Thái Cổ Thần Vương

Toàn thắng

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
----------------
Tần Vấn Thiên đương nhiên biết phải tốc chiến tốc thắng, kích hoạt thân pháp Cửu Thiên Côn Bằng Quyết, thân ảnh của hắn như một đạo lưu quang, Thiên Thủ Ấn Phá Vọng Ấn đánh ra, chưởng ấn dìm ngập hết thảy, tiểu công chúa giơ tay lên đối kháng, trong bàn tay mảnh khảnh oanh ra lực lượng thần thông cường đại, bất quá vẫn không chống đỡ được lực lượng của Tần Vấn Thiên.
Đùng.
Một cỗ khí lãng mênh mông điên cuồng phất tới trên người tiểu công chúa, chỉ thấy nàng mái tóc tung bay, trong mắt xuất hiện một tia cao ngạo, cước bộ lại không chịu lui về phía sau, so với Lãnh Nha thì ngoan cường hơn vài phần.
Nhưng nàng đối mặt là Tần Vấn Thiên.
Phốc xuy, chỉ thấy trong miệng Tần Vấn Thiên phun ra kiếm mang sắc bén, khoảng cách gần như thế, làm cho tiểu công chúa biến sắc, đầu nghiêng đi tách ra kiếm quang, bàn tay của Tần Vấn Thiên thì rung động, đẩy lui thân thể nàng, sau đó thân thể thẳng tiến, thời điểm tiểu công chúa ngẩng đầu, bàn tay của hắn trực tiếp nắm lấy yết hầu của đối phương.
Sắc mặt của tiểu công chúa trắng bệch, đôi mắt linh động có chút ủy khuất nhìn Tần Vấn Thiên, tựa hồ đang trách cứ đối phương lạt thủ tồi hoa.
Người này, thực sự là ác độc.
- Đi xuống.
Tần Vấn Thiên đánh ra một chưởng, oanh nàng rơi xuống chiến đài, trận chiến đấu này không cho sơ suất, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì đối phương là nữ nhân mà nhân từ nương tay.
- Hỗn đản này.
Tiểu công chúa bị oanh xuống ho khan vài tiếng, hai tay che ngực, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nghiến răng nghiến lợi.
Bất quá Tần Vấn Thiên không có thời gian, thời khắc này Tư Không Minh Nguyệt đã áp bách đến bên cạnh Phàm Nhạc, sát lục cổ tự đánh giết về phía Phàm Nhạc.
- Mập mạp bỏ cuộc đi.
Tần Vấn Thiên rống lên một tiếng, sau đó chỉ thấy Phàm Nhạc nhếch miệng cười, hắn đứng ở biên giới chiến đài trực tiếp nhảy xuống, hắn vì bốn người Tần Vấn Thiên đã tranh thủ đầy đủ thời gian, Tần Vấn Thiên giải quyết xong Lãnh Nha cùng với tiểu công chúa, này đã đầy đủ.
- Hỗn trướng.
Tư Không Minh Nguyệt thấy một màn như vậy sát khí trên người điên cuồng bạo phát, lại nhìn Phàm Nhạc đã hạ chiến đài nổi giận gầm lên một tiếng, chín đạo sát lục cổ tự đồng thời nghiền ép ra, giết về phía Phàm Nhạc, cảm thụ được cỗ sát khí mênh mông này, sắc mặt của Phàm Nhạc có chút khó coi, không nghĩ tới lúc này đối phương còn ra tay.
- Đi.
Ngón tay Phàm Nhạc nở rộ chi chi Tinh Thần Chi Tiễn, đồng thời thân thể hắn bay lên, tách ra chưởng ấn, nhưng dư ba đáng sợ vẫn lan đến gần trên người, chấn hắn rơi xuống đất, nội phủ quay cuồng.
Tư Không Minh Nguyệt không có tiếp tục để ý Phàm Nhạc, bởi vì hắn cảm thấy phía sau truyền tới sát ý đáng sợ hơn.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên theo dõi hắn, này cỗ khí tức quân lâm thiên hạ, để Tư Không Minh Nguyệt cảm giác kinh hãi, nhất là thời khắc này không có Sở Trần cùng với tiểu công chúa tăng phúc, thực lực của hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Vấn Thiên.
Đều do mập mạp chết tiệt kia, chính là hắn kéo mình, mới đưa đến trận hình đại loạn, bị Tần Vấn Thiên nháy mắt giải quyết hết hai người.
Tần Vấn Thiên giẫm chân mà ra, Tư Không Minh Nguyệt dĩ nhiên cảm thấy kinh hãi, hôm nay Tần Vấn Thiên, so với lúc trước càng nhiều hơn mấy phần yêu dị, cỗ khí tràng này, càng thêm đáng sợ.
Tư Không Minh Nguyệt hắn vốn có khí khái ngạo thị, bây giờ, lại bị áp bách đến không còn bóng dáng.
- Ầm ầm!
Chưởng ấn đáng sợ nghiền ép về phía Tư Không Minh Nguyệt, Lạc Sơn Chưởng tựa hồ bị hắn thôi động đến cực hạn.
Tư Không Minh Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng, sát lục cổ tự như bài sơn đảo hải giết ra, nhưng ở dướichưởng ấn toàn bộ bị nghiền ép vỡ vụn, chưởng ấn của Tần Vấn Thiên một đường oanh tới trước mặt Tư Không Minh Nguyệt.
Chỉ thấy Tư Không Minh Nguyệt ở trong hư không vung động sát lục cổ tự, chưởng ấn của Tần Vấn Thiên liên tục rung động, chưởng ấn đáng sợ này còn có một cỗ uy thế điệp gia, dìm ngập hết thảy rơi xuống.
- Oanh ca!
Tư Không Minh Nguyệt chỉ cảm giác cánh tay của mình bị chấn vỡ, sau đó một bàn tay gắt gao chế trụ hắn, hắn thấy khuôn mặt yêu tuấn của Tần Vấn Thiên.
- Ngươi thật là muốn chết.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên lạnh như băng, giống như Tử Thần, để Tư Không Minh Nguyệt cảm giác toàn thân sinh ra lạnh lẽo, tay trái của Tần Vấn Thiên điên cuồng đánh ra, Tư Không Minh Nguyệt giơ tay lên chống lại, lại nghe răng rắc truyền ra, cánh tay hắn bị chấn vỡ, đồng thời chưởng ấn của Tần Vấn Thiên đánh vào ngực của hắn.
Nhưng Tư Không Minh Nguyệt không có bị đánh bay, bởi vì tay phải của hắn bị Tần Vấn Thiên giữ lại.
- Ta chịu thua.
Tư Không Minh Nguyệt phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, giờ khắc này hắn thực sự sợ hãi.
Thanh âm kia phun ra, người của Hoàng Gia Học Viện đều có chút trợn tròn mắt, 10 người quyết đấu, Tần Vấn Thiên lại hung hăng như vậy, Tuyết Vân Quốc song kiêu Tư Không Minh Nguyệt, kiêu ngạo bực nào, lúc này bị hành hạ đến chết, vì bảo mệnh hô lên hai chữ chịu thua.
Bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, liên tục ba đạo chưởng lực khắc ở trên người Tư Không Minh Nguyệt, mọi người thấy Tư Không Minh Nguyệt mặt xám như tro tàn, Tần Vấn Thiên buông hắn ra, kinh mạch trong cơ thể Tư Không Minh Nguyệt cũng không biết bị phá hủy nhiều ít, bị chấn bay xuống chiến đài.
Khi hắn bị oanh xuống, kết quả cuộc chiến đấu tựa hồ đã ra.
Hôm nay Tần Vấn Thiên so với lúc ở Quân Lâm yến càng cường đại hơn, Tư Không Minh Nguyệt cũng không đỡ nổi một đòn, Hầu Thiết cùng Sở Trần, mặc dù đối phó Tần Vấn Thiên cũng không được, càng không cần phải nói hiện tại Đế Tinh Học Viện ngoại trừ Phàm Nhạc, những người khác đều còn ở trên chiến đài.
Hầu Thiết cùng với Sở Trần không có tiếp tục chiến đấu, cùng ba người Nhược Hoan kéo dài khoảng cách, quay đầu lại nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, trong lòng có cảm giác vô lực, bọn họ đích xác liệu đến Đế Tinh Học Viện có thể sẽ đưa ra 10 người đối quyết, hơn nữa chuẩn bị xong thủ đoạn đối phó, nhưng ở dưới Phàm Nhạc khống chế cùng với Tần Vấn Thiên cường thế, không có bao lâu liền bị phá giải.
- Lăn xuống.
Tần Vấn Thiên đi về phía trước một bước, ánh mắt nhìn quét Sở Trần, thân ảnh phóng đãng, khuôn mặt yêu tuấn, để Sở Trần sinh ra cảm giác vô lực, thậm chí không dám có tâm tư phản kháng.
Khuôn mặt Sở Trần cứng ngắc, hừ lạnh một tiếng, đi xuống chiến đài.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lại nhìn Hầu Thiết, chỉ thấy Hầu Thiết cười khổ, lắc đầu đi xuống, bất chiến liền tự động chịu thua.
Tiếp tục nữa cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi, hà tất như vậy.
Tất cả học viên của Hoàng Gia Học Viện đều ngẩng đầu nhìn về phía bốn bóng người trên chiến đài, Phàm Nhạc cũng nhảy tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, ánh mắt khiêu khích quét nhìn xung quanh.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên sắc bén, đứng ở trên chiến đài, hắn không có nói một câu, chỉ nhìn Cố lão.
Cố lão mỉm cười mang theo Sư Thứu Thú lên chiến đài, đám người Tần Vấn Thiên bước lên Sư Thứu Yêu Thú, sau đó mọi người bay lên không, rất nhanh liền không còn thân ảnh.
Không có bất kỳ lời đắc ý, cũng không có lời nói cuồng vọng miệt thị, thắng, bọn họ trực tiếp ly khai, lưu lại người Hoàng Gia Học Viện chỉ cảm thấy buồn bã, nếu đám người Tần Vấn Thiên khiêu khích nhục nhã vài câu, bọn họ sẽ phẫn nộ, cừu thị, nhưng bây giờ, bọn họ thật giống như một hơi giấu ở kia ra không được, loại cảm giác này rất khó chịu.
Trên hư không, Sư Thứu Thú ngự không, Đại Sơn nhếch miệng cười nói:
- Thấy bộ dáng kia của Sở Thiên Kiêu, thật là thống khoái a.
- Phòng ngự của ngươi không tệ.
La Thành nhìn Đại Sơn cười nói, hai Tinh Hồn của người này, đều là chuyên phòng ngự, nếu như không có Đại Sơn, hắn có lẽ khiêng không được Hầu Thiết công kích.
- Đao của ngươi cũng rất mạnh.
Đại Sơn nở nụ cười:
- Bất quá, lợi hại nhất vẫn là Tần sư đệ.
Thời khắc này Tần Vấn Thiên đã thu liễm khí thế, lúc này hắn lại trở nên bình thản, hoàn toàn là hình tượng thiếu niên trẻ tuổi, cho dù ai cũng không nghĩ đến mới vừa rồi hắn sẽ cuồng ngạo như vậy, như quân lâm thiên hạ.
- Đại Sơn sư huynh, ngươi cũng không cần quá khen ngợi ta.
Tần Vấn Thiên nhún vai nói.
- Khích lệ hai câu có cái gì, ta còn nhớ lúc trước ta và Nhược Hoan đi Thiên Ung Thành đón ngươi, thời điểm đó ngươi bị người của Diệp gia truy sát, trên người có một cỗ cố chấp tàn nhẫn, hơn nữa Mạc Thương lão sư coi trọng ngươi, ta liền đoán tương lai ngươi sẽ có thành tựu, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, ngay cả ta và Nhược Hoan cũng bị vượt qua.
Đại Sơn lộ ra thần sắc hàm hậu, vỗ vỗ bờ vai của Tần Vấn Thiên, thực sự rất thưởng thức người sư đệ này.
Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia hồi ức, phải a, thời gian, qua thật là nhanh, một năm thời gian, hắn cảm giác tâm cảnh của mình biến hóa quá nhiều.
- Sư đệ, sau này ngươi có thành tựu, nhớ kỹ tới Đế Tinh Học Viện nhìn sư huynh một chút, không nên làm như người xa lạ a.
Đại Sơn nói đùa.
- Sư huynh tính toán lưu lại học viện?
Tần Vấn Thiên nghe được một tầng ý tứ khác, hắn tự nhiên không phải hạng người có thành tựu sẽ không nhận cố nhân.
- Ân, tình huống của ta tự mình biết, đời này có lẽ không có thành tựu quá lớn, có thể tu luyện tới Nguyên Phủ đỉnh phong liền cao nhất, chờ ta bước vào Nguyên Phủ, liền trở thành Trưởng lão danh dự, sau này lưu lại học viện, dạy bảo người trẻ tuổi, hi vọng cũng có thể gặp phải thiếu niên có thiên phú như ngươi.
Đại Sơn vẫn hàm hậu nói.
Tần Vấn Thiên sẽ không muốn cải biến cách nghĩ của Đại Sơn đối với tương lai, nhìn sư huynh hàm hậu trước mắt, hắn cười nói:
- Nếu ta thật có thành tựu, nhất định trở về thăm sư huynh.
- Được, nhớ kỹ cam kết của ngươi, ta người này da mặt dày, sẽ không quên đâu.
Đại Sơn sang sảng nở nụ cười.
- Ngươi tâm sự cái gì đó, giống như sẽ phải tách ra vậy.
Nhược Hoan trừng Đại Sơn một cái, làm cho Đại Sơn gãi gãi đầu, run run nói:
- Đây không phải là thấy ngươi và sư đệ, còn có đám người Dư Phi đều sắp bước vào Nguyên Phủ cảnh sao, sớm muộn gì các ngươi cũng phải đi a.
Nhược Hoan sửng sốt một chút, hiện lên một tia dị sắc, tên to con này tựa như ngốc, nhưng không nghĩ tới còn có một mặt tinh tế trọng tình như vậy.
- Yên tâm, cho dù tỷ tỷ đi, sau này có cơ hội cũng sẽ trở lại thăm ngươi.
Nhược Hoan vừa cười vừa nói, Đại Sơn lại cười ngây ngô.
Sư Thứu Thú từ trên thiên khung đáp xuống, phía dưới đã tụ tập rất nhiều thân ảnh, khu vực quảng trường rộng rãi, vô số thiếu niên ngẩng đầu nhìn Sư Thứu Thú trong hư không, có vài phần hâm mộ và hướng tới.
Nơi này chính là địa phương cửu đại học viện vũ phủ báo danh, Tần Vấn Thiên nhìn qua, tình cảnh này sao mà giống ngày ấy.
- Đó là tiền bối cùng với học viên của Đế Tinh Học Viện sao, quả nhiên đều khí chất phi phàm.
Phía dưới có người thấp giọng nói.
- Hắc hắc, các ngươi không biết đi, thiếu niên đứng ở chính giữa kia, là quán quân của Quân Lâm yến Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên, đó chính là Tần Vấn Thiên sao, quán quân của Quân Lâm yến năm ngoái, thiếu niên thiên tài chói mắt nhất Sở Quốc.
- Ngoại công.
Đúng lúc này, trong hư không bạch hạc gào thét, đi tới bên cạnh Sư Thứu Thú, mọi người ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nhìn thấy thân ảnh trên bạch hạc kia, đôi mắt đều đọng lại.
- Thật đẹp.
- Đây là Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ, Mạc Khuynh Thành.
- Nha đầu, ngươi đã đến rồi.
Cố lão nở nụ cười.
- Ngươi không phải nói để cho ta tới nơi này sao, Hoàng Gia Học Viện so đấu, nhất định thắng a.
Mạc Khuynh Thành hỏi.
- Thắng, hơn nữa thắng rất đẹp.
Tâm tình của Cố lão thật tốt, trong con ngươi xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành hiện lên một tia dị sắc, sau đó nhìn đám người Tần Vấn Thiên ở bên cạnh Cố lão, sau cùng, ánh mắt của nàng như ngừng lại ở trên người Tần Vấn Thiên.
- Này.
- Ta không có tên sao.
Tần Vấn Thiên nhún vai nói.
- Ngốc tử sao.
Mạc Khuynh Thành nở nụ cười xinh đẹp.
- Tốt, lần này các ngươi phụ trách công việc Đế Tinh Học Viện chiêu sinh lần này, ta đi trước.
Sư Thứu Thú cùng bạch hạc đáp xuống đất, sau khi để mọi người xuống, Cố lão liền chuồn mất, Nhược Hoan rất hiểu chuyện, đẩy Đại Sơn cùng La Thành ra, còn nhìn Tần Vấn Thiên nháy mắt ra dấu, để Tần Vấn Thiên im lặng.
Bất quá khi quán quân của Quân Lâm yến và Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ đứng ở trận doanh của Đế Tinh Học Viện, lập tức tạo thành một phong cảnh xinh đẹp, hấp dẫn quá nhiều người chú ý, rất nhiều người không tự chủ được đi về phía Đế Tinh Học Viện.
Nhất là không lâu sau, tin tức Hoàng Gia Học Viện chiến bại truyền đến, một chút thiếu niên vốn định báo danh tham gia Hoàng Gia Học Viện khảo hạch đều cải biến cách nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận