bắt giữ hắn rất khó. Nhưng Tần Vấn Thiên đã coi thường Hạ Lan Đế Quân một trong chín Đế Quân dưới tòa Ly Hỏa Cung Thái Cổ Tiên Vực. Hạ Lan Đế Quân làm một việc chẳng cần lấy cớ gì, cũng không tốn công sức nhiều, trực tiếp bày ra trận trượng lớn như vậy có thể gọi là thiên la địa võng, chỉ cần Tần Vấn Thiên đến thì chắp cánh cũng khó bay.
Tần Vấn Thiên cần làm là thoát khỏi lưới lớn vô hình, miễn hắn trốn ra khu vực này chẳng lẽ Hạ Lan Đế Quân có thể phong tỏa Đế thành sao? Với năng lực huyễn thuật của Tần Vấn Thiên, đối phương muốn tìm ra hắn khó như lên trời.
Từng luồng đế quang bắn nhanh về phía Tần Vấn Thiên, vô cùng rực rỡ. Lực lượng quy tắc bạo loạn thổi quét thiên địa, vang tiếng nổ điếc tai. Tần Vấn Thiên định nhờ cậy cánh cửa không gian xuyên qua hư không nhưng đụng phải vách tường màu vàng. Tần Vấn Thiên thấy một vị Tiên Đế từ trên trời đến, người tỏa ánh sáng vàng như chiến thần giáp vàng, không thể chiến thắng.
Tần Vấn Thiên giơ nắm đấm, thoáng chốc thuật đại quang minh hóa thành Quang Minh Thần Quyền, toát ra ý quang minh vô cùng vô tận. Tần Vấn Thiên giơ tay đánh ra cú đấm, ánh sáng vô tận hóa thành từng Quang Minh Thần Quyền đáng sợ đấm về phía Tiên Đế. Chỉ một đấm, không gì cản nổi Quang Minh Thần Quyền. Tiên Đế sơ giai toàn thân như làm bằng kim thân bị đánh nát, thân thể bị một đấm đánh tan.
Các cường giả bao vây lại cảm giác tim run sợ:
- Mạnh quá!
Đây là thuật pháp thần thông gì? Uy lực động trời. Đại Quang Minh Thần Quyền, quyền quang như ánh sáng không chỗ không ở, bất diệt khắp nơi, phủ lên tất cả, hủy diệt hết thảy. Một kích như vậy Tiên Đế sơ giai nào cũng không dám nói có thể ngăn lại được.
Mặc dù Tần Vấn Thiên giết một vị Tiên Đế sơ giai nhưng hắn vẫn bị chặn lại. Hai Tiên Đế trung giai giáng lâm, cầm đế binh rực rỡ. Một Tiên Đế trung giai đánh ra tia chớp sấm sét vô cùng quỷ dị trúng người Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cảm giác toàn thân tê liệt, người run nhẹ. Cái này trí mạng còn hơn bị tấn công trực tiếp, vì Tần Vấn Thiên có cơ thể bất tử, lại có tinh hồn quy tắc thuộc tính sinh mệnh, có thể nói là bất tử, công kích bình thường dù đánh nát người hắn cũng sẽ liền lại ngay, nhưng một kích kia làm hắn tê liệt, linh hồn run rẩy.
Một cây búa to mở trời chém xuống Tần Vấn Thiên, mang theo ánh sáng sấm sét tím tuyệt thế giống lôi long hủy diệt tất cả.
Ong ong ong ong ong!
Đột nhiên hai tia chớp hắc ám đáng sợ đánh về phía hai Tiên Đế trung giai. Bọn họ ngước đầu lên, biểu tình nghiêm túc. Họ bất chấp tru sát Tần Vấn Thiên, tung đòn đánh về phía lực lượng ập tới. Bóng đêm bao phủ hư không buông xuống, Dạ Thiên Vũ hóa thành muôn vàn ảo ảnh lao về phía Tần Vấn Thiên.
- Hừ!
Uy năng hủy diệt khủng bố ngập trời giáng lâm đằng sau Dạ Thiên Vũ, cực kỳ đáng sợ, thiên địa đen ngòm, uy áp đầy trời. Tiếng phụt phụt liên tục, muôn vàn ảo ảnh bị hủy diệt thành hư vô. Một cổ ấn đen đáng sợ từ trên trời giáng xuống đánh vào người Dạ Thiên Vũ chạy về phía Tần Vấn Thiên, trên khuôn mặt đẹp tuyệt trần nổi lên ánh sáng đen, toát ra tử khí.
Tần Vấn Thiên lắc người:
- Cung chủ!
Cổ thụ quấn lấy Dạ Thiên Vũ, lực lượng sự sống điên cuồng rót vào thân thể nàng.
Dạ Thiên Vũ nhoẻn miệng cười:
- Tên ngốc.
Nụ cười vẫn quyến rũ đa tình, nhưng Tần Vấn Thiên cảm giác nó không dụ dỗ như trước kia mà có chút thê mỹ.
Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi:
- Tại sao lại như vậy hả cung chủ?
Tần Vấn Thiên không rõ vì sao Dạ Thiên Vũ không tiếc lộ mặt vào hang cọp, đến Hạ Lan Đế thành chỉ vì hắn. Dạ Thiên Vũ không biết người Hạ Lan Đế Quân muốn đối phó nhất là thủ lĩnh cường đạo tức là nàng sao?
Dù lợi dụng Bắc Minh U Hoàng bày mưu kế giăng thiên la địa võng bắt Tần Vấn Thiên, mục đích cuối cùng vẫn là Dạ Thiên Vũ. Nàng lại chủ động lộ ra.
Lúc trước Dạ Thiên Vũ rất tốt với Tần Vấn Thiên, lung lạc hắn, nhưng chỉ vì thiên phú của hắn, vì tương lai hắn trở thành trợ lực cho nàng, báo thù thay nàng.
Nhưng bây giờ Dạ Thiên Vũ mạo hiểm mạng sống đến đây.
Dạ Thiên Vũ mỉm cười nói:
- Ngươi đến vì sao thì ta đến vì vậy.
Một sức mạnh nhẹ nhàng đẩy người Tần Vấn Thiên ra, Dạ Thiên Vũ lại biến ảo muôn vàn lao về phía cường giả vây giết.
Dạ Thiên Vũ nhẹ giọng nói, ngữ điệu vẫn tiêu sái như xưa:
- Nếu ngươi không đi ta còn phải lo cho ngươi, khó thoát thân.
Tần Vấn Thiên nhìn Dạ Thiên Vũ ngăn cản công kích của Ô Tiên Đế và Tiên Đế trung giai cho mình, nỗi lòng khó tả. Hắn ở lại đây đúng là vướng víu cho Dạ Thiên Vũ.
Ong ong ong ong ong!
Lực lượng quy tắc không gian dao động, Tần Vấn Thiên cất bước xuyên qua hư không đi xa. Bốn phương tám hướng đều có cường giả giết tới, Tần Vấn Thiên quát to, quang minh rực rỡ chói lòa vận chuyển đến cực độ. Đại Quang Minh Thần Quyền đánh ra như từng luồng thánh quang tuyệt đối, giống như quang minh lợi kiếm, nơi xẹt qua tất cả tịch diệt. Người dưới Tiên Đế trung giai không thể tạo thành uy hiếp cho Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên quay đầu nhìn phía sau, thấy Dạ Thiên Vũ bị roi yêu dị đánh trúng, cú quất kia như đánh vào tim hắn.
- Cung chủ!
Tần Vấn Thiên rất muốn giết trở về, nhưng hắn sợ Dạ Thiên Vũ vốn có thể tự thoát đi lại bị hắn vướng chân. Tần Vấn Thiên cắn răng lại vượt hư không, cánh cửa không gian liên tục xuất hiện lấp lóe nhiều lần, hắn đã rời xa chiến trường bên này. Trên đường đi Tần Vấn Thiên liên tục thay đổi khuôn mặt, mãi khi hoàn toàn biến mất khỏi tiên niệm của người truy sát.
Bên này có đại chiến, Đế Cung của Hạ Lan Đế Quân cũng có trận chiến lớn. Tà Đế phá hoại trong Đế Cung, bắt giữ nhiều con cái của Hạ Lan Đế Quân. Khi Hạ Lan Đế Quân giáng lâm Tà Đế liền rời đi, tránh đánh ngay mặt với y. Hạ Lan Đế Quân điên cuồng truy sát, nguyên Đế thành không khí nặng nề.
Trong Đế thành, Tần Vấn Thiên lại thay đổi khuôn mặt mới luôn chờ tin, đợi tin bên Dạ Thiên Vũ truyền đến, nhưng hắn chờ mãi không có tin gì. Kết cục trận đại chiến dường như bị phong kín, không ai biết đến. Người Đế thành đồn ồn ào thủ lĩnh cường đạo xuất hiện, không ngờ là một nữ nhân, tu vi cao, thực lực rất mạnh. Bên Ly Hỏa Cung thậm chí xuất động Tiên Đế đỉnh cấp đến trấn giết nàng.
Đêm đến, gió khuya thổi vào người lạnh lẽo.
Hồ nước xinh đẹp vẫn phồn hoa náo nhiệt, Đế thành dù bùng nổ đại chiến vẫn không thể ngăn cản nhiệt tình của du khách. Tần Vấn Thiên cưỡi trên chiếc thuyền con đón gió đêm, cảm thấy hơi lạnh.
Tần Vấn Thiên đến nơi lúc trước gặp mặt Bắc Minh U Hoàng, cũng là nơi Dạ Thiên Vũ múa một điệu kinh thế. Tần Vấn Thiên nhìn đình đài, ánh trăng rơi rụng, tiếng đàn cầm du dương. Nơi ấy vẫn có nữ nhân múa nhưng không có phong hoa tuyệt đại như Dạ Thiên Vũ. Thân hình xinh đẹp dưới ánh trăng, điệu múa kinh thế đó vẫn quanh quẩn trong đầu Tần Vấn Thiên thật lâu không tán đi.
Như lời Dạ Thiên Vũ đã nói, sau đêm đó Tần Vấn Thiên khó quên nàng.
- Ôm ta.
- Nếu ngươi thích có lẽ ta sẽ không từ chối.
- Có lẽ ta chấp nhận làm thiếp, hay ngươi thử xem?
- Ngươi đến vì sao thì ta đến vì vậy.
Từng thanh âm quanh quẩn bên tai, Tần Vấn Thiên vì Bắc Minh U Hoàng, vì quan tâm nên đến.
Dạ Thiên Vũ đến vì Tần Vấn Thiên, vì quan tâm nên nàng đến.
Đến bất chấp tất cả, không chút do dự. Nhưng Tần Vấn Thiên không thấy Bắc Minh U Hoàng, lại liên lụy Dạ Thiên Vũ.
Chợt một giọng nói xuất hiện trong óc Tần Vấn Thiên:
- Chuyện gì xảy ra?
Người Tần Vấn Thiên như bị điện giật cứng ngắc tại chỗ.
Đó là giọng của Bắc Minh U Hoàng, thanh âm truyền đến từ tiên niệm của hắn.
Tần Vấn Thiên lấy thủy tinh truyền tin ra, đánh vào tiên niệm hỏi Bắc Minh U Hoàng:
- Nàng không bị Hạ Lan Đế Quân bắt, chém đầu?
Bắc Minh U Hoàng trả lời:
- Ta được Ly Hỏa Cung phân công một nhiệm vụ không thể mang theo vật phẩm gì, bao gồm thủy tinh truyền tin.
Tim Tần Vấn Thiên đau nhói, biểu tình đau đớn vặn vẹo.
Tần Vấn Thiên đáp lại:
- Hiểu rồi.
Sau đó mặc kệ Bắc Minh U Hoàng nói gì Tần Vấn Thiên cũng không trả lời, giống như hắn truyền tin cho Dạ Thiên Vũ nhưng không được đáp lại.
Giọng Bắc Minh U Hoàng hốt hoảng hỏi:
- Tần Vấn Thiên, làm sao vậy? Ngươi bị gì?
Tần Vấn Thiên như không nghe thấy, hắn đi vào thuyền nhỏ lấy một khối đế thạch ra, ngồi xuống điêu khắc, quy tắc rơi rụng, đế thạch biến đổi.
- Ngươi có thể khắc một bức tượng cho ta không?
Tần Vấn Thiên nhớ lại giọng Dạ Thiên Vũ, kiếm liên tục chuyển động, dần dà đường nét xinh đẹp hiện ra. Đó là pho tượng vô cùng xinh đẹp, mị ý thiên thành, dung nhan vô song, tuyệt đại giai nhân.
Cùng với Tần Vấn Thiên điêu khắc lực lượng quy tắc dao động trên người hắn, bầu trời thấp thoáng ánh sáng sao rực rỡ chiếu xuống, bất giác người hắn tẩm trong tinh hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận