Thái Cổ Thần Vương

Thời thế thay đổi

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Hai mắt Tần Vấn Thiên sắc lẹm, sự tranh đoạt Cổ Đế thành lại kịch liệt như thế sao?
Dĩ nhiên hắn biết, nơi này không phải là nơi trước đây hắn từng đến. Tuy đều là Cổ Đế thành nhưng lại không cùng tầng, đây có lẽ là tầng ba, mà tầng ba chỉ có cường giả Vương cảnh mới có thể bước vào.
Lúc này, Tần Vấn Thiên lại phát hiện ra một điều kì lạ, Tiên Vương ở đây đều có ánh sáng vương đế ở sau lưng, mà bốn vị cường giả tranh đấu trong không trung thì hào quang càng rực rỡ, mơ hồ ẩn chứa cả hào quang chói mắt như thần hoa.
- Đế vận.
Nữ Tiên Vương đầy vẻ mê mẩn:
- Từ cổ chí kim đã có biết bao đế vương đến Cổ Đế thành, bọn họ vì sao đến?
- Đế vận là khí vận mà duy chỉ có tầng ba có, người mà sinh ra và lớn lên ở Cổ Đế thành đương nhiên càng chói mắt hào quang trên người cũng càng rực rỡ rồi. Đế vận ngưng tụ có thể mở ra vùng đất bí ẩn của Cổ Đế thành. Nghe đồn, tiên đế Tiên Vực pháp thuật thần thông quảng đại không ít người xuất phát từ Cổ Đế thành, người có học thức uyên thâm cũng từ đây mà có. Mà hôm nay, thiên đạo thánh viện xuất hiện, yêu thần giáng thế, thời đại mới tới rồi, những học giả hiếm có cũng xuất hiện rồi.
Ánh mắt nữ Tiên Vương sắc sảo:
- Hãy tận hưởng đi, thời thế này không làm ngươi thất vọng đâu, đây là thời đại mà Tiên Vương bình thường chỉ như con sâu cái kiến, là thời đại của người tuyệt thế vẻ vang khắp cửu thiên.
- Hôm nay, cả Tiên Vực đều cho rằng sắp đón thời đại mới rồi sao?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm.
- Dĩ nhiên, so với thời các đại đế tranh quyền đoạt tước hàng vạn năm trước, Tiên Vực nay quả thực quá sóng yên biển lặng rồi, sự xuất hiện của thiên đạo thánh viện chính là điềm báo, lại có yêu thần giáng thế, đến ngay cả Cổ Đế thành cũng xảy ra một loạt biến hóa kì ảo. Hiện nay có nhiều người nói, Cổ Đế thành như cảm nhận được các vị cường giả giáng thế, cảm nhận được thời đại mới sắp bắt đầu, nên mới phối hợp tái hiện hào quang chói mắt mà đại đế từng tranh đấu.
- Cổ Để thành thay đổi sao.
Tần Vấn Thiên run sợ, xem ra sự thay đổi này có thể cuốn sạch toàn bộ tiên vực.
- Đa tạ các vị cho biết.
Tần Vấn Thiên chắp tay cảm tạ.
- Đừng khách khí, cho dù ta không nói, ngươi cũng rất nhanh sẽ biết. Dĩ nhiên nếu sau này chúng ta gặp nhau trên chiến trường ta cũng sẽ không khách khí.
Nữ Tiên Vương mỉm cười, Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Dĩ nhiên là vậy.
Lúc này, đại chiến giữa không trung đã kết thúc, các cường giả liên hoàn phóng ra uy lực mạnh mẽ, bắn hạ kim bàng, làm đối phương trọng thương. Tần Vấn Thiên nhìn thấy, đế vận đằng sau càng sáng hơn, mà đế vận của kim bàng thì ngày càng mờ đi, hai bên một thịnh một suy.
- Đi lấy quyền trượng trước, Thần Để chưởng.
Trong lòng Tần Vấn Thiên nói thầm một tiếng, sau đó cáo từ tiên nữ rời đi. Năm ấy khi hắn rời thành thượng cổ, Hắc Long cho hắn tu vi mạnh mẽ, để lần sau đến lấy quyền trượng. Còn lần này hắn đến là để lấy đi quyền trượng của thiên kiêu tầng thứ ba Đế thành.
Tần Vấn Thiên không nhìn ngang ngó dọc, vội vã rời đi. Trên đường đi,hắn nhìn thấy vô số thiên kiêu, đại vương đại chiến, kịch liệt đến thiên địa biến sắc. Có vị cường giả đế vận sau lưng vô song, chói lòa vô biên, cực kì lợi hại.
Hắn còn nhìn thấy một ít bí cảnh, một vị cường giả đế vận cực thịnh đang ngồi xếp bằng trên một cột đá chọc trời, tựa như được kế thừa sức mạnh thần bí, khiến cho nội trong chu vi trăm dặm không ai có thể bước vào. Còn cột đá kia có ánh quang khủng khiếp, hủy diệt tất cả những ai đến gần.
Các cảnh quan kì diệu kia phơi bày trước mắt, Tần Vấn Thiên cảm nhận sâu sắc sự vô song của tầng này ở Đế thành. Sau nhiều ngày, hắn đến được một nơi man hoang, thành thượng cổ trôi lơ lửng giữa trời, xung quanh cường giả như mây, đại yêu thì dang rộng cánh, người tuy ở đầy xung quang thành thượng cổ nhưng lại không thể bước vào trong.
- Đóng rồi, sao cổ lộ lại đóng rồi?
Có người không cam lòng nói. Hào quang của hắn ta chói lòa, trên đỉnh đầu có thần hoa rực rỡ, sau lưng có đế vận kinh người, nhưng cũng không thể bước vào trong.
Thở dài một tiếng, thân hắn ta chợt sáng, thất vọng rời đi nhưng vẫn có rất nhiều cường giả vẫn đợi, như có chút không cam lòng. Năm ấy họ đến còn có cơ hội vào được cổ lộ nhưng nay lại đóng rồi.
- Tiền bối Hắc Long từng hứa với ta sẽ đóng cung điện, xem ra quả không lừa ta.
Tần Vấn Thiên thầm nói, bước về phía cổ lộ.
- Không cần đi, cổ lộ đóng rồi, không ai có thể vào trong.
Có một vị cường giả nhàn nhạt mở miệng.
Tần Vấn Thiên tiếp tục bước đi, vị cường giả kia thoáng một nụ cười lạnh, ngay sau đó, Tần Vấn Thiên bước vào cổ lộ, khoảng khắc này, hào quang sáng rực, Tần Vấn Thiên một đường đi về trước không có chút trở ngại. Các vị cường giả xung quanh ánh mặt sắc lẹm, rối rít chạy theo Tần Vấn Thiên.
- Tại sao có thể như vậy, sao hắn có thề vào?
Có người mở miệng xông vào cổ đạo nhưng cổ đạo đã đóng không cho họ bước vào.
- Hắn là ai?
Hàng loạt ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy hắn trực tiếp bước qua cổng thành sau đó bước vào trong.
Không ai biết, Tần Vấn Thiên bước vào thành thượng cổ xong lại trực tiếp vào Thần Để, đến trước tượng thần kia, khoảng khắc nhìn thấy quyền trượng hai mắt hắn sáng rực.
- Ngươi tới rồi.
Chỉ nghe thấy một giọng nói truyền ra, hào quang sáng chói, Hắc Long giáng thế.
- Tiền bối, hôm nay chắc ta có tư cách lấy quyền trượng rồi chứ.
- Như ngày đó nói, ta đóng kín Thần Để chờ ngươi tới.
Hắn Long bình tĩnh nói, Tần Vấn Thiên hơi khom ngươi:
- Đa tạ tiền bối.
- Chớ vội cảm ơn ta, ta đợi ngươi tới, là do ngày trước hứa với ngươi, nhưng còn một việc phải nói rõ với ngươi, quyền trượng này tạm thời ngươi không thể lấy đi. Hắc Long nói.
- Vì sao?
Tấn Vấn Thiên nghi ngờ nói:
- Nay ta đã là Tiên Vương rồi, vẫn không có đủ tư cách sao?
- Không phải là vậy, với tình hình hiện tại ngươi đã đủ tư cách, nhưng bây giờ...
Hắc Long chậm rãi mở miệng, hai mắt phóng ra tia sáng chói lòa, tượng thần sáng rực, mà quyền trượng thì sáng bóng có chút đáng sợ, trong phút chốc, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy sợi dây liên kết với quyền trượng của mình như bị cưỡng ép cắt đứt, khiến thần sắc hắn liên tục biến ảo, có chút khó nhìn.
- Tiền bối người có ý gì? Bây giờ sao lại không giống như trước?
Tần Vấn Thiên cau mày hỏi.
- Ngươi cũng biết đấy, ngoại giới phong vân biến ảo, thời thế thay đổi, quy tắc cũng khác, hết thảy đều bắt đầu lại, nếu ngươi muốn lấy quyền trượng thì cần đến lại một lần nữa.
Hắc Long nhàn nhạt mở miệng.
- Một lần nữa đánh từ ngoài điện vào, thông qua Tinh Không cổ đạo?
Tần vấn Thiên hỏi.
- Cũng không phải như vậy, cùng thiên kiêu của Cổ Đế thành tranh đấu, đến lúc ngươi có tư cách tự khắc sẽ biết.
Hắc Long nói.
- Vãn bối thực không hiểu, năm đó ta đã lấy được, tiền bối đã đồng ý với ra, sao giờ nói đổi là đổi?
Tần Vấn Thiên nghi ngờ hỏi, cảm thấy như bị đùa giỡn, trong lòng có chút không vui.
- Ngươi ở ngoài mà không hiểu sao? Bây giờ thời thế đã thay đổi, quy tắc cũng khác, năm đó không ít người có thể xông vào Tinh Không cổ đạo, ngươi vì cảnh giới hơi yếu nhưng lại chiếm ưu thế nên mới thành công. Tuy nhiên giờ khác rồi, quy tắc của Cổ Đế thành đã có thay đổi lớn, sinh ra yêu nghiệt tuyệt thế siêu phàm. Vì vậy ngươi muốn đến lần nữa, phải tranh đấu với bọn chúng.
Hắc Long chậm rãi mở miệng:
- Đương nhiên, ngươi mang huyết mạch siêu phàm, lại trong thời gian ngắn như vậy lên được Tiên Vương, thiên phú trác tuyệt, ta hi vong ngươi vẫn có ưu thế rất lớn, chỉ là cần lấy được tư cách một lần nữa.
- Năm đó vượt qua trùng trùng gian khó thậm chí là cả nguy hiểm tính mạng, mới lấy được tư cách kế thừa, tiền bối đã trực tiếp gạt bỏ, để ta tới một lần nữa? Cái gọi là kế thừa không phải là lấy được thì là của ta sao, ta vẫn không lí giải nổi, quyền trượng này rốt cuộc là thứ gì mà tiền bối lại muốn thay đổi quy tắc.
Giọng Tần Vấn Thiên có chút lạnh nhạt, năm đó hắn xông vào thành thượng cổ đâu có dễ gì.
Nói là đến lần nữa, thực chất chính là hủy tư cách kế thừa của hắn năm đó, ai mà không tức giận.
- Hừ, sao người lại hồ đồ như vậy.
Hắc Long nghe Tần Vấn Thiên nói vậy thì có chút khó chịu:
- Thời thế thay đổi, sinh ra yêu nghiệt siêu phàm, nếu ngươi có tự tin thì tranh đấu lần nữa.
- Ta hiểu, tiền bối cho rằng, Thiên Vũ của ta tuy mạnh nhưng giờ lại sợ yêu nghiệt siêu phàm còn mạnh hơn ta nên hủy tư cách kế thừa của ta, bắt ta đi tranh đấu, đúng không?
Tần Vấn Thiên trực tiếp vạch trần.
- Đúng là như vậy.
Hắc Long dứt khoát gật đầu đáp.
- Vãn bối có thể hỏi một chuyện, quyền trượng này rốt cuộc là thứ gì mà khiến tiền bối nhọc công như vậy. Năm đó đại đế giáng thế thực sự chỉ vì Thần Để sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Quyền trượng này có liên quan cực lớn đến tư cách kế thừa của các chính đạo, không phải là tư cách kế thừa của cả thế giới, vì thế ta thận trọng đưa ra quyết định này, về tin đồn có thể tin nhưng không thể tin tuyệt đối, ngươi hiểu mà, đi đi.
Hắc Long đuổi khách.
- Được, vãn bối cáo từ, phiền tiền bối đưa ta ra ngoài.
Tần Vấn Thiên lúc này đã bình tĩnh lại.
Hắc Long thở một hơi, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy có một sức mạnh bao phủ lấy mình, một khắc sau, hắn được đưa ra khỏi thành thượng cổ.
- Hắn ra rồi.
Không ít ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên có chút kinh hãi, tên nhãi này đã xảy ra chuyện gì?
- Cổ lộ lại mở.
Ngay lúc này có tiếng kinh hô.
Nhưng, Tần Vấn Thiên lại như không nhìn thấy, cũng không có bước vào, hắn xoay người, quay lựng lại tòa thành, trực tiếp rời đi không nhìn đến một cái.
Thần Để, quyền trượng, là để cho chính đạo kế thừa sao?
Không phải tư cách kế thừa của cả thế giới, những tưởng Cổ Đế thành có bí mât Tiên Vực khác chứ, tư cách kế thừa này có thế là của Tiên Vực khác, phá giới mà tới, để tìm truyền nhân chính đạo ở đây.
Khó trách, ở đây từng có di tích của đại đế, thậm chí khai chiến ở đây, xem ra Cổ Đế thành thực sự ẩn chứa bí mật lớn.
Nhưng kể cả như vậy thì sao?
Những người đến từ đạo chính thống của các Tiên Vực là có thể vứt bỏ hết thảy, hủy tư cách của hắn sao?
Bắt hắn phải đi tranh đoạt lần nữa, nếu đã như vậy, không cần cũng được.
Tần Vấn Thiên ngửa đầu nhìn lên trời, Cổ Đế thành tràn đầy bí ẩn này, hắn vò quyền trượng mà đến nhưng không ngờ lại có kết cục như này.
Chỉ vì thời đại không giống nhau sao? Lẽ nào thời đại như vậy hắn không thể chạm đến đỉnh cao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận