Thái Cổ Thần Vương

Che chở

Lửa giận của Đông Thánh Tiên Đế như muốn thiêu đốt cả mảnh thiên địa, uy thế kinh người cuốn lấy tất cả.
- Một cái giá lớn? Một cái giá lớn chính là trực tiếp tru sát con ta à.
Đông Thánh Tiên Đế gào thét, bàn tay hắn đánh về phía hạ không. Một tiếng ầm vang nổ mạnh, cung điện của Thiên Biến tiên môn đều bị san thành bình địa.
- Đông Thánh, chính ngươi cho con mình tham chiến, để cho bọn họ trải nghiệm sinh tử tôi luyện, khi gặp nguy hiểm thì có Tiên Đế thủ hạ của ngươi nhúng tay, đây chính là vi phạm quy tắc của tiên chiến. Nếu như lúc trước, thuộc hạ của ngươi không nhúng tay vào thì Đông Thánh Dận cũng đã phải chết. Ngươi có tư cách tức giận sao?
Thiên Biến Đế Quân ngăn cản phía trước Đông Thánh Tiên Đế, trong mắt đồng dạng toát ra ánh sáng lạnh.
Đế Chiến sở dĩ không dễ dàng bộc phát cũng là bởi vì một khi bộc phát thì sẽ rất khủng bố, không biết sẽ có bao nhiêu người bị liên lụy.
Thế nhưng khi chứng kiến cái chết của Đông Thánh Dận, mọi người đều hiểu, hôm nay tất sẽ nổ ra Đế chiến. Hơn nữa, Đông Thánh Tiên Đế tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Thiên Biến tiên môn. Trận tiên chiến này sẽ không còn là ai rời khỏi mười ba châu nữa, chỉ sợ sẽ dẫn tới một tình trạng không thể khống chế được.
Đây cũng là do Đông Thánh Tiên Đế quá mức tự tin. Hắn nghĩ rằng lần này không chỉ có có thể khu trục Thiên Biến tiên môn mà còn có thể triệt để tiêu diệt Thiên Biến tiên môn, mai táng bọn họ tại đây, chấn nhiếp thiên hạ. Thế nhưng từ khi chiến đấu nổ ra, thực tế lại không thuận lợi như là hắn tưởng tượng. Thực lực cường đại của Thiên Biến tiên môn khiến cho lòng hắn kinh ngạc, từng bước một vượt ngoài dự tính của hắn.
Thẳng đến khi hắn cho con nối dõi của chính mình tham chiến, thẳng đến khi Đông Thánh Khôn bị Tần Vấn Thiên chọc mù hai mắt mà phế bỏ, giờ phút này còn được Kim Đỉnh Chí Tôn bảo vệ, lúc ấy hắn đã là cực kỳ phẫn nộ nhưng vẫn nhịn không ra tay. Hắn hạ lệnh tru sát Tần Vấn Thiên, hắn muốn báo thù cho Đông Thánh Khôn con của hắn, hắn muốn Tần Vấn Thiên chết.
Thế nhưng Tần Vấn Thiên không những không bị giết chết mà con trai trưởng Đông Thánh Dận của hắn, Tiên Đế đỉnh cấp nhân vật Đông Thánh Dận, lại bị Tiên Đế tập kích ra tay tru diệt.
Hơn nữa, con út Đông Thánh Đình của hắn ngày trước đã bị một kẻ thần bí ám toán tru sát trong cổ sơn tại Thần Thủ Sơn Trang. Đây thực sự vượt quá sức chịu đựng của Đông Thánh hắn. Bao nhiêu năm qua hắn thống ngự mười ba châu Đông Thánh uy phong vô cùng, mấy năm nay con nối dõi lại lần lượt tử vong, hắn làm sao có thể chịu nổi.
Phía dưới, trận chiến cấp Tiên Thai đã dừng lại, đến cả chiến trường Tiên Vương tranh phong cũng có rất nhiều người dừng lại, chấn động nhìn hư không.
Đông Thánh Tiên Đế bất chấp tất cả muốn tiêu diệt Thiên Biến tiên môn, lần này Thiên Biến tiên môn cũng trực tiếp hung ác, giết Đông Thánh Dận. Đây là muốn không chết không dừng sao.
- Có tư cách gì tức giận?
Khí thế của Đông Thánh Tiên Đế càng thêm cuồng bạo, tinh quang phía trên vòm trời rơi xuống người hắn, ẩn chứa ánh sáng chói lọi kinh người. Thân hình hắn khổng lồ vô cùng, giống như một vị Thần linh vậy.
- Ta muốn toàn bộ các ngươi đều phải chết.
Đông Thánh Tiên Đế nổi giận nói. Thân hình của Thiên Biến Đế Quân đồng dạng đắm chìm trong vô tận thần hoa, ánh sáng chói lọi rơi từ vòm trời xuống, khí tức bao phủ khắp người Đông Thánh, nói:
- Vậy thì khai chiến đi.
- Oanh.
Đông Thánh Tiên Đế không công kích Thiên Biến Đế Quân. Hắn tự mình tung ra một trảo, đại thủ ấn ngập trời bay thẳng đến phía Tần Vấn Thiên và Tề Dự mấy người. Kẻ đầu tiên mà hắn muốn giết chính là Tần Vấn Thiên và đám Tề Dự.
- Đông Thánh, ngươi đừng nên quên ngươi vẫn còn có con nối dõi ở đây. Làm như vậy chính là muốn bọn họ cùng chết.
Thiên Biến Đế Quân lạnh như băng mở miệng. Trên người hắn có vô tận quang mang lôi đình, phát ra từng tiếng ầm ầm, xông thẳng về phía những người con nối dõi còn lại của Đông Thánh Tiên Đế, lộ ra sát niệm cuồng bạo ngập trời.
Cho dù kẻ mà Đông Thánh Tiên Đế bằng mọi giá phải giết cho bằng được có toàn lực ngăn cản thì cũng có khả năng bị hắn tìm được thời cơ lợi dụng.
Giọng nói lạnh lùng ấy vừa dứt, công kích của Đông Thánh Tiên Đế đã dừng lại. Hai con ngươi lạnh như băng của hắn nhìn Thiên Biến Đế Quân, hô:
- Chư vị còn muốn xem náo nhiệt đến khi nào?
Dường như có khí tức từ một nơi cực kỳ xa xôi tràn ngập mà đến, khiến cho mọi người hiểu ra. Hóa ra, rất nhiều đại nhân vật ở phía đông Tiên Vực không chỉ chú ý tới trận đại chiến này mà thậm chí còn tự mình hàng lâm, chỉ có điều một mực không lộ diện mà thôi.
Từng đạo thân ảnh cất bước tiến ra, trong chốc lát, vô số người kinh hãi. Chỉ thấy trong hư không xuất hiện không ít thân ảnh, rất nhiều vị trong những thân ảnh này đều là các nhân vật siêu cấp đại năng danh chấn phía đông Tiên Vực, đều là cường giả chân chính cự phách đỉnh cấp.
- Đông Thánh, chiến bại nên thẹn quá hoá giận đấy sao? Không giống ngươi đó nha.
Chỉ nghe thấy một giọng nói truyền ra, sắc mặt Đông Thánh khó coi đến cực điểm. Người nói chuyện chính là Trường Thanh Đại Đế, trong những lời này đều hàm chứa ý tứ châm chọc. Hắn đúng là đã mất đi khí độ của bá chủ một phương, nhưng hắn cũng chẳng thèm chú ý nhiều làm gì. Hôm nay, hắn nhất định phải tru sát một vài người.
- Trường Thanh, chỉ vì muốn con gái của ngươi gả vào Thiên Lam mà ngươi đã điên lên, phát động Đế Chiến. Ngày hôm nay, có người giết con nối dõi của ta, ngươi nói xem nên làm như thế nào?
Đông Thánh Tiên Đế nhìn Trường Thanh Đại Đế mà nói. Bọn họ năm đó cũng coi như có chút giao tình, dù sao cũng đều là nhân vật đỉnh cấp phía đông Tiên Vực, là Tiên Đế cường giả, bọn họ đương nhiên có quen biết, thậm chí quan hệ còn coi như không tệ.
Chỉ bởi vì các loại quan hệ rắc rối phức tạp giữa Tần Vấn Thiên và Thanh nhi, Tần Vấn Thiên và Thiên Biến tiên môn, cũng như Đông Thánh Tiên môn và Thiên Biến tiên môn, mà cuối cùng Đông Thánh Tiên Đế lại đối đầu với Trường Thanh Đại Đế, thậm chí còn đứng bên phe đối lập tham dự trận Đế Chiến kia. Lúc đó, cái gọi là hữu nghị tất đã hóa thành tro tàn, mà sau trận chiến ấy, bọn họ đã thành địch nhân.
- Ngươi có tư cách gì so bì với chuyện của ta.
Trường Thanh Đại Đế lạnh lùng châm chọc một tiếng:
- Tự ngươi muốn cho con nối dõi tham chiến, học nghệ không tinh bị người tru sát, nếu như muốn trách cứ, vậy phải hỏi chính ngươi trước.
Đông Thánh Tiên Đế bị châm chọc như vầy, sắc mặt khó coi tới cực điểm, nhưng lại không cách nào phản bác. Hơn nữa hắn biết Trường Thanh Đại Đế đứng ra châm chọc hắn hiển nhiên là bởi vì Tần Vấn Thiên. Sau Tiên Vực Tài Quyết, Trường Thanh Đại Đế đã chiêu cáo thiên hạ, tuyên bố gả con gái Thanh nhi cho Tần Vấn Thiên, tên Tần Vấn Thiên này chính là con rể tương lai của hắn.
Hơn nữa, vị con rể tương lai này của hắn lại xuất chúng như vậy, ngắn ngủi mấy chục năm đã quật khởi Tiên Vực, danh chấn phía đông Tiên Vực, nay thậm chí đã bước vào cảnh giới Tiên Vương, đánh bại Đông Thánh Khôn thuộc Tiên Vương trung giai. Thành tựu như vậy kinh người tới múc nào cơ chứ.
- Trường Thanh, ngươi nói như vậy càng không đúng. Tuy rằng song phương bộc phát tiên chiến, nhưng nhân vật Đế cảnh ra tay tru sát con nối dõi của Đông Thánh thì không khỏi có chút quá càn rỡ.
Một câu phản bác truyền đến, người nói mặc trường bào màu tím, bất ngờ thay chính là Tử Đế, Tiên Đế đỉnh cấp.
Rất nhiều Tiên Đế xuất hiện tại đây đều là những Tiên Đế đã từng tham gia vào Đế Chiến bộc phát năm đó tại Trường Thanh Tiên quốc, trận tiên chiến giữa Đông Thánh Tiên môn và Thiên Biến tiên môn này vốn chính là Đế Chiến kéo dài.
- Nếu không phải thuộc hạ Tiên Đế của Đông Thánh Tiên Đế nhúng tay vào thì Đông Thánh Dận cũng đã phải chết.
Trường Thanh Đại Đế nhàn nhạt nói.
- Cũng chưa chắc. Ta chỉ biết là, một Tiên Vương sơ giai lại phế Đông Thánh Khôn, hạ lệnh tru sát Đông Thánh Dận. Ngươi nói, đây chính là một tên tiểu tử hậu bối như con sâu cái kiến mà thôi, sao lại có dũng khí đến thế.
Tử Đế lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén trực tiếp bắn về phía Tần Vấn Thiên, uy áp bao phủ trên người Tần Vấn Thiên, khiến Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hướng Tử Đế.
Con sâu cái kiến ư? Hắn của ngày hôm nay đã tuyệt đối không thể bị coi là con sâu cái kiến. Cho dù ở trước mặt Tử Đế, hắn có yếu có bé tới đâu thì những lời mà Tử Đế vừa nói, không thể nghi ngờ, chính là tận lực dẫn lửa giận của Đông Thánh tới trên người hắn.
- Không nghĩ tới nhân vật Tiên Đế đỉnh cấp của Tiên Vực lại phải dùng đến thủ đoạn bẩn thỉu để đối phó với con sâu cái kiến nha.
Tần Vấn Thiên châm chọc cười nói.
- Làm càn.
Tử Đế đạp mạnh cước bộ, hư không chấn động rung lắc, quát lớn một tiếng. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy thân hình đều run lên.
- Cái hạng không có giáo dưỡng, nói chuyện như vậy với tiền bối, có tin ta tiêu diệt ngươi hay không?
Tử Đế lạnh lùng mở miệng, uy hiếp mà nói.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên lạnh như bang. Xem ra sát niệm của Tử Đế đối với hắn cũng rất mạnh, cho dù là cảnh giới Tiên Vương thì cũng có vẻ có chút không đáng là gì. Hắn nhất định phải nhanh chóng cường đại, khi đó còn ai dám nói hắn như thế nữa.
- Tử Đế, ngươi là Tiên Đế đỉnh cấp đó, uy hiếp một vị hậu bối như vậy không tốt lắm đâu.
Trường Thanh Đại Đế không vui nói.
- Sao nào, nữ nhi của Trường Thanh lão đệ còn chưa gả ra ngoài mà ngươi đã bắt đầu đỡ lời cho con rể?
Tử Đế cười lạnh nói:
- Huống chi, đây cũng không phải là Trường Thanh Tiên quốc, có là ngươi thì cũng có tư cách gì đối thoại với ta.
Trường Thanh Đại Đế chính là Tiên Đế trung giai đỉnh phong, nhưng vẫn còn chênh lệch một bước với Tiên Đế đỉnh cấp. Mặc dù chỉ là một bước nhỏ nhưng lại khó có thể vượt qua, Trường Thanh Đại Đế cần dựa vào cây Bất Tử Trường Thanh mới có thể đấu cùng Tử Đế một trận.
- Vậy còn ta nữa, có lẽ là đủ đó.
Một giọng nói truyền ra, Tử Đế nhìn về phía người tới, thần sắc không dễ nhìn lắm, nói:
- Ngươi thật đúng là âm hồn không tan.
- Tiên Đế đỉnh cấp khi dễ một hậu bối tiên vương chẳng lẽ còn không cho người ta nói nữa sao? Nhân vật như ngươi mà đặt vào thời đại của Nghệ Đế thì căn bản sẽ lỗi thời. Nếu như dám nói ra những lời như vậy trước mặt Nghệ Đế, chỉ e rằng hắn sẽ trực tiếp quất ngươi một bạt tai.
Người tới nhàn nhạt mở miệng nói. Thì ra người này chính là là tùy tùng năm đó đi theo Nghệ Đế, Vũ Đế.
- Bớt dùng Nghệ Đế dọa ta. Ngươi cho rằng mình làm kẻ hầu theo hắn được vài năm đã tài trí hơn người hay sao?
Vũ Đế mỗi lần xuất hiện đều làm hỏng chuyện của hắn, khiến cho hắn phi thường khó chịu, bực mình thay lão gia hỏa này lại là một nhân vật Tiên Đế đỉnh cấp.
- Ta lại không nghĩ như vậy. Ngươi chỉ là tu hành nhiều hơn người khác một vài năm, lớn tuổi hơn một ít mà thôi, thế mà cứ luôn mồm bảo người khác không có tư cách nói chuyện với ngươi. Chẳng lẽ ngươi không hiểu, từ xưa đã là hậu nhân thay thế tiền nhân, một ngày kia khi hắn mạnh hơn ngươi, mặt mũi ngươi biết để đâu bây giờ?
Vũ Đế cười lạnh nói:
- Tử Đế ngươi có tốc độ tu hành như hắn hay sao?
Tử Đế nhìn chằm chằm vào đối phương, chỉ nghe Vũ Đế tiếp tục nói:
- Ta có duyên với tiểu bối này, huống hồ trên người hắn còn có truyền thừa của Nghệ Đế, ta nhắc nhở ngươi một tiếng, ngươi dễ dàng giết được hắn thì ta cũng dễ dàng giết được tử tôn của ngươi.
- Ngươi uy hiếp ta?
Tử Đế nhìn chằm chằm vào Vũ Đế, lạnh như băng nói.
- Ngươi uy hiếp hắn thì ta chính là uy hiếp ngươi.
Vũ Đế không quan tâm mà nói, ánh mắt hai người va chạm trong hư không, sinh ra uy áp cường đại.
- Còn nữa, trận chiến hôm nay giữa Đông Thánh Tiên môn và Thiên Biến tiên môn tranh giành mười ba châu cứ dựa theo quy củ mà làm. Ta đi theo Nghệ Đế đã gặp nhiều tiên chiến, từng bước nhìn Nghệ Đế nhất thống thiên hạ, khi đó, không một ai dám không tuân thủ quy củ, nếu không liền giết. Tới thời này, tuy rằng không có Cổ Đại Đế chấn nhiếp thiên hạ nhưng còn ta đây đã thấy được, như vậy thì cứ dựa theo quy củ mà làm. Nếu như phát sinh Đế Chiến thì trực tiếp Đế Chiến, cấm nhân vật Tiên Đế ra tay với người ở cảnh giới thấp hơn.
Vũ Đế phất ống tay áo, lạnh lùng mở miệng, chế định quy tắc.
- Không phải ngươi quản quá nhiều sao?
Đông Thánh Tiên Đế lạnh như băng ngưng mắt nhìn Vũ Đế.
- Ngươi nói đúng, ta muốn nhúng tay vào. Nếu ngươi không phục thì có thể đánh với ta.
Vũ Đế lạnh nhạt nói, bá đạo vô cùng, khiến cho vô số người cảm thán. Đây chính là thực lực cường đại, bất luận là ngôn từ gì cũng đều trở nên vô lực, có thực lực mới là tất cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận